Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Toàn Thế Giới Đồng Thời Phân Hoá

Chương 86

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngoại truyện 1: Chi chi đào đào thêm bưởi nho (1).

Với một người bình thường, điều đầu tiên nên làm sau khi lĩnh giấy kết hôn là gì? Đương nhiên là chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè rồi.

Triệu Dã Tức giật lấy cuốn sổ đỏ trong tay Lục Hoang Chi, chụp một tấm selfie chung với nó, caption kèm theo vỏn vẹn ba chữ: "Đã kết hôn".

Sau khi đăng xong, anh nói với Lục Hoang Chi: "Lần này anh nhanh hơn em."

Lúc mới yêu nhau, Triệu Dã Tức kiêng dè công việc, buộc phải yêu lén lút với bạn trai. Lục Hoang Chi đăng lên vòng bạn bè rằng cậu "hết FA", anh chỉ có thể bình luận "chung vui". Bây giờ thời thế đổi thay, quan hệ chồng chồng của cả hai là được quốc gia và pháp luật công nhận. Nếu ai phủ nhận sự thật Lục Hoang Chi là bạn đời của anh, làm tròn lên ắt chính là phạm pháp.

"Anh vẫn luôn nhanh hơn em mà." Lục Hoang Chi lấy tấm ảnh Triệu Dã Tức chụp đăng lên luôn, ngay cả biểu tượng cảm xúc cũng không dùng.

Triệu Dã Tức nói: "Em mà đăng đơn giản vậy ấy, coi chừng người ta lại tưởng anh ép em khoe ân ái đấy."

"Người ta nào?"

Triệu Dã Tức chẳng do dự bán đứng đồng đội: "Đào Kiều Sanh."

"Quả nhiên là anh ta." Lục Hoang Chi nói, "Hôn lễ không mời anh ta nữa."

"Vẫn phải mời chứ." Triệu Dã Tức đùa, "Bằng không bạn bè của anh không tròn một bàn thì xấu hổ lắm."

Chuyện hai người đăng kí kết hôn vào ngày đầu năm mới chỉ nói cho ba mẹ biết. Sau khi đăng lên vòng bạn bè, điện thoại Triệu Dã Tức tức khắc bị hàng tá tin nhắn nhấn chìm, anh chẳng thèm xem cái nào hết.

"Lục Bưởi Nho, chúng ta là đàn ông đã kết hôn rồi ý."

"Ừm, cảm giác thế nào?"

Triệu Dã Tức nhấm nháp tâm tình của mình một lát: "Như thể chẳng có gì thay đổi, cũng như thể tất cả đều thay đổi. Em thì sao?"

"Em nghĩ đến một chuyện." Trên con phố người đến người đi, Lục Hoang Chi nắm lấy tay Triệu Dã Tức, "Sau này nếu có bị ba anh nhìn thấy ghi chú Wechat em đặt cho anh, rốt cuộc em cũng có thể thẳng thắn thừa nhận rồi."

Ngày đầu tiên trở thành người đàn ông đã có gia đình, Lục Hoang Chi dẫn bé vợ xinh đẹp mới cưới đi ăn một bữa tối vô cùng long trọng.

Nhà hàng xoay được bao trọn, cảnh thành thị về đêm, rượu vang đỏ, hoa hồng, đàn violon. Bé vợ xinh đẹp ngồi đối diện cậu, cúi đầu gõ chữ.

Triệu Dã Tức đang trả lời từng tin nhắn Wechat. Đa số bạn thân đều đang chúc mừng, bảo chờ uống rượu mừng của anh. Ngoài ra còn có vài người EQ thấp thích gây hấn, nói anh kết hôn đột ngột thế này, có phải ăn cơm trước kẻng nên mới vội vã kết hôn không.

