Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Di Thu

Chương 38

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tống Lâm có chút sinh khí, hắn cảm thấy Thu Nhi rất lạ, sau khi ly biệt không từ giã, còn đóng cửa không cho gặp! Tống Lâm lòng bừng bừng lửa giận, không để ý Yến phu nhân ngăn trở liền xông thẳng vào Yến thái y gia. Nhà Yến thái y cũng không lớn, vài ba bước liền tìm được phòng ở Thu Nhi.

Tống Lâm đẩy cửa vào vừa đúng lúc gặp Thu Nhi đang nằm trên giường nôn khan, sắc mặt cực kì khó coi, Yến thái y ngồi ở phía sau nắm tay khuyên hắn ăn vài thứ, trong bụng có chút đồ ăn khi nôn ra cũng đỡ khó chịu hơn. Tống Lâm bị cảnh này dọa cho choáng váng, hắn không nghĩ tới Thu Nhi vì bệnh mới rời đi, còn bệnh tới mức này! Thế mà hắn lại trách lầm Thu Nhi, Tống Lâm cực kì hối hận.

Thu Nhi nhìn thấy Tống Lâm cũng giật mình, khó chịu tiếp tục nôn mửa còn không quên kéo cao chăn che kín bụng. Chờ thân thể Thu Nhi ổn định, ánh mắt Tống Lâm liền rơi xuống bụng Thu Nhi. Trời đã qua tháng tư, Thu Nhi chỉ mặc một bộ áo choàng mỏng manh, đường dáng chiếc bụng đều lộ ra rõ ràng.

“Thu Nhi, ngươi đây là xảy ra chuyện gì? Hay là trong bụng ngươi mọc nhọt?” Nhìn qua Thu Nhi, Tống Lâm lại quay sang hỏi Thái y: “Yến thái y, bệnh tình Thu Nhi không có việc gì đúng không!” Lời nói Tống Lâm khiến mọi người ở đây đều sửng sốt, không ai biết nên đáp lời hắn ra sao. Đúng lúc này thì Hoan Nhi dùng thanh âm non nớt cùng bộ dáng xem náo nhiệt mà góp lời: “Trong bụng phụ thân là đệ đệ không phải nhọt nha!”.

Từ “nhọt” là từ hoàn toàn mới mẻ đối với cái đầu nhỏ bé của Hoan Nhi, nó liền lon ton cặp chân tũn mũn của mình tới bên người Thu Nhi, hỏi: “Phụ thân, là đệ đệ chơi vui hay là nhọt chơi vui? Người nào sẽ chơi với Hoan Nhi thế?”.

Là đệ đệ không phải nhọt, lời nói Hoan Nhi làm cho Tống Lâm ngây ra như phỗng, trên đầu giống như có sấm rền chớp giật. Hắn tự hỏi có phải hôm qua làm việc quá mệt mỏi đến nỗi thính lực cũng xảy ra vấn đề? Tống Lâm cứng ngắc xoay đầu nhìn về phía Thu Nhi, chỉ thấy Thu Nhi cùng Tiểu Hoan Nhi nói, đệ đệ so với nhọt thì chơi vui hơn, thế nên nó nên kiên nhẫn chờ đợi đệ đệ đi ra làm bạn với nó.

Tống Lâm mới chỉ nghe lão nhân từng kể, hồ ly bất luận nam nữ đều có khả năng sinh con, Tống Lâm vốn không tin việc này, hiện tại sự thật xảy ra trước mắt hắn, không muốn tin cũng không được. Nghĩ đến điều này Tống Lâm liền bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, trên mặt kéo ra một bộ cười không ra cười mếu không ra mếu, lặng yên không một tiếng động từ nay về sau lui, hắn vẫn là nên trở lại thế giới nhân loại có vẻ an toàn hơn.

Người muốn mà trời không cho, hắn vừa lui xuống mấy bước đã bị Yến thái y gọi lại. Tống Lâm nào dám cãi lời mệnh lệnh hồ ly tinh, ngoan ngoãn đứng lại, sợ tới mức tim đập chân run.

“Phu nhân, bà đút cháo cho Thu Nhi đi. Bệnh nôn nghén cũng không có phương thuốc nào trị được, làm cho hắn ăn vài thứ ít nhất có thể nôn thoải mái chút, ta cùng Tống Lâm còn có chuyện cần nói!” Yến thái y dứt lời liền dẫn Tống Lâm vào thư phòng. Tống Lâm cứng ngắc đi theo, một lời cũng không dám hé răng.

Vào thư phòng, Yến thái y đóng cửa lại, cùng Tống Lâm nói: “Những gì hôm nay nhìn thấy không được ở bên ngoài nói bừa, cẩn thận tánh mạng khó giữ!”.

Tống Lâm vội vàng thở dài khúm núm nói: “Đại tiên, tại hạ đã biết! Tại hạ hôm nay chưa từng đến nơi này, cái gì cũng chưa từng nhìn qua”.

“Đại tiên? Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi là yêu quái chắc?” Yến thái y chỉ chỉ cái mũi mình hỏi.

