Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc

Chương 122

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Cửu Châu phòng hát.

"Hôm nay mời Chim bồ câu trắng tiểu thư đến chỉ là muốn tâm sự với cô." Nam Cung Diệu tùy ý uống cà phê.

"Diệu tổng, đây là vinh hạnh của tôi." Giọng nói của Chim bồ câu trắng dịu dàng, âm điệu tuyệt đẹp, nói chuyện phiếm với cô quả thực là một loại hưởng thụ.

"Kỳ thật, cô có thể coi tôi là bạn bè, tôi đã nghe cô hát gần sáu năm, chẳng lẽ cô muốn mang mặt nạ gặp tôi?" Nam Cung Diệu thâm tình nhìn qua Chim bồ câu trắng đối diện.

"Thật xin lỗi, đây là nguyên tắc của tôi, cũng là ranh giới cuối cùng của tôi, xin Diệu tổng thông cảm!" Chim bồ câu trắng vẫn dịu dàng nhỏ nhẹ trả lời Nam Cung Diệu.

"Tôi không quan tâm dung mạo của cô, tôi chỉ hy vọng làm bạn với cô, không hơn!"

Nhìn ra được Nam Cung Diệu thành tâm thành ý. Nhưng mà tại sao Chim bồ câu trắng có thể tháo xuống chứ! Anh nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới người phụ nữ dịu dàng này chính là vợ của mình Mộ Hi.

"Thực xin lỗi, Diệu tổng, khó có thể nghe theo." Giọng nói của Chim bồ câu trắng tuyệt đẹp, cho dù là từ chối, cũng rất khó làm cho người ta nổi giận.

"Được rồi, tôi không miễn cưỡng cô!"

"Cám ơn."

"Chim bồ câu trắng tiểu thư rất giống một người, chỉ là hai tính cách người hoàn toàn khác nhau, cô ấy hết sức ngang tàng bạo ngược, không có sự dịu dàng của cô, kỳ thật, cô ấy chỉ cần có một nửa dịu dàng của cô thì tốt rồi!" Nam Cung Diệu mỗi lần đối mặt với Chim bồ câu trắng tổng có một loại cảm giác, giống như hết sức yêu người phụ nữ này, nhưng mà vì sao nói không nên lời?

"Nghe Diệu tổng nói như vậy, tôi ngược lại rất tò mò?"

"Kỳ thật hai người có quen biết, cô ấy chính là Mộ Hi, bây giờ là phu nhân của tôi." Nam Cung Diệu nhàn nhạt nói, cho Mộ Hi cảm giác giống như anh thích phụ nữ dịu dàng hơn.

"Mộ Hi, chúng tôi là bạn học, nhưng mà những năm gần đây rất ít liên lạc, lúc đi học mọi người cũng nói như vậy, nói chúng tôi rất giống." Chim bồ câu trắng làm bộ như không có việc gì trả lời Nam Cung Diệu.

"Có đôi khi cảm giác hai người rất giống, có đôi khi cảm giác hai người lại không giống, loại cảm giác này rất mâu thuẫn, cô rất yên tĩnh, cũng rất dịu dàng. Mộ Hi cô ấy rất ít khi được yên tĩnh, trừ phi cô ấy có tâm sự, nếu không, cô ấy cực kỳ hung hãn, có đôi khi cô ấy còn ngốc và đáng yêu, có đôi khi cô ấy khiến tôi hận đến nghiến răng! Tóm lại là người phụ nữ rất phức tạp. Tựa như cô, nhìn đơn thuần đơn giản, kỳ thật, tôi cảm giác cũng không phải như thế, cô muốn một điều bí ẩn, đối với tôi mà nói chính là một người phụ nữ thần bí, có khi, tôi kìm lòng không được liền nhớ cô, có khi, tôi sẽ cảm giác hai người giống như một người, xin lỗi, nói như vậy hết sức mạo muội, nhưng mà, đây là cảm giác trong lòng tôi!"

Nam Cung Diệu nói rất nghiêm túc, Chim bồ câu trắng nghe thấy cũng hết sức xuất thần, người đàn ông này vì sao cho tới bây giờ ở nhà không như vậy? Đều là một dáng vẻ lạnh như băng! Xem một chút hiện tại dịu dàng hơn nhiều, hừ! Đàn ông lúc nào cũng nhìn bề ngoài của phụ nữ!

