Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 1)

Chương 14

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sự việc trải qua một tuần.

Tư Đồ ở trong bệnh viện muốn mốc meo, Lâm Diêu rốt cuộc cũng chịu làm thủ tục xuất viện cho hắn, hắn cảm giác mình rốt cuộc cũng thoát khỏi khổ ải trần gian.

Đàm Ninh sau khi được trị liệu trong bệnh viện, cuối cùng cũng bảo vệ được tính mạng, đang trong thời kỳ dưỡng bệnh.

Bệnh viện Hằng Sinh mất một bác sĩ khoa giải phẫu, một bệnh nhân, bởi vậy, tổ chuyên án cũng không giải tán.

Tiếp tục do Dương Lỗi làm tổ trưởng điều tra tung tích của Đồng phu nhân, Cát Đông Minh trở về làm tổ trưởng tổ trọng án, duy trì quan hệ mật thiết với tổ chuyên án.

Đồng Hạo cũng tỉnh, lời tự thuật hoàn toàn ăn khớp với suy luận của Tư Đồ.

Lúc Đồng Nhã biết mình không phải là con ruột, gần như tan vỡ, Đồng Triết lại nói mãi mãi xem cô là em gái của mình, có điều, hắn muốn thận trọng khảo nghiệm em rể một chút.

Tả Khôn mang Y Thiếu An về Pháp, trước khi đi còn đối với Tư Đồ kiểu sẽ không buông tha, bị Y Thiếu An quả quyết xách đi.

Mọi người hầu như đều khôi phục cuộc sống bình thường, nhưng chỉ có một người…

Hai người rời khỏi bệnh viện, lập tức tới thăm Đường Sóc đang ở bệnh viện quan sát.

Mới vừa tới cửa phòng bệnh, đã nhìn thấy anh hai của Đường Sóc.

“Xin chào, Tiểu Đường sao rồi?” Lâm Diêu rất lễ phép chào hỏi, vẫn nể mặt Đường Sóc.

Lắc đầu, biểu tình của đối phương buồn khổ nói rõ tất cả.

Nhưng mà, thái độ đối với Tư Đồ và Lâm Diêu vẫn ổn, “Vẫn vậy, cái gì cũng không nhớ, kể cả tên mình.”

“Bác sĩ nói thế nào?” Tư Đồ nhìn người ngồi ngây ngô trên giường bệnh trong phòng, lòng ẩn đau.

“Còn có thể nói gì, muốn nó tịnh dưỡng một thời gian, chúng tôi đã thử rất nhiều cách, tình hình vẫn không có gì tiến triển.

Ba tôi muốn đưa ra nó nước ngoài điều trị.”

Lúc này, Tư Đồ nhìn thấy Diệp Từ cầm quyển sách tới, thấy có chút kì lạ.

“Tiểu Đường đối xử với Diệp Từ thế nào?”

“Tiểu Đường cho rằng Diệp Từ là bạn nó, từ lúc tỉnh lại vẫn gọi hắn là anh Diệp.

Diệp Từ cũng chưa nói cho nó biết quan hệ của cả hai.”

“Các anh đồng ý để Diệp Từ canh giữ Tiểu Đường?”

“Nói thế nào đây, ba tôi cũng ngầm cho phép, hắn cứu Tiểu Sóc, mặc kệ ba tôi uy hiếp hắn thế nào, hắn đều nói cho dù bị bắt vào ngục giam, trước đó hắn vẫn phải ở cạnh Tiểu Sóc bằng mọi giá.

Cho nên, chúng tôi đều chấp nhận cả rồi.

Nhưng mà, Tiểu Sóc có thể nhớ được chuyện ngày trước không, cái này khoan bàn đến.

Nếu như mãi mãi không nhớ ra… Hắn và Tiểu Sóc cũng sẽ phải kết thúc.”

Tư Đồ không muốn đối diện với sự thật này, tình cảm Diệp Từ đối với Đường Sóc rất sâu đậm, điều này hắn vô cùng rõ ràng, khi nhìn thấy Diệp Từ lấy thân phận là ‘anh Diệp’ ở lại bên cạnh Đường Sóc,Tư Đồ không biết mình có thể làm gì cho bạn mình.

