Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tối Nay Khai Trai Sếp Thật Mạnh Mẽ

Chương 1

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tòa cao ốc ba mươi

tầng của tập đoàn Hằng Viễn nằm tại trung tâm thành phố Giang Nam, cao

vút tầng mây, từ xa nhìn vào vô cùng khí thế.

Quảng trường trước

cửa tập đoàn, một chiếc Rolls-Royce Phantom màu đen chậm rãi dừng lại,

bảo vệ tòa nhà nhìn thấy biển số xe quen thuộc, lập tức chủ động lại

gần, trên mặt lộ vẻ tươi cười: “Trời nóng như vậy mà Giản tiểu thư còn

tới thăm tổng giám đốc Mạnh sao, đúng là phu thê tình thâm.”

Đây

là trung tâm thương mại phồn hoa nhất Giang Nam, chung quanh đầy rẫy nhà cao tầng, chiếc Rolls-Royce Phantom đỗ tại nơi này hấp dẫn vô số ánh

mắt, mọi người đều hiếu kỳ, chỉ thấy một cô gái mặc chiếc váy đen có

khuôn mặt xinh đẹp từ trên xe bước xuống.

Cô gái trẻ nhìn qua

cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, mái tóc dài tới eo xõa trên vai, da thịt

toàn thân trắng mịn như tuyết, càng tôn lên mái tóc đen dài, sáng bóng,

khiến người người đều nảy sinh cảm giác vô cùng kích động.

Trên

khuôn mặt tinh xảo của cô đeo cặp kính Cehearts, không nhìn rõ ngũ quan, nhưng phong cách ăn mặc thực sự quá mức mỹ lệ, thanh thoát, bộ váy

AndrenGn thủ công cao cấp trên người cô càng làm tăng thêm vẻ phong

tình, chỉ thấy cô gái ừ nhẹ một tiếng coi như đáp lại.

Sau đó khẽ liếc mắt, nhẹ giọng nói với tài xế ngồi trong xe: “Bác Vương cứ về công ty trước đi, không cần chờ cháu, buổi tối Thiếu Văn sẽ đưa cháu về

nhà.”

So với phong cách lạnh nhạt, giọng nói của cô gái càng thêm mát lạnh êm tai, giống như một dòng suối mát chậm rãi chảy vào trong

lòng những người đang đi trên đường ngày hè.

Rolls-Royce Phantom, tài xế, cả người toàn đồ hàng hiệu, những kẻ đi ngang qua đều sợ tới

ngây người, vừa hâm mộ lại vừa ghen tỵ.

Giản Uyển Như cũng không

thèm đem những ánh nhìn chua chát của mọi người để vào mắt, cô cùng bảo

vệ Bao Bao đang lễ phép nghênh đón đi thẳng vào sảnh lớn.

Nhân

viên trong cao ốc này từ công nhân vệ sinh cho tới thành viên ban giám

đốc ai ai cũng biết đại tiểu thư nhà họ Giản và công tử Mạnh Thiếu Văn

con trai Mạnh Kiệt Đình chính là thanh mai trúc mã vô cùng thân thiết,

hơn nữa nhà họ Mạnh cũng đã chọn nàng dâu này, hiện tại chỉ còn thiếu

cái danh phận mà thôi.

Mà Mạnh Kiệt Đình chỉ có một nam một nữ,

tất cả của nhà họ Manh, bao gồm cả tập đoàn Hằng Viễn về sau đều giao

cho Mạnh Thiếu Văn, là bà chủ tương lai của tập đoàn Hằng Viễn, tất

nhiên Giản Uyển Như rất được hoan nghênh.

Từ lúc cô bước vào, chỉ một đoạn ngắn ngủn từ cửa cho tới thang máy đã không ít người lễ phép

chào hỏi, hơi gập eo, thành ý mười phần.

Sau khi vào thang máy,

cô mới tháo kính mát xuống, bỏ vào trong túi xách, gương mặt nhỏ nhắn

lớn bằng bàn tay lộ ra dung nhan tinh xảo, làn môi phấn hồng, đáy mắt

thấp thoáng nụ cười nhàn nhạt.

