Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thần Côn Hạ Sơn Ký

Chương 1

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nhóm Dịch: Bàn Tơ Động

“Đồ đệ, sư phụ sáng nay đã chiêm một quẻ, e rằng sẽ không sống được bao lâu nữa.”

Vị đạo sĩ mặc áo choàng rách rưới, dáng vẻ có chút đạo mạo phi thường bất lực mặt thở dài.

“Sư phụ, cho dù người nói như vậy, con cũng sẽ không xuống núi trộm gà cho người ăn đâu.” Một thiếu niên quần áo mộc mạc, thoạt nhìn rất sáng sủa nghiêm chỉnh nói.

“Đồ nhi, sư phụ sắp chết rồi, trước khi chết, chỉ có như vậy một nguyện vọng như vậy, ngươi nhẫm tâm bỏ mặc sao?”

Lão đạo nhìn thiếu niên, vẻ mặt vô cùng đau đớn, thân thể dường như rphẫn nộ đến run lên.

“Sư phụ, người từ mười năm trước đã bắt đầu chiếm thấy chính mình không sống được bao lâu, đến bây giờ vẫn đang sống rất tốt, người yên tâm, thân thể người tuyệt đối có thể sống thêm 50 năm!”

Thiếu niên từ nhỏ đã đi theo vị đạo sĩ này, mười năm trước, lần đầu nghe nói lão sắp chết đã vô cùng đau lòng, và bí mật xuống núi bắt trộm một con gà. Lão ta ăn uống thỏa thích một bữa, ngày hôm sau, sắc mặt hồng hào, thiếu niên ngây thơ năm đó còn tưởng là do hồi quang phản chiếu, ngày sau nữa lại trộm cho lão đạo môt con gà nữa.

Thiếu niên chờ a! Chờ a! Đợi một ngày, lại thêm một ngày, lão đạo thân thể ngày một tốt hơn.

Sau đó, cứ sau một khoảng thời gian, lão đạo đều sẽ “đại nạn ập xuống” một lần, chân thật thuần phác thiếu niên hết lần này đến lần khác đều tin là thật.

Thời gian thấm thoát, thiếu niên bị cùng một thủ đoạn lừa dối đến mười mấy lần, rốt cuộc đã nghiệm ra được một bài học, sẽ không bao giờ mắc mưu bị lừa nữa……

“Ta tại sao lại thu nhận tên nhãi không biết điều nhà ngươi a! Dù gì ta cũng đã cực khổ đem ngươi nuôi nấng, vậy mà chỉ muốn ăn một con gà cũng không được ăn.”

“Sư phụ, tuổi này vẫn là nên ăn chay a! Ăn chay mới có thể sống lâu trăm tuổi.”

“Sư đồ hỗn trướng nhà ngươi, sư phụ ngươi sắp không sống nổi qua mấy năm nữa rồi, vậy mà ngươi lại nhẫn tâm cho ta ăn chay.”

Thiếu niên ánh mắt bình tĩnh nhìn lão đạo, lời nói thấm thía: “Sư phụ, Phật dạy: Ăn thịt là tội lỗi vô số, sư phụ, ăn chay lợi ích nhiều hơn, tuổi tác người cũng không còn trẻ, bản thân hãy trân trọng a!”

Lão đạo nổi trận lôi đình nói: “Hỗn trướng, ta là sư phụ chứ không phải sư thầy, Đạo gia chúng ta không có quy tắc này.”

“Sức khỏe quan trọng! Thân thể của người, người càng phải chú ý.” Thiếu niên mặt không đổi sắc nói.

Lão đạo sắc mặt tối lại, phẩy tay quát lớn: “Ngươi cút đi……”

Thiếu niên bình tĩnh nhìn lão giả tức giận, đợi một hồi, thấy lão đạo cơ hồ đã bình tĩnh hơn chút, không chút chần chừ nói: “Sư phụ, người đừng kích động, tức giận sẽ tổn hại sức khỏe a!”

Lão thở dài một tiếng: “Đã nhiều năm không xuất đạo rồi.”

“Hiện giờ trời yên biển lặng, mọi người thân thể có bệnh đều đến bệnh viện, thần côn như người đương nhiên sẽ bị thời đại đào thải loại trừ……”

Lão đạo trừng mắt liếc thiếu niên một cái: “Hỗn trướng! Sư phụ ngươi là cao nhân, há dễ cho ngươi bôi nhọ như vậy.”

Thiếu niên bất đắc dĩ nói: “Sư phụ, con nói chính là thật sự, hiện tại mọi người đều chú ý đến khoa học, phản đối những mê tín phong kiến, người hãy nhìn hàng quán bày trên đường phố này, mỗi ngày đều bị bắt đến cục cảnh sát. Sư phụ, người yên tâm, ta sẽ chăm chỉ học tập, tiến bộ từng ngày, tương lai sẽ thi đậu nhân viên viên chức để có bảo hiểm nhà nước……”

“Kẻ không tiền đồ nhà ngươi, tố chất bẩm sinh tốt như vậy, không nghĩ đến kế thừa y bát sư phụ, lại nghĩ đến viễn cảnh làm nhân viên công vụ. Ngươi có biết thiên sư chúng ta làm một chuyến có thể kiếm bao nhiêu tiền không?”

