Thứ năm ngày x tháng x. Thời tiết: trời trong xanh.
Hai ngày nay mình luôn suy nghĩ về một vấn đề, cho nên mình rất trầm lặng, dì Thẩm hỏi mình có phải thân thể khó chịu hay không, mình nói mình đang trầm tư, thế nhưng dì Thẩm vẫn cặp nhiệt độ cho mình, kết quả thật sự sốt nhẹ. Rõ ràng là mình đang suy nghĩ mà, vì sao lại phát sốt cơ chứ?
Đúng rồi, cái vấn đề khiến mình phải suy nghĩ là sau này trong trò chơi, mình phải gọi sư phụ thế nào đây? Vẫn gọi sư phụ, hay phải gọi là mama ?? Tại baba nói sẽ cùng sư phụ kết hôn, vậy không phải sẽ là mama mình sao? Thế nhưng sư phụ là nam mà, phải gọi là mama ư? Thật kỳ quái…
Hôm nay Ân Dự chạy qua nói với mình, cậu ta sau này sẽ tiếp tục chơi Thiên Long Bát Bộ, nếu mình biết điều thì sẽ bảo vệ mình. Hừ, mình mới là không thèm, mình có baba và sư phụ là đủ rồi, không cần cậu ta bảo vệ!
Dì Thẩm bảo sau khi ăn cơm phải uống thuốc, mình không muốn ăn, thuốc đắng lắm, không uống đâu…
Lời phê của giáo viên:
Cứ gọi như bình thường là được rồi, ngốc ạ. Ngoan ngoãn uống thuốc đi, không thì ngày mai sẽ không có tinh thần đến trường.
=== ====== ====== ====== ====== ====== ====== ====== ====== ===
Khuynh thanh ` Mỹ nhân cốc là một bang hội cấp 4, gần đây bang chủ Cho ta một ánh nguyệt lượng cùng đội nòng cốt của bang quyết định đem bang nâng lên cấp 5. Bang hội cấp 5 có thể gia tăng số người chạy thương nhân, đồng thời thăng kỹ năng cuộc sống cấp 10, đối với một sinh hoạt bang mà nói đây tuyệt đối là tin vui. Có điều nói là một chuyện, làm lại là chuyện khác. Dưới sự cưỡng bức của phó bang chủ Hồ ly tu thành tinh, mỗi thành viên bắt đầu bước vào cuộc hành trình gian khổ làm nhiệm vụ bang hội.
Hôm nay mọi người vẫn khí thế ngất trời như trước, nơi nơi trong thành thị bang hội đều có thể thấy người chạy đôn chạy đáo.
[Bang hội] [lão tử chính là cuồng]: Ai có Tử Thái Thang a a a !! Nhiệm vụ phát triển của tôi tại sao lúc nào cũng yêu cầu đồ ăn, ông đây thật muốn giết chết tên NPC mà!
[Bang hội] [thu vũ]: Tớ cũng muốn đâm tên khoa học kỹ thuật a, toàn bắt tớ vào thư phòng diệt côn trùng, diệt đến chán chết rồi a!
[Bang hội] [cho ta một ánh nguyệt lượng]: Hình như tớ có, chồng ơi xem trong thương khố có không, em nhớ hình như có quăng vào.
[Bang hội] [cho ngươi một vầng thái dương]: Tuân lệnh~
[Bang hội] [bạch tuyết an kỳ]: Em có, Thái Dương không cần kiếm, để em đưa Lão cuồng.
[Bang hội] [lão tử chính là cuồng]: An kỳ em thật là quá tốt.
[Bang hội] [bạch tuyết an kỳ]: Ha ha, đừng khách sáo.
[Bang hội] [voi trên cây]: Ai có Phòng Phong a, tớ đẳng cấp không đủ, không hái được.
[Bang hội] [bạch tuyết an kỳ]: Vừa vặn em cũng có, ở chỗ Tổng quản chờ anh, anh tới đi.
[Bang hội] [voi trên cây]: Cám ơn An kỳ!
[Bang hội] [bạch tuyết an kỳ]: Có gì mà, giúp đỡ nhau thôi, ha ha…
Bay một vòng nhận hết toàn bộ nhiệm vụ, Phương Hãn chú ý đến người tên ‘Bạch tuyết an kỳ’ này, kiểm tra dữ liệu là một nữ Tinh Túc 60, mới gia nhập bang hai ngày trước. Theo như Nguyệt lượng nói, đối phương hay giúp đỡ người khác, hơn nữa thái độ cũng rất tốt, mới có vài ngày đã hòa hợp với mấy tên con trai trong bang, mà đối với bọn con gái cũng không quá đố kỵ. Dạng như vậy trong game thật ra rất phổ biến, cậu cũng không để ý nhiều làm gì.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Bà xã, giờ cần gì?
Kiểm tra hết đống nhiệm vụ, Phương Hãn chỉ một câu “2 Thiểm Lượng Thiên Nhãn, 1 Hoàn Mỹ Đao Bính.” sai bảo lão đại Sát biến thiên hạ chạy đi mua nguyên liệu.
