Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Bình An Trọng Sinh

Chương 1

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Phương Bình An ngồi trên ghế sô pha, im lặng nhìn người đàn ông ngồi ở

bên sô pha đối diện xem tin tức, hồi tưởng lại hơn hai ngàn ngày sống

chung với hắn.

Rốt cuộc cô phát hiện hắn phản bội từ lúc nào? Không nhớ rõ, khi cô

phát hiện, thì bọn họ đã trở nên rất xa lạ, lúc vừa kết hôn, hắn mỗi

ngày đều bám dính lấy cô, hiện tại thì cũng đã một tháng cũng không

chung giường, hắn cũng không đề cập đến chuyện này.

Cô không muốn tiếp tục lừa mình dối người, nếu hắn không có dũng khí đưa ra yêu cầu ly hôn với cô, vậy thì chính cô sẽ tự lên tiếng.

”Thiên Thần.” Phương Bình An nhẹ nhàng gọi hắn một tiếng.

”Hửm?” Hắn cũng không thèm quay đầu, vẫn trả lời cho có lệ giống như thường ngày.

“Em có việc muốn nói với anh.”

Bình An lại nói.

”Anh đang xem tin tức.” Lê Thiên Thần không kiên nhẫn quay đầu nhìn cô.

Bình An nuốt chua xót xuống, “Vậy lúc nào anh mới rảnh để nói chuyện với em? Chúng ta đã một tháng không nói chuyện với nhau rồi.”

”Anh bận chuyện công ty.” Lê Thiên Thần nhíu mày nói.

Bình An hít sâu một hơi, cố gắng đè nén cơn chán ghét khi hắn lại thêm

một lần nữa lấy công ty ra làm cớ, “Có phải anh thấy em ngốc lắm không?

Có phải cảm thấy em quá mức ngu ngốc nên sẽ không biết gì hết à? Lê

Thiên Thần, anh còn muốn giấu giếm em tới khi nào? Có phải mọi người

trên toàn thế giới đều biết anh nuôi tình nhân bên ngoài, nhưng anh cũng vẫn muốn giấu em?”

”Bình An!” Vẻ mặt Lê Thiên Thần biến đổi, cầm lấy điều khiển tắt tivi,

ngồi xuống ở bên cạnh Bình An, đem cô ôm vào trong ngực thấp giọng ôn

nhu khuyên bảo, “Làm sao vậy? Có phải lại nghe lời đồn bậy bạ gì nữa rồi không?”

Cô chán ghét bộ dáng ôn nhu đa tình này của hắn, chán ghét hắn mỗi lần

đều dùng loại ngữ khí đầy vẻ cưng chiều này để dỗ cô, đối xử với cô

giống như một đứa bé không hiểu chuyện.

”Chúng ta... Ly hôn đi.” Bình An đẩy hắn ra, cố nén tiếc nuối trong lòng.

”Bình An! Đừng trẻ con thế.” Lê Thiên Thần đè bả vai của cô lại, nói giọng nghiêm khắc.

”Lê Thiên Thần, ở trong lòng anh, em cũng chỉ là một vật nuôi để anh dỗ

dành, chứ không phải vợ của anh, đúng không.” Bình An cố nén nước mắt,

thẳng tắp nhìn vào mắt hắn, “Không phải em đang cáu kỉnh, mà em nói

nghiêm túc, em muốn ly hôn! Ly hôn!”

”Anh sẽ không ly hôn!” Lê Thiên Thần lập tức trả lời.

Bình An đứng lên, cầm lấy túi xách bên cạnh, “Anh đồng ý cũng được,

không đồng ý cũng không sau, từ khi anh phản bội em, anh nghĩ em còn có

thể sống chung với anh sao? Lê Thiên Thần, anh làm cho em cảm thấy quá

ghê tởm, ngày mai, em sẽ tự mình đến gặp ba nói rõ ràng.”

Nói xong, Bình An cũng đã bước nhanh đi ra ngoài, Lê Thiên Thần ở phía

sau lo lắng kêu to, chạy vụt ra thì vừa vặn thang máy vừa khép lại, khi

cửa thang máy chậm rãi khép lại, cô rốt cục vô lực ngồi phịch dưới đất,

đem mặt vùi vào lòng bàn tay, thất thanh khóc rống.

