Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Ái Phi Trẫm Là Đặc Công

Chương 192

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Câu giải thích này rất hợp lý, Hoắc Thiên Trạm không thể không tin, vì vậy hắn gật đầu, lại nhấn mạnh lập trường của mình một lần nữa —

“Ở lại đây, thích chơi thì chơi, thích ầm ĩ thì ầm ĩ, chỉ cần dưới sự giám sát của ta, cho dù muội muốn lật trời, ca ca cũng có thể chống cho muội.”

Vệ Lai ngẩn người. Câu nói này lại khiến một phần tình thân đã chôn sâu dưới đáy lòng nàng từ hai mươi mấy năm trước bắt đầu xao động.

Đừng nói là nàng, ngay cả Sơn Linh đứng một bên cũng không khỏi ngẩn người.

Nàng làm nha hoàn cho Quý Mạc Trần đã lâu, người thanh nhã đó không nóng không lạnh đối mặt với mọi chuyện, trước khi gặp Vệ Lai, hầu như nàng chưa từng thấy cảm xúc của Quý Mạc Trần dao động.

Nhưng trong đêm Vệ Lai mất tích, Quý Mạc Trần thật sự nóng nảy.

Đến bây giờ Sơn Linh cũng không thể nào tin được người phi thân lên ngựa lao nhanh ra ngoài chính là chủ tử của mình, thậm chí có một vạt áo là sau khi lên ngựa hắn mới buộc lại.

Từ lúc đó trở đi nàng đã hiểu, cô gái tên Vệ Lai này chính là kiếp số cả đời của Quý Mạc Trần.

“Muội ở lại.” Vệ Lai mở miệng, “Ca ca, muội ở lại.”

“Ta cũng vậy... Nô tỳ cũng ở lại!” Mặt Sơn Linh đỏ lên, cũng không biết là vì mình lỡ miệng tự xưng ‘Ta’ trước mặt Hoàng Đế, hay là bị một câu nói vừa nãy của Hoắc Thiên Trạm “Dù muội có muốn lật trời, ca ca cũng có thể chống cho muội” làm cho sợ. Đã cảm thấy vị Hoàng Đế này không giống như nàng nghĩ lúc trước, cưỡng bức cướp đoạt dân nữ, cũng không giống kẻ sau này mình điều tra, cưỡng đoạt vợ của anh.

“Nghĩ thông suốt là tốt rồi!” Hoắc Thiên Trạm hừ nhẹ, “Ngoan ngoãn trở về Cung Ánh Tuyền, không ở được thì đi dạo loanh quanh trong cung, bây giờ muội là công chúa nước Thiên Sở chúng ta, không ai dám bắt nạt muội nữa.” Nói xong, chính hắn cũng cười, “Ngày trước cũng không có ai dám bắt nạt muội, giết người trốn cung, lại đạp Quý Phi một phát vào suối nước nóng, những chuyện này mệt muội nghĩ ra được.”

Sơn Linh càng nghe đầu càng cúi thấp xuối, càng nghe càng thương Quý Mạc Trần.

Chỉ than cõi đời này quả nhiên là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, quả nhiên luôn nảy sinh tương khắc.

Tính cách hai người Vệ Lai và Quý Mạc Trần hoàn toàn đối lập, không ngờ lại dùng cách thức kỳ lạ như vậy hấp dẫn lẫn nhau. Mười mấy ngày ngắn ngủi, lại biến thành trúc mã thanh mai, lại biến thành thề non hẹn biển

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 192
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...