Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trà Hương Mãn Tinh Không

Chương 94

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trữ Khang Khiết mất tích không rõ lý do, dù là di động hay vòng thông tin đều không liên lạc được. Trữ Khang Hạo cùng Trữ Khang Viễn vội vàng lái xe đến đại học y ở Kyoto.

Đoạn Sở lo lắng ngồi ở ghế sô pha trong phòng khách, sắc mặt khó coi.

Úc Thịnh Trạch trấn an vỗ vỗ bả vai Đoạn Sở, vòng thông tin giật giật, từ trống rỗng xuất hiện một màn hình có ánh sáng chớp động, kéo theo mấy điểm đỏ di chuyển, đó là bản đồ của Kyoto.

Đoạn Sở ngẩng đầu, bỗng nhiên ý thức được cái gì, quay đầu nhìn Úc Thịnh Trạch hỏi: “Vòng thông tin có định vị?”

Úc Thịnh Trạch gật gật đầu, hắn hoài nghi vòng thông tin của Trữ Khang Khiết không thể khai thông, cực kỳ có thể vì sợ bị bên bắt cóc phát hiện, nên tự cô bé cố ý tắt đi.

“Vị trí hiển thị di chuyển.” Úc Thịnh Trạch chỉ bản đồ, ngón tay hướng vào một điểm đỏ.

Những người khác đều vây quanh lại, Nhạc Tùng Trữ kích động nhìn màn hình, bỗng nhiên biến sắc.

“Là nghĩa trang ở núi Ngọc Bàn!”

Trên mặt Đoạn Sở lộ ra một tia nghi hoặc: “Mụ mụ, nghĩa trang núi Ngọc Bàn, ông nội cùng bà nội, tựa hồ đều được mai táng ở đây?”

Sắc mặt Trữ Huy Dung cũng đổi đổi, Nhạc Tùng Trữ do dự, ấp a ấp úng trả lời: “Đúng vậy, bất quá, nơi đó, còn có một cái mộ, là, đúng. . . . .”

Đoạn Sở bỗng nhiên cảm thấy hiểu rõ: “Mọi người lúc trước hỏi con về những đồ vật đã sử dụng, lập mộ chôn quần áo và di vật, lấy tên của Trữ Khang Trí?”

Nhạc Tùng Trữ hồng vành mắt gật đầu.

“Chúng ta hiện tại phải đi tới núi Ngọc Bàn!” Đoạn Sở mạnh đứng lên, hai tay nắm lại thành quyền.

“Hảo, chúng ta hiện tại đi.” Úc Thịnh Trạch thu hồi vòng thông tin, ôm hắn nhìn về phía Trữ Huy Dung hỏi: “Trữ tiên sinh, quan tài thủy tinh, là cái di vật kia đúng không?”

Trữ Huy Dung lập tức nghe được ý ẩn trong lời của Úc Thịnh Trạch, sắc mặt khó coi trả lời: “Đúng vậy, bất quá đã hóa thành tro tàn.”

Hắn chưa từng nghĩ tới còn có người muốn khai quật mộ, bất quá vẫn có thói quen cẩn thận, không hy vọng có căn cứ gì làm bại lộ thân phận còn sống của đứa con.

Đoạn Sở âm thầm nhẹ nhàng thở ra, sau khi thông báo cho Trữ Khang Hạo bọn họ, một đường ra khỏi Trữ gia, giữa không trung có một phi hành khí đứng ở nơi đó.

Mọi người cùng tiến lên phi hành khí, Đoạn Sở thấy Nhạc Tùng Trữ vẻ mặt nghi hoặc, thấp giọng giải thích: “Có người từng bắt cóc Mạch Duy, muốn đổi lấy thân thể con.”

Nhạc Tùng Trữ tức giận đến mức khuôn mặt đỏ bừng, Trữ Huy Dung lại lộ ra vẻ mặt may mắn.

Úc Thịnh Trạch cầm tay Đoạn Sở, nói ra chuyện ở Tư Đặc Lạp: “Là Đằng Lương Tuấn, hắn hình như ở chung với hải tặc vũ trụ.”

Đoạn Sở tuy rằng lúc trước liền đoán được, nhưng vẫn là lần đầu tiên nghe được sau lưng Đằng Lương Tuấn còn có thế lực: “Chúng ta lần này gặp phải hải tặc vũ trụ cùng đàn dị thú, cũng có quan hệ với hắn?”

Úc Thịnh Trạch lắc lắc đầu, đơn giản trả lời: “Một phần là như vậy!”

