Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nam Phụ Độc Ác Online Nuôi Con

Chương 116

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Cách ăn mặt phía trên là áo hoodie đỏ dưa hấy phía dưới quần xanh lét của bạn nhỏ Đàm Kỷ Kỷ đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người trong phòng khách.

Tổng đạo diễn nhìn phó đạo diễn, phó đạo diễn nhìn tổng đạo diễn.

Đám người tổ chương trình cầm tay, ánh mắt khát vọng ăn dưa lại không dám ăn nhìn phía thợ quay phim.

Trên mặt hai thợ quay phim cầm ống kính tầm xa tràn đầy vẻ chân thành mình không biết mình không rõ đừng hỏi mình, đang cố chấp quay ghế sô pha và bình hoa lớn trong phòng khách biệt thự này.

Đám người: “…”

Đàm Kỷ Kỷ ôm chặt quần ngủ của Hạ Minh Ngọc, cũng lộ ra một cái đầu từ sau bắp chân Hạ Minh Ngọc, nhìn trái nhìn phải tìm kiếm, nhỏ giọng nói: “Ba ba, nhóc con, vịt vịt…”

Hạ Minh Ngọc vô cùng dễ dàng bế nhóc con lên bằng một tay, để Đàm Kỷ Kỷ ngồi trên cánh tay anh.

Giọng nói bình thản, không hề có vẻ thúc giục, rất kiên nhẫn: “Vịt vịt gì?”

Nhóc con vốn dĩ đang thấp thấp đột nhiên phát hiện mình cao lên thật nhiều thật nhiều, lập tức vui vẻ ngồi trên tay Hạ Minh Ngọc nhìn xuống tổ chương trình đứng bên cạnh.

Nhóc con tuần tra xong, cảm thấy không quá hứng thú thu tầm mắt lại, cẩn thận sờ vào trong túi quần xanh mơn mởn của mình, lấy ra một con vịt vàng.

Khác hẳn với kiểu dáng của tất cả vịt vàng bị Hạ Minh Ngọc thu gom trong cả thành phố J nửa năm trước.

Con vịt lần này Đàm Kỷ Kỷ lấy từ trong túi ra là kiểu mới nhất.

Từ đầu đến đuôi con vịt là dáng vẻ ngồi ăn chờ chết, không chỉ uể oải dùng cánh nhỏ chống lên cằm, trên đỉnh đầu còn đội một cái vương miện vài chói.

Bên trên vương miện có một viên đá xanh biếc, chợt nhìn qua cũng không biết là thật hay là giả.

Đàm Kỷ Kỷ cực kì quý trọng dùng hai tay nâng vịt vàng nhỏ đến trước mặt Hạ Minh Ngọc, sau đó nghiêm túc nói: “Vịt vịt, ba ba!”

Hạ Minh Ngọc: “…”

Nhỏ như vậy đã biết tặng quà cho ba nhỏ rồi.

Hạ Minh Ngọc trầm mặc một lát, lại liếc mắt nhìn viên đá trên vương miện của con vịt vàng kia.

Càng xem càng cảm thấy —

Sao lại quen thế.

Hạ Minh Ngọc đổi một tay ôm nhóc con trong lòng, lại cầm lấy vịt vàng trên tay nhóc con nhìn một chút: “Đàm Mặc, ai đưa cho con đây?”

Đàm Kỷ Kỷ đã dần nghe quen tên của mình, rất nhanh liền ngoan ngoãn lấy lại vịt vàng trong tay ba ba: “Ông nội, bà nội, nhóc con, cho!”

Hạ Minh Ngọc: “…”

Khó trách nhìn viên đá này rất giống viên ngọc lục bảo của hoàng thất châu Âu mà mười mấy năm trước lúc Liêu Nhàn đi theo đoàn văn công ra ngoài diễn, đã dùng hơn 6 triệu tệ mua lại.

Đúng thật là… cực kì phù hợp với vịt vàng.

Hạ Minh Ngọc sờ đầu con trai, quyết định về sau vẫn nên đưa Đàm Kỷ Kỷ đi học sớm một chút thì tốt hơn.

Đàm Kỷ Kỷ đáng thương bất lực lại ngốc nghếch không thể đoán trước được vận mệnh không biết tên của mình.

Nó ngồi trong lòng Hạ Minh Ngọc, tỉ mỉ nghiêm túc kiểm tra con vịt nhỏ một lần, sau đó ngồi thẳng lên đặt cằm trên vai Hạ Minh Ngọc: “Ba ba, nhóc con muốn ba…”

Hạ Minh Ngọc giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, hoàn toàn không quan tâm đến cảm nhận của tổ chương trình, cực kì thật thà nói: “Chín giờ ba nhỏ mới dậy, không được làm phiền ba.

Tổ chương trình: “…”

Tổng đạo diễn sợ ngây người.

Ngay lúc tổng đạo diễn vất vả lắm mới lấy lại tinh thần từ trong sự kinh ngạc đến ngây người, đang muốn cố gắng hỏi thăm Hạ Minh Ngọc có thể vớt vát chút thời gian không.

Đàm Kỷ Kỷ đã tủi thân vươn móng ra, sờ lên vương miện làm bằng vàng ròng óng ánh của vịt nhỏ, “Nhóc con, muốn, cho, ba ba vịt vịt…”

Vịt vịt ấp một buổi tối, còn nóng hổi nha.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 116
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...