Anh hai của Đường Sóc ra về, Lâm Diêu vốn định đẩy cửa vào, lại bị Tư Đồ cản lại.

“Để hai người họ chút thời gian ở cạnh nhau đi.”

Lâm Diêu thở dài bất đắc dĩ, cùng Tư Đồ rời khỏi bệnh viện.

Năm mới lại bắt đầu, vào một buổi sáng nọ.

Lâm Diêu nằm trên giường miễn cưỡng mở mắt, thân thể mệt mỏi không có sức, nhờ phúc của người nào đó, hại hắn cả đêm vận động kịch liệt, bây giờ lại khát nước muốn chết.

Nhìn thoáng qua người đàn ông ngủ bên cạnh, trên mặt là nụ cười muốn đập, Lâm Diêu đạp cho hắn một phát.

jongwookislove.wordpress.com

“Hở…” Tư Đồ còn chưa mở mắt, đã ôm lấy Lâm Diêu vào lòng, mơ màng nói, “Sao dậy sớm vậy, ngủ lát nữa đi.”

“Đi lấy giùm ly nước đi, cầm thú!”

Đối phương cười hì hì ngồi dậy, đi rót ly nước quay lại, hầu hạ người yêu uống xong, lúc leo lên giường, sinh khí vô cùng dồi dào.

“Đau hông? Để anh xoa cho ha.”

“Hông của tôi ở đằng trước bao giờ vậy?” Đối với Tư Đồ là không thể dung túng, nếu không chắc chắn sẽ leo lên đầu mình ngồi luôn.

Tư Đồ lười biếng làm nũng dựa vào Lâm Diêu, đột nhiên nhớ ra gì đó, đứng dậy bước tới ngăn kéo mở ra lấy đồ.

“Mua vé máy bay rồi, ngày mai đi.”

“Cũng phải nói với tổ trưởng một tiếng, sau khi bị gọi về, tôi còn chưa chính thức đi làm.

Tổ trưởng đã nổi trận lôi đình rồi.” Vụ án vừa kết thúc, Lâm Diêu lập tức được nhận mệnh quay về tổ trọng án, nhưng mà tính tình Lâm Diêu khó chịu, không chịu đi làm, Cát Đông Minh thật sự bó tay, liền lấy danh nghĩa nghỉ phép cho hắn ở nhà.

“Ba tháng rồi, Diệp Từ và Tiểu Đường về quê cũng hơn một tháng, không biết thế nào rồi.

À trước khi đi phải tới nhà Giang Vũ xem thử, anh thật muốn ăn cơm do Tử Hi làm, Giang Vũ thật may mắn.”

“Muốn đi thì gọi nói một tiếng trước, đừng giống lần trước, chọc cho hòa thượng nổi điên.”

“Không trách anh được, ai biết bọn họ đang thương lượng đâu.

Nhưng mà anh không nghĩ tới, tới giờ rồi Giang Vũ còn chưa động vào Tử Hi, bị bất lực?”

Lâm Diêu nổi hắc tuyến, đấm thẳng một quyền vào ngực hắn, kết quả bị hắn xoay người đ è xuống giường.

“Đừng chọc anh, cả đêm còn chưa thỏa mãn được em sao?”

“Nói tiếng người với anh chỉ tổ lãng phí, mẹ nó, anh định đè chết tôi hả, leo xuống! Trước khi đi còn nhiều chuyện phải làm, không rảnh rỗi làm…”

Nụ hôn ngọt ngào cắt ngang lời oán giận của Lâm Diêu, mặc kệ hắn mạnh miệng thế nào, lúc bị hôn vẫn đáp lại nhiệt tình, còn ôm lấy lưng Tư Đồ, hoàn toàn chìm vào thế giới hạnh phúc.

“Chờ lát nữa rồi dậy.”

Lời nói nhỏ vụn vang lên, từng chữ chui vào tai.

“Anh nhẹ thôi, tôi…”

“Đừng sợ, lát nữa anh mua kẹo cho bé ăn ha ~”

“A… Tư Đồ.”

“Gọi Thiên Dạ.”

“… Thiên Dạ…”

“Tổ trưởng, hôm nay Đàm tử xuất viện, anh có đi không?” Một tổ viên của tổ trọng án chui vào phòng Cát Đông Minh hỏi.

“Đi, các cậu xuống lầu chờ tôi một lát.”

Hôm nay Đàm Ninh xuất viện, Cát Đông Minh thật ra đã sớm chờ không nổi.

Theo mấy tổ viên đến cửa chính, đã nhìn thấy Lâm Diêu từ lề đường đối diện đi tới, Cát Đông Minh kêu xe ngừng lại, nhìn Lâm Diêu mặt mày hớn hở.

“Tổ trưởng, hôm nay Đàm Ninh xuất viện phải không, chào hắn giùm tôi.

Chờ tôi về sẽ mời hắn ăn cơm.”

“Trở về? Chờ đã, cậu đi đâu? Thằng nhóc kia, đứng lại đó cho tôi, cậu muốn đi đâu?” Cát Đông Minh vội vã xuống xe, thật sự khó chịu khi thấy tổ viên của mình lớn lối như vậy.

Lâm Diêu xoay đầu nhìn hắn mỉm cười, “Đi ngắm cầu vồng.”

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Cát Đông Minh, Lâm Diêu đi về phía chàng trai mê người đứng không xa bên kia, là người yêu của hắn — Tư Đồ Thiên Dạ.

“Tổ trưởng, đừng nóng, Tiểu Lâm khá đặc biệt mà.”

“Chính vì thế tôi mới tức giận!”

“Nhưng mà Tiểu Lâm thay đổi nhiều thật đó, còn cười nữa, thiếu chút nữa mê hoặc luôn cả em.”

“Ngậm miệng lại đi, coi chừng Tư Đồ giết cậu.”

“Tiểu Lâm bắt đầu thay đổi từ khi nào vậy?”

Cát Đông Minh im lặng, nhàn nhạt nói, “Tất cả bắt đầu từ lúc gặp nhau.”

Hết chương 14.

Ying Ying: Nhắc lần hai, quyển 1 còn nha chưa có hết =)))))

------oOo------

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1
Chương 1
Chương 1
Chương 1
Chương 1
Chương 1
Chương 1
Chương 2
Chương 2
Chương 2
Chương 2
Chương 2
Chương 2
Chương 2
Chương 2
Chương 2
Chương 3
Chương 3
Chương 3
Chương 3
Chương 3
Chương 3
Chương 3
Chương 3
Chương 4
Chương 4
Chương 4
Chương 4
Chương 4
Chương 4
Chương 4
Chương 4
Chương 5
Chương 5
Chương 5
Chương 5
Chương 5
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 7
Chương 7
Chương 7
Chương 8
Chương 8
Chương 8
Chương 8
Chương 8
Chương 9
Chương 9
Chương 9
Chương 9
Chương 9
Chương 10
Chương 10
Chương 10
Chương 10
Chương 10
Chương 11
Chương 11
Chương 11
Chương 11
Chương 11
Chương 12
Chương 12
Chương 12
Chương 12
Chương 12
Chương 13
Chương 13
Chương 13
Chương 13
Chương 13
Chương 14
Chương 14
Chương 14
Chương 14
Chương 14
Chương 15
Chương 15
Chương 15
Chương 15
Chương 16
Chương 16
Chương 16
Chương 16
Chương 17
Chương 17
Chương 17
Chương 17
Chương 18
Chương 18
Chương 18
Chương 18
Chương 19
Chương 19
Chương 19
Chương 19
Chương 20
Chương 20
Chương 20
Chương 20
Chương 21
Chương 21
Chương 21
Chương 21
Chương 22
Chương 22
Chương 22
Chương 22
Chương 23
Chương 23
Chương 23
Chương 23
Chương 24
Chương 24
Chương 24
Chương 24
Chương 25
Chương 25
Chương 25
Chương 26
Chương 26
Chương 26
Chương 27
Chương 27
Chương 27
Chương 28
Chương 28
Chương 28
Chương 29
Chương 29
Chương 29
Chương 30
Chương 30
Chương 30
Chương 31
Chương 31
Chương 32
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 14
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...