Sở Khanh Y hứng thú tràn trề đấu đá với Tống Triều hơn 1 năm.
Đột nhiên có một ngày, Tống Triều tặng cô một cái tủ lạnh*, mi mắt anh rũ xuống, không chút để ý đề nghị:
“Nói chuyện yêu đương không?”
Sở Khanh Y cười lạnh: “Cùng anh yêu đương? Trừ khi em bị điên.”
Nửa giờ sau, xe từ bệnh viện tâm thần lớn nhất thành phố đỗ ở dưới lầu, ân cần mời cô lên xe.
Sở Khanh Y: “…”
Mẹ nó đúng là quá đáng mà.
—–
Hoàn