Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Đại Thúc Ngự Lang Chiến

Chương 1

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trong bóng tối đen như mực tàu, trên hành lang thật dài có một người nam. Dáng dấp người kia không tính cao lớn, có chút thon thả, nhưng không làm người ta cảm thấy nhu nhược. Người kia đang từ từ đi tới, bước chân ổn trọng vững vàng.

Nơi đây không có bất cứ người nào, chỉ có tiếng thở cùng tiếng giày da nện trên mặt sàn. Âm thanh như vậy trong yên tĩnh lại vang dội rõ ràng, làm người nghe sởn tóc gáy.

Người kia không nhanh không chậm bước đi về phía trước, thong dong bình tĩnh. Cũng không biết qua bao lâu, một giọng nói rõ ràng đã được xử lý vang lên:

"Số 51, rời khỏi nơi này từ đây ngươi không còn là số 51. Ngươi sẽ làm chủ bản thân mình, sống cuộc sống của chính ngươi. Trước khi cánh cửa mở ra, mặt nạ sẽ tự động được tháo bỏ. Sau khi tháo mặt nạ, ngươi đeo cái bịt mắt ở trong tay lên là có thể đi ra ngoài. Nhớ kỹ, không được quay đầu lại, phải luôn tiến về phía trước. Yên tâm, thời điểm gỡ bịt mắt ra chính là thời điểm ngươi được tự do hoàn toàn. Chúc ngươi may mắn."

Sau đó âm thanh biến mất, chung quanh lại lần nữa rơi vào yên tĩnh.

Trong bóng tối nhìn không tới biểu tình của người kia ra sao.

Người kia lại đi thêm một lúc.

"Soạt"

Người kia dừng bước. Cơ hồ cảm giác được có gì đó đã xảy ra, giơ tay sờ lên trên mặt mình, sau đó đem cái bịt mắt trên tay đeo lên. Hết thảy động tác lưu loát liền mạch.

"Cộc cộc"

Một âm thanh nặng nề vang lên, người kia biết cánh cửa đã mở, cũng biết đã đến lúc bước ra ngoài.

Người kia chậm rãi đi về phía trước, đại khái đi khoảng hai mươi bước. Phía sau lại vang lên âm thanh nặng nề vừa rồi. Cánh cửa đã đóng lại.

Hiện tại việc cần làm chính là thẳng tiến về phía trước, cho đến khi bịt mắt được tháo ra mới có thể tự do.

Nghĩ vậy, bước chân không hề giống vừa rồi không nhanh không chậm, mà đã tăng tốc nhanh hơn rất nhiều. Cũng mặc kệ phía trước là vực sâu hay là đường lớn, bước chân vẫn không hề do dự.

Có thể thấy được lúc này người kia kích động đến mức nào.

Là nôn nóng hướng tới cuộc sống mới.

Sau hơn mười năm, cuối cùng cũng đã làm được. Thật sự đã tự do!

Ở thời điểm bịt mắt gỡ ra, người kia phát hiện mình vẫn ở chỗ tối, nhưng không phải bóng tối đen như mực tàu, mà phía trên là bầu trời đêm có vầng trăng soi sáng. Ánh trăng chiếu rọi trên thân người, xuyên thấu qua ánh trăng phác hoạ một khuôn mặt thanh tú, mái tóc mềm mại dán hai bên má. Trên khuôn mặt có một đôi mắt sáng ngời lóng lánh. Ánh mắt kia lại lộ ra một tia u buồn. Cái mũi nhỏ hơi hếch lên đầy tinh nghịch. Hai cánh môi mỏng đỏ tươi hơi khẽ mấp máy.

Nhìn thoáng qua gương mặt kia, người ta sẽ nghĩ đây là một chàng trai trẻ xinh đẹp khoảng 18-19 tuổi, nhưng chủ nhân của khuôn mặt bún ra sữa này thật sự đã 30 tuổi.

Người kia cong khóe môi, nhìn chung quanh. Cảm giác quen thuộc làm hắn nhớ về buổi tối hơn mười năm trước. Đó là một đêm không có ánh trăng, bóng đêm như nuốt chửng tất cả làm người ta sợ hãi.

Nhưng chỉ trong chốc lát sau người kia đã từ trong hồi ức phục hồi lại tinh thần.

Không muốn nhớ lại quá khứ khiến cho người ta khắc cốt ghi tâm. Những đau xót sâu trong lòng cùng hết thảy sự việc đã phát sinh trong mười mấy năm qua, cứ để chúng theo gió tan đi. Từ nay về sau sẽ bắt đầu một cuộc sống mới.

Cúi đầu nhìn bao tay. Nó đã không còn sáng bắt mắt như lần đầu tiên mang vào. Trải qua hơn mười năm thời gian, ánh sáng bắt mắt ban đầu đã dần dần ảm đạm xuống. Nó đã chịu tội để bảo vệ cho đôi bàn tay ở bên trong được hoàn hảo không bị tổn thương gì.

Chậm rãi tháo bao tay. Lộ ra là một đôi tay trắng nõn trơn mềm. Sau đó người kia dùng bàn tay trắng nõn đó chậm rãi xoa xoa mặt mình.

Mười mấy năm không lộ ra ánh mặt trời, hình như đã có chút thô ráp. Có lẽ về sau phải thường bảo dưỡng một chút.

Rồi người kia lại vì ý nghĩ của chính mình mà lộ ra nụ cười tự giễu. Nụ cười ở dưới ánh trăng chiếu rọi càng thêm bắt mắt.

Nhìn trước mặt là một con đường không lớn không nhỏ, người kia bắt đầu cất bước đi về phía trước.

Có lẽ bởi vì đang hoàn toàn đắm chìm trong hạnh phúc đạt được sự tự do, nên người kia không chú ý ở phía sau có một bóng đen đang theo sát.

Bóng đen đưa lưng về phía ánh trăng, đang nhìn người đi như bay kia. Thoáng dừng lại một lát, rồi bóng đen cũng xoay người rời khỏi chỗ đó.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 200: An Diệp
Chương 201
Chương 202: Giải đáp
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 1
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...