Học Thuật sinh được một Giản Uyển

Như vô cùng xinh đẹp, đáng yêu, cô cũng giống mọi phụ nữ trên đời đều

yêu hoa yêu quần áo đẹp yêu trang điểm yêu giày cao gót.

Có vài

người bởi vì điều kiện gia đình mà không mua nổi xa xỉ phẩm, nhưng đối

với người sinh trưởng trong gia đình quyền thế, sang trọng như Giản Uyển Như, xa xỉ phẩm cũng chỉ là những món đồ bình thường trong sinh hoạt

hàng ngày, đã là thứ có thể dùng tiền để mua thì không đáng nói.

Thang máy dần lên cao, cô lấy điện thoại di động ra xem xét, không có bất kỳ

tin nhắn nào được gửi tới, trong lòng âm thầm giận dỗi: Mạnh Thiếu Văn

đáng ghét, không nhận điện thoại của cô thì thôi, đã đi lâu như vậy rồi, còn không trở về cho cô, cũng không biết mỗi ngày đều bận rộn cái gì,

đến ngay cả chuyện đại sự như đi thử áo cưới cũng dám cho cô leo cây.

Chẳng lẽ nắm chắc rằng cô sẽ gả cho hắn, cho nên mới dám lớn lối như thế?

Nghĩ đi nghĩ lại, Giản Uyển Như không kìm được khẽ nhếch môi cười,

khuôn mặt lạnh lùng, nhưng nụ cười trên môi lại giống như ngàn hoa nở rộ khiến lòng người ấm áp.

Hiện tại Mạnh Thiếu Văn đang đảm nhận

chức vụ tổng gián đốc tài vụ, phòng làm việc của hắn nằm bên trong, bên

ngoài là phòng họp nhỏ dùng để tiếp khách, bình thường đều có thư ký ở

đây, nhưng hôm nay lại yên tĩnh tới một bóng người cũng không thấy.

Trong lòng Giản Uyển Như hơi ngạc nhiên, cô chau mày đẩy cửa bước tới, mở

miệng kinh ngạc hỏi: “Thiếu Văn, sao hôm nay lại yên tĩnh như vậy? Ngay

cả thư ký cũng không có ở đây?”

Mặc dù không hề thích thú gì nữ

thư ký của hắn, nhưng rốt cuộc vì công việc, cô cũng không bao giờ can

thiệp vào, chỉ thỉnh thoảng oán trách đôi câu, lúc đó hắn đều sẽ cười

cô, giọng điệu cưng chiều bảo cô yêu quá hóa ghen.

Chỉ là lần này Giản Uyển Như không nhìn thấy được gương mặt tươi cười cô ngày nhớ đêm

mong, mà đổi lại chính là bóng lưng của một đôi nam nữ đang trong cơn

kích tình triền miên.

“A … A … A ừ ……” Cô gái rên rỉ phóng đãng,

tiếng rên khàn khàn ướt át, một tiếng lại một tiếng, nối gót nhau mà

đến, còn người đàn ông thì điên cuồng thở dốc.

“Phốc …… Phốc ……”

Âm thanh giao triền vang lên rõ mồn một trong căn phòng yên tĩnh, nhất

thời Giản Uyển Như trợn to hai mắt, sắc mặt trắng bệch, bị một màn trước mắt khiến cho hoàn toàn kinh sợ.

Người đàn ông cô luôn nhớ

thương giờ phút này lại đang tận tình dong duổi trên một người phụ nữ

khác, bọn họ ân ái quá mức nồng nhiệt, không hề phát hiện ra cô đã tới.

Hai mươi ba năm trong đời Giản Uyển Như quá mức thuận buồm xuôi gió, được

cha mẹ yêu chiều, gia cảnh cực tốt, từ nhỏ đã quen biết với Mạnh Thiếu

Văn, cô càng thêm hạnh phúc.