Gần đây Phương Hãn cứ login là đi làm nhiệm vụ, Giang lão đại đương nhiên hầu hạ cậu hết mình. Bà xã cần nguyên liệu gì, anh sẽ đi mua cái ấy; bà xã cần đánh quái nào, anh sẽ đánh quái đó. Mà Phương Hãn sau vô số lần uy hiếp đối phương không có kết quả cũng đã mặc kệ không thèm sửa cách xưng hô của anh nữa, thích thế nào thì gọi thế ấy, dù sao cũng không mấy miếng thịt nào, cứ như thế lại càng khích lệ thêm cho cái tên kiêu căng ngạo mạn nào đó.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Mua xong rồi, bà xã em làm hết nhiệm vụ hôm nay chưa?
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Xong vòng này nữa là max 50.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Có mệt hay không? Để anh mát xa cho em~
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Không cần.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Đừng xấu hổ mà~
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: …
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Vai hay chân nè ??
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Giang Thiên, trở lại bình thường cho tôi, anh nói chuyện như vậy thật khiến tôi nổi da gà.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Săn sóc bà xã là điều nên làm mà~
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Rồi rồi, đừng đùa nữa, đối với một tên con trai mà cả ngày bà xã đi bà xã lại anh không ngại đau răng à.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Em nghĩ anh đang đùa?
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Chẳng lẽ anh thật sự định kết hôn với tôi sao?
Giang Thiên Dự nhìn màn hình máy tính mà thật muốn đập đầu vào tường, rành rành mình đã nói rất rõ ràng muốn cùng cậu ta kết hôn, cùng nhau trải qua thời gian trong game. Có thằng đàn ông nào lại bằng lòng đối với tên con trai khác mỗi ngày “bà xã” này “bà xã” nọ sao, anh tự thấy ý tứ của mình biểu đạt rất rõ, tên tiểu Hồ ly này lại có thể tưởng rằng anh đang đùa!
Nói giỡn sao, nếu lại để cho cậu giả ngu vậy nữa, tôi không lấy họ Giang! Giang Thiện Dự nghĩ, hai tay liền lướt nhẹ trên bàn phím đánh chữ.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Những điều anh nói đều là sự thật, thành tâm thành ý, em lại có thể nghi ngờ anh đang đùa, thật làm tổn thương trái tim anh…
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Nhưng chúng ta đều là nam…
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Hồ ly, em rõ ràng là một người rất cởi mở, sao hết lần này đến lần khác cứ để tâm vào mấy chuyện vụn vặt này.
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Anh sao có thể khẳng định anh thật sự hiểu được con người tôi?
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Bởi vì anh luôn dõi theo em.
Phương Hãn trầm mặc, tuy rằng trong lòng vẫn nghĩ đối phương bởi vì buồn chán cho nên mới cùng cậu chơi trò mập mờ này, nhưng hôm nay xem ra, sự thật không phải như vậy. Như Giang Thiên nói, cậu đích thật rất để tâm vào mấy chuyện vụn vặt.
Trong hiện thực, ấn tượng của người khác đối với Phương Hãn là: điềm tĩnh, có chút lạnh lùng, không nói nhiều nhưng rất có năng lực. Nhưng ở trò chơi, đám con gái trong bang lại nói: Hồ ly thật sự toát ra cái vẻ phúc hắc nữ vương… Chữ ‘thụ’ bị người nào đó kiên quyết bóp chết. Đây gọi là hiện thực một tính cách, trò chơi một tính cách.
Thế nhưng, phúc hắc cũng được, nữ vương cũng tốt, bản chất của Hồ ly tu thành tinh trước giờ vẫn là Phương Hãn điềm tĩnh lạnh lùng kia. Phòng tuyến tâm lý của cậu rất dày, cho dù chỉ là trò chơi, cũng khó mà thật sự cho người khác biết nhiều về mình.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Hồ ly, chỉ là game thôi mà, thử mở lòng với anh xem.
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: …
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Chúng ta kết hôn thử đi, nếu như thật sự không hợp, em có thể nghĩ đến chuyện ly dị chồng…
Giọng điệu Giang Thiên rất ủy khuất. Phương Hãn tưởng tượng máy tính bên kia, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi làm ra cái bộ mặt tội nghiệp hề hề, không khỏi có chút buồn cười.
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Thế nhưng… tôi đồng ý thì được gì nào?
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Nều đồng ý thì anh là của em! Cái này thế nào?
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: = =
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Đừng có làm cái biểu tình ghét bỏ đó, mặc dù anh có con rồi, nhưng vẫn được công nhận là người đàn ông đầy sức quyến rũ nha~ hay là em muốn Nhất chi hoa cầu hôn em?
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Được rồi, anh hại tôi rét lạnh.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Ha ha, như vậy là em đống ý rồi đúng không?
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Quên đi, dù sao cũng chỉ là một trò chơi, ở cùng một chỗ cũng không có tổn thất gì.
Giang Thiên Dự toát mồ hồi, lẽ nào mình trong mắt Hồ ly lại mất giá thế sao? Trong tạp chí rõ ràng nói người đàn ông trên ba mươi tuổi có con là có sức quyến rũ nhất. Nhưng tốt hay xấu gì thì đối phương cuối cùng cũng chịu mở lời, anh có phải là nên đốt pháo hoa ăn mình không?
[Giang Thiên Dự: Có cái loại tạp chí đó sao?