Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Bối Phụ Dương Quang

Chương 123

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Dương Shary không nghĩ tới tình hình là như vậy, dáng cười tàn đi, lập tức nói: “Xin lỗi, ta rất lấy làm tiếc.”

Giải Ý lễ phép hơi hơi khom người với cô, biểu thị không sao nhưng không nói chuyện nữa.

Dương Shary suy nghĩ một chút, ôn nhu nhìn hắn, nhẹ giọng nói: “Phi Châu chúng ta có câu ngạn ngữ, thần đóng chúng ta một cánh cửa thì sẽ mở ra cho chúng ta một cánh cửa khác.”

Giải Ý rất lãnh tĩnh, ôn hòa mà đáp: “Ta còn chưa chuẩn bị tinh thần, sở dĩ không thể thương tổn người khác, nhất là ….người quan tâm ta.”

Dương nhìn về phía Đái Hi, dung nhan tuấn tú của y ẩn chứa kiên định không gì sánh được, không khỏi cười nói: “Dennis, chúng ta còn có một câu ngạn ngữ nữa, trở ngại khiến tình yêu càng thêm sắc bén.”

Giải Ý trời sinh tính nội liễm, không quen để người khác nói về chuyện tình cảm mình, liền không nói gì thêm, cúi đầu cười cười: “Shary, cảm tạ ngươi.”

Dương Shary cũng không nói về vấn đề này nữa, đưa hắn đi gặp mấy người điêu khắc gia cùng hoạ sĩ nổi danh, cùng nhau thảo luận về vấn đề nghệ thuật.

Bọn họ tham gia tiệc cũng không lâu. Khoảng chừng hai giờ sau, Dương Shary căn cứ trách nhiệm bác sĩ, nhắc nhở Mã Khả cùng Kim trở lại nghỉ ngơi. Phu phụ Dương Shary nhiệt tình đưa bọn họ đến trước xe, nhiệt tình bắt tay rồi nói lời từ biệt.

Cape Town buổi tối rất đẹp, ở đây là khu nhàn cư nổi danh, khu thương nghiệp, khu giải trí, trên đường ngựa xe như nước, thập phần náo nhiệt, khắp chốn đèn hoa sáng trưng, như đào nguyên tiên cảnh.

Mã Khả rất kích động, nói với Giải Ý: “Ý ca, Ryan nói y chuẩn bị đầu tư cho bộ phim của chúng ta, làm nó thành phim nhựa, rồi tới Australia chế tác.”

Giải Ý nhìn về phía Đái Hi có ý hỏi.

Y lái xe trầm ổn, gương mặt nghiêng nghiêng kiên định, tràn đầy tự tin cùng thong dong. Cảm giác được ánh mắt Giải Ý, y mỉm cười: “Đúng vậy, ta rất xem trọng bộ phim ấy, quyết định để công ty giải trí chúng ta đầu tư chế tác, đưa đi các cuộc triển lãm điện ảnh. Lần này, ta có mang theo một phần hợp đồng đến, dự định mua những phần đã quay, trả thù lao cho các ngươi. Ta thật sự hy vọng chúng ta có thể hợp tác.”

Mã Khả lập tức nói: “Ta cùng Kim thì không có vấn đề gì, chủ yếu xem ý của Ý ca. Chúng ta đều nghe hắn cả.”

Giải Ý không khỏi bật cười: “Ta cũng không phải người đại diện của các ngươi. Bất quá, đây là chuyện tốt, ta đương nhiên đồng ý. Về phần bản thân ta thì ta sẽ không tham dự đâu, đã có đầu tư. Các ngươi có thể gọi người quay phim chuyên nghiệp lại.”

“Không được.” Mã Khả không đồng ý. “Ý ca, kỳ thực bộ phim này đại bộ phận đều đã hoàn thành rồi, nếu như muốn quay thêm, cũng phải ở chỗ này làm. Chúng ta chỉ cần ngươi quay thôi, hy vọng nó có một phong cách thống nhất, hoàn mỹ, trở thành tinh phẩm.”

Đái Hi lẳng lặng cười: “Đúng vậy, Dennis, ngươi cứ quay tiếp đi, ngay cả tên phim, chúng ta cũng dùng tên ngươi đã đặt ‘Hoa khai thì tiết’ (Mùa hoa nở)”

Giải Ý cảm thấy bất ngờ: “Ta là thuận miệng nói thôi, để thế chắc không được đâu. Các ngươi nếu muốn xử lý thành phim đàng hoàng, thận trọng một ít mới được.”

“Đương nhiên rất thận trọng a.” Mã Khả hì hì cười nói. “Chúng ta suy nghĩ rất nhiều tên. Nhưng đều nghĩ không ra cái tên nào phù hợp hơn nó a.”

Tại phương diện này Giải Ý cũng không thích tranh chấp nhiều, liền đáp: “Như vậy tùy các ngươi.”

Tới nhà, Mã Khả cùng Kim lập tức ngoan ngoãn rửa mặt tự về phòng ngủ.

Đái Hi nhìn bọn họ đi rồi, lúc này mới nhìn về phía Giải Ý, ôn nhu hỏi thăm: “Có mệt hay không?” Giải Ý lắc đầu: “Tốt cả.”

Đái Hi mỉm cười kiến nghị: “Vậy tới phòng ta uống cà phê được không?”

Giải Ý nhẹ giọng đáp: “Sẽ khó ngủ đấy.”

Đái Hi suy nghĩ một chút: “Vậy uống trà?”

Trên mặt Giải Ý tiếu ý càng đậm: “Cái này hình như cũng thế.”