Khi cô lái xe đi vào trong quán bar sầm uất trong thành, một mình ngồi

trong góc uống rượu giải sầu, cô không biết nên mở miệng nói với ba ba

chuyện ly hôn với Lê Thiên Thần như thế nào, lúc trước là chính cô nhất

quyết phải gả cho anh ta, vào năm cô mười tám tuổi đã đối với người đàn

ông này nhất kiến chung tình, mười chín tuổi rốt cục được hắn theo đuổi, năm cô hai mươi hai tuổi thì gả cho anh ta, kết hôn đến bây giờ mới ba

năm mà anh ta đã phản bội cô.

Nhớ tới đoạn thời gian ngọt ngào chung sống trước kia, Bình An uống hết

ly Whisky đến ly Whishky khác cũng không thể hòa tan chua xót trong

lòng.

”Bình An, sao lại ở trong này uống rượu giải sầu một mình vậy?”

Vào lúc Bình An đã say khướt, một cô gái gợi cảm xinh đẹp ngồi xuống đối diện, cười quyến rũ nhìn cô.

Bình An nheo mắt lại nhìn cô gái đối diện, có chút ngọng ngịu kêu lên, “Chị Hiểu Mị?”

”Là chị, xem ra em uống nhiều quá rồi.” Đỗ Hiểu Mị gọi một ly rượu cốc

tai, nhìn ánh mắt khóc đến sưng đỏ của Bình An nhưng lại không có chút

phản ứng nào.

Nhìn thấy bạn gái của ba ba lại là học tỷ kính yêu của mình ở trước mặt, Bình An rốt cuộc không nén nổi nữa, bổ nhào vào trong lòng cô ta khóc

lớn lên, “Chị Hiểu Mị, em muốn ly hôn với Thiên Thần...”

Đỗ Hiểu Mị vỗ nhẹ lưng Bình An, đáy mắt hàm chứa ý cười thản nhiên, “Chị biết, Thiên Thần có nói với chị.”

Cô ta vươn tay lấy chén Whisky của Bình An qua, ngón tay mang theo một

viên thuốc màu trắng bỏ vào trong rượu, “Lại đây, đừng thương tâm, học

tỷ uống một chén với em, sau khi uống xong, mọi chuyện sẽ được giải

quyết mà.”

Bình An dũng cảm tiếp nhận chén rượu, đem rượu bên trong một hơi uống cạn.

Nụ cười diễm lệ bên miệng Đỗ Hiểu Mị vẫn không giảm, nhìn sắc mặt Bình

An càng ngày càng hồng, ánh mắt càng ngày càng sương mù, lòng của cô ta

liền cảm thấy một trận vui sướng.

Bình An cảm thấy toàn thân mình nóng lên, đầu óc cũng quay cuồng, giống

như cả người cũng không còn là của mình, vừa lửng lơ lại hưng phấn một

cách lạ thường.

”Nóng quá!” Bình An đem áo khoác nhỏ trên người cởi xuống, chỉ còn lại

một chiếc áo ngực đơn bạc, lộ ra đôi cách tay trắng mịn màng.

”Chúng ta đi khiêu vũ đi.” Đỗ Hiểu Mị kéo tay cô, “Nghe nói khiêu vũ có

thể cho tâm tình thoải mái hơn hẳn.” Sau đó liền lôi kéo Bình An đi vào

sân nhảy.

Bình An huy động hai tay chính mình, giống như càng ngày càng High.

Đỗ Hiểu Mị chậm rãi rời khỏi sân nhảy, ra hiệu với bóng người đứng bên

cạnh, người kia vội vã dùng máy chụp ảnh nhắm ngay Bình An đang ở trong

sân nhảy.

Bình An không hề phát hiện tiếp tục cùng mấy chàng trai tuấn tú bên cạnh múa may điệu múa nóng bỏng sau đó bị một người trong đó ôm ra khỏi quán bar, nhét vào bên trong một chiếc xe thể thao.

”Anh muốn mang tôi đi đâu?” Bình An còn đang dùng sức phe phẩy đầu, cười hì hì hỏi gã đàn ông đang ngồi vào ghế lái.

Gã kia khi vừa lên xe, đã để mặt sát vào bên tai của Bình An, “Chúng ta đi chơi trò khác kích thích hơn.”

”Cái gì?” Đầu óc Bình An thực không tỉnh táo, nhưng mơ hồ biết gã trước mắt này cô hoàn toàn không quen.

”Thí dụ như….. Rung xe trên đường.” Gã cười quyến rũ bên tai cô vài

tiếng, bàn tay to lần dò đến trước ngực của Bình An vuốt ve trên chiếc

bụng bằng phẳng của cô “Không... Muốn...” Bình An đẩy gã đàn ông trên

người cô ra, mùi nước hoa xa lạ kia làm cho cô cảm thấy ghê tởm.

