Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hoành Hành Ngang Ngược

Chương 83

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Phó bản thứ năm: Cô bé lọ lem (13).

_____________________________

Sau khi đưa ra quyết định, Nhan Yên lập tức lên tinh thần, cô ta nhìn nhìn thời gian, xác định bản thân có thể đuổi kịp vũ hội buổi tối, vì thế rời giường gội đầu tắm rửa, trang điểm cẩn thận, cuối cùng mặc lễ phục lúc trước Âu Dương Thần đưa cho cô ta.

Đêm cuối cùng của đại hội thể thao có một vũ hội ở hội trường, cũng không yêu cầu mặc tây trang lễ phục, nhưng mà các nữ sinh tham gia đều sẽ mặc váy, các nam sinh cũng sẽ không ăn mặc quá tùy tiện.

Mở màn trước vũ hội, là hiệu trưởng cùng hội trưởng Hội Học Sinh sẽ đọc diễn văn.

Chu Dĩ Lễ đứng trong đám người, theo bản năng nhìn quanh bốn phía, đột nhiên cảm giác được một bàn tay nhẹ nhàng dừng ở trên eo mình, bởi vì rất nhẹ, ngay từ đầu anh chỉ nghĩ là ảo giác, thẳng đến kia bàn tay kia đi xuống sắp chạm đến mông anh, anh mới bừng tỉnh duỗi tay bắt lấy bàn tay kia, ánh mắt nghiêm khắc quay đầu nhìn qua. Sau đó liền đối diện với đôi mắt chứa đầy ý cười trêu chọc của An Thúy.

“Anh đang tìm tôi sao?”

“…… Cô đừng lộn xộn.” Chu Dĩ Lễ nhìn thấy là An Thúy, cánh tay bắt lấy tay cô cũng nới lỏng, ánh mắt nghiêm khắc cũng trở nên có chút biệt nữu nhẫn nại lên.

An Thúy: “Bộ dáng anh mặc tây trang rất đẹp, phần eo và cái mông đặc biệt xinh đẹp, nhất thời không nhịn được.”

Trước bàn dân thiên hạ, nói gì vậy? Chu Dĩ Lễ cũng không dám buông tay An Thúy ra, sợ cô lại làm mấy động tác nhỏ không biết xấu hổ khiến anh khó có thể thừa nhận.

Bất quá chỉ nắm lấy cổ tay của cô là không đủ, bởi vì ngón tay An Thúy nhích tới nhích lui, ở trên đùi anh cào tới cào đi, anh đành phải nắm lấy toàn bộ tay cô. Nắm xong anh mới đột nhiên phát hiện tay của An Thúy nhỏ hơn tay mình rất nhiều, anh hoàn toàn có thể nắm trọn bàn tay cô, hơi dùng sức một chút cô liền không thể động đậy, mà anh mỗi ngày đều bị bàn tay nhỏ hơn tay anh rất nhiều này đùa bỡn……

Lòng bàn tay lại bị gãi gãi. Chu Dĩ Lễ dùng sức nắm lấy, khiến cô không thể nhúc nhích.

An Thúy nói: “Buông ra.”

Chu Dĩ Lễ không nói lời nào, bất động, nhìn hiệu trưởng đang nói chuyện trên đài, làm bộ không nghe được.

“Cho anh nắm, nhưng tư thế này không thoải mái, đổi cái khác.”

Chu Dĩ Lễ nghe cô nói không thoải mái, bàn tay chần chờ buông lỏng ra một chút, trong lòng còn cảnh giác cô có thể lại đột nhiên trêu chọc anh hay không. Kết quả bàn tay An Thúy tay ở trong tay anh giật giật, ngón tay chui qua khe hở ngón tay anh, đảo mắt cùng anh mười ngón đan vào nhau.

Trái tim Chu Dĩ Lễ đột nhiên đập rất nhanh, trong nháy mắt có một loại cảm giác trái tim mình cũng bị cô nắm lấy, toàn bộ cánh tay đều tê tê dại dại.

