Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Độc Ái Sát Thủ Phu Quân

Chương 70

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Mặc dù trong lòng tràn đầy nghi vấn, Miểu Miểu vẫn như bình thường ngủ thẳng đến hừng đông. Duỗi duỗi người, sờ vào bên cạnh, đã lạnh như băng, Dịch Thiên vẫn giống như trước đây, từ sớm đã không thấy bóng người. Nếu Dịch Thiên giống như nàng ,ngày nào mặt trời lên cao ba sào cũng mới đứng lên, như vậy đảm bảo Vụ Thiên Các sẽ nhanh chóng đóng cửa mất.

Mới vừa ngồi dậy thì có nha hoàn gõ cửa bưng nước rửa mặt vào. Nơi này mỗi một nha hòan đều rất thông minh, thính lực lại đặt biệt tốt, chỉ cần nàng hơi có động tĩnh rời giường, liền lập tức có thể cảm nhận được, nhanh nhạy y như cảm biến ở hiện đại, nhưng mà đôi lúc chơi lại không vui tí nào.

Để cho nha hòan giúp sửa sang lại tóc, đầu tóc ở cổ đại này thật sự rất phiền tóai, Miểu Miểu cũng chẳng muốn tự mình chuẩn bị. Nhân tiện nhìn lại thấy có người đang khiêng một cái rương nhỏ vào phòng. “Đây là cái gì?” Miểu Miểu hỏi nha hòan bên cạnh. “Hồi phu nhân, là chủ thượng phân phó đưa tới cho phu nhân.” Tiểu nha hòan cung kính nói, chủ thượng đối với phu nhân thật tốt nha. Cho ta hả, là cái gì vậy? Miểu Miểu đi qua mở rương ra, oa, một khối vàng lấp lánh rực rỡ, nguyên một hòm toàn vàng, Miểu Miểu nhìn thấy mắt tòan kim quang, trong lòng sôi ục ục tỏa ra toàn bong bóng hạnh phúc làm nàng cũng muốn bay, Dịch Thiên thật tốt quá.

Lúc mới vừa tỉnh lại có chút nhớ nhung cái hoành phi ngày hôm qua nhưng bây giờ một chút cũng không nhớ ra nó là cái hình dạng gì nữa rồi, chừng này so ra, đúng thật là con kiến so với con voi*. Có điều như thế này khiêng lên thì hơi nặng một chút. “Dịch Thiên đâu?” Miểu Miểu hỏi. “Hồi phu nhân, chủ thượng đang ở sân trước huấn luyện.”

*nguyên văn “小巫见大巫 tiểu vu kiến đại vu” sư cọ gặp sư phụ, phù thuỷ nhỏ gặp phù thuỷ lớn, người có năng lực kém gặp người có năng lực tốt

“Ừ, giúp ta đem mấy thứ này giấu xuống dưới gầm giường, để ở bên ngòai quá nổi bật đi.” Nếu như bị trộm chắc nàng đau lòng chết mất, vàng nhiều như vậy để không cũng hơi phí, để suy nghĩ kĩ lại xem nên đem đi đầu tư như thế nào, hay là làm cái gì khác. Sờ sờ cằm, Miểu Miểu đi ra khỏi phòng.

Còn chưa tới sân huấn luyện ở trước, Miểu Miểu đã nghe thấy tiếng đao kiếm ầm ầm ĩ ĩ, cùng với tiếng hô giáo huấn nghiêm khắc của Vụ Liệt. Nghe Dịch Thiên nói qua, trước mắt Vụ Liệt sẽ phụ trách huấn luyện người mới, đó là vì liên quan tới việc Vụ Tiêm mang thai, nên Vụ Liệt được đặc cách ở lại Bồng Lai Các huấn luyện người mới, không cần phải đi xa chấp hành nhiệm vụ.

“Dịch Thiên, chàng đối với ta thật tốt.” Vừa đi tới gần Dịch Thiên, đầu Miểu Miểu đã vươn ra cọ dụi ở trong ngực Dịch Thiên rồi. “Tẩu phu nhân, ở đây có rất nhiều người a~.” Lâm Phong ở một bên bắt đầu nhây nhớt ra*, cái chữ a này kéo đặc biệt dài nha, tại sao hắn đối với Vụ Thiến không có bày ra cái bộ dạng như vậy, thật là có chút bất mãn nha. “Sao nào, có ý kiến gì, ngươi ganh tị hả, vậy đi về tìm Vụ Thiến nhà ngươi đi.” Miểu Miểu nhướn mày cười gian, là ta thể hiện tình yêu của ta, ta làm nũng với Dịch Thiên thì sao nào. Lâm Phong sờ sờ mũi, có nói lại cũng không được.

*nguyên văn âm dương quái khí = thanh âm kỳ quái ko ra âm cũng chả ra dương, kiểu như bất nam bất nữ, nhão giọng ra, giọng điệu trêu chọc.

Dịch Thiên dịu dàng nhìn về phía Miểu Miểu, tay vén lấy mấy lọn tóc bị gió thổi bay của nàng, giọng nói ôn nhuận như ngọc vang lên bên tai Miểu Miểu: “Đã dậy rồi à?” Miểu Miểu khẽ gật đầu, có chút xấu hổ, đã giữa trưa rồi, nhìn vẻ mặt của mọi người một chút thì biết, đang cười nhạo nàng đây.

“Tẩu phu nhân, nhiều vàng như vậy, tẩu định xài như thế nào hả?” Lâm Phong cười nói, hắn từ sáng sớm đã nhìn thấy Dịch Thiên sai người đem từ kho bạc đến. “Chưa nghĩ ra, đang định đầu tư cái gì đó, có điều, Dịch Thiên, nguyên rương vàng thế này nặng quá a, có thể đổi thành kim phiếu hay gì đó không, mang theo cũng tiện hơn.” Miểu Miểu cảm thấy mình rất thông minh nha.

“Tẩu phu nhân, cái này chỉ có bạc mới có thể đổi thành ngân phiếu, vàng không có đổi thành kim phiếu được, bởi vì vàng quá quý giá, cũng giống kim phiếu nhà buôn không có xé ra thành tiền lẻ được.” Lâm Phong cười ha ha, lời hắn nói đây chính là lời thật. Như vậy thì không có cách nào rồi, vậy trước hết cứ cất dưới gầm giường đi.

“Ăn cơm, ăn cơm.” Miểu Miểu liền lôi kéo Dịch Thiên đi đến thính đường. Thức ăn còn chưa dọn lên hết, Miểu Miểu cũng đã vội hối thúc rồi. Một bên nhai thức ăn, một bên lầm bầm hỏi: “Dịch Thiên, từ khi còn bé chàng đã quen biết Liễm Diễm, nàng là ai vậy a?”

Dịch Thiên nghe vậy buông đũa, nhàn nhạt kể: “Nàng ấy vốn là nữ nhi của một gã thuộc hạ của phụ thân ta, năm đó cha ta bị an bài tội danh, phụ thân nàng cũng từng cực lực bảo hộ cha ta, cuối cùng nhà của ta bị tru di cửu tộc, phụ thân nàng bị giáng chức sung quân, uất ức mà chết, nàng ấy thì bị bán vào kỹ viện.”

“Doanh Tích có phải cũng giống vậy hay không?” Miểu Miểu cũng nhanh chóng buông bát, nhỏ giọng hỏi. Dịch Thiên khẽ gật đầu, vì trước đây có quan hệ cùng phụ thân nên hắn mới đem các nàng về Vụ Thiên Các.

“Vậy sau đó làm sao chàng nhận ra các nàng hả?” Miểu Miểu rất là tò mò, dù sao trước kia Dịch Thiên có nói qua bọn họ chỉ là gặp nhau lúc còn nhỏ.

“Ta không hề nhận ra các nàng. Ta sinh ra ở biên quan, lúc ấy cha ta còn đang trấn thủ biên quan, ta sinh ra lúc chiến sự đang nóng bỏng, cho nên vẫn có rất nhiều người không biết sự có mặt của ta, chỉ có phụ thân cùng mấy người bạn thân và thuộc hạ biết thôi. Chờ đến khi ta hơi lớn lên, chiến cuộc đã ổn định rất nhiều, cha ta cũng bị định tội. Tiên hoàng có thể cũng không biết sự tồn tại của ta, hoặc là cho rằng ta đã chết, cho nên ta mới có thể tránh được một kiếp, không bị đuổi bắt.” Lúc ấy trong phủ có vài người hầu cũng có con nhỏ, có lẽ bị lầm là hắn.

Dịch Thiên bỗng nhiên lại lãnh đạm: “Ta là ở Trầm Luân Sương gặp các nàng, biết được thân thế các nàng mới mang các nàng trở về Vụ Thiên Các, tuy nhiên thật không ngờ các nàng vốn là người của Sát Huyết Minh.”

Nghe đến đó, đám người Vụ Liệt mới hiểu ra, lúc đầu chủ thượng không nói tiếng nào liền đưa hai nữ nhân này về Vụ Thiên Các, bọn họ cũng cứ tưởng là chủ thượng tự nhiên muốn “ăn mặn”, nạp thiếp về.

“Dịch Thiên, nếu như người kia thật sự là Liễm Diễm, như vậy chàng có nghĩ rằng có thế Hoàng đế đã biết thân phận của chàng rồi hay không?” Miểu Miểu đột nhiên thốt lên hoảng sợ. Mọi người lập tức trầm mặc, cái này rất có thể, khó đảm bảo sau nay hắn sẽ không an bài một tội danh lên đầu chủ thượng, quang minh chính đại đối phó Vụ Thiên Các. “Còn có, có thể nào Thần Quang Dục chính là Minh chủ Sát Huyết Minh hay không, nếu không làm sao giải thích việc Liễm Diễm xuất hiện ở đó?” Miểu Miểu đem suy nghĩ trong đầu mình nói ra tất cả, “Hơn nữa hình như võ công hắn cũng rất lợi hại, cũng rất am hiểu dùng độc.” Tổng hợp lại tất cả mà suy xét, trước mắt hắn chính là đối tượng hòai nghi lớn nhất.

Dịch Thiên cũng đã có chút trầm tư gật đầu, phân phó Vụ Huyền: “Phái người vào trong cung nằm vùng, giám sát Liễm Diễm cẩn thận.” Nàng ta đã bắt đầu xuống tay từ đâu. Một tay đưa nắm lấy tay Miểu Miểu, nhìn nàng chăm chú hỏi: “Nàng sợ sao?” Miểu Miểu cười nhạt nói: “Ta ngay cả địa ngục cũng không sợ, tại sao sợ một tên Hoàng đế như hắn, càng huống chi chúng ta đã sớm cùng hắn không đội trời chung rồi, Dịch Thiên, chàng bây giờ hỏi cái này có phải hơi muộn không, nếu như chàng hỏi từ đầu, có lẽ…” Miểu Miểu cố ý dừng lại hạ giọng một chút.

“Nàng sợ cũng phải đi theo ta.” Dịch Thiên ngang ngược. Miểu Miểu bỗng nhiên bật cười, vậy chàng hỏi làm cái gì a, thật là. Mọi người lắc đầu không biết nói gì, chủ thượng với phu nhân lại không thèm phân biệt tình huống liếc mắt đưa tình rồi, thật sự là giết mọi người mà.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 70
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...