Bộ phận trước của Thiên Lộ thịnh hội chỉ là đồ ăn khai vị, không phải là đại chiến đao thật thương thật, tỷ thí giữa Thánh Thượng của tứ đại Đế triều về sau mới là đại chiến chân chính, hơn nữa mỗi người đều phải phân biệt triển khai đại chiến với ba người khác, từ đó phân ra thắng bại, cuối cùng dựa theo thành tích mà xếp hạng rồi đạt thiên lộ tương ứng.
Cũng chính vì vậy, tỷ thí giữa Thánh Thượng tứ đại Đế triều, ai tỷ thí với ai trước không thành vấn đề, hiện tại Song Tử Vương và Man Hoang vương đấu nhau, Thiên Hỏa vương và Lôi vương không ngăn cản, để mặc họ xuất thủ. Mà Song Tử Vương chậm rãi đi tới phía trước Man Hoang vương.
Man Hoang vương vẻ mặt như hung thần đi tới trước mặt Song Tử Vương, xoát một tiếng rút đại đao sau lưng ra. Cười lạnh nhìn Song Tử Vương, hình xăm quỷ dị theo cơ nhục trên người hắn vận động mà càng thêm dữ tợn đáng sợ, khí thế mênh mông mãnh liệt giống như vằn nước nhộn nhạo lan ra.
Song Tử Vương tuy rằng thân hình coi như là cao lớn, nhưng so sánh với Man Hoang vương như cự nhân thì còn kém rất nhiều, phải ngươc lên nhìn Man Hoang vương, có điều trên khí thế thì Song Tử Vương lại không kém chút nào, hắn lật tay, trên tay phải xuất hiện một thanh trường kiếm, tay trái một thanh trường đao, Song Tử Vương này không ngờ là nhân vật đao kiếm song tu.
Đao và kiếm đều là vương giả trong binh khí, chỉ có điều là hai loại binh khí khí chất hoàn toàn bất đồng, dưới tình huống bình thường, một người có thể đơn thuần tu luyện kiếm đạo tới cảnh giới cực cao cũng là hiếm có ròi, tuyệt đối không thể lại tu luyện cả đao đạo, xem ra, Song Tử Vương lại cực kỳ tinh thông cả kiếm đạo, đao đạo nếu không, sẽ không thi triển chiêu số như vậy vào lúc này, phải biết rằng Man Hoang vương không phải là dễ đối phó.
Hai người nhìn nhau, khí thế không ngừng tăng lên, khí tức cuồng bạo không ngừng lan ra, mà lúc này, Man Hoang vương cuối cùng cũng xuất thủ, chỉ thấy hắn gầm lên một tiếng, lập tức đại đao trong tay bổ tới Song Tử Vương. Một đao này tuy rằng chỉ dùng lực lượng nhục thân, nhưng người của Man hoang Đế triều vốn chính là chú trọng tu luyện lực lượng nhục thân, nhất là Man Hoang vương, lực lượng nhục thân tất nhiên là có ưu thế cường đại vô cùng.
Đó đại đao từ trên chém xuống, một đạo bạch quang chợt lóe, hư không phía trước Man Hoang vương giống như một tấm giấy bị bổ ra, một đao này không ngờ là trảm phá hư không, có thể thấy được lực lượng của một đao này cường đại cỡ nào, đối mặt với một đao này, Song Tử Vương tất nhiên là không dám chậm trễ, đạo lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, lập tức tay trái nắm đại đao cũng bổ về phía Man Hoang vương.
Song Tử Vương mặc dù ở trên lực lượng nhục thân không bằng Man Hoang vương, nhưng trên đạo lực lại có ưu thế, đạo lực khổng lồ quán chú vào đại đao trong tay trái, lập tức, đại đao này nở rộ hàn quang, lập tức bổ tới Man Hoang vương, đồng dạng cũng là bạch quang chợt lóe, hư không phía trước bị trảm phá.
Một tiếng nổ truyền đến, đại đao của Man Hoang vương và đại đao của Song Tử Vương chạm vào nhau, sau khi phóng xuất ra một tiếng nổ kinh thiên động địa này, từng cỗ năng lượng hủy thiên diệt địa từ trên người hai người tỏa ra, hai người va chạm không ngừng, chỉ là thân hình của hai người không bởi vì va chạm này mà có bất kỳ di động nào.