"Anh yêu cô ấy sao?" Chim bồ câu trắng tỏ ra rất bình tĩnh, kiên nhẫn nghe Nam Cung Diệu nói chuyện.

"Yêu, chỉ là tôi không biết phải yêu cô ấy như thế nào? Giữa chúng tôi giống như cách một tầng lụa mỏng, cách gần, lại nhìn không rõ!" Nam Cung Diệu tin chắc mình yêu Mộ Hi, nhưng mà anh không cách nào đi vào trong lòng cô!

"Kỳ thật, Diệu tổng không cần nghĩ phụ nữ quá phức tạp, phụ nữ chúng tôi chỉ hy vọng người thân bên cạnh mình có cuộc sống vui vẻ, chỉ đơn giản như vậy."

Mộ Hi nhìn thấy ánh mắt bất lực của Nam Cung Diệu, giờ phút này rất muốn ôm anh vào trong lòng, nói cho anh biết, cô cũng yêu anh. Nhưng mà, cô không thể, bởi vì địa vị và thân phận của Nam Cung Diệu, có rất nhiều người không có ý tốt âm thầm giở trò, lúc này đây chuyện của mẹ chính là ví dụ.

Cho nên Mộ Hi quyết định bảo trì loại quan hệ rất tốt này với Nam Cung Diệu, chỉ cần có thể ở bên cạnh anh như vậy là đủ rồi, con trai dù sao chính là của anh, anh không biết cũng không sao, chỉ cần con trai có cuộc sống an toàn là được, nếu Nam Cung Diệu đặc biệt cưng chiều con trai, như vậy con trai rất có khả năng trở thành mục tiêu hạ thủ của kẻ địch.

"Thời gian không còn sớm, Diệu tổng hay là về nhà sớm một chút? Chim bồ câu trắng cũng sắp tan ca, cám ơn Diệu tổng coi tôi như bạn bè."

"Tôi đưa cô về." Nam Cung Diệu nhìn Chim bồ câu trắng, người phụ nữ này mặc dù mang mặt nạ, lại có một loại ma lực hấp dẫn người ta, khiến người ta không thể khinh thường, không thể vấy bẩn, chỉ có thể đứng xa nhìn, không thể chạm đến, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, hình dung cô hết sức chuẩn xác.

"Cám ơn Diệu tổng, không cần, có người tới đón tôi, chồng tôi." Mộ Hi sợ anh nhất định phải đưa về, vì vậy, nói dối.

"Tôi rất hâm mộ người đàn ông cưới được cô." Mộ Hi nghe được buồn cười, tự mình khen bản thân, không xấu hổ, bất quá rất xuôi tai, người đàn ông này cũng có chút đáng yêu.

"Cám ơn."

Sau khi Mộ Hi rời khỏi phòng hát Cửu Châu, gọi xe trở về, cô nhất định phải đuổi Nam Cung Diệu trước mặt về nhà, nếu không anh sẽ hoài nghi.

Chân trước Mộ Hi vào cửa, chân sau Nam Cung Diệu cũng vào cửa .

"Em còn chưa ngủ?" Giọng nói Nam Cung Diệu khôi phục hương vị trước kia, lạnh lùng.

"Đang đợi anh." Mộ Hi chột dạ nói, trong lòng đang suy nghĩ lười phải chờ anh, kỳ thật, cô còn chưa kịp ngủ, nếu không sớm đi ngủ, người đàn ông đáng ghét này, về đến nhà nói chuyện liền biến vị.

Không nghĩ tới Nam Cung Diệu đem miệng đến gần chính là một ngụm.

"Mùi vị của bà xã không tệ, rất ngọt." Mộ Hi vừa rồi còn càu nhàu trong lòng, không vừa ý anh nói chuyện biến vị, không nghĩ tới một chút từ biến vị trở nên hư hỏng. Hàn Băng Tâm dieendaanleequyydoon

"Anh nghĩ rằng tôi là điểm tâm sao? Còn ngọt!" Mộ Hi liếc anh một cái.

"Đây mới là cô vợ nhỏ ngang tàng bạo ngược của tôi." Nam Cung Diệu một phen ôm lấy Mộ Hi lên lầu.

"Thả tôi xuống, tự tôi đi, anh vừa về đến sẽ muốn như vậy? Người đàn ông không có tình cảm!" Mộ Hi bĩu môi nói, bộ dáng tựa như đứa bé chọc người đau.