Không ổn…… chuông cảnh báo trong đầu anh vang lên, cho nên sau khi hội trưởng Hội Học Sinh nói xong, lập tức buông lỏng tay An Thúy ra theo đám người tứ tán bước nhanh kéo ra khoảng cách với cô. Anh nóng lòng muốn chạy thoát khỏi bẫy rập An Thúy chế tạo cho anh, kết quả chờ khi anh đến phạm vi an toàn, vừa quay đầu, phát hiện An Thúy đã cùng Âu Dương Thần đang mở màn khiêu vũ.

Anh ngẩn ra một chút, nghe được người bên cạnh đang nhỏ giọng nghị luận, cho rằng Diệp gia cùng Âu Dương gia có thể muốn truyền ra tin tức liên hôn, cũng có thể là có hạng mục hợp tác gì đó, nếu không thì hai người như thế nào sẽ đột nhiên giống như quan hệ hòa hoãn không ít. Trái tim vừa mới thả lỏng một ít, lại có chút thả lỏng quá mức mà trầm xuống.

Trên sàn nhảy, không xét sự chênh lệch về chỉ số thông minh, bề ngoài của Âu Dương Thần cùng An Thúy kỳ thật vẫn là trai tài gái sắc thập phần xứng đôi.

“Cô đang cùng người họ Chu kia kết giao a?” Sắc mặt Âu Dương Thần có chút khó coi hỏi.

“Liên quan gì đến anh?” An Thúy xoay một vòng, dựa vai của anh ta hỏi.

“Cô cũng thật là, tôi không biết tên họ Chu kia có chỗ nào tốt, mà tất cả các nữ sinh đều thích anh ta.” Khẩu khí Âu Dương Thần khinh thường nói, đáy mắt lại có chút ảm đạm.

An Thúy liếc mắt nhìn anh ta, nghĩ thầm chẳng lẽ là bởi vì mặt chật vật nhất của anh ta bị người ta thấy, cho nên ngược lại có thể thản nhiên mà nói những lời này với cô?

“Tôi đây trái lại muốn hỏi anh, anh cùng Chu Dĩ Lễ đều thích Nhan Yên, là vì cái gì?”

“Hả?” Trong nháy mắt Âu Dương Thần cảm thấy mắt Chu Dĩ Lễ bị mù sao?? Rồi đột nhiên sửng sốt, Chu Dĩ Lễ thích Nhan Yên, anh ta đã sớm biết, anh ta kinh ngạc cái cọng lông gì?

°°°°°°

##Truyện được đăng tại Wattpad yummy1122.##

°°°°°°

Anh ta còn chưa suy nghĩ cẩn thận là vì cái gì, ánh mắt xuyên qua An Thúy, đột nhiên thấy được Nhan Yên.

Cô ấy mặc lễ phục màu trắng mà trước kia anh ta đưa, làn váy trắng tinh uyển chuyển nhẹ nhàng mờ mịt, tựa như ảo mộng, xuyên qua đám người đi tới sàn nhảy bên cạnh, ánh mắt dừng ở trên người anh ta, như là có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói rõ với anh ta.

Nhưng mà ngay sau đó, cô ấy dường như là bị cảnh tượng hắn cùng An Thúy khiêu vũ đâm bị thương, lập tức quay đầu đi tới bên cạnh Chu Dĩ Lễ. Trong nháy mắt đó, Âu Dương Thần có chút thất thần, bước sai bước nhảy, thiếu chút nữa là dẫm lên An Thúy.

Khóe mắt chú ý tới Âu Dương Thần thất thố, trong lòng Nhan Yên thở dài nhẹ nhõm một hơi, Âu Dương Thần còn rất mê luyến cô ta, điểm này một chút một chút cũng sẽ không thay đổi, cô ta muốn Âu Dương Thần, để bảo đảm cả đời này liền tính không tốt hơn đời trước, thì cũng sẽ không thể kém hơn đời trước được.

