Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc

Chương 189

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Editor: Thienyetkomanhme

Tư Cảnh Lâm đứng dậy đi qua, tư thái ưu nhã mà ngồi xuống, mở ra nắp dương cầm.

Theo ngón tay thon dài hữu lực dừng phím đàn đen trắng, nhà ấm trồng hoa vang lên một khúc nhạc vui vẻ, ngọt ngào.

Nguyễn Miên Man nghe nghe, trên mặt không khỏi lộ ra tươi cười.

Một khúc kết thúc, cô vỗ tay nói: "Rất êm tai."

Tư Cảnh Lâm vẫy tay gọi cô tới ngồi bên cạnh, tay cầm tay dạy cô.

Buổi chiều hai giờ rưỡi, nhà ấm trồng vang lên khúc nhạc đứt quãng, có người đẩy xe đồ ăn từ bên ngoài tiến vào.

Mới vừa học được một thứ mới nên Nguyễn Miên Man không phát hiện, Tư Cảnh Lâm lại thấy được, dư quang chú ý tới người nọ đem đồ vật đều chuẩn bị tốt, buông tay cô, để cô tự đánh đàn.

Làn điệu đơn giản mà vui vẻ vang lên, Nguyễn Miên Man cũng không biết đây bài gì.

"Dạ?"

Cô mang theo nghi hoặc nhìn qua, lại bị người đàn ông bên cạnh dắt tới chỗ ngồi.

Lúc nhìn đến bánh kem viết sinh nhật vui vẻ, Nguyễn Miên Man rốt cuộc hiểu được.

"Sinh nhật vui vẻ." Tư Cảnh Lâm cúi đầu hôn một cái trên trán cô, đem quà tặng đã chuẩn bị qua cho cô.

Vốn dĩ Tư Cảnh Lâm định tổ chức một bữa tiệc sinh nhật long trọng, bất quá lúc trước xem TV của cô, phát hiện đại khái cô sẽ không thích, lúc này mới thay đổi chủ ý.

Năm rồi không ai tổ chức sinh nhật cho cô, cho nên sinh nhật cũng không khác gì ngày bình thường, Nguyễn Miên Man thật sự đã quên hôm nay là sinh nhật của mình.

Nghĩ đến mình trộm chuẩn bị quá tặng sinh nhật cho anh còn chưa có làm xong, anh lại cho mình một kinh hỉ trước, trong lòng cô có chút cảm động.

Tư Cảnh Lâm thấy khóe mắt cô hơi hơi hồng, đau lòng mà thò lại gần hôn hai cái, sau đó nhẹ giọng dỗ: "Nhìn xem quá tặng có thích hay không."

"Thích." Lúc này, dù anh tùy tiện hái một đóa hoa ven đường, Nguyễn Miên Man cũng thích.

Tư Cảnh Lâm thấy cô cũng không thèm nhìn tới liền nói thích, mang theo chút bất đắc dĩ giúp cô mở ra hộp quà tinh xảo.

Bên trong là trâm ngọc cùng vòng ngọc, thoạt nhìn thật xinh đẹp.

"Em rất thích." Nguyễn Miên Man nói xong, duỗi tay cởi bỏ buộc tóc, trực tiếp thay bằng trâm ngọc để búi.

"Thật xinh đẹp." Tư Cảnh Lâm thấy cô trực tiếp dùng, ý cười trong mắt càng tăng lên, ngay sau đó đem vòng tay kia đeo lên tay cô.

Lớn nhỏ vừa vặn, vòng bích ngọc mang trên tay cô, càng làm cổ tay cô trắng nõn tinh tế, da như ngưng chi.

Xem xong lễ vật, hai người đem bánh kem cắt ra coi như buổi trà chiều.

Bốn giờ hơn, Tư Cảnh Lâm mang theo cô quay lại hẻm Hồ Lô.

Có thể nói, Tư Cảnh Lâm tự nhiên càng nguyện ý cùng cô ở biệt thự trải qua một ngày chỉ có hai người, bất quá nói như vậy, sợ là ông muốn mắng chết anh.

