Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Minh Thần - Mặc Hắc Hoa

Chương 49

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nhiếp Minh Viễn không để ý lắm, giống như kia chỉ là chuyện vô cùng nhỏ, “Không sao.”

Cố Hoài Dương đã hiểu vì sao bà chủ vừa nhìn thấy Nhiếp Minh Viễn đã cao hứng, trong mắt nàng Nhiếp Minh Viễn chính là kẻ lắm tiền, nào sợ không trao đổi mua bán được cũng có thể ngắm mỹ nam. Còn y nhìn một cái đã không phải người có tiền, có lần còn phải mặt dày mặt dạng mua thiếu, đương nhiên bà chủ xem thường không thèm quan tâm là phải. Thật là, người có tiền thật dễ nói chuyện, tiêu xài hoang phí cũng chẳng sợ người dị nghị. Y hỏi Nhiếp Minh Viễn một cậu, “Anh rất ít khi mua điểm tâm sáng sao?”

Nhiếp Minh Viễn đơn giản gật đầu, “Ừ.”

“Vậy anh ăn sáng chưa?” Cố Hoài Dương hỏi.

Nhiếp Minh Viễn ngẩn người, rất nhanh đáp, “Vẫn chưa.” Cố Hoài Dương nháy mắt nhiệt tình, “Vậy anh ăn thử một chút đi, bà chủ đó làm bánh bao ăn rất ngon, tôi thường hay mua bữa sáng ở đó.” Dừng một chút, tựa hồ như nhớ đến cái gì lại cúi đầu xuống, “Tôi quên mất anh thích ăn món Tây, đối với cái này chắc ăn không quen đâu.” Huống chi còn là đồ ăn ven đường, người có chất lượng cuộc sống như Nhiếp Minh Viễn chỉ sợ sẽ xem thường, nhất thời mặt Cố Hoài Dương liền đỏ lên, không khỏi vì đề nghị của mình mà cảm thất xấu hổ, thậm chí đến dũng khí ngẩng đầu lên cũng không có, xấu hổ, xấu hổ quá mà, sớm biết vậy đã không nói nhiều.

Ánh mắt Nhiếp Minh Viễn lóe lên tia cười nhìn y, “Nếu được tôi cũng muốn nếm một ít.”

Trong lòng Cố Hoài Dương sôi qua một luồng nhiệt nóng, được Nhiếp Minh Viễn dùng thái độ dịu dàng an ủi, hắn nếu không ăn cũng không sao vậy mà hắn lại tích cực đáp ứng yêu cầu của y, còn không ghét bỏ cái bánh đã bị y ăn qua một ít, hai tay đem hộp giấy nâng lên đưa cho Nhiếp Minh Viễn, “Anh thử đi.”

Nhiếp Minh Viễn quay đầu, nhìn vẻ thành khẩn lay động trong mắt Cố Hoài Dương, hứng thú đưa ra đề nghị, “Tôi hiện đang lái xe không thể dùng tay được, em đút cho tôi, nhé?”

Cố Hoài Dương mơ hồ cảm thấy có chút không ổn, hành động ấy e rằng chỉ giữa người khác phái mới có thể thực hiện được, nhưng mà bọn họ là bạn bè, vả lại Nhiếp Minh Viễn còn đang lái xe không có biện pháp, nếu như y mặc kệ ăn một mình thì không tốt bèn ngắt một ít bánh bao nóng, tự tay đặt trước miệng Nhiếp Minh Viễn, “Ăn thử một chút đi.”

Nhiếp Minh Viễn không ngờ Cố Hoài Dương sẽ thật sự đút cho hắn, đôi con ngươi kim sắc tràn ngập hạnh phúc đến đuôi mắt cũng cong lên, há mồm ăn hết bánh bao y đút cho. Bánh bao được làm vừa miệng, lớp vỏ mềm mà không mất độ dai, không khỏi tán dương, “Ăn ngon.”

“Có thật không?” Cố Hoài Dương vui mừng mỉm cười, thấy thế nào cũng đều là dáng vẻ xuân xanh dào dạt, khắc sâu vào tâm Nhiếp Minh Viễn, hắn nhịn không được lại để Cố Hoài Dương đút thêm mấy lần nữa.

