Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Sau Khi Ly Hôn Với Nhân Vật Phản Diện

Chương 44

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Edit:

Dubb

Beta: Packha03

Lúc quyết định cùng nhau ăn cơm trưa, chú Hải Lan nói phải về văn phòng lấy ít đồ đạc, sau đó sẽ trở lại đưa mọi người đi ăn, mất khoảng tầm 5 phút.

Trong lúc chờ đợi, bầu không khí có chút gượng gạo.

Thẩm Mục Thâm hai tay đút túi, mặt không chút thay đổi nhìn bức tranh trước mặt. Nhưng bức tranh là cái quỷ gì hắn xem cũng không hiểu.

Còn Tiêu Triết đang tìm cơ hội nói chuyện với Tề Duyệt.

Tống thư kí nhìn đôi mắt hăng hái của Tiêu Triết, nhất thời cảm thấy có chút nhức đầu. Lại nhìn phó tổng nhà mình, áp suất xung quanh giống như sắp có bão tố. Tống thư ký lo lắng không biết có nên nhắc nhở Phó tổng nhà mình một chút, làm cho ngài ấy ý thức được nguy cơ hay không.

Đắn đo suy nghĩ mãi, cuối cùng Tống thư ký quyết định xem xét tình hình trước rồi nói sau, trước tiên nói chuyện khác.

Tống thư ký đi đến bên cạnh Thẩm Mục Thâm, thấp giọng nhắc nhở: “Phó tổng, bít tết không thích hợp cho phụ nữ mang thai.”

Nghe vậy, hai mắt Thẩm Mục Thâm nhíu lại. Hắn lấy điện thoại di động mở Baidu ra, dưới khuôn mặt mắt chữ O mồm chữ A của Tống thư ký tra ‘Phụ nữ có thai ăn bít tết có sao không ?’

Người như Tống thư ký giờ mới biết người lúc nào “không gì không biết” như Phó tổng lại có lúc cần dùng đến Baidu.

Baidu nhảy ra đủ loại kết quả, có cái nói có thể ăn nhưng cũng có cái nói không nên ăn cũng rất nhiều. Có kết quả còn nói ở thời gian đầu mang thai tốt nhất không nên ăn, bởi vì bít tết được tẩm ướp nhiều loại phụ gia, nhưng cũng có chỗ nói có thể yên tâm ăn, hoàn toàn không có ảnh hưởng gì.

Baidu cho ra ba đáp án hoàn toàn bất đồng, nếu là người khác chắc hẳn không biết nên ăn hay không ăn nhưng Thẩm Mục Thâm không phải là người khác, quyết đoán vô cùng rõ ràng.

Chú Hải Lan ra khỏi văn phòng nói, “Có thể đi rồi”. Thẩm Mục Thâm cất điện thoại vào túi, nhàn nhạt hỏi: “Gần đây có quán nào có món nào nhẹ không ?”

Chú Hải Lan hơi sửng sốt, lập tức trả lời: “ Có, nhà hàng Quảng Đông bên cạnh nhà hàng Ý.”

“ Vậy ăn món Quảng Đông đi.”

Thẩm Mục Thâm đột nhiên chuyển từ đồ ăn Tây sang đồ ăn Trung Quốc. Có thể người khác không biết vì cái gì, nhưng Tề Duyệt lại đoán rằng, không biết có phải do cô không.

Nhưng cô ngay lập tức đem cái suy nghĩ vớ vẩn gạt ra khỏi đầu. Chính Thẩm Mục Thâm đã nói, hắn sẽ không bao giờ lãng phí thời gian vào mấy vấn đề râu ria như “ ăn cái gì, mua cái gì”.

Vài người chia thành 2 nhóm đi cùng nhau. Thẩm Mục Thâm, Tống thư kí và chú của Hải Lan đi phía trước, còn Tề Duyệt, Hải Lan và cả người đang theo đuổi Tề Duyệt, Tiêu Triết đi phía sau.

Hai nhóm cách nhau không đến hai mét, bất kể phía sau hay phía trước nói gì đều có thể nghe được “sương sương”.

“ Tề tiểu thư, tuy rằng tôi biết họ của cô nhưng lại không biết cô tên là gì. Có phiền không nếu tôi hỏi đầy đủ họ tên cô ?”

Tiêu Triết không phải người quanh co.

Câu hỏi này, Tề Duyệt thật đúng không biết có nên trả lời hay không.