“Dĩ Lễ.” Nhan Yên đi đến bên cạnh Chu Dĩ Lễ.

Chu Dĩ Lễ không nghe thấy, Nhan Yên lại hô một tiếng, anh mới thu hồi ánh mắt từ trên người Âu Dương Thần và An Thúy, nhìn cách ăn mặc của cô ta, sửng sốt, ngay sau đó hỏi: “Thân thể của em đã khỏi hẳn rồi sao?” Không biết vì sao, là bởi vì mấy ngày không gặp mặt hay sao? Nhan Yên Trước mắt lớn lên dường như cùng với Nhan Yên trong trí nhớ kia rất không giống nhau, bất luận là bề ngoài hay là tính cách đều có biến hóa.

“Ừm, em ở nhà đến mức mốc meo, nghĩ đến còn có vũ hội, nên tới đây đi dạo.” Nhan Yên nở nụ cưới có chút thẹn thùng với anh, “Chúng ta khiêu vũ nhé?”

Chu Dĩ Lễ nói: “Tôi không biết khiêu vũ.”

“Không sao đâu, luyện nhiều thì biết thôi, em sẽ chỉ anh.”

Chu Dĩ Lễ nhìn An Thúy trên sàn nhảy, cánh môi mím chặt, “Được.”

Vì thế rất mau lại đến phiên An Thúy ở bên ngoài sàn nhảy nhìn Chu Dĩ Lễ cùng Nhan Yên khiêu vũ. Cô nhìn Âu Dương Thần bên cạnh, anh ta đã rót một ly champagne, sắc mặt rất không tốt.

Trên sàn nhảy, Nhan Yên nói với Chu Dĩ Lễ: “Lần trước là do em quá nôn nóng, xin lỗi, em hiểu tính toán trong lòng anh, em sẽ chờ học kỳ này kết thúc, em sẽ chờ anh.”

Trong nháy mắt Chu Dĩ Lễ không hiểu ý trong lời nói của Nhan Yên, hai giây sau mới hiểu được, anh hẳn là nên cảm thấy vui vẻ, nhưng mà không biết vì sao, trong lòng lại không có cảm giác vui vẻ, thậm chí còn có một tia nôn nóng.

“Không cần phải như vậy.” Chu Dĩ Lễ bảo trì bình tĩnh nói: “Anh không thể hứa hẹn với em cái gì vào lúc này.” Kỳ thật hiện tại ngẫm lại, anh cũng không phải rất minh bạch, vì cái gì mà Nhan Yên lại đột nhiên chia tay với Âu Dương Thần, sau đó quay đầu nói thích anh, rõ ràng lúc trước tình yêu của hai người họ rất cuồng nhiệt, rất không giống giả.

“Nhưng mà anh lần trước không phải nói như vậy, anh nói em chờ anh, chờ học kỳ này kết thúc. Anh rõ ràng là đã thích em nhiều năm như vậy không phải sao?” Nhan Yên vội vàng nói, chẳng lẽ nhanh như vậy mà anh đã di tình biệt luyến sao? Diệp Cẩm thật đúng là quá thủ đoạn!

“Rất xin lỗi, lần trước là anh nghĩ không có chu đáo.” Chu Dĩ Lễ nói: “Chúng ta không thể biết trước ngày sau sẽ phát sinh chuyện gì, mong em coi như anh chưa nó gì.”

“Vậy anh còn thích em sao?” Cô ta truy vấn.

“……” Chu Dĩ Lễ không trả lời, chính anh cũng không biết, anh hẳn là thích cô ta, anh thật sự không phải là người đa tình, nhiều năm như vậy kỳ thật có không ít nữ sinh theo đuổi anh, nhưng mà trong lòng anh vẫn thích Nhan Yên. Chỉ là lúc này đây…… anh cực lực bỏ qua ánh mắt sáng quắc của An Thúy dừng ở trên người anh.