Bọn họ luôn luôn ân ái, nhiều năm tình cảm khiến cho cô tin rằng người đàn ông này sẽ cũng mình đầu bạc răng long.

Nhưng một màn vừa rồi đã hoàn toàn bóp nát ý tưởng đó của cô, người đàn ông

luôn dịu dàng gọi cô là “Như Như” giờ phút này đang quay lưng về phía cô mà triền miên cùng người phụ nữ dưới thân, cơ thể họ quấn chặt lấy

nhau, ngay cả quần áo cũng chưa thèm cởi hết, nhìn qua cũng biết là rất

vội vã.

Bọn họ đói khát nhau đến thế sao? Lại có thể ở trong

phòng làm việc mà chơi đùa, tài liệu rơi đầy dưới đất còn có hương vị

kích tình mãnh liệt tràn vào trong đầu Giản Uyển Như, khiến cho đầu óc

cô trở nên mờ mịt, trong chốc lát đã trở nên vô hồn, trống rỗng.

“Nhẹ …… Nhẹ một chút …… Anh Thiếu Văn, không cần, không cần ……” Thuận theo

tiếng gầm nhẹ của người đàn ông, cô gái bên dưới nũng nịu khóc, âm thanh mềm mại như vậy lại càng lúc càng lớn, không giấu được sự phóng đãng

cùng thích thú.

Cô gái hết sức nhỏ nhắn hoàn toàn bị Mạnh Thiếu

Văn đè ở trên bàn làm việc, khiến cho người khác nhìn rõ không được một

phần dung mạo. Đôi chân bạch ngọc quắp ngang cái hông tinh tráng của

hắn, mắt cá chân còn treo lủng lẳng chiếc quần lót viền tơ, đung đưa

theo từng lần đụng chạm thô lỗ của người đàn ông, quần lót mắc ở mắt cá

chân không tuột xuống, càng thêm phần kích thích.

Giản Uyển Như

sững sờ chứng kiến khuôn mặt tuyệt mỹ mà quen thuộc, càng thêm kinh

ngạc, cô cắn chặt răng, cả người phát run, trái tim cũng trở nên băng

giá.

Là Giản Uyển Linh, sao lại là Giản Uyển Linh, chị em sinh đôi của cô, là Giản Uyển Linh luôn thân thiết kéo tay cô mà gọi chị.

Giản Uyển Như trở nên choáng váng, trong lúc kinh hãi không để ý lui về sau

hai bước, đúng lúc đụng phải cửa chính phòng làm việc, tiếng động lọt

vào trong cơn kích tình của đôi nam nữ khiến họ giật mình.

“Cút

ra ngoài.” Gào thét sau khi đã hưng phấn tới cực điểm, Mạnh Thiếu Văn

hiển nhiên không phát hiện ra sau lưng có vị khách không mời mà đến, hắn cũng không quay đầu lại, mà tiện tay cầm một sấp tài liệu trên bàn làm

việc ném thẳng ra đằng sau, giọng nói trầm thấp khàn khàn đầy vẻ giận

dữ:

“Biến, không được tôi cho đồng ý, ai cũng không được phép vào.”

Đang lúc nói chuyện, hắn cầm lấy chiếc áo vest ở bên cạnh đắp lên người cô

gái, sau đó ôm cô thật chặt, ánh mắt tràn đầy thâm tình, giọng nói lại

càng dịu dàng như nước: “Như Như đừng sợ, anh lập tức bảo kẻ đó cút đi.”

Lúc này Mạnh Thiếu Văn vẫn còn đang trong cơn mơ hồ, hiển nhiên vẫn chưa biết cô gái bên dưới là ai.

Giản Uyển Linh cũng không lên tiếng nhắc nhở, cô ta nhu thuận rúc

vào ngực người đàn ông, khẽ gật, lông mi thật dài rũ xuống cặp mắt trong suốt, nhưng ánh mắt kia lại như có như không nhìn về phía Giản Uyển Như vừa bị chửi đang đứng sau lưng người đàn ông, chứng kiến được bộ dạng

mất hồn mất vía của cô thì lại cười thầm, cười tới độ xấu xa.

ta giả vờ kinh ngạc, hoang mang nhìn chằm chằm vào Giản Uyển Như đứng ở

cửa, sững sờ gọi: “Chị?” Giống như bây giờ mới thực sự phát hiện ra Giản Uyển Như ở đấy.

