Giới Thiệu Truyện
Hoàng hôn trên núi xanh,
Triệu Liệt Húc: “Tại sao lại trống phía sau phần giới thiệu?”
Trương Uẩn: “Em cũng có hỏi cô bé, cô ấy nói người nào hiểu sẽ hiểu. Thật thần bí.”
Dương Thanh Hà từ dưới cầu thang đi lên, đứng cách đó không xa nhìn thấy anh.
Trương Uẩn vẫn mỉm cười, khéo léo trò chuyện với anh, dường như đang giới thiệu gì đó.
Dĩ nhiên cách giới thiệu này hệt một số người được coi là nhân vật quan trọng trong ngày hôm nay.
Trước đây cô chưa từng gặp Trương Uẩn, sáng nay là lần đầu tiên hai người gặp nhau.
Phụ nữ khác với đàn ông, họ nhạy cảm và dễ dàng ghi nhớ các chi tiết hơn nhiều.
Cô ấy chính là người phụ nữ đã đứng cạnh anh đêm hôm đó.
Dương Thanh Hà vẫn nhớ như in.
Nhưng Trương Uẩn không biết cô, cũng không biết đã xảy ra chuyện này.
Dương Thanh Hà khoanh tay tựa vào lan can trắng, nghe Trương Uẩn phân tích.
Trương Uẩn nói: “Theo hiểu biết của em, đây có thể là một biểu hiện của sự tuyệt vọng. Một cô gái tự làm hại mình và bị dòng sông này nhấn chìm. Có ánh sáng thấp thoáng, nhưng lại là ánh sáng của buổi xế chiều.”
Triệu Liệt Húc vẫn im lặng, không đáp.
Trương Uẩn hơi nghiêng người về phía trước: “Anh nghĩ thế nào?”
Triệu Liệt Húc quay mặt đi, vừa định cất lời thì thoáng thấy người phía sau Trương Uẩn.
Dương Thanh Hà diện một chiếc váy đen thắt eo, trước ngắn sau dài, làn váy thướt tha lướt trên mặt sàn, tóc tết cuộn, vài sợi tóc uốn cong rủ xuống hai bên trán. Đôi mắt quả hạnh của cô đen láy và sáng ngời, chạm thấy anh lập tức đong đầy nét cười.
Cô bước về phía anh, giày cao gót dẫm trên mặt đất, giọng nói trong trẻo.
Triệu Liệt Húc sững sờ nhìn cô chăm chú, cổ họng chợt khô khốc.
HẾT CHƯƠNG 15