【 Triệu Dã Tây: Không, muốn kết thì kết thôi. 】

【 Người kia: Hiện tại quốc gia đề xướng cưới muộn sinh muộn, cậu kết hôn sớm vậy làm gì. Tuổi còn trẻ mà đã mất tự do, đáng thương ghê á. 】

【 Triệu Dã Tây: Tôi tình nguyện 🙂】

【 Người kia: Cậu còn quá trẻ. Hôn nhân là mồ chôn của tình yêu, mấy câu này cũng đâu phải không có lý. 】

Bạn trai ông đây đẹp trai lắm tiền chỉ yêu mình tôi, hai bên cha mẹ thấu tình đạt lý dễ nói chuyện, nào đến lượt cậu đáng thương tôi? Cậu khoái cãi đến vậy thì đi cãi nguyên cái trái đất luôn đi, tôi chống lưng cho cậu này.

Người này là bạn cùng lớp hồi cấp hai của Triệu Dã Tức, Triệu Dã Tức thẳng tay chặn luôn, bấy giờ thế giới mới cân bằng như cũ.

Lục Hoang Chi hỏi: "Nhắn tin với gã đàn ông nào đấy."

"Không phải gã đàn ông, là thằng ngu."

"Ngẩng đầu lên đi."

Triệu Dã Tức ngẩng đầu: "Sao thế?"

Lục Hoang Chi giơ điện thoại trước mặt anh: "Cài mở khóa khuôn mặt cho anh, tiện để anh kiểm tra em."

"Thôi khỏi, em mà cần kiểm tra gì chứ."

Lục Hoang Chi cười: "Tin tưởng em vậy sao?"

"Em thích ngủ nướng như thế, nào có tâm trí đi ngoại tình. Hơn nữa, bây giờ em chỉ nhận pheromone của anh thôi." Triệu Dã Tức tràn đầy tự tin, chợt sơ ý đánh rơi nĩa trên bàn ăn xuống đất.

Lục Hoang Chi gọi nhân viên phục vụ đến, bảo: "Xin lỗi, phiền mang thêm một bộ đồ ăn giúp tiên sinh nhà tôi."

Xưng hô xa lạ làm Triệu Dã Tức ngẩn ra.

Phải ha, bọn họ kết hôn rồi! Hai người là bạn đời hợp pháp, còn được quốc gia phát giấy kết hôn nữa mà.

Tiên sinh, chậc chậc chậc, anh là tiên sinh của Lục Hoang Chi đó nhé.

Lục Hoang Chi thấy đàn anh nhỏ hé miệng cười trộm: "Bà xã cười đó à, hiếm thấy thật."

Hai lúm đồng tiền hiện rõ trên mặt Triệu Dã Tức, hỏi cậu: "Anh cười hả?"

"Ừm, cười."

"Cười thì cười thôi. Hôm nay anh kết hôn, còn không cho anh cười sao?"

Lục Hoang Chi nói: "Sao lại không cho, em thích ngắm anh cười mà."

"Vậy sao." Triệu Dã Tức vuốt mặt mình, nghĩ thầm sau này anh phải cười nhiều lên, chợt nghe Lục Hoang Chi nói tiếp: "Ngoại trừ trên giường."

Triệu Dã Tức tức thì lạnh mặt: "Lục Bưởi Nho, em nói thật với anh đi. Có phải em định 50 năm ngày cưới mới sửa được cái tật mồm thúi đúng không?"

"Đây mà cũng miệng thúi hửm? Em đâu có nói sai." Lục Hoang Chi toan nói phải trái với bé vợ mới cưới, "Nếu ở trên giường mà anh còn cười hí hố, em sẽ thấy tụt mood lắm đó."

"Em mới cười hí hố ấy. Anh có cười thì cũng là cười khẩy nhá."

Lục Hoang Chi thử tưởng tượng đến hình ảnh kia: Cậu đang miệt mài đưa đẩy, pheromone ùn ùn tỏa ra, trên người đổ đầy mồ hôi, Omega dưới người đột nhiên cười khẩy một tiếng...

Sau mười giây im ắng, Lục Hoang Chi lên tiếng: "Anh thắng."