Bọn họ mới vừa trở lại tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, ông Ngô cùng bà Vương, Chu Linh bọn họ liền lại đây.

"Đông Đông, sinh nhật vui vẻ, ông không quên sinh nhật cháu, là tên nhóc thúi này một hai phải đem cháu đi ra ngoài." ông Ngô đưa quà tặng nói.

Nguyễn Miên Man còn không có kịp nói chuyện, An An từ khi đi nhà trẻ ngày càng hoạt bát, cầm lễ vật như cơn gió xông tới: "Chị, sinh nhật vui ve!"

Nguyễn Miên Man khom lưng bế bé lên, điểm chóp mũi bé nói cảm ơn, nhìn về phía những người khác: "Cảm ơn ông, bà Vương, chị Chu."

"Khách khí như vậy làm gì." Ông Ngô xua tay nói.

"Chị chị, quà, quà!" An An bị cô ôm vào trong ngực giơ quad tặng trong tay mình nói.

"Được, được, chị đã biết." Nguyễn Miên Man duỗi tay tiếp nhận.

Trong tiệm đang náo nhiệt, bên ngoài lại có người lại đây, có ông Hồ, bà Hồ, còn có bà Lâm cùng hai đứa nhỏ Lâm Minh Minh, Lâm Thông Thông.

Hôm nay là lập đông, cái nhũ danh chính Đông Đông này xuất phát từ đây, cho nên mọi người nghĩ đến lập đông, liền rất dễ dàng nghĩ đến hôm nay là sinh nhật cô, không có cuyện gì đều cố ý lại đây tặng lễ vật.

Không riêng bọn họ, theo sau, bà chủ cửa hàng đậu hủ, cùng với bà Lý, ông Thạch bọn họ cũng đều tới, trong lúc nhất thời, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc náo nhiệt như ăn tết.

Nguyễn Miên Man không nghĩ tới bọn họ đều nhớ rõ sinh nhật mình, còn cố ý chuẩn bị lễ vật, trên mặt không hiện, trong lòng lại có chút cảm động.

Vốn dĩ cô nghĩ, nếu mọi người đều lại đây chúc mừng sinh nhật mình, phải làm mấy bàn đồ ăn chiêu đãi một chút. Nhưng mà, Tư Cảnh Lâm lại thương tiếc cô hôm nay còn phải xuống bếp, trực tiếp điện thoại, để khách sạn mang mấy bàn bàn tiệc lại đây.

Khách sạn lớn làm đồ ăn, mặc dù hương vị không bằng cô làm, nhưng cũng rất không tồi, hương vị, trang trí, cũng đều là mấy món ngày thường rất khó ăn đến, cho nên mọi người đều ăn rất vui vẻ.

Không cần làm đồ ăn, Nguyễn Miên Man liền đem rượu mình tự nấu ra.

Rượu mơ xanh, rượu hoa cúc, số độ đều không tính là cao, vị cũng đều thực tốt, ngày thường không uống rượu cũng có thể nhấp mấy ngụm.

Đối với người yêu rượu như nhóm mấy ông lão, là uống càng khen không dứt miệng.

"Rượu ngon, hôm nay thật là có lộc ăn." Ông Thạch nhấp rượu khen nói.

Ông Ngô nói: "Đông Đông nấu rượu, tự nhiên là rượu ngon."

"Vẫn là ông anh có phúc khí a." Ông Thạch hâm mộ nói.

Ông Ngô nghe vậy, cười cười cùng ông chạm ly.

Mọi người ăn uống, còn không quên giơ ly lại lần nữa chúc mừng thọ tinh của ngày hôm nay.

"Cảm ơn mọi người." Nguyễn Miên Man giơ lên cái ly, cười xong uống một hơi cạn sạch.

Biết hiện tại cô rất vui vẻ, Tư Cảnh Lâm cũng không làm mất hứng, bất quá lại là chọn thức ăn trên bàn gắp vào trong chén côít, ý bảo cô ăn lót lót bụng.