Đái Hi vừa nghĩ, quả thế, bản thân cũng hiểu được buồn cười, liền nói. “Vậy uống ly sữa, dỗ giấc ngủ.” Giải Ý cảm thấy rất khoái trá, liền gật đầu: “Được.”

Bất quá, khi cả hai ngồi an tĩnh bên cửa sổ, đồ uống lại là nước chanh.

Hiện tại là mùa hạ ở nam bán cầu, buổi tối thập phần mát mẻ. Bên ngoài rừng cây chim hót nho nhỏ, hoa tươi đại đóa đua nở dưới ánh trăng, trận trận hương thơm theo gió thoảng qua, khiến người ta cảm thấy thập phần thả lỏng.

Đái Hi tựa ở ghế mềm, cảm thấy rất an tĩnh, như là con chim lưu lạc biết bao năm mới tìm được tổ, thầm nghĩ mãi ở lại chốn này, gì cũng không muốn làm. Trước đây, y đối thế nhân đều là lạnh lùng, cứng rắn, một mình ở liền cảm thấy cô đơn, trống trải. Buổi tối thì mất ngủ, dần dần, ngay cả thuốc ngủ cũng đều không có tác dụng gì. Y thường thường mở to mắt chờ sắc trời từng chút từng chút bừng sáng, chậm rãi xuyên qua rèm cửa, xua tan hắc ám.

Hai năm qua, ngay cả lúc công tác y cũng vẫn nhớ đến cái người an tĩnh này, buổi tối nhìn ảnh chụp hắn mà đi vào giấc ngủ, khi công việc gặp khó khăn sẽ dùng dung nhan như họa kia khích lệ bản thân mình.

Y thấy người này đối mặt với áp lực vẫn kiên cường đứng thẳng, thấy hắn rộng rãi đạm bạc trong buổi triển lãm tranh, thấy hắn một thân đầy thương tích rơi lệ bên di thể ái nhân, cũng đã thấy hắn mỉm cười bình tĩnh trong gió Nam Phi. Từ đó tới giờ, đây là lần đầu tiên trong lòng y lại cuộn trào mãnh liệt cơn lốc tình yêu đến thế, tựa như cơn sóng gió động trời, phá hủy toàn bộ lý trí y.

Giờ này khắc này, y cầm chặt chiếc ly thủy tinh, liều mạng ức chế dục vọng nội tâm, không dám tùy tiện vươn tay nắm lấy bàn tay chỉ cách y gần đến thế. Mười ngón tay y dần dần trắng bệch ra, vì khí huyết không lưu thông mà dần trở nên lạnh lẽo, thế nhưng tâm tư lại như nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, đốt cháy tim y.

Giải Ý cảm giác không ra sau khuôn mặt như đá cẩm thạch trơn truột của y lại là tâm tình biến hóa phiên giang đảo hải như thế, chầm chậm uống nước, trong lòng bình lặng như nước giếng.

Rốt cục, Đái Hi nhẹ giọng nói rằng: “Dennis, chờ bộ phim chế tác xong, ngươi cũng đi Singapore với ta đi.”

Giải Ý nhẹ nhàng lắc đầu: “Ryan, ta sẽ không đi. Ta bất quá là người quay phim không chuyên thôi, đối với chế tác điện ảnh có thể nói dốt đặc cán mai, đi cũng không giúp được cái gì, trái lại vướng chân vướng tay.”

Đái Hi cũng không miễn cưỡng hắn. Y lắc lắc ly, nghe tiếng nước đá chạm thành ly kêu lanh canh, mỉm cười: “Vậy chờ khi công tác hoàn thành, chúng ta đi lữ hành được không? Ta nghĩ đi hoa viên đại đạo nổi tiếng, ngươi xem được không?”

Giải Ý uống một ngụm nước, suy nghĩ một chút, nhẹ giọng nói: “Ryan nếu như cảm giác ta lệch lạc, xin ngươi đừng giận, hoặc coi như ta chưa nói gì. Ta nghĩ ngươi dường như có một ít tình ý không như bằng hữu bình thường với ta, đương nhiên đây là tự do của ngươi, bất quá, ta nghĩ ta hẳn là nói rõ, miễn cho ngươi lầm lẫn. Hiện tại, ta không tiếp thu tình cảm người khác, nguyên nhân ngươi tự nhiên biết, sở dĩ, ta không hy vọng có lời nói việc làm gì khiến ngươi hiểu lầm, lãng phí thời gian của ngươi.”

Thần sắc Đái Hi tự nhiên cười nói: “Những gì ngươi nói ta đều minh bạch. Dennis, ngươi chưa từng làm ta hiểu lầm cái gì. Ta thích nhất tính tình quang minh lỗi lạc của ngươi. Ngươi hiểu thấu nhân tình thế sự, thạo đời, bất khuất, những thứ này người bình thường khó có thể có được. Sở dĩ ta hy vọng có thể cùng ngươi làm hảo bằng hữu. Ngươi tạm thời không thể tiếp thu tình cảm người khác. Cái này ta tự nhiên lý giải, cũng sẽ không cưỡng cầu. Lẽ nào chúng ta làm hảo hữu cũng không được sao?”

Giải Ý nghe xong lời y, nhất thời yên lòng, thoải mái mà cười: “Đương nhiên được, ta rất nguyện ý làm bằng hữu của ngươi.”

Đái Hi rèn sắt khi còn nóng: “Vậy chúng ta đã nói rồi đó, chờ công tác hoàn thành, cùng đi đại đạo hoa viên chơi.” Nói xong, liền giơ ly lên với hắn.

Giải Ý buồn cười, cũng nâng ly cùng hắn cụng một cái: “Tốt.”

Kết cục B

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 123
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...