Nhìn Song Tử Vương và Man Hoang vương vừa giao thủ đã kinh tâm động phách như vậy, trong lòng Tần Thiếu Phong lại chấn động, đây là cao thủ Đại Thánh ngũ trọng thiên sao? Quả nhiên rất cường đại. Trong lòng Tần Thiếu Phong thầm đánh giá, nếu không mượn dùng linh bảo như Thương khung nhãn, có lẽ mình ở trước mặt cường giả như Song Tử Vương, Man Hoang vương không tới năm chiêu là bại.
Một kích qua đi, Song Tử Vương và Man Hoang vương đều không chiếm được thượng phong, mà cùng lúc đó, sau một kích, Man Hoang vương chưa kịp chưa kịp rút đao lại thì trường kiếm ở tay phải Song Tử Vương đã đâm tới ngực Man Hoang vương, một kích đao pháp lúc trước sắc bén bá đạo, mà hiện tại một kích kiếm pháp này xảo quyệt quỷ bí, hai loại thủ đoạn công kích bất đồng đồng thời xuất hiện trên người một người, đây chính là thủ đoạn của Song Tử Vương.
Man Hoang vương tuy rằng cũng có tu vi Đại Thánh ngũ trọng thiên, có điều đại đa số thực lực đều ở trên nhục thân, nhìn thấy một kích này không hiệu quả, muốn tiến hành công kích tiếp, nhưng mà không ngờ động tác của Song Tử Vương nhanh hơn Man Hoang vương rất nhiều, khi Man Hoang vương còn chưa có phản ứng thì kiếm của Song Tử Vương đã đâm vào người hắn.
Một tiếng kim thiết chạm nhau truyền đến, trường kiếm một thanh xuyên thấu hư không của Song Tử Vương cắm lên ngực Man Hoang vương, có điều lại không đâm thủng được, mà bị nhục thân cường hãn của Man Hoang vương cản lại, Man Hoang vương thấy một màn này thì phá lên cười,,: “Ha ha, Song Tử Vương, chỉ bằng vào ngươi mà cũng muốn phá nhục thân của lão tử ư, đúng là si tâm vọng tưởng.”
Vừa nói, đại đao của Man Hoang vương vừa chém tới, xem tư thế như là muốn chém ngang người Song Tử Vương. Song Tử Vương tất nhiên cũng biết một kích đó của mình không thể đâm thủng ngực Man Hoang vương, cho nên cũng đã sớm chuẩn bị, chỉ thấy đại đao trong tay trái của hắn chờ sẵn đại đao của Man Hoang vương bổ tới, trực tiếp cản lại.
Tiếng nổ truyền tới, năng lượng Song Tử Vương và Man Hoang vương phóng xuất ra lại va chạm, chỉ có điều lần này vẫn không thể khiến đối phương lui về phía sau, cũng không thể làm đối phương bị thương nặng, hai người vẫn đứng vững trên thần đài.
Cho dù chỉ hai lần giao thủ, nhưng uy lực bộc phát ra lại khiến Tần Thiếu Phong kinh hãi, lực lượng cường đại như vậy, nếu ở trong đệ nhất trọng thiên địa, tuyệt đối đủ để làm vỡ một mảnh nhỏ thiên địa, đương nhiên, trong đệ nhị trọng thiên địa này thì không thể có hiệu quả như vậy, nhưng lực lượng hai người khi giao thủ bộc phát ra cũng khiến cho người ta kinh hồn táng đảm.
Mà lúc này, Man Hoang vương hét lớn một tiếng, gầm lên: “Song Tử Vương, chúng ta giao thủ cũng không phải một lần hai lần, cứ như vậy cũng không có ý nghĩa, hay là chúng ta làm thật đi, xem Thần lực chi phù của lão tử, Theo một tiếng hét lớn này của Man Hoang vương, đạo kim quang đạo kim quang từ đỉnh đầu của hắn bắn ra, lập tức đầu của Man Hoang vương ngưng tụ thành một phù văn dài chừng một thước, kim quang lấp lánh chói mắt.
Đây là phù văn có chút giống Lực, chỉ có điều tự thể thượng cổ thần văn, không phải văn tự thông dụng của đại thế giới hiện tại, mà đây chính là đại đạo phù văn của Man Hoang vương, được hắn gọi là Thần lực chi phù, tuy rằng thoạt nhìn thì chỉ dài một thước, nhưng bồng bềnh trên đỉnh đầu Man Hoang vương, lại phóng xuất ra từng cỗ lực lượng chấn thiên động địa.