Triệu Dã Tức rất chi là vui. Ngày đầu tiên kết hôn anh đấu khẩu thắng Lục Hoang Chi, từ chuyện này anh đã có thể mường tượng cuộc sống sau hôn nhân của mình hạnh phúc mỹ mãn nhường nào.

Vì hôm sau phải đi làm, Triệu Dã Tức bảo Lục Hoang Chi đưa anh về chung cư Viện nghiên cứu.

Đến nơi, Triệu Dã Tức xuống xe, đóng cửa xe lại, động tác trơn tru lưu loát: "Đi đường cẩn thận, bái bai."

Lục Hoang Chi phục: "Ngày đầu tiên kết hôn mà anh đã dọn ra ở riêng rồi?"

"Phắc anh quên mất!" Triệu Dã Tức vội vàng nhận sai, "Xin lỗi em, lần đầu tiên kết hôn không có kinh nghiệm gì hết. Em nói xem, có phải chúng ta nên chuẩn bị một căn nhà cưới không?"

Nhắc đến chuyện nhà cưới này, hai bên cha mẹ cũng có rất nhiều lời muốn nói.

Hai nhà chọn một thời gian ăn cơm. Sau khi ăn xong, các ông bố đi tìm chuyện giải trí, hai bà mẹ thì ngồi chung với nhau, vừa uống trà vừa thương lượng chuyện hôn sự của mấy cậu con trai.

Mẹ Lục cất lời: "Về nhà cưới thì..."

"Tôi biết bọn chúng có bản lĩnh tự mình mua nhà." Khương Phù Anh bảo, "Nhưng con trai kết hôn, cho nó một căn nhà cưới cũng là một phần tâm ý của nhà tôi. Tức Tức là đứa mà hồi còn sống ông ngoại nó cưng nhất, để lại cho nó một căn biệt thự bên trong làng đại học. Di nguyện của ông cụ, chúng tôi sao có thể từ chối."

Mẹ Lục dịu dàng mỉm cười: "Biết vậy nhưng nhà tôi cũng là con trai kết hôn mà, chúng tôi cũng muốn chuẩn bị một căn nhà cưới cho chúng. Làng đại học cũng tốt, nhưng cách Viện nghiên cứu xa quá, Tức Tức đi làm không tiện. Tôi cho Tức Tức chọn mấy căn nhà gần Viện nghiên cứu, không bằng cuối tuần chúng ta cùng đến xem thử nhé?"

Triệu Quang Diệu đang chơi cờ với sui gia, bỗng chen miệng: "Vậy mỗi nhà cho nó một hai căn. Thứ như nhà ở thì không sợ nhiều."

Mẹ Lục bảo: "Tôi thấy được đấy."

Khương Phù Anh thỏa hiệp: "Được rồi, cứ quyết định vậy đi. Nhưng hết thảy chi phí cần thiết cho hôn lễ, xin hãy để chúng tôi đảm đương toàn bộ."

Mẹ Lục khó xử: "Sao lại không biết xấu hổ thế được. Con trai kết hôn, chi phí cho hôn lễ nhất định phải do chúng tôi xuất ra."

Khương Phù Anh trả lại nguyên câu cho mẹ Lục: "Biết thế nhưng chúng tôi cũng là con trai kết hôn mà."

Triệu Dã Tức lí nhí lên tiếng: "Mẹ, dì... các chị mẹ ơi, người kết hôn là con và Lục Hoang Chi, khoản tiền ấy hẳn là chúng con xuất ra mới phải. Tụi con đều là người hơn hai mươi tuổi rồi, cũng nên tự lực gánh sinh thôi."

Khương Phù Anh và mẹ Lục đồng thời nhìn về phía anh.

Mẹ Lục cười nói: "Tự lực gánh sinh là chuyện của mấy đứa, chúng ta cho là chuyện chúng ta, không liên quan đến nhau."

Khương Phù Anh cũng nói: "Yên tâm đi, sẽ không ai nói con bòn rút tiền cha mẹ đâu. Chúng ta tự nguyện bị rút."