"Em hôm nay đặc biệt vui vẻ." Uống lên vài chén rượu, trên mặt Nguyễn Miên Man hồng hồng ghé đến bên tai anh chia sẻ tâm tình của mình.

Tư Cảnh Lâm duỗi tay nắm tay cô ở dưới bàn, cảm thấy cô vui vẻ là được.

Một bữa cơm ăn đến trời tối mới kết thúc, người khách sạn đem bàn thu thập sạch sẽ, lại đem một cái bánh kem lớn đặt trên bàn.

"Tới, tới, tới, châm nến, tắt đèn."

Ông Ngô nói một tiếng, mọi người cắm nến, đốt lửa, bật nhạc, cuối cùng đem đèn tắt đi, lập tức liền có không khí.

"Chúc bạn sinh nhật vui vẻ, Chúc bạn sinh nhật vui vẻ, Chúc bạn sinh nhật vui vẻ......"

Mấy đứa nhỏ An An cùng Lâm Thông Thông được người lớn nhắc nhở, hát theo âm nhạc.

Tư Cảnh Lâm cầm lấy một cái vương miện kim cương đội lên đầu cô, ý bảo cô mau cầu nguyện rồi thổi nến.

Nguyễn Miên Man xuyên qua ánh nến nhìn mọi người ở đây, ấm áp từ đáy lòng lan tràn đến hốc mắt, cô che giấu mà nhắm mắt lại, dưới đáy lòng yên lặng nói ra nguyện vọng, cúi đầu thổi nến.

"Chị Đông Đông giống như công chúa!" Lúc ngọn nến bị thổi tắt, An An nhìn vương miện trên đầu cô mà ngây thơ nói.

"Sinh nhật vui vẻ!"

"Luôn luôn khỏe mạnh, xinh đẹp."

Đèn một lần nữa được bật lên, mọi người sôi nổi chúc phúc.

Cắt bánh kem, tiếng cười nói ở đây hấp dẫn những người khác trong ngõ nhỏ chú ý, biết được hôm nay là sinh nhật Nguyễn Miên Man, không ít người mang theo chúc phúc tới góp chút náo nhiệt.

Bánh kem khách sạn đưa tới rất lớn, mọi người mới vừa cơm nước xong, trừ bỏ kia mấy đứa nhỏ, trên cơ bản đều ăn không nhiều lắm, cho nên Nguyễn Miên Man rất hoan nghênh những người khác tới đây chia bánh kem.

Hai cô gái bởi vì tiệm cơm chiên Hạnh Phúc mà cố ý dọn đến hẻm Hồ Lô nghe được động tĩnh chạy tới, cũng được chia bánh kem, bánh kem ăn đặc biệt thơm ngọt, trong đó một người nghĩ đến ở khu bình luận có khách hàng đối với chuyện hôm nay trong tiệm không buôn bán mà có chút oán trách, thuận tay đi lên nói một tiếng.

Mấy khách hàng nhàm chán loát bình luận nhìn được, bắt đầu sôi nổi chúc phúc.

【h**q: Hóa ra hôm nay là sinh nhật bà chủ nhỏ, vậy đúng là nên nghỉ ngơi một ngày, chúc bà chủ sinh nhật vui vẻ, luôn luôn trẻ đẹp. 】

【o**6: Oa, hôm nay là sinh nhật bà chủ, chúc bà chủ nhỏ sinh nhật vui vẻ, sớm ngày thoát kiếp độc thân! 】

【z**s: Mọi người đều biết, bà chủ nhỏ có bạn trai rồi, lại còn rất đẹp trai. 】

【o**6: A...... Vậy à, cẩu độc thân quả nhiên chỉ có mình tôi, chúc sớm ngày thoát kiếp độc thân vẫn là để lại cho tôi đi. 】

【 là ** sơn: Chúc bà chủ nhỏ luôn xinh đẹp, mỹ lệ, đáng yêu, thiện lương, tiểu tiên nữ sinh nhật vui vẻ, mỗi ngày vui vẻ ~】