Tên được nói ra, chú của Hải Lan hiện tại không nghi ngờ gì nhưng sau này sẽ hoài nghi.

“ Đương nhiên để ý, tên của Tiểu Tề không phải rất dễ nghe, từ nhỏ đã bị người khác chê cười cho nên cậu ấy ít khi nói cho người khác tên của mình. Anh có thể gọi tên tiếng Anh cậu ấy, Joy.”

Joy, niềm vui.

Tề Duyệt quay đầu lại, yên lặng nhìn Hải Lan, khóe miệng hơi giật ----- Bạn tôi ơi, không ngờ bạn cũng có lúc có tác dụng thật đấy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyenwiki1.com @packha03. Những trang đăng tải khác đều là ăn cắp.]

Hải Lan có cái miệng dối trá, đúng là không sai.

“Joy………” Tiêu Triết nhẩm một lần, tán thưởng: “Tên tiếng Anh của cô rất ý nghĩa.”

Chú của Hải Lan và Thẩm Mục Thâm đi phía trước nói: “ Tôi vốn tưởng rằng Thẩm tiên sinh thích đồ Tây hơn, không ngờ khẩu vị Thẩm tiên sinh lại thích thanh đạm.”

Thẩm Mục Thâm nghe tiếng nói chuyện phía sau, ánh mắt chợt tắt, biểu cảm có chút lạnh lùng. Có lẽ do khí lạnh ập đến quá đột ngột khiến chú của Hải Lan có chút không thích nghi được.

Vừa rồi ông nói gì sai à ?

“Xin lỗi Hải tiên sinh, ngài vừa nói. Tôi không để ý.”

Chú Hải Lan xấu hổ cười cười: “……Cũng không có gì cả.”

“ Ồ.”

………………

Đi khoảng 5 phút đã đến nhà hàng Quảng Đông. Bởi vì chưa đến 12 giờ nên quán không quá đông.

Lúc đang chuẩn bị ngồi xuống, Hải Lan đưa túi cho Tề Duyệt nói muốn đi Wc một chút.

Tề Duyệt chọn chỗ ngồi tùy ý, đang định để túi xách của Hải Lan ở ghế bên trái thì Tiêu Triết ngồi xuống.

Này………..

Thôi bỏ đi, cô để bên phải vậy.

Đang định đem túi để sang ghế bên phải thì Thẩm Mục Thâm một thân tây trang đen ngồi xuống.

Tề Duyệt: “……………” Lại cảm giác quen thuộc ấy.

Tề Duyệt ngẩng đầu nhìn Thẩm Mục Thâm một cái, thầm hỏi: "Thẩm tiên sinh, anh đang làm gì vậy?"

Thẩm Mục Thâm hơi nhướn mày, dùng ngón tay thon dài chỉ vào khóe mắt, dùng động tác để nói cho Tề Duyệt.

----- Ngồi gần để giám sát xem cô có tuân thủ hiệp nghị hay không.

Không hề che giấu, đơn giản và rõ ràng luôn là tác phong từ trước đến nay của Thẩm Mục Thâm.

Sắc mặt Tề Duyệt hơi cứng nhắc, tầm mắt quay về trên mặt bàn.

Sự hoài nghi này cũng nên có mức độ đi, bản hiệp nghị chỉ nói rằng cô không thể có hành động quá thân mật với người khác phái, nhưng hiện tại cô giống như tội phạm, có thể vi phạm hiệp nghị bất cứ lúc nào vậy?!

Thứ đàn ông đa nghi.

Khi Hải Lan từ nhà vệ sinh trở lại, cô ấy nhìn Tề Duyệt đang bị kẹp giữa hai mĩ nam ở hai bên, thoáng bất ngờ. Cô mới đi chưa được bao lâu, mọi người sao lại ngồi như vậy ? Có thể trở lại chỗ ban đầu không ?

Hải Lan rời đi rất không đúng lúc, nếu ngồi xuống rồi mới đi Wc thì ít nhất có thể ngăn chặn một trong hai người đàn ông ngồi cạnh Tề Duyệt.

Nếu Tề Duyệt biết trước thì cô đã chờ hai người họ ngồi xuống trước, sau đó mới chọn chỗ cho mình. Bởi vì cô không muốn ngồi cạnh hai người này.

Một ngón tay thon dài đẩy thực đơn tới trước mặt Tề Duyệt: “Phụ nữ gọi món trước đi."