Triệu Dã Tức: "..."

Lục Hoang Chi bật cười, kéo Triệu Dã Tức đến bên cạnh, bảo: "Đừng giành với mấy bà ấy, sau này trả lại cho họ là được."

"Em nói nghe nhẹ nhàng quá. Căn hộ của ông ngoại anh gần 9 con số lận đấy, anh lấy gì để trả?"

"Đừng sợ." Lục Hoang Chi nói, "Chồng anh trả được hết mà."

Năm đầu tiên sau kết hôn, Triệu Dã Tức dẫn Lục Hoang Chi đến nhà bà ngoại. Lục Hoang Chi cảm giác như mình lạc vào một hang ổ tiến sĩ. Từ bà ngoại hơn 80 tuổi, cho đến anh họ lớn hơn Triệu Dã Tức một tuổi, ai ai cũng là học vị tiến sĩ. Hai chồng chồng bọn họ là ngoại lệ duy nhất.

Nhóm tiến sĩ ăn Tết cũng không có gì khác biệt. Đang lúc hai chồng chồng trợ giúp trưởng bối gói sủi cảo trong nhà bếp, thì Triệu Dã Tức nhận được điện thoại của anh họ.

Anh họ: "Em đi đâu mất rồi?"

"Hả, em đang làm sủi cảo với bạn trai chứ đâu."

Lục Hoang Chi: "..."

Anh họ: "Lại đây chơi mạt chược nè, ba thiếu một, đang chờ em thôi đấy."

"Tới liền."

Chờ Triệu Dã Tức cúp điện thoại, Lục Hoang Chi mới cất tiếng: "Triệu Chi Đào, em hỏi anh một chuyện."

"Hỏi đi."

"Quyển sổ màu đỏ mà chúng ta lĩnh là gì thế." Lục Hoang Chi nói, "Giấy chứng nhận quyền sở hữu đất à?"

Triệu Dã Tức không hiểu gì cả: "Não em là não cá vàng hả? Không phải tụi mình lĩnh giấy kết hôn sao."

"Vậy tại sao anh lại nói là với bạn trai?" Lục Hoang Chi nghiêm giọng, "Lâu vậy rồi mà em vẫn không có danh phận ư?"

Triệu Dã Tức vỗ cái bụp lên trán: "Ơ này, anh lại quên mất rồi."

"Lại quên mất anh đã kết hôn? Hay là quên em là chồng anh?"

Triệu Dã Tức chột dạ đáp: "Quên tất."

Lục Hoang Chi nhướng mày: "Được lắm."

Triệu Dã Tức tìm lý do cho bản thân: "Chúng ta mới kết hôn bao lâu, nhất thời anh không sửa miệng được."

Mặc dù bọn họ đã kết hôn, nhưng hình thức sống chung vẫn y xì như thời yêu đương cuồng nhiệt, chẳng qua là cầm sổ đỏ tiếp tục yêu đương thôi. Anh nói một thôi một hồi thì lại quên mình là người đàn ông đã kết hôn.

"Thế nên anh phải tập nhiều lên." Lục Hoang Chi nói, "Quen tay hay việc."

Triệu Dã Tức thề son sắt: "Được, anh sẽ tập."

Triệu Dã Tức đi vào phòng khách, anh họ thấy chỉ có mình anh, bèn hỏi: "Bạn trai không đi chung với em hả?"

"Không phải bạn trai." Triệu Dã Tức nghiêm túc nói, "Là chồng em. Chồng em nói em ấy muốn giúp mẹ em làm sủi cảo."

Anh họ uầy uầy uầy một phen: "Mãnh nam Triệu của chúng ta mà cũng biết kêu chồng cơ đấy."

"Là chồng thật mà. Không phục thì đến tìm Cục Dân Chính đi nhé."

Một người chị họ cười nói: "Gương mặt chồng em đúng là kiệt tác của Nữ Oa ấy, mãn nhãn ghê."