Tại đây dưới sự bao phủ của lực lượng này, thân hình của Man Hoang vương không ngờ bành trướng thêm, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành cao mười trượng, đại đao trong tay cũng biến thành mười trượng, khí tức hung hãn hơn từ trên người Man Hoang vương phóng ra, dưới sự gia trì của Thần lực chi phù này, thực lực của Man Hoang vương không ngờ là tăng mạnh mấy lần.
Thấy Man Hoang vương thi triển ra Thần lực chi phù, Song Tử Vương cười lạnh một tiếng, lập tức trên đỉnh đầu cũng bắn ra đạo kim quang, ngưng tụ thành hai đại đạo phù văn, một giống chữ Đao, một giống chữ Kiếm, bồng bềnh trên đỉnh đầu Song Tử Vương, phóng xuất ra lực lượng cực kỳ khổng lồ, mà theo từng cỗ lực lượng này quán chú vào, thân hình của Song Tử Vương cũng to ra, chỉ trong nháy mắt đã biến thành đồng dạng với Man Hoang vương.
Chỉ có điều biến hóa vẫn chưa dừng, sau khi thân hình của Song Tử Vương biến hóa giống như Man Hoang vương, hắn hét lớn một tiếng: “Song Tử pháp tướng, đao kiếm đều xuất hiện.” Theo một tiếng gầm lên này, chỉ thấy sau lưng Song Tử Vương bỗng nhiên xuất hiện một khuôn mặt giống Song Tử Vương như đúc, đồng thời còn xuất hiện một đôi tay cánh tay, đồng thời lật tay, lại triệu hồi ra một thanh trường đao và một thanh trường kiếm.
Đây là thần thông của Song Tử Vương, hai mặt bốn tay, chính nhờ thần thông này mà chiến lực của Song Tử Vương tăng mạnh không ít, nhất là Song Tử Vương vốn chính là tay trái dùng đao, tay phải sử kiếm, tương đương với hai người công kích đối thủ, hiện tại thi triển ra thần thông hai mặt bốn tay, lại gia tăng chiến lực, như vậy, tất nhiên là chiến lực đề thăng rất lớn.
Tần Thiếu Phong đứng từ xa nhìn đại chiến giữa Song Tử Vương và Man hoang vương, đã sớm trợn tròn hai mắt, thấy đại đạo phù văn hai người thi triển ra, tất nhiên là càng thêm kích động, hiện tại hắn cần nhất chính là kinh nghiệm thi triển đại đạo phù văn, đây chính là đại đạo phù văn mà cao thủ cảnh giới Đại Thánh ngũ trọng thiên thi triển, tuyệt đối có thể khiến Tần Thiếu Phong học được không ít thứ.
Chỉ khiến Tần Thiếu Phong thất vọng là Man Hoang vương và Song Tử Vương chỉ sử dụng đại đạo phù văn để gia trì lực lượng, chứ không thi triển ra năng lực khác, khiến Tần Thiếu Phong rất bất mãn, có điều đây tất nhiên là không thể trách Song Tử Vương và Man Hoang vương, dù sao đại đạo phù văn thật sự là thứ quá trân quý, ngưng tụ cực kỳ không dễ dàng, không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì bọn họ tuyệt đối sẽ không thi triển ra tác dụng khác của đại đạo phù văn.
Tần Thiếu Phong cũng ngưng tụ được Thần lực chi phù và đao kiếm phù văn, vốn nghĩ rằng có thể từ chỗ Song Tử Vương, Man Hoang vương có được một số kinh nghiệm, chỉ là hai lão gia hỏa này thật sự là quá cẩn thận, căn bản không sử dụng năng lực khác của đại đạo phù văn, khiến cho Tần Thiếu Phong mừng hụt.
Song Tử Vương thi triển ra thần thông hai mặt bốn tay của hắn, chiến lực nhanh chóng tăng mạnh, lập tức khởi xướng tấn công kịch liệt về phía Man Hoang vương, chỉ thấy đao quang kiếm ảnh không ngừng lấp lánh, hai thân hình cực lớn không ngừng va chạm, bộc phát ra từng đợt lực lượng kinh thiên động địa.
Thực lực của Hai người vốn không chênh lệch, dưới tình huống toàn lực ứng phó, chiến đấu trở nên tất nhiên là phi thường phấn khích và thảm thiết.