Một khúc kết thúc, Chu Dĩ Lễ buông cô ta ra, trong lòng đột nhiên bực bội, bước nhanh rời khỏi sàn nhảy, xuyên qua đám người, anh muốn về nhà.

Nhan Yên nhìn ra anh đang rối rắm, ý thức được anh xác thật sắp di tình biệt luyến, bàn tay gắt gao nắm chặt lại, trong mắt có một tia quyết tuyệt.

Chu Dĩ Lễ rời trường học, đi đến trạm xe buýt chờ xe. Trạm xe buýt chỉ có một mình anh, xe trên đường cũng không nhiều lắm, ánh sáng đèn đường mờ nhạt, anh đợi một hồi lâu cũng không thấy chiến xe nào.

Một chiếc xe thể thao màu đỏ chậm rãi lái qua đây, ngừng ở trước mặt anh.

“Lên xe.” An Thúy trượt cửa sổ xe xuống nhìn anh nói.

“Không cần.” Chu Dĩ Lễ không nhìn cô.

“Không cần cái gì? Tôi có nói là sẽ đưa anh về nhà sao? Tôi hôm nay còn chưa làm nhục anh đâu.”

Chu Dĩ Lễ đột nhiên quay đầu nhìn cô: “Cô lúc nãy nhéo……”

“Lúc nãy nhéo mông anh, đó là thêm vào đùa giỡn mà thôi, bằng không thì còn có thể để anh ngăn cản?”

Chu Dĩ Lễ nhìn cô trong chốc lát, từ bỏ cãi cọ với cô, kéo cửa xe ra đi lên, một bộ tùy tiện ngươi muốn khiến tôi sa ngã như thế nào.

An Thúy nhìn anh một cái, hỏi: “Anh giống như là đang tức giận? Tức giận chuyện gì vậy?”

Chu Dĩ Lễ cũng không biết trong lòng mình không thoải mái chuyện gì. Có lẽ là tức giận chuyện cô làm nhiễu loạn tâm trí vốn bình tĩnh của anh, có lẽ là tức giận việc nội tâm mình không kiên định, anh rõ ràng biết cô chỉ là đang đùa bỡn anh, cô chỉ là xuất phát từ tâm lý nào đó mà cảm thấy chuyện trêu đùa anh này rất thú vị, nhưng mà lại vẫn cứ chịu ảnh hưởng. Cũng có lẽ là đang tức giận chuyện khác.

An Thúy rất có hứng thú nhìn chằm chằm anh trong chốc lát, nói: “Không bằng để tôi giúp anh hô hấp thông thuận chút?”

Cái gì?

An Thúy đã cúi mình, hôn lên môi anh.

An Thúy trêu đùa anh lâu như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên hôn môi anh. Cánh môi mềm mại chạm vào, không kích thích bằng việc cởi hết bị cô vuốt ve, nhưng lại sinh ra một loại dòng điện không thể tưởng tượng, khiến trái tim anh hoàn toàn mất khống chế. Cả người Chu Dĩ Lễ cứng đờ, trừng lớn mắt, cảm thấy tròng mắt của mình dường như cách mắt kính bị lông mi dài của cô cào một chút, rất ngứa.

An Thúy hôn anh một chút, buông anh ra, nghiêm trang nói: “Thời điểm hô hấp nhân tạo, phải nhắm mắt lại, mở miệng ra.”

“……”

Sau đó cô lại hôn qua đây, khoang miệng bị đầu lưỡi của cô cạy ra, cô xấu xa khiêu khích đầu lưỡi cứng đờ chưa bao giờ bị người khác đụng vào của anh bị cô câu lấy cùng cô điên đảo. Anh đầu tiên là cứng đờ, bị động, sau đó không biết là khi nào, tất cả lý trí cùng khắc chế đều bị thiêu hủy, biến bị động thành chủ động, chờ anh phục hồi tinh thần lại, thì anh đã đang đè An Thúy ở trên ghế lái, dùng sức hôn.

___________

28/08/2021.

(~‾▿‾)~

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 83
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...