Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Người Đàn Ông Kiêu Ngạo Chớ Phiền Tôi

Chương 16

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Bởi vì Kỷ Lăng và

Nguyên Mạn Nhu cùng ra cùng vào, hơn nữa Hạ Thải Chi cố ý thăm dò, chớp

mắt thời gian, Hạ Thải Chi liền hiểu, thì ra chủ nhân khiến anh họ thay

đổi tuyệt tình với cô như thế, là Nguyên Mạn Nhu người đàn bà này.

Mặc dù người đàn bà tốt bụng này làm cho cô có thể thuận lợi đi vào công ty Kỷ thị gặp anh họ, nhưng cũng là người ngăn trở tình yêu của cô, cho

nên Hạ Thải Chi tuyệt không cho phép sự tồn tại của Nguyên Mạn Nhu.

Vì vậy, cô ở quán cà phê 24h đối diện Kỷ thị coi chừng, chờ đợi khổ sở hai ngày, rốt cuộc đợi đến cơ hội Kỷ Lăng đơn độc đi ra ngoài, cô lập tức

vọt vào công ty Kỷ thị tìm Nguyên Mạn Nhu.

"Tiểu thư, cô không

thể đi vào!" Bảo vệ ngăn lại, rất nhanh nhận ra cô ta chính là người phụ nữ mấy ngày trước "Được xưng" là em họ của Phó Tổng Tài.

"Anh

quên tôi là ai chăng? Tôi là em họ của Kỷ Lăng, ngày đó anh cũng thấy,

anh họ nói mặc tôi ra vào Kỷ thị, lại nói, tôi cũng có cổ phiếu ở Kỷ

thị, như vậy anh còn dám cản tôi ư?" Vì đi vào, lời nói dối gì cô cũng

biên được.

"Nhưng Phó Tổng Tài mới vừa vặn đi ra ngoài." Ngày đó

tình hình đúng là như vậy, Phó Tổng Tài không có tại chỗ hạ lệnh đuổi

người đi, kia bày tỏ thân phận của cô ta không sai. Nhưng Phó Tổng Tài

vừa mới bước ra ngoài, cô ta đến tột cùng tới làm gì?

"Tôi biết,

anh họ nói cho tôi biết rồi. Tôi là tới tìm chị dâu tương lai, cô ấy

chính là người ngày đó đã dẫn tôi vào." Cô không biết Nguyên Mạn Nhu tên gì, chỉ là cô nhìn thấy bọn họ cùng đi làm, còn đi vào một căn nhà, nếu muốn nói quan hệ giữa bọn họ không có gì, đánh chết cô cũng không tin.

"À, cô tới tìm trợ lý Nguyên! Vậy tôi gọi điện lên." Nếu không phải tìm các nhân viên chủ quản thì không cần căng thẳng như vậy rồi, bảo vệ thở

phào nhẹ nhõm.

"Được rồi, anh nói cô ấy biết tôi ở quán cà phê

đối diện chờ cô ấy, không gặp không về." Hạ Thải Chi quyết định không đi lên, tránh khi anh họ quay về bắt gặp cô.

Bảo vệ căn bản không

biết dụng ý của cô, làm theo lời cô, dù sao ngộ nhỡ có chuyện gì, không

phải xảy ra trong công ty, anh cũng không có trách nhiệm.

Không tới năm phút, Nguyên Mạn Nhu đi xuống lầu, gật đầu với bảo vệ một cái, liền đi về quán cà phê phía đối diện.

Bên trong quán cà phê ——

"Nghe nói cô chính là bạn gái『 mới quen 』 của anh họ ?" Hạ Thải Chi hỏi tràn

đầy địch ý, còn cố ý nhấn mạnh hai chữ "Mới quen" này.

Đối mặt địch ý khó hiểu, Nguyên Mạn Nhu vốn không biết, nhưng ngay sau đó, cô hiểu, cô ấy tới là "Bảo vệ chủ quyền" .

"Làm gì không nói lời nào? Tôi biết cô không phải là câm."

"Cô tên Thải Chi phải không? Tôi tên Nguyên Mạn Nhu." Đầu tiên cô tự giới

thiệu mình, không so đo giọng nói và thái độ vô lễ của cô ấy.

"Chuyện đó không quan trọng." Hạ Thải Chi căn bản không muốn biết cô ta tên gì, cô chỉ muốn đạt thành mục đích là được rồi."Tôi tới đây là muốn khuyên

cô cách anh họ xa một chút, anh ấy là người đã đính hôn rồi."

"Đính hôn?" Làm sao cô chưa từng nghe anh nhắc qua?