Một tiếng ‘Chị’ kia lập tức kéo đầu óc mơ hồ của Mạnh Thiếu Văn trở về với thực tế, cũng khiến cho Giản Uyển Như chợt

bừng tỉnh, dù bị đống tài liệu nện vào trán cũng không có cảm giác đau

đớn.

Cô ngẩn ngơ đứng trước cửa, mắt nhìn trân trân cô gái luôn miệng gọi cô là chị kia.

Gương mặt tinh xảo giống cô như tạc sau khi trải qua kích tình càng trở nên

mỹ lệ, đôi mắt xinh đẹp trong suốt, cơ thể mỵ hoặc. Nếu như màn hoan ái

vừa rồi không phải là giữa người đàn ông mình yêu thương với em gái của

mình, cô cũng sẽ cảm thấy rất duy mỹ, nhưng bây giờ thì trong lòng cô

chỉ còn ngập tràn căm hận và ghê tởm.

Cô cười, nhìn vào gương mặt hồng nhuận vì thỏa mãn của Giản Uyển Linh, ánh mắt cô bén nhọn, lạnh

lùng: “Tôi hiểu rồi …… Tôi hiểu rồi, Mạnh Thiếu Văn, chúng ta quen biết

hơn mười năm, cho tới bây giờ, anh quả thực vẫn không biệt được ai là

Giản Uyển Như, ai là Giản Uyển Linh.”

Tiếng gọi ‘Chị’ khiến cho

Mạnh Thiếu Văn đang trong men say hoàn toàn thức tỉnh, hắn nhìn chằm

chằm Giản Uyển Linh trong ngực, bất chợt lùi về phía sau mấy bước, gương mặt hoảng sợ, càng không tin vào sự thật mà thốt lên: “Không …… Không

…… Em là Uyển Linh?”

Người đàn ông với khuôn mặt tuấn dật, tròng

mắt đen nhánh mà thâm trầm, yên tĩnh, thế nhưng lúc này lại lộ ra vẻ

kinh hoảng, đầu hắn vẫn còn nhức ong ong, sắc mặt chuyển sang tái nhợt.

Sau đó hắn đột nhiên xoay người, hối hận cùng bi thương nhìn về phía Giản

Uyển Như đang cười lạnh ngoài cửa, nhìn thấy vẻ mặt lùng lùng băng giá

của cô thì trong lòng hắn cả kinh, hoàn toàn tỉnh hẳn rượu: “Uyển Như,

thật xin lỗi, anh không biết sao lại như vậy. Anh uống nhiều quá rồi ……

Anh nhìn nhầm Uyển Linh thành em ……”

Hắn đang giải thích, vẻ mặt khẩn khoản, nhưng ánh mắt lại không hề nhìn thẳng vào mắt cô, hiển nhiên là đang rất chột dạ.

Người đàn ông này luôn là Mạnh thiếu gia kiêu ngạo, tốt nghiệp trường danh

tiếng, năng lực xuất chúng, còn trẻ đã đảm nhiệm vị trí quan trọng trong tập đoàn Hằng Viễn.

Đồng dạng, hắn chính là kiêu ngạo của cô,

Giản Uyển Như vẫn luôn không thích cô em gái giống mình như tạc, tính

cách của em gái so với cô luôn cởi mở khiến người khác vui vẻ, cũng hơn

hẳn cô về ca múa hay giao tiếp.

Nhưng duy chỉ có trong chuyện bạn trai, cô tốt số hơn so với Giản Uyển Linh, cô có người đàn ông ưu tú

nhất trên đời yêu thương mình.