"Nào có nào có." Triệu Dã Tức khiêm tốn đáp, "Em ấy chỉ thường thôi ạ."

Chị họ hỏi: "Mỗi sáng thức dậy trông thấy một anh chàng đẹp trai nằm bên cạnh, em có thấy đốn tim lắm không?"

Triệu Dã Tức nói: "Nhìn quen thì không còn đốn bao nhiêu đâu ạ. Quen tay hay việc mà chị."

Lục Hoang Chi đúng lúc sang đây lấy đồ:?

Ha, Omega.

Triệu Dã Tức thấy cậu, bỗng gọi một tiếng: "Lục Hoang Chi."

Nghe tiếng anh gọi, Lục Hoang Chi nghiêng người ngoái đầu nhìn lại: "Vâng?"

Vẻ mặt nam sinh hờ hững, sống mũi cao thẳng, từ góc nghiêng có thể trông thấy hàng mi dài và đôi mắt hai mí rất rõ rệt; mái tóc trên trán khẽ bay lên theo động tác xoay người của cậu.

Triệu Dã Tức bị cái quay đầu này giết đứng ngay tại chỗ.

Thì ra chồng của anh đúng là kiệt tác do Nữ Oa tạo nên.

Lục Hoang Chi hỏi: "Sao thế anh?"

Triệu Dã Tức lấy lại tinh thần: "Anh... Anh hơi khát, em rót giúp anh ly nước được không?"

Lục Hoang Chi rót ly nước cho anh, tiện thể cúi người nhìn bài anh.

Triệu Dã Tức nhận thấy bờ ngực hương bưởi nho dán sau lưng mình, yết hầu nhấp nhô, không biết nên nói gì, bèn hỏi: "Bài anh thế nào?"

"Cũng không tệ lắm." Lục Hoang Chi nói bên tai anh, dùng âm thanh chỉ mình anh nghe được, "Đánh cho giỏi nhé, kiếm chút tiền mua bao."