”Đừng giả vờ trinh tiết liệt nữ, nữ nhân đi vào loại địa phương này

chẳng lẽ còn thuần khiết được sao.” Gã thở những hơi thở nóng bỏng trên

cổ Bình An, mút ra những dấu ấn đỏ tươi, hơi thở càng ngày càng hổn hển.

”Cút ngay.” Bình An hét to một tiếng, trong đầu có chút tỉnh táo lại.

Gã đàn ông tiếp tục ngoảnh mặt làm ngơ, dùng sức đè ép ở trước ngực cô.

Bình An dùng sức giãy dụa thật mạnh.

”Thì ra em thích tôi cưỡng bức sao.” Gã đàn ông cười rồi càng thêm làm càn,

Bàn tay dơ bẩn dò xét vào váy cô,

Răng rắc! Răng rắc! Đột nhiên, vô số ánh sáng lóe lên.

Những âm thanh này vô cùng quen thuộc, mặt cô trắng bệch nhìn bên ngoài xe bị hơn mười phóng viên vây kín.

Cô kêu một tiếng sợ hãi, đẩy gã đàn ông kia ra, không kịp sửa sang lại

quần áo trên người, nghiêng ngả lảo đảo chạy xuống xe, trong đầu một

mảnh trống rỗng.

”Bình An, bên này!” Trên đường Đỗ Hiểu Mị đang vẫy tay về hướng cô.

Nhưng đám phóng viên bao vây chặt chẽ không ngừng nêu ra những câu hỏi:

Có phải vì áp lực gia đình cho nên cô mới đi ra ngoài tìm hoan hay

không, có phải chàng trai đó là tình nhân của cô hay không...

”Không biết...” Cô không ngừng lắc đầu, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt, cô cái gì cũng không biết.

Đỗ Hiểu Mị đã đi tới, thay cô ngăn đám phóng viên này, đem chìa khóa xe

nhét vào trên tay Bình An, thấp giọng nói vào tai cô, “Đi mau, chị cản

bọn họ giúp em.”

Bình An cảm kích nhìn cô ta một cái, tiếp nhận cái chìa khóa xe rồi vội

vàng tiến vào trong xe, lập tức nhấn ga vọt đi, ai biết vừa lên xe không bao lâu, cô liền bị một trận hoảng hốt thiếu chút nữa đụng vào cột đèn

đường, cô vội vàng nhấn thắng nhưng xe vẫn không ngừng cứ đâm thẳng vào.

Cái trán của cô đau đớn, rất nhanh liền mất đi ý thức, khi tỉnh lại, đã là giữa trưa ngày hôm sau.

Mở mắt đã nhìn thấy Đỗ Hiểu Mị ngồi ở bên giường.

”Bác sĩ nói não em bị chấn động, phải ở lại bệnh viện quan sát vài ngày.” Đỗ Hiểu Mị nhìn cô khẽ mỉm cười nói.

Thì ra mình đang ở bệnh viện... Bình An khởi động thân mình, phòng bệnh trừ Đỗ Hiểu Mị cũng không có người khác.

Đỗ Hiểu Mị đuôi lông mày khóe mắt đều là nụ cười xinh đẹp, “Thiên Thần đang cùng ba em, cũng sẽ không đến.”

”Những bức ảnh em đi quán bar bị chụp được ngày hôm qua đã được đăng

báo, ba em nhìn thấy nên bệnh tim tái phát, lúc đưa đến bệnh viện cấp

cứu, đã không còn kịp nữa rồi... Thiên Thần ở công ty chưởng quản đại

cục...”

”Cô nói gì?” Sắc mặt Bình An vốn tái nhợt càng có vẻ trắng bệch như người chết.

Đỗ Hiểu Mị để sát vào bên tai cô, thấp giọng nói

Bình An nghe thấy, hai tay đều nhịn không được run run, ngực kịch liệt phập phồng.

”A a...” Không chờ Đỗ Hiểu Mị nói xong, vung tay bóp cổ cô ta.

Đỗ Hiểu Mị thoải mái tránh được.

Bình An ánh mắt đỏ bừng, nắm châm đồng trên đầu giường lên, “Tôi muốn giết cô, tôi muốn giết cô!”

Đỗ Hiểu Mị lớn tiếng kêu bác sĩ lại đây, “Bác sĩ, có phải cô ấy bị kích thích hay không, tinh thần thất thường...”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 1
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...