"Đây là phương thức yêu của chồng em, còn có, chúng ta còn nhiệm vụ chưa hoàn thành, chính là tạo đứa nhỏ, xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng em hiểu không?"

"Vậy anh còn không sớm trở về?" Mộ Hi oán hận, kỳ thật, mỗi ngày cô đều hy vọng sớm một chút nhìn thấy Nam Cung Diệu về nhà, cho nên không thành thật nói ra lời trong lòng.

"Xem ra bà xã ban ngày cũng nghĩ tới tôi, tôi bảo đảm hôm nay cho em ăn no, cần phải cho em ăn no, tuyệt đối không mềm lòng." Nam Cung Diệu nghiêm túc nói.

"Anh đoán mò, ăn cái gì mà ăn? Hiện tại tôi cũng rất no." Mộ Hi xấu hổ nói, thì ra chồng của mình mặt kia lợi hại như vậy, chính mình hết sức thỏa mãn.

Nam Cung Diệu sờ sờ thân thể Mộ Hi.

"Cái kia... Anh sờ cái gì chứ?"

Mộ Hi ngơ ngác nhìn Nam Cung Diệu ôm mình ngồi xuống, cảm giác ngón tay thon dài kia không an phận ở trên người mình đi, thân thể Mộ Hi ở trong lòng anh cứng đờ.

"Như thế nào vẫn gầy như vậy? Toàn thân trên dưới chỉ trừ trên mặt có chút thịt, chính là phía dưới mông lớn có thịt, những chỗ khác vẫn rất gầy, quản gia Lý nói em ăn rất ít, về sau thêm bữa ăn, không thể gầy như vậy được!"

Mộ Hi bị lời nói của Nam Cung Diệu khiến không biết làm sao, đây là ý gì? Quan tâm? Hay là chê cô thiếu thịt không thoải mái? Nhưng mà trực giác nói cho cô biết hiện tại không nên đối nghịch với anh, vì vậy ngoan ngoãn gật đầu.

"Vậy, có thể hỏi hay không vừa rồi tại sao hỏi muốn thêm bữa ăn?"

"Nói nhảm, thịt quá ít, không đủ mập, quá gầy." Lời Nam Cung Diệu nói cho Mộ Hi cảm giác giống như thịt ở thị trường bán thịt, không giải thích được khó chịu trong lòng.

"Này? Anh coi tôi là gì? Thịt heo sao?" Mộ Hi phản bác.

"Tôi không có hứng thú với thịt heo, em, còn gần sống!" Nam Cung Diệu bắt đầu đùa với Mộ Hi, nhưng mà Mộ Hi hoàn toàn đi vào trạng thái, cái miệng nhỏ nhắn phồng ra, con mắt mở to.

"Gần sống? Vậy vì sao anh còn lưu luyến người tôi như vậy? Lấy ra móng vuốt chó của anh ra, bảo anh còn mù mờ." Tay nhỏ của Mộ Hi bắt đầu vỗ vào bàn tay không an phận của Nam Cung Diệu.

"Em nói rất đúng, tôi rất thích thân thể em, chỉ là, chỉ là..." Nam Cung Diệu cố ý thừa nước đục thả câu.

"Chỉ là cái gì? Chỉ là cái gì?" Mộ Hi tò mò anh muốn nói gì, vẻ mặt rất vội.

"Chao ôi! Đáng tiếc không đủ mập, nằm sấp ở phía trên có chút cứng, cấn cực kỳ, nếu như thịt nhiều một chút, như vậy cảm giác sẽ giống như là nằm..." Nam Cung Diệu lại dừng lại không nói, Mộ Hi càng hiếu kỳ rốt cuộc khi đó đàn ông có cảm giác gì?

"Cảm giác gì?" Trên mặt Mộ Hi đã không còn tức giận, giống như cảm thấy hết sức hứng thú với đề tài này.

"Như vậy đi, hôm nay vì để cho em tìm xem cảm giác, tôi hy sinh một chút, miễn phí làm cho em nằm sấp." Nam Cung Diệu không cười, nghiêm túc nói, làm như là chuyện rất quan trọng.

"Làm trò, trá hình khi dễ người ta! Lần trước vì giải độc cho anh, nha nha, mệt mỏi thiếu chút nữa không xuống được giường, đổi lại? Cám ơn, miễn!" Mộ Hi bĩu môi, nghịch ngợm nói.