Nhưng thực tế lúc này lại giống

như một sự đả kích trầm trọng, khiến cho cô á khẩu không nói nên lời,

đối mặt với đôi mắt đen nhánh đầy vẻ thâm tình và bi thương của Mạnh

Thiếu Văn, cô liều mạng lắc đầu, thực sự không muốn đối mặt với tất cả

mọi chuyện.

Đúng lúc này, Giản Uyển Linh đang bị hai

người quên lãng đột nhiên tiến tới lôi kéo cánh tay Giản Uyển Như, nụ

cười tươi đẹp trên khuôn mặt cô ta hiện ra một chút hổ thẹn, ánh mắt

rưng rưng đầy vẻ chân thành: “Chị, thật xin lỗi, chị đừng trách anh

Thiếu Văn, anh ấy không kiềm chế được, anh ấy coi em là chị nên mới ……

Mới có thể như vậy.”

Cô em tốt của cô chỉ ra đời muộn hơn cô vài

phút, lại tập trung đủ vẻ hoàn mỹ trên đời, thông minh hơn cô, khéo léo

hơn cô, lại càng có tiền đồ hơn cô.

Cho tới bây giờ cô em này vẫn luôn là cơn ác mộng của Giản Uyển Như, chỉ cần có cô ấy ở đây, cô vĩnh viễn đều là kẻ bên lề.

Giống như lúc này, bộ dạng cô ta khóc lóc giải thích với cô cũng xinh đẹp

không sao tả xiết, rõ ràng là một cuộc hoan ái đáng khinh, không chấp

nhận nổi, nhưng qua lời cô ta lại trở thành hiểu lầm nho nhỏ.

Bình thường Giản Uyển Như luôn lạnh lùng cao quý, dáng vẻ hoàn toàn là một

thiên kim đại tiểu thư, đúng tiêu chuẩn danh gia vọng tộc.

Nhưng

hôm nay, cô thực sự không muốn giả bộ danh giá, cô hung hăng đẩy Giản

Uyển Linh ngã xuống đất, từ trên cao nhìn xuống cô ta, nói giọng ác độc: “Giản Uyển Linh, cô không cần ở trước mặt tôi mà làm bộ, cô thật khiến

tôi chán ghét, có phải bây giờ cô rất thỏa mãn vì bò được lên giường của Mạnh Thiếu Văn hay không? Tôi nói cô biết, tôi không thích nữa, một

chút cũng không thích, người đàn ông này cô cứ việc nhận lấy.”

Đại tiểu thư trước giờ luôn lạnh nhạt như cô lúc này do quá nổi nóng lại

nói ra những lời không suy nghĩ như thế, Mạnh Thiếu Văn khẽ trợn mắt,

nhìn cô gái đang nổi đóa, đầu đau muốn vỡ ra: “Uyển Như …… em ……”

“Đừng có nói chuyện với tôi.” Chỉ tiếc, hắn còn chưa kịp nói hết đã bị giọng

nói trong vắt của Giản Uyển Như cắt ngang, cô gái nhỏ thường ngày luôn

dịu dàng, lúc này trở nên mất hết lý trí, cả người run rẩy kích động:

“Chúng ta quen biết mười lăm năm, mười lăm năm rồi, anh còn có thể nhận

nhầm tôi với Giản Uyển Linh. Mạnh Thiếu Văn, chúng ta kết thúc, tôi sẽ

không kết hôn với anh, muốn cưới thì anh đi mà cưới Giản Uyển Linh.”

Đây là lần đầu tiên trong đời Giản Uyển Như lớn tiếng la hét như vật, cô

luôn rất gia giáo, lễ phép, luôn chú trọng lễ nghi, nhưng bây giờ cô

cũng chẳng để ý nhiều như vậy, chỉ muốn biểu đạt sự tức giận trong lòng.

Nghe cô muốn hủy hôn, Mạnh Thiếu Văn luống cuống, hắn vội vã chạy

tới muốn giải thích, nhưng Giản Uyển Như lại không cho hắn cơ hội này,

cô thất vọng xoay người bỏ đi, nhanh chóng thoát khỏi cái nơi khiến cô

ghê tởm và đau lòng.