【a**n: Hôm nay là lập đông, cũng là sinh nhật của tôi, thật trùng hợp! Bà chủ nhỏ sinh nhật vui vẻ ~】

【 thanh **l: Chúc bạn cùng bà chủ nhỏ sinh nhật vui vẻ, mỗi ngày vui vẻ! 】

【 mộng **k: Đáng tiếc hiện tại mới biết được, bằng không liền làm bánh kem đưa qua, bà chủ nhỏ sinh nhật vui vẻ a! 】

......

【 cái ** thứ: Ngày đặc biệt, chúc phúc đặc biệt, chúc bà chủ nhỏ sinh nhật vui vẻ, luôn nở nụ cười, vĩnh viễn mười tám! 】

Nguyễn Miên Man thẳng đến buổi tối trước khi ngủ mới nhìn đến khu bình luận toàn lời chúc phúc, làm cả một ngày hôm nay khóe môi chưa bao giờ hết cười, lại giơ lên vài phần.

Hôm nay đại khái là sinh nhật vui vẻ nhất cuộc đời cô, trừ bỏ kinh hỉ từ Tư Cảnh Lâm , còn được mọi người trong ngõ nhỏ làm cảm động.

Một ít người bởi vì lúc sau mới biết, cũng không có biện pháp chuẩn bị quà tặng, chỉ có thể trong nhà có cái gì đưa cái gì, có mấy đứa nhỏ thậm chí đem toàn bộ đồ ăn vặt của mình tặng cô, cô không nhận còn không vui.

Nguyễn Miên Man thống nhất hồi phục khách hàng trong khu bình luận, tỏ vẻ cảm ởn, hồi tưởng một ngày hôm nay, mặc dù đã đến giờ ngủ, lúc này lại hoàn toàn không có ý định ngủ.

Cô suy nghĩ một chút, trở mình ghé vào trên giường, nhắn tin cho Tư Cảnh Lâm.

【 Anh về đến nhà chưa? 】

【 Còn chưa. 】

Trả lời xong , đại khái là đoán được cô ngủ không được, trực tiếp gọi điện thoại lại.

Nguyễn Miên Man cùng anh lúc có lúc không tìm lời nói trò chuyện, tâm tình chậm rãi bình phục xuống, rốt cuộc cảm giác buồn ngủ.

"...... hiện tại anh về đến nhà sao?"

"Vừa đến."

"Vậy anh sớm nghỉ ngơi một chút."

"Được, em cũng đi ngủ sớm một chút, ngày mai anh mang bữa sáng cho em."

"Dạ, ngủ ngon!"

"Ngủ ngon."

Nguyễn Miên Man cúp điện thoại, rất nhanh liền ngủ, mặc dù ở trong mộng cũng mang theo nụ cười nhàn nhạt.

Lập đông qua đi, đại biểu đã chính thức tiến vào mùa đông, ban ngày còn tốt một chút, sáng sớm cùng chạng vạng qua đi, bắt đầu rõ ràng có thể cảm giác được lạnh lẽo.

Chiều hôm nay, Nguyễn Miên Man đang ở trong tiệm một bên xem TV một bên dệt khăn quàng cổ, bà Vương bỗng nhiên lại đây kêu cô: "Đông Đông, đầu hẻm có người bán thịt dê, hiện đang cắt rồi, cháu muốn mua chút thịt dê hay không?"

Cái này thời tiết, ăn chút thịt dê, uống chút canh thịt dê thật ra không tồi, cho nên bà Vương nhìn thấy có, cố ý lại đây nói cho cô.

"Còn không ạ?" Nguyễn Miên Man đem đồ vật trong tay buông xuống.

"Có, còn rất nhiều, rất nhiều người không biết làm, sợ thịt dê tanh, cho nên không nhiều người mua, bà cũng chỉ mua một cân về nhà thử xem." Bà Vương nói.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 189
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...