Tề Duyệt không từ chối cũng không cảm ơn, mở thực đơn ra nhìn vài lần, sau đó đẩy trở lại trước mặt Thẩm Mục Thâm. Thanh âm tuy nhẹ nhàng nhưng mang theo chút thờ ơ: “ Tôi không kiêng ăn, tùy anh gọi.”

Thẩm Mục Thâm dường như cảm nhận được sự lạnh nhạt trong giọng nói của cô. Hắn hơi nheo mắt lại, nhưng không nói gì, mắt nhìn thực đơn. Từ trước đến nay người không bao giờ nhìn thực đơn quá 10s thế nhưng hôm nay lại nhìn thực đơn tận nửa phút. Cuối cùng nói với người phục vụ bên cạnh: “ Món này, món này, còn có món này nữa….”

Cuối cùng Thẩm Mục Thâm gọi tổng cộng năm món, sau đó đưa thực đơn cho chú Hải Lan: “Ngài xem muốn gọi món gì.”

Chú Hải Lan nhìn danh sách món ăn Thẩm Mục Thâm gọi, cười nói: “ Chà, hóa ra Thẩm là người có sở thích ăn những món ăn giàu dinh dưỡng".

Lời nói của chú Hải Lan làm cho Tề Duyệt thoáng tò mò rốt cuộc Thẩm Mục Thâm gọi món gì.

Khi món ăn được đưa lên, mới biết được có canh bí đỏ thập cẩm, canh gà hầm đậu tương, cá biển hấp, tôm hấp và xương sườn heo hấp.

Ồ, quả thật rất healthy and balanced nha.

Tề Duyệt lần đầu cảm thấy Thẩm Mục Thâm suy nghĩ thấu đáo như vậy, thật khác so với hắn những ngày bình thường. Mọi ngày hẳn là hắn đang ngồi ở nhà hàng Ý bên cạnh và ăn những món Tây hợp khẩu vị chứ không phải ăn những món mang hơi thở gia đình ở nhà hàng Quảng Đông này.

………………

Một bữa ăn, nói một cách khách sáo thì là bữa ăn vui vẻ nhưng nói thật ra thì hầu như không ai vui cho lắm.

Tiêu Triết nhiệt tình gắp đồ ăn cho Tề Duyệt, chú Hải Lan thì gắp đồ ăn cho Thẩm Mục Thâm. Chỉ còn lại 2 người là Hải Lan và Tống thư kí nhìn nhau rồi yên lặng cười cười.

Nụ cười chứa biết bao đau khổ không nói thành lời.

Sau bữa ăn, công ty của Thẩm Mục Thâm đột nhiên có việc nên cùng Tống thư ký về trước.

Trước khi đi, hắn gửi tin nhắn WeChat ngay trước mặt cô.

----- Quản kĩ đôi mắt cô.

Tề Duyệt:………

[Đọc truyện ở trang chính chủ chính là tôn trọng công sức của dịch giả]

Thẩm Mục Thâm, anh thắng rồi!

Buổi chiều, Tề Duyệt và Hải Lan còn có Tiêu Triết cùng nhau xem tranh trong phòng triển lãm. Đương nhiên không phải ngắm thoáng qua mà là ngắm nghía một cách cẩn thận.

Rời khỏi triển lãm cũng đã hơn bốn giờ chiều, Tiêu Triết mời Tề Duyệt đến quán cà phê của mình.

Tề Duyệt mỉm cười, sờ sờ bụng của mình, từ chối một cách khách khí và thân thiện: “Cảm ơn ý tốt của anh. Nhưng trong thời gian mang thai, tôi không thể uống cà phê.”

“ Mang thai?” Nụ cười của Tiêu Triết chợt tắt khi nghe hai từ này, nghi ngờ mình đang nghe nhầm.

Tề Duyệt gật đầu: “Vâng, tôi mang thai khoảng sáu tuần rồi.”

“ Chúc mừng cô.” Trong nháy mắt,  Tiêu Triết không biết phải nói gì. Hắn còn nghĩ mình đã tìm được đối tượng tốt, đang muốn theo đuổi. Kết quả người ta đã chuẩn bị lên chức mẹ.

Sắc mặt Tiêu Triết có chút lúng túng.

“Nếu đã nói vậy thì tôi đi trước đây. Nếu có cơ hội, hẹn gặp lại cô lần sau." Tiêu Triết cười miễn cưỡng và rời đi.

“ Lần sau gặp lại.”