"Đúng, hơn nữa đối tượng là tôi. Bởi vì công việc của tôi rất bận, thường

xuyên xa anh họ, cho nên anh họ mới có thể thường ở bên ngoài trêu hoa

ghẹo nguyệt, lần này chúng tôi làm dữ, anh ấy tức giận nên mới tới Đài

Loan. . . . . . Với cô ở chung một chỗ đều chỉ vì trả thù tôi thôi, nếu

như cô đã có tình cảm với anh ấy rồi, vậy sẽ là bất hạnh của cô, anh họ

cuối cùng vẫn sẽ ở chung một chỗ với tôi, tôi mới là người thắng sau

cùng." Cô nở nụ cười thắng lợi, nụ cười kia như đạt được vinh hạnh đặc

biệt vậy, một chút cũng không làm cho người ta nhìn ra chột dạ và sơ hở.

Nghe cô ấy nói thế..., trong đầu Nguyên Mạn Nhu chỉ là sự trống rỗng.

Lý trí nói cho cô biết phải tin Kỷ Lăng, nhưng, lời nói của cô ta khẳng

định như vậy, thật giống như chân tướng chính là như thế.

"Thật

ra thì. . . . . . Cô cũng không phải là người phụ nữ đầu tiên bị anh họ

đùa bỡn, tôi đó! Cũng quen tính phong lưu của anh ấy rồi, ai kêu công

việc tôi bận vậy! Nhưng sau này sẽ không như vậy nữa, tôi đã thôi công

việc người mẫu rồi, về sau sẽ bồi ở bên cạnh anh họ. Cô suy nghĩ đi, nếu không phải cực kỳ yêu anh họ, tôi cần gì buông tha sự nghiệp người mẫu

như ánh mặt trời? Cho nên, mời cô nhanh rời khỏi đi! Như vậy tổng so

ngày sau anh ấy chán cô, mở miệng đuổi cô đi, phải không?"

tình yêu thế nào sẽ làm một phụ nữ cam tâm buông tha công việc đi theo

đuổi một người đàn ông đây? Hơn nữa theo lời cô ta hình như thành quả

công việc đang trên đỉnh cao!

Nguyên Mạn Nhu giương mắt nhìn Hạ

Thải Chi ngồi ở đối diện, không thể không thừa nhận, cô trang điểm rực

rỡ, trang phục không tầm thường, thoạt nhìn đã biết không phải người

bình thường, hơn nữa cô ấy lại có vóc người uyển chuyển và khuôn mặt

xinh xắn. Mặc dù bề ngoài của cô cũng không tệ, nhưng so với tỉ mỉ ăn

mặc lại đang đảm nhiệm người mẫu quảng cáo ở Newyork - Hạ Thải Chi, về

mặt khí thế chính là thua một bậc.

"Được rồi! Có lẽ anh họ chưa

ngủ với cô, cô muốn bao nhiêu tiền? Cô nói đi! Cô biết, Kỷ gia chính là

có tiền." Ngoài mặt cô giả bộ tất cả vì đại cục làm trọng, nhưng trên

thực tế cô muốn biết hai người tiến triển tới mức độ nào, chính cô lại

có bao nhiêu phần thắng.

Nghe vậy, Nguyên Mạn Nhu cũng hít một

hơi, không tin tình yêu có thể như mua bán ra giá bao nhiêu tiền là có

thể bán đứt, mà tình yêu ngắn ngủi giữa bọn họ là một hiện tượng giả,

một hớp giá liền có thể kết thúc. . . . . .

"Tôi không tin lời

cô, tôi muốn nghe Kỷ Lăng chính miệng nói." Nguyên Mạn Nhu lập tức đứng

lên, Hạ Thải Chi còn chưa kịp đáp lại, cô cũng đã rời đi chỗ ngồi.

"Tôi có hình làm chứng!" Cô hô, kịp thời ngăn động tác của Nguyên Mạn Nhu."Không kém chút thời gian này đi?"

Hạ Thải Chi đến gần cô, móc một tấm hình từ túi xách cho cô nhìn."Đây là

ảnh cưới của chúng tôi, ảnh cưới cũng đã chụp rồi, còn có giả sao?"

Nhìn trong hình ảnh trong bức hình, Nguyên Mạn Nhu cũng không thuyết phục được mình nữa —— cô lại bị Kỷ Lăng lừa lần nữa!

Kỷ Lăng sau khi từ Trường Canh trở về, lại không nhìn thấy Nguyên Mạn Nhu

nên đợi ở trong phòng làm việc, thời gian này công việc của anh đều tập

trung ở trung tâm nghiên cứu, cho nên đem chuyện trong công ty giao cho

cô, có lẽ là đến một ban nào đó dưới lầu đi, anh thầm tính.

Nhưng qua một tiếng, còn chưa thấy cô trở về phòng làm việc, lòng anh sinh ra kỳ quái, liền gọi điện cho bảo vệ dưới lầu ——"Có nhìn thấy trợ lý

Nguyên không?"

"Trợ lý Nguyên? Em họ của ngài hẹn cô ấy đến quán cà phê đối diện rồi." Bảo vệ nói thực.

Chương 1: Diễn biến mới

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 16
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...