___

Xin phép được giữ từ tiên sinh, tui thích từ này lắmm

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: Hai tháng, mang thai ba của cậu đó
Chương 2
Chương 2:  Có phải các cậu thấy mình rất hài hước không?
Chương 3
Chương 3
Chương 4
Chương 4: Tôi nuốt lại những lời vừa nói!
Chương 5
Chương 5: Thỉnh thoảng đùa một chút, tâm trạng sẽ trở nên tốt hơn.
Chương 6
Chương 6: Thì ra học trưởng còn sợ tiêm à.
Chương 7
Chương 7: Hủy diệt đi, anh mệt mỏi rồi.
Chương 8
Chương 8: Lát nữa tôi sẽ gạch một hàng trên sổ tay cho cậu
Chương 9
Chương 9: Khá đáng yêu
Chương 10
Chương 10: Người ta muốn bảy người vợ thì liên quan gì đến cậu?
Chương 11
Chương 11: Tôi mang hận
Chương 12
Chương 12: Tình cờ gặp được cậu, thật sự là tội nghiệt đời đời kiếp kiếp của tôi.
Chương 13
Chương 13: Hương bưởi nho che trời lấp đất vọt tới Triệu Dã Tức.
Chương 14
Chương 14: Thân thể học trưởng không thoải mái, em giúp anh ấy kiểm tra ạ.
Chương 15
Chương 15: Học trưởng nhỏ có mùi Chi Chi Đào Đào.
Chương 16
Chương 16: Là không thể cho 'Alpha khác' chạm vào.
Chương 17
Chương 17: Lục Hoang Chi khá kinh ngạc vì suy nghĩ này của mình.
Chương 18
Chương 18: Đỡ thèm.
Chương 19
Chương 19:  Gọi là【 đánh dấu 】đi.
Chương 20
Chương 20: Chức năng làm 0.
Chương 21
Chương 21: Dùng xong rồi chạy?
Chương 22
Chương 22: Hình như... sắp đổ rồi.
Chương 23
Chương 23: Đây là lần đầu tiên từ nhỏ đến lớn, Lục Hoang Chi lo lắng bản thân không đủ đẹp trai.
Chương 24
Chương 24: Lại đáng yêu hơn hôm qua một chút.
Chương 25
Chương 25: Học sinh bình thường, chủ nhiệm giáo dục, và dì quản lý kí túc xá.
Chương 26
Chương 26: Có phải cậu không làm bài tập không?
Chương 27
Chương 27: Alpha chết tiệt.
Chương 28
Chương 28: Tôi thực sự rất lợi hại, có thể nhịn được.
Chương 29
Chương 29: Đều nghe thầy hết.
Chương 30
Chương 30:  Lục Hoang Chi, cậu không cần hình tượng nữa à?!
Chương 31
Chương 31: Học trưởng, anh cong eo xuống đi.
Chương 32
Chương 32: Thầy vất vả rồi.
Chương 33
Chương 33: Được anh dỗ xong rồi.
Chương 34
Chương 34: Sổ tay ghi thù.
Chương 35
Chương 35: Thật sự đổ mất rồi.
Chương 36
Chương 36: Không chỉ Omega, Alpha cũng có kì dịch cảm.
Chương 37: Nhanh thế mà Lục Hoang Chi đã không chịu được.
Chương 37
Chương 38
Chương 38: Dừng tay, các cậu dừng tay lại!
Chương 39
Chương 39: Em không nhịn được, anh cho em cắn một cái nhé.
Chương 40
Chương 40:  Vậy muốn em giúp anh không?
Chương 41
Chương 41: Anh và Lục Hoang Chi đã trả giá quá đắt cho khoahọc!
Chương 42
Chương 42:  Chúng tôi phải thảo luận học tập
Chương 43
Chương 43: Có quan hệ gì 【chính đáng】hơn cái này nữa?
Chương 44
Chương 44: Triệu Chi Đào
Chương 45
Chương 45: Phản xạ hình cung của anh đi một vòng, cuối cùng cũng đi tới điểm cuối
Chương 46
Chương 46:  Omega nam mang thai đầu tiên được xác định mang thai tại Viện nghiên cứu ABO.
Chương 47
Chương 47: Trở thành bạn trai chân chính
Chương 48
Chương 48: Đoán chừng đời này mình không nói chuyện yêu đương ở trường học được rồi.
Chương 49
Chương 49: Sao mày lại thế này hả Triệu Dã Tức, mày không bình thường!
Chương 50
Chương 50:  Thích là muốn làm bạn trai anh.
Chương 51
Chương 51: Cuối tuần ở cùng nhau có nghĩa là phải ở bên nhau từ tối thứ sáu.
Chương 52
Chương 52: Thông suốt rồi quả thật khác trước.
Chương 53
Chương 53:  Alpha trong kỳ dịch cảm đều thế này.
Chương 54
Chương 54:  Xuống giường anh rồi đương nhiên bình thường.
Chương 55
Chương 55:  Thế nhưng trái tim Lục Hoang Chi cũng đập rất nhanh, thậm chí còn nhanh hơn cả anh
Chương 56
Chương 56: Chỉ có Lục Hoang Chi
Chương 57
Chương 57: Đây mới là cách thức tỏ tình chính xác của mãnh nam.
Chương 58
Chương 58: Kỳ mẫn cảm của anh đến rồi.
Chương 59
Chương 59:  Hai người sắp đùa chết tôi rồi.
Chương 60
Chương 60: Hơi muốn dính bạn trai.
Chương 61
Chương 61: Đây có phải là lời yêu đương ngọt ngào không?
Chương 62
Chương 62: Triệu Chi Đào em không muốn thức dậy
Chương 63
Chương 63: Thực ra là vừa gặp đã yêu đấy.
Chương 64
Chương 64: Em sợ anh lại nói chúng ta là đang làm thực nghiệm. (phần 1)
Chương 65
Chương 65: Trở thành một quả đào có vị bưởi nho (phần hai)
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 86
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...