"Em thật không cưỡi? Vậy tôi đem cơ hội cho người khác, đến lúc đó không cho phép em tức giận!" Nam Cung Diệu vẫn nghiêm túc nói, vẻ mặt kia nói rõ là thật sự.

"Anh dám." Mộ Hi tức giận.

"Vì sao không dám?" Trong lòng Nam Cung Diệu đắc ý.

"Hiện tại anh là người đàn ông của tôi, anh dám cho người khác cưỡi, tôi liền, tôi liền cắt đứt nó, khiến những người phụ nữ kia không thể cưỡi, hừ! Dù sao nó là của tôi." Mộ Hi lộ ra vẻ hung hăng ngang ngược, chọc Nam Cung Diệu cười ha ha.

"Khi nào thì nó là của em, trên mặt có nhãn sao? Xin hỏi em làm thủ tục sang tên sao?"

"Muốn thủ tục đúng không? Hiện tại liền cho anh, chỉ cần anh không sợ đau, hôm nay tôi không đem anh cưỡi không được, dù sao tôi không đi làm, xem ngày mai ai muốn dậy sớm!"

Mộ Hi nói liền bắt đầu cởi quần áo Nam Cung Diệu, giống như một con cọp cái, không có chút dịu dàng.

"Em làm sao?"

"Anh nói tôi làm gì? Cưỡi ngựa." Mộ Hi trừng mắt mắt to nói với Nam Cung Diệu.

"Em là phụ nữ, có thể dịu dàng chút không, tôi sợ về sau có bóng ma trong lòng! Đối với phụ nữ phương diện kia không được !" Nam Cung Diệu cố ý chọc giận Mộ Hi, kỳ thật trong lòng đắc ý không được.

"Dịu dàng? Có thể, anh yêu, thân hình của anh thật tốt nha, rất gợi cảm nha, rất thèm ăn người ta nha, có thể cho vợ cưỡi được không?"

Mộ Hi dẩu môi, mắt to híp, háo sắc nhìn xem Nam Cung Diệu, chẳng phải biết vẻ mặt này đối với một người đàn ông mà nói càng hấp dẫn.

Nam Cung Diệu cực lực khống chế mình xúc động muốn ăn sạc cô, nhàn nhạt nói.

"Bản lĩnh này, cũng tạm được!" Nam Cung Diệu mang theo vẻ mặt tà miệt tươi cười, ý là bản lĩnh của Mộ Hi không tới nơi tới chốn.

"Cái gì? Vậy còn chưa được? Được - - là anh bức tôi ra tuyệt chiêu."

Mộ Hi tà mị cười, đàn ông thúi xem thường người khác, thích quyến rũ đúng không? Câu dẫn người ai sẽ không, mỗi ngày xem ti vi cũng không phải là vô ích, không ngại hôm nay liền thử xem, nha, bất cứ giá nào, dù sao anh là chồng của mình không mất mặt.

Mộ Hi cười lên, bắt lấy cà vạt Nam Cung Diệu, ánh mắt phóng điện, Nam Cung Diệu bị điện giật một cái, sớm bay lên, cũng may mình có lực ổn định, nếu không đã mất khống chế, nhịn xuống, nhịn xuống, anh thật muốn nhìn Mộ Hi có thể làm xiếc gì.

"Ông xã, đến thôi, ở đây..." Một tay Mộ Hi kéo cà vạt Nam Cung Diệu, một tay hướng đầu ngón tay quyến rũ anh.

Đến trên giường, Mộ Hi ấn Nam Cung Diệu ở trên giường, bắt đầu cởi quần áo của anh.

"Ông xã, bà xã nên cởi quần áo cho anh." Mộ Hi từng bước từng bước cởi bỏ cúc áo Nam Cung Diệu, lộ ra lồng ngực kiên cố của anh, kỳ thật, không phải là nói khoác, vóc người này quả thực là trời sinh câu dân phụ nữ.

Cơ ngực từng khối từng khối kia, đường cong rõ ràng, trước ngực còn có lông ngực khêu gợi, trước kia cho là đàn ông có lông không tốt, hiện tại cảm giác tràn đầy nam tính, rất đàn ông. Mộ Hi xem có chút ý nghĩ kỳ quái, miệng mở rộng, bộ dáng ngây ngốc, rất hài.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 122
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...