Tống Lâm đầy mặt tươi cười, xua tay nói: “Làm sao được, làm sao được, các ngài khẳng định là thần tiên! Hôm nay Tống Lâm mạo phạm, ngày khác nhất định tới miếu dâng hương các chư vị!” Tống Lâm nói xong mà toát mồ hôi hột.

Yến thái y cũng không nghĩ tới lại bị hiểu lầm như thế. Nếu Tống Lâm rải cái tin vịt này ra (thực ra chỉ là “lời đồn” thôi, nhưng vì ý của câu nói đặt trong ngữ cảnh này là “lời đồn sai sự thật” nên ta cứ chém thành “tin vịt”. ^.^ Với lại ta thấy đoạn này bạn Tống Lâm quá dễ thương nên ta để từ này cho nó thêm phần…bựa  ), liên quan tới lão thì không nói, nếu đem toàn gia kéo vào, phòng ở này có khi bị người ta thiêu rụi không biết chừng! Thế nên Thái y thấy giải thích rõ ràng hiểu lầm chết người này vẫn có vẻ tốt hơn.

“Cái gì mà thần tiên, chúng ta đều là con người chân chính đứng đắn! Mấy lời này ngươi suy diễn từ đâu vậy?” Thái y nói.

Tống Lâm khoa chân múa tay làm ra động tác mang thai (chắc là lấy hai cái tay chống lưng đỡ bụng bầu đó _ _//), miệng nhẹ giọng nói một câu: “Nam nhân!”.

Yến thái y hiểu ra, gật gật đầu nói: “Thu Nhi cũng không phải yêu ma quỷ quái gì, hắn chỉ là một nam nhân rất đỗi bình thường. Hắn có thể mang thai đều do kiệt tác của Đương kim Hoàng thượng. Lão phu cũng không biết Hoàng thượng đến tột cùng đã dùng phương thuốc cổ quái gì khiến một người nam nhân bình thường như Thu Nhi sinh đứa nhỏ! Việc này tướng quân các ngươi cũng biết, đứa nhỏ trong bụng Thu Nhi cũng là của hắn!”.

.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1
Chương 2
Chương 2
Chương 3
Chương 3
Chương 4
Chương 4
Chương 5
Chương 5
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 8
Chương 8
Chương 9
Chương 9
Chương 10
Chương 10
Chương 11
Chương 11
Chương 12
Chương 12
Chương 13
Chương 13
Chương 14
Chương 14
Chương 15
Chương 15
Chương 16
Chương 16
Chương 17
Chương 17
Chương 18
Chương 18
Chương 19
Chương 19
Chương 20
Chương 20
Chương 21
Chương 21
Chương 22
Chương 22
Chương 23
Chương 23
Chương 24
Chương 24
Chương 25
Chương 25
Chương 26
Chương 26
Chương 27
Chương 27
Chương 28
Chương 28
Chương 29
Chương 29
Chương 30
Chương 30
Chương 31
Chương 31
Chương 32
Chương 32
Chương 33
Chương 33
Chương 34
Chương 34
Chương 35
Chương 35
Chương 36
Chương 36
Chương 37
Chương 37
Chương 38
Chương 38
Chương 39
Chương 39
Chương 40
Chương 40
Chương 41
Chương 41
Chương 42
Chương 42
Chương 43
Chương 43
Chương 44
Chương 44
Chương 45
Chương 45
Chương 46
Chương 46
Chương 47
Chương 47
Chương 48
Chương 48
Chương 49
Chương 49
Chương 50
Chương 50
Chương 51
Chương 51
Chương 52
Chương 52
Chương 53
Chương 53
Chương 54
Chương 54
Chương 55
Chương 55
Chương 56
Chương 56
Chương 57
Chương 57
Chương 58
Chương 58
Chương 59
Chương 59
Chương 60
Chương 60
Chương 61
Chương 61
Chương 62
Chương 62
Chương 63
Chương 63
Chương 64
Chương 64
Chương 65
Chương 65
Chương 66
Chương 66
Chương 67
Chương 67
Chương 68
Chương 68
Chương 69
Chương 69
Chương 70
Chương 70
Chương 71
Chương 71
Chương 72
Chương 72
Chương 73
Chương 73
Chương 74
Chương 74
Chương 75
Chương 75
Chương 76
Chương 76
Chương 77
Chương 77
Chương 78
Chương 78
Chương 79
Chương 79
Chương 80
Chương 80
Chương 81
Chương 81
Chương 82
Chương 82
Chương 83
Chương 83
Chương 84
Chương 84
Chương 85
Chương 85
Chương 86
Chương 86
Chương 87
Chương 87
Chương 88
Chương 88
Chương 89
Chương 89
Chương 90
Chương 90: -91
Chương 91
Chương 92
Chương 92
Chương 93
Chương 93
Chương 94
Chương 94
Chương 95
Chương 95
Chương 96
Chương 96
Chương 97
Chương 97
Chương 98
Chương 98
Chương 99
Chương 99
Chương 100
Chương 100
Chương 101
Chương 101
Chương 102
Chương 102
Chương 103
Chương 103
Chương 104
Chương 104
Chương 105
Chương 105
Chương 106
Chương 106
Chương 107
Chương 107
Chương 108

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 38
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...