Bánh bao ăn rất ngon, mỗi lần Cố Hoài Dương vươn tay qua, trong chóp mũi đều là hương vị tươi mát từ đầu ngón tay y truyền tới hòa với hương thơm của bánh bao, khiến Nhiếp Minh Viễn rốt cuộc cũng không rõ được, hắn là thích bánh bao hay là thích bầu không khí hài hòa này. Một bữa sáng giản dị thế nhưng lại làm cho hắn lưu luyến không thôi, ăn hết bánh bao, tươi cười chưa dứt mà gian xảo liếm nhẹ đầu ngón tay y một cái, “Rất ngon.”

“…” Gương mặt anh tuấn của Cố Hoài Dương nháy mắt đỏ ửng như trái cà chua, kinh ngạc nhìn Nhiếp Minh Viễn, dáng vẻ vừa ngại ngùng vừa lúng túng, lông mi đen dài khẽ run rẩy khiến y càng thêm điềm đạm đáng yêu.

Hầu kết Nhiếp Minh Viễn giật nhẹ, “Tôi không có cố ý.” Cố Hoài Dương vẫn chưa hết ngại, nghiêng đầu sang chỗ khác cười cười, “Ừ, không sao.”

Bầu không khí trong xe nhất thời lâm vào yên tĩnh, trong không gian nhỏ hẹp nóng bức, Nhiếp Minh Viễn cảm thấy cả người hắn đều nóng lên, không dám nhìn qua Cố Hoài Dương nữa, cứ như vậy nhìn thẳng con đường đi phía trước, điều khiển tay lái sang trái rẽ phải, chuyện vừa rồi khiến hắn vui sướng nhưng đối mặt với Cố Hoài Dương, hắn lại không có biện pháp khống chế tâm tình, nhận ra không khí có hơi trầm, lặng lẽ suy nghĩ nên nói gì với y mới phải. Đúng lúc này, chuông điện thoại của Cố Hoài Dương vang lên.

Cố Hoài Dương lấy điện thoại ra nhìn, là Tiểu Trần nhắn tin tới: Anh à, bao lâu nữa thì anh mới đến phim trường?”

Do Nhiếp Minh Viễn đến tìm y quên mất phải gọi điện cho Tiểu Trần, chỉ đơn giản để lại cho cậu ta một tin nhắn đang đi, bên đó hẳn đã chờ rất lâu rồi nên cậu ta mới soạn thêm một tin nhắn nữa, y liền nhanh chóng trả lời rất nhanh sẽ đến nơi.

Nhiếp Minh Viễn nhìn y chuyên tâm soạn tin nhắn, không khỏi hỏi một câu, “Tin nhắn của bạn gửi đến sao?”

“Phải, là của Tiểu Trần, cậu ấy hỏi tôi khi nào mới tới.” Vừa nói, Cố Hoài Dương vừa thắc mắc, “Đúng rồi, theo kịch bản không phải vẫn quay ở Thành Điện ảnh sao? Tại sao lại chuyển sang nơi khác vậy?”

“Phó đạo diễn còn muốn ở Thành Điện ảnh quay thêm những cảnh phụ khác, sẽ trì hoãn thời gian cho nên Karl nhìn đổi địa điểm.” Nhiếp Minh Viễn đem nguyên nhân nói cho y biết, tổ kịch cũng vì thế mới chia ra làm hai tổ A và B, gặp phải tình huống này sẽ không để cho diễn viên phải chờ.

Cố Hoài Dương tò mò hỏi, “Như vậy hôm nay là đạo diễn của tổ A chủ trì quay sao?”

“Đúng vậy, em chưa cùng ông ta quay lần nào hết sao?”

Cố Hoài Dương cười nhạt một tiếng, “Không có, vẫn luôn đợi ở tổ B.”

Thấy y nhắc đến tổ B là dáng vẻ thoải mái, vẻ mặt Nhiếp Minh Viễn liền như có điều suy nghĩ, “Em thích quay bên tổ B sao?”

“Phó đạo diễn là người không tệ, rất chuyên nghiệp.” Cố Hoài Dương điều chỉnh tư thế ngồi, so với mấy lần trước mất tự nhiên thì bây giờ y đã buông lỏng rất nhiều, thậm chí còn nguyện ý bàn chuyện công việc với Nhiếp Minh Viễn.

Thanh âm Nhiếp Minh Viễn hòa lẫn ý cười, “Dường như em có ấn tượng rất tốt với ông ta.” Tiếp đến lại hỏi qua những đạo diễn đã cùng y hợp tác, Cố Hoài Dương cũng thuận theo trả lời, không khí không còn giống như lúc trước ngột ngạt, thỉnh thoảng còn kèm theo tiếng cười.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 49
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...