Đoạn Sở biết, Đằng Lương Tuấn lúc đầu có được thuốc trừ khử, chắc chắn có người Đế Ma Tư nhúng tay. Liên tiếp gặp phải hải tặc vũ trụ cùng đàn dị thú, nói không chừng đều là bên trong có nội gián, bên ngoài có người truy đuổi chặn đường.

“Ta nhớ ngươi đã từng nói, ngoài trái đất phát hiện tung tích của Tạp Na tinh hệ, Bố Lỗ Tư đại tướng quân gia tăng việc kiểm tra hệ ngân hà?” Đoạn Sở nhìn Úc Thịnh Trạch, thần sắc nghiêm túc hỏi: “Có thể có chủ ý khai quật mộ của ta, nhất định là Đằng Lương Tuấn. Hắn cực kì có khả năng điều khiển từ xa, có thể nhờ Bố Lỗ Tư đại tướng quân đi thăm dò một chút, hắn rốt cuộc trốn ở chỗ nào?”

“Ta vừa rồi đã thông báo cho Áo Lợi Ngươi, hắn sẽ mang theo đội hình chiến hạm mini đi dò xét ngoài không gian.” Úc Thịnh Trạch vẫn nắm tay Đoạn Sở, ánh mắt lạnh hơn. Người yêu của mình bị người khác mơ ước, hơn nữa người đó lại là bạn trai cũ, nghĩ tới Đoạn Sở từng gặp thống khổ trong tay Đằng Lương Tuấn, Úc Thịnh Trạch hận không thể hiện tại liền tìm đến Đằng Lương Tuấn, làm cho hắn vĩnh viễn không còn cơ hội xuất hiện trước mặt Đoạn Sở.

Nhạc Tùng Trữ vốn đang lo lắng Đoạn Sở bởi vì Đằng Lương Tuấn xuất hiện mà thương tâm, hiện tại thấy Úc Thịnh Trạch trấn an tốt lắm, rốt cục nhẹ nhàng thở ra. Mà điểm đỏ đại biểu cho vòng thông tin của Trữ Khang Khiết đã đứng lại, dừng ở núi Ngọc Bàn.

Phi hành khí rất nhanh liền đi tới đại học Kyoto đón Trữ Khang Hạo bọn họ, sau đó một đường bay đi, không đến vài phút, liền dừng lại ở phía trên nghĩa trang núi Ngọc Bàn.

Ở phía trước một ngôi mộ mới, hai nam tử trẻ tuổi tựa hồ đang cùng Trữ Khang Khiết sốt ruột nói cái gì, Trữ Khang Khiết thì lãnh nghiêm mặt, không nói một lời nhìn chăm chú vào bia mộ.

“Bọn họ không phát hiện ra chúng ta sao?” Trữ Khang Hạo hồ nghi hỏi. Phi hành khí to như vậy ở ngay trước mắt, thế nhưng một chút cũng không có phản ứng, thật sự rất kỳ quái.

Đoạn Sở gật gật đầu giải thích: “Lấy tinh thần lực của Thịnh Trạch, hoàn toàn có thể đem tung tích của phi hành khí che dấu.”

Đoạn Sở nói xong, tia tinh thần lực đồng dạng kéo dài, bốn phía đều không che dấu cái gì, không trung cũng không ngoại lệ. Không biết nên nói là do hắn kinh nghiệm không đủ, người của Đằng Lương Tuấn cũng ẩn mình, hay là thật sự chỉ có hai nam tử trẻ tuổi bắt cóc người kia.

“Mộ bia nơi đó, có điểm không thích hợp.” Úc Thịnh Trạch ghé sát vào bên tai Đoạn Sở nhắc nhở.

Đoạn Sở ánh mắt ngưng lại, gật gật đầu. “Chúng ta xuống đi.”

“Hảo.” Úc Thịnh Trạch nói.

Trữ Khang Hạo không kịp phản ứng, đệ đệ cùng nam nhân của đệ đệ liền biến mất ngay trước mắt, cúi đầu vừa thấy, hai người trẻ tuổi vẻ mặt thống khổ ngã vào một bên, muội muội còn không có động tác, đã bị Úc Thịnh Trạch kéo về phía sau.

“Nếu chiến sĩ nào cũng có bản lĩnh cường hãn như vậy, dùng thuốc tiến hóa thật sự là lựa chọn tốt.” Trữ Khang Viễn khóe miệng run rẩy, cảm thấy trận bắt cóc này thật sự giống chuyện cười.

Trữ Huy Dung lắc lắc đầu, hắn cảm thấy rất kỳ quái. Người Trữ gia lập bia mộ ở ghĩa trang không lừa được người, nếu chỉ