“Như Như ……” Mạnh Thiếu Văn không kịp suy

nghĩ đã muốn đuổi theo, nhưng ống quần lại bị giữ chặt, hắn nhìn xuống,

chỉ thấy người con gái bị ngã dưới đất rưng rưng nước mắt nhìn hắn,

giọng nói uất ức: “Anh Thiếu Văn, thật xin lỗi, em không biết sẽ như

vậy, sớm biết như vậy em đã không tới thăm anh.”

Hai chị em sinh

đôi, hai khuôn mặt nhìn có vẻ giống nhau như đúc, nếu là ngày thường

Mạnh Thiếu Văn có thể phân biệt rõ ràng, nhưng hôm nay hắn uống quá

nhiều, trong cơn mơ màng, lại tưởng Uyển Linh là Uyển Như.

Nghĩ

đến một hồi tình cảm mãnh liệt vừa xong, hắn đã cảm thấy trước mắt là

một mảng u tối, hắn tự mình đỡ cô gái dưới mặt đất lên, sau đó tựa lưng vào bàn làm việc cười khổ: “Làm sao đây, anh làm ra chuyện như vậy,

Uyển Như nhất định sẽ không tha thứ cho anh.”

Cô gái trước mắt

cũng chỉ là người bị hại, Mạnh Thiếu Văn là kẻ được dạy dỗ chu đáo nên

cho dù có tâm hoảng ý loạn, cũng sẽ không trút giận lên Giản Uyển Linh.

Trong lòng hắn cảm thấy bực bội, Như Như luôn yêu ghét rạch ròi, hôm nay để

cho cô thấy một màn như vậy, về sau cô ấy còn có thể tha thứ cho mình

không?

Nghĩ tới tương lai đường ai nấy đi, trái tim Mạnh Thiếu Văn quặn thắt từng trận, sắc mặt tái nhợt như tuyết.

Người đàn ông khẽ nhắm hai mắt, trên mặt là vẻ hối hận khôn cùng, Giản Uyển

Linh cũng thấy được, trong lòng vừa thương tiếc vừa thù hận.

mím môi thật chặt, nước mắt lã chã, nhưng trước mặt Mạnh Thiếu Văn, cô

lại giả bộ kiên cường: “Thật sự xin lỗi anh Thiếu Văn, em sẽ tìm chị ấy

để giải thích, chị ấy có thể hận em, nhưng tuyệt đối không thể hận anh,

anh thực sự rất yêu chị ấy ……” Ngay cả trong lúc triền miên với cô cũng

luôn miệng gọi “Như Như” “Như Như”.

Vừa nghĩ tới đó, trong lòng

Giản Uyển Linh đau như dao cắt, cô liếc mắt nhìn người đàn ông đang vô

cùng hối hận, sau đó xoay người không chút do dự, trong khoảnh khắc cô

xoay người, nét mặt hiền lành lúc trước lại lộ ra vẻ độc ác.

Mỗi

một bước đi, tim của cô giống như chảy máu, trong lòng không ngừng khắc

sâu cái tên Giản Uyển Như, ánh mắt lạnh lẽo, hai bàn tay trắng

nõn buông thõng hai bên lại nắm chặt thành quyền, đáy lòng không ngừng

cười lạnh.

Người chị tốt của tôi, cô ở trước mặt tôi kiêu căng

ngạo mạn hơn hai mươi năm, hôm nay thấy tôi ân ái với anh Thiếu Văn, cô

có cảm nhận được cảm giác của tôi lúc trước không?

Không nên nóng vội, rất nhanh thôi cô sẽ không còn đau khổ, tôi sẽ thay thế cô, từ nay trên đời sẽ không tồn tại chị em song sinh nhà họ Giản nữa.

Chỉ

có một mình Giản Uyển Linh này, tôi sẽ dùng tên của cô, độc chiếm tình

thương của cha mẹ, ngay cả Mạnh Thiếu Văn cô luôn yêu thương cũng sẽ

thuộc về tôi ……

Chương 1: Diễn biến mới

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 1
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...