Tề Duyệt lựa chọn từ chối Tiêu Triết bằng cách này. Bằng cách nhân lúc anh ta chưa triển khai kế hoạch theo đuổi thì nói rõ ràng để phòng khi sau này từ chối sẽ làm người ta khó xử.

Tiêu Triết xoay người rời đi. Hải Lan nhìn bóng dáng hắn, thở dài: “Đúng là một cậu bé đáng thương mà."

Tề Duyệt xoay người, nhìn Hải Lan cười cười: “ Nếu cậu có hứng thú thì theo đuổi người ta đi."

Hải Lan lắc đầu nguầy nguậy: “Gần đây Lăng Việt như lên cơn động kinh. Hắn uy hiếp tớ nếu dám nɠɵạı ŧìиɦ sẽ lập tức đến nhà bố mẹ tớ nói chuyện kết hôn.”

Tề Duyệt nghe vậy, có chút kinh ngạc: “ Không phải cậu nói Lăng Việt không có hứng thú với cậu sao?”

Hải Lan nhíu mày: “ Tâm tư của tra nam sâu như đáy biển. Tên chồng trước của cậu cũng vậy, làm tớ không đoán được. Không phải là nổi lên hứng thú với cậu rồi chứ?”

“ Đừng nói chuyện khủng bố như vậy được không? Hắn hứng thú với tớ sẽ đối xử với tớ như thế à ?” Tề Duyệt lộ ra biểu cảm khiếp sợ.

Nếu Thẩm Mục Thâm thật sự đối với cô có hứng thú, nghĩ lại vẫn cảm thấy đáng sợ.

Hải Lan dựa vào vai Tề Duyệt, lại dùng cái miệng quạ đen thoải mái nói: “ Cũng không chắc được. Có kiểu đàn ông thích đối phương sẽ dùng phương thức khi dễ để thu hút sự chú ý".

Tề Duyệt đẩy đầu Hải Lan trên vai ra, mỉm cười với cô: “ Lúc cậu nói câu này có cảm thấy như đang nói chính mình không ? Cậu không phải hiện tại đang dùng phương pháp ngược đãi Lăng Việt sao ?”

“ Thôi đi, hắn á ? Tớ sao có thể khi dễ được nam chính đại nhân. Anh ta so với tớ còn thâm sâu hơn. Một chút biện pháp của tớ làm sao đấu lại được.”

Tề Duyệt cười cười, không nói gì.

Nội dung cuốn tiểu thuyết bởi vì cô và Hải Lan xuất hiện mà thay đổi quỹ đạo. Nhưng cũng không biết thời điểm nữ chính xuất hiện như trong cốt truyện sẽ diễn biến theo hướng nào.

Cô và Hải Lan đã đọc qua cuốn tiểu thuyết này, nên biết được trình tự diễn biến trong truyện. Mà cô và Hải Lan là người xuyên vào thời điểm quá khứ, bọn họ thay đổi quá khứ làm cho tình tiết thay đổi.

Nội dung cuốn tiểu thuyết giờ coi như đã chết nhưng con người vẫn sống. Cốt truyện về thế giới trong truyện không còn bị ràng buộc bởi tuyến lộ trình một cuốn tiểu thuyết hơn 20 vạn chữ như ban đầu nữa. Xác suất thay đổi đã xuất hiện, mọi thứ đang phát triển theo một hướng không xác định.

~ Hết chương 23 ~

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 15: .1 – Gặp trộm
Chương 15: .2 - Gặp trộm
Chương 16
Chương 16: .1 - Ở chung
Chương 16: .2 - Ở chung
Chương 16: .3 - Ở chung
Chương 16: .4 - Ở chung
Chương 17
Chương 17: – Bữa cơm ba người
Chương 18
Chương 19
Chương 19: - Thượng đế & Thường dân
Chương 20
Chương 20: - Ma quỷ
Chương 21
Chương 21: - Duyên phận
Chương 22: - Gặp mặt
Chương 22
Chương 23
Chương 24: Ầm ĩ nhỏ
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 30: Uống say
Chương 31
Chương 31:  - Sáng sớm
Chương 32
Chương 32: Tim đập
Chương 33
Chương 33: Chú ý
Chương 34
Chương 34: Quà tặng
Chương 35
Chương 35: Chạy trốn?
Chương 36
Chương 36: Hàng xóm
Chương 37
Chương 37: Lý do
Chương 38
Chương 38: .1 Thẳng thắn
Chương 38: .2: Thẳng thắn
Chương 39
Chương 39: Nữ chính
Chương 40
Chương 40: Thân phận
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 44
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...