Thiếu niên hiếu kì hỏi: “Bao nhiêu tiền?”

“Mấy ngàn vạn.” Lão đạo tỏ vẻ ngạo nghễ.

Thiếu niên nhìn lão giả, thở dài một tiếng: “Đó là đại sư a! Còn sư phụ chỉ là gà mờ, người ngay cả thịt gà đều không có để ăn!”

Giang Bán Tiên nhìn thiếu niên, trong lòng bực tức vô cùng.

“Đồ hỗn trướng nhà ngươi cút cho ta!”

Thiếu niên lại nói: “Sư phụ, ngày mai con phải lên đường đi Yến Kinh.”

Lão đạo trong lòng lo lắng hỏi thiếu niên: “Học phí chuẩn bị đủ chưa?”

Thiếu niên lắc đầu: “Vẫn chưa đủ! Sư phụ, người ắt hẳn có tiền dưỡng lão a, chia cho con một ít đi.”

Lão lời ý sâu xa đáp: “Ngươi không còn nhỏ nữa, lúc lớn như ngươi bây giờ ta đã xuất sư tự lực cánh sinh, ngươi đã lớn như vậy, còn nghĩ đến tiền dưỡng lão của sư phụ ngươi sao? Không có tiền!”

Thiếu niên thở dài một tiếng. Bởi sớm đã có chuẩn bị, thiếu niên cũng không lấy làm quá đỗi thất vọng, “Sư phụ, người cũng thật nghèo.”

Lão đạo vuốt râu, không thoải mái nói: “Sư phụ tuy rằng không có tiền, nhưng lại có thứ khác cho ngươi.”

Thiếu niên sắc mặt vui vẻ, vội vàng nói: “Sư phụ, người có pháp khí tổ tiên cho con sao? Không biết là của thời đại nào? Sư phụ thường nói, Đạo gia chúng ta đã truyền qua ba ngàn năm, phải chăng có pháp khí ngàn năm lưu truyền tới ngày nay?” Nghe nói dạo đầu năm nay đồ cổ đáng giá vô cùng.

Lão giả nhìn thiếu niên, giận tím mặt mày, “Tầm thường, thật là tầm thường, chúng ta là tu sĩ theo đuổi siêu thoát, há lại để vinh hoa phú quý làm cho mờ mắt.

Thiếu niên: “……” Vinh hoa phú quý làm khó anh hùng hảo hán, dù theo đuổi siêu thoát, cũng cần phải có tiền a! “Sư phụ, không phải pháp khí, đó là cái gì?”

Lão đạo khẽ hừ một tiếng, nói: “Là hôn thư.”

Thiếu niên có chút kinh sợ: “Chẳng lẽ là muốn con đi bái kiến sư mẫu!”

Lão bị làm cho kích động quát lớn: “Hoang đường, là hôn thư của ngươi.”

Thiếu niên cơ hồ có chút hoài nghi nhìn lão đạo, nói: “Sư phụ, người là đang tìm vợ cho con sao?”

Lão đạo gật gù vui vẻ nói: “Năm đó, ta gặp ngươi, liền phát hiện ngươi thể chất đặc biệt, chỉ là e sợ có số mệnh thiên sát cô tinh, cũng may mười mấy năm trước, ta ở đã giúp đỡ một gia đình thế gia vọng tộc giải quyết một chút phiền toái, vô tình phát hiện thai nhi trong bụng con dâu nhà đó thật phù hợp với thể chất của ngươi, vì vậy ta sớm đã định ra hôn sự này cho ngươi.”

Thiếu niên thật khó mà tin nổi: “Người còn ở trong bụng, sư phụ, người đã định sẵn hôn sự cho con ngay cả khi chưa biết người đó tướng mạo sẽ như thế nào, nếu đó là một người xấu xí thì sao?”

Lão giả liếc mắt nhìn thiếu niên một cái nói rằng: “Với bộ dạng của ngươi, có người chịu cùng ngươi thành thân đã là may mắn bội phần rồi, ngươi còn muốn phải là một nàng tiên sao?”

Thiếu niên trong lòng không thấy thỏa đáng: “Sư phụ, ta đã trở thành cao tài sinh(1) 985, 211(2) đó, tương lai sẽ trở thành một công chức nhà nước, yêu cầu cao một chút thì có gì không đúng?”

Lão đạo cười lạnh lùng nói: “Nữ nhân ngày nay không thích cao tài sinh, các nàng thích con nhà quan chức đại gia kìa.”

Thiếu niên nhìn vào Đạo quán rách nát liền thở dài một tiếng: “Cũng không biết, ngôi đền đổ nát này nếu phá bỏ và di dời, sẽ được bồi thường bao nhiêu.”

Lão trừng mắt giận dữ: “Đây là sản nghiệp tổ tiên của sư môn chúng ta, ngươi đừng suy nghĩ hàm hồ.”

Thiếu niên lắc đầu thầm nghĩ: Sư môn thật sự quá nghèo a! không để lại thứ gì ngoài một ngôi đền rách nát, tại sao ta lại xui xẻo như vậy a.

Thiếu niên nhìn hôn thư trên tay nói: “Hôn thư này có ích lợi gì chứ?”

“Hôn thư này đương nhiên là hữu dụng, nếu ngươi thực sự rơi vào bước đường đường, có thể tìm tới gia môn, làm con rể gia đình người ta. Xin cha vợ của ngươi chút tiền tiêu a!” Lão đạo cười ha hả.

Thiếu niên vẻ mặt không vui: “Sư phụ, người chính là muốn con ăn bám gia đình nhà vợ sao? Làm vậy thật tổn hại nhân cách của con.”

Lão khẽ hừ một tiếng, dùng giọng điệu khinh thường nói: “Hiện tại sính lễ của thôn chúng ta là vạn tử thiên hồng nhất phiến lục(3), với hoàn cảnh hiện tại của ngươi có thể đi hỏi cưới sao?”

“Sư phụ, người thật quá đáng, phải biết rằng, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, chớ khinh thiếu niên nghèo khó, biết đâu có ngày con sẽ vận khí đổi thay, đại phú đại quý.”

Lão muộn phiền thở dài: “Ba mươi năm, nhưng sư phụ ngươi không có thời gian để chờ ba mươi năm.”

Thiếu niên một phen cầm tay lão đạo, thâm tình biểu lộ “Sư phụ, người đừng tự coi nhẹ bản thân như thế, con nhìn tướng mạo người, đúng là mệnh họa ngàn năm mà.”

Lão giả giận đỏ mặt quát lớn: “Cút”

*(1) Cao tài sinh: chỉ những sinh viên tài năng, có thành tích xuất sắc.

(2) 981, 211: 981 và 211 là tê gọi của hai chương trình đào tạo đại học nổi tiếng ở Trung Quốc.

(3) Vạn tử thiên hồng nhất phiến lục: sính lễ ở vùng Sơn Đông, Hà Nam, “vạn tử thiên hồng” chỉ 15 vạn tệ, cũng là giá khởi điểm của sính lễ, còn “nhất phiến lục” là tùy tâm nhà trai.*

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: Kỳ quái sư đồ
Chương 2
Chương 2: Đồ đệ xuất chúng
Chương 3
Chương 3: Thiếu niên chân đạp âm dương
Chương 4
Chương 4: Hôn thư có sự nhầm lẫn?
Chương 5
Chương 5: Muôn kiểu bạn cùng phòng
Chương 6
Chương 6: Bạn cùng phòng lai lịch bất phàm
Chương 7
Chương 7: Câu lạc bộ Linh Dị
Chương 8
Chương 8: Máy điều hòa Giang Thiếu Bạch
Chương 9
Chương 9: Được lên confession
Chương 10
Chương 10: Giấc mơ của Diệp Đình vân
Chương 11
Chương 11: Dạy kèm tại nhà
Chương 12
Chương 13
Chương 13: Con Quỷ Bị Tông Chết
Chương 14
Chương 15
Chương 15: Kiểu học sinh có tiền
Chương 16
Chương 16: Lời đồn nhà ma
Chương 17
Chương 17: Tiếp xúc gần gũi
Chương 18
Chương 19
Chương 19: Gọi quỷ ở nhà ma .
Chương 20
Chương 20: Tai nạn xe cộ
Chương 21
Chương 21: Sự kiện nhảy lầu
Chương 22
Chương 22: Người mạnh mẽ
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 25: Thu phục chồn tinh
Chương 26: Bị sa thải
Chương 26
Chương 27: Tiễn thần dễ dàng, mời thần mới khó
Chương 27
Chương 28: 30 vạn
Chương 28
Chương 29
Chương 29: Gần gũi một chút thôi
Chương 30
Chương 30: Đồ vô lại
Chương 30: Đồ vô lại
Chương 31: Hồ ngôn loạn ngữ
Chương 31: Hồ ngôn loạn ngữ
Chương 31
Chương 32
Chương 32: Mua củ cải
Chương 33
Chương 33: Vị huynh đài "củ cải"
Chương 34
Chương 35: điệu thấp cao nhân
Chương 35
Chương 35: điệu thấp cao nhân
Chương 36
Chương 36: Diệp Miểu
Chương 37
Chương 37: Hai cái đầu
Chương 38
Chương 38: gà mái tiểu vương tử

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 1
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...