Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Dương Thư Mị Ảnh

Chương 64

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Cổ họng Sở Phi Dương phát ra một tiếng gầm nhẹ, đem Quân Thư Ảnh đặt xuống đất. Quân Thư Ảnh nằm dưới thân hắn, đôi mày nhíu lại tựa như rất khó chịu. Sở Phi Dương lúc này mới nhớ tới thân thể khác thường của Quân Thư Ảnh, liền thu bớt lực đạo.

Người bên dưới mang đến cảm giác chân thật đến đáng sợ, Sở Phi Dương dần dần tràn ngập dục niệm khiến hắn không phân rõ đâu là mộng đâu là tỉnh nữa. Hắn dùng tay vuốt ve vài sợi tóc trên trán Quân Thư Ảnh, dùng ánh mắt si mê thưởng thức dung nhan của y.

Không một ai biết, dù đôi lúc hắn lạnh nhạt với Quân Thư Ảnh, nhưng hắn đã mê luyến y đến điên cuồng, mặc dù chính hắn cũng không rõ vì sao. Nếu Quân Thư Ảnh không ngoan cố như vậy, không ngoan độc như vậy, và nếu y không xem tâm ý của hắn như một sự sỉ nhục, thì hắn sẽ chỉ luôn đối xử ôn nhu vô hạn với y.

Đầu ngón tay Sở Phi Dương chậm rãi dao động trên mặt Quân Thư Ảnh, lướt qua hàng lông mi, khóe mắt, chiếc mũi, rồi trượt xuống bờ môi y. Đầu ngón tay vuốt ve đôi môi luôn lộ vẻ khinh bạc nhưng mềm mại ấm áp.

Quân Thư Ảnh chỉ im lặng nhìn Sở Phi Dương bằng ánh mắt ôn nhu. Sở Phi Dương nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt kia. Quân Thư Ảnh nhẹ khép mắt khi môi Sở Phi Dương đảo qua hàng lông mi của y.

Quân Thư Ảnh không lên tiếng, thuận theo động tác của hắn khiến tia lý trí cuối cùng của hắn bị thiêu đốt trong dục hỏa. Hắn dùng hai tay nâng mặt Quân Thư Ảnh, hôn thật sâu. Quân Thư Ảnh nhíu mày, vươn hai tay nắm lấy tay Sở Phi Dương. Sở Phi Dương hôn cằm Quân Thư Ảnh, rồi xuống đến cổ. Quân Thư Ảnh ngẩng đầu, hai tay bị Sở Phi Dương đặt sang hai bên. Ánh mắt Sở Phi Dương trở nên điên cuồng, thô bạo xé mở y phục Quân Thư Ảnh, vội vã hôn lấy phần xương quai xanh cùng bộ ngực vừa lộ ra, tay phải thuận theo thắt lưng Quân Thư Ảnh trượt xuống, tiến vào trong tiết khố mà vuốt ve.

Quân Thư Ảnh nhăn mặt cầm tay Sở Phi Dương ngăn lại, ánh mắt đen láy nhìn thẳng vào Sở Phi Dương. Sở Phi Dương hôn môi y trấn an, nhưng tay vẫn không giảm lực đạo.

Sở Phi Dương đưa tay phải vào trong y phục của mình, cầm lấy dục vọng đã sớm sưng cứng không chịu nổi, vùi mặt vào ngực Quân Thư Ảnh, âm thanh khản đục: “Đừng nhúc nhích, như vậy là tốt rồi.” Sở Phi Dương ma sát dục vọng trong tay mình, há miệng thở dốc, hơi thở nóng hổi phả lên người Quân Thư Ảnh. Tay trái Sở Phi Dương khẽ vuốt người Quân Thư Ảnh, miệng không ngừng ở trước ngực Quân Thư Ảnh hôn lung tung. Thân thể Quân Thư Ảnh khẽ run, trên da đã xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng.Quân Thư Ảnh vươn tay ra, Sở Phi Dương thấy vậy liền đưa tay trái nắm lấy tay y. Hắn đưa tay vuốt ve tay Quân Thư Ảnh, xuống đến bàn tay đang nắm chặt của y, khẽ mở nó ra, hai bàn tay liền đan chặt vào nhau.

Quân Thư Ảnh thả lỏng bàn tay đang cùng hắn giao triền. Sở Phi Dương lại ngẩng đầu lên hôn môi Quân Thư Ảnh. Sở Phi Dương cảm thấy một đợt sóng nước xô vào thân, động tác dưới tay phải vẫn không ngừng.

Không biết trải qua bao lâu, Sở Phi Dương buông tay Quân Thư Ảnh ra, ôm lấy bả vai y, vùi mặt vào cổ y, không ngừng thở dốc.

Sở Phi Dương cảm thấy Quân Thư Ảnh cũng nâng hai tay ôm lấy mình. Hắn than một tiếng, tiết ra chất lỏng trắng đục làm bẩn y phục cả hai.

Sở Phi Dương nhắm mắt, chờ đợi dư vị của cao trào qua đi. Thân thể Quân Thư Ảnh mát lạnh như nước, tiếng nước róc rách từ phía cũng trở nên rõ ràng hơn. Sở Phi Dương dần dần khôi phục thần trí. Hắn mở to mắt, làm sao còn có thể nhìn thấy Quân Thư Ảnh?! Chỉ có ánh trăng phản chiếu dưới dòng nước lạnh chập chờn quanh thân. Sở Phi Dương khẽ vuốt trán, lắc đầu cười khổ.

Cảm nhận được nhiệt độ trên người đã giảm bớt, Sở Phi Dương ra khỏi dòng suối. Giấc mộng này không biết đã trải qua bao lâu, thanh âm huyên náo truyền đến từ phía xa, có lẽ các sư huynh đệ của hắn vẫn còn vui đùa. Sở Phi Dương nhớ tới Tống Lam Ngọc đã bị hắn điểm huyệt, không biết đã đến lúc huyệt đạo tự giải khai hay chưa. Sở Phi Dương vừa đi vừa vận nội lực làm khô y phục của mình, nghĩ có lẽ nên đi xem tình trạng của Tống Lam Ngọc trước. Y không có võ công, bị điểm huyệt dù sao cũng không thể tránh tổn thương cho cơ thể.

Sở Phi Dương mới đi được vài bước thì đột nhiên trên trời xuất hiện một ngọn pháo hoa màu xanh. Hắn cảm thấy kinh hoàng. Đây chính là loại pháo hiệu mà hắn đã đưa cho Quân Thư Ảnh, để y có thể tri thông cho hắn khi gặp nguy cấp. Ngọn pháo đầu tiên còn chưa dứt, ngọn pháo thứ hai đã xuất hiện, tiếp theo là thứ ba, thứ tư… Pháo hoa đầy trời che mất ánh sáng của vầng trăng tròn. Trên núi truyền một trận ồn ào, khiến cảnh tưởng càng thêm náo nhiệt.

Sở Phi Dương đề khí chạy như bay về phía chân núi, lòng như lửa đốt. Hắn không nghĩ đó là Quân Thư Ảnh cùng Cao Phóng nhàm chán mà mở tiệc mừng đêm Trung thu đoàn viên. Từng đợt pháo hoa như thúc giục Sở Phi Dương. Sở Phi Dương tăng cước lực, thân hình như quỷ mị xuyên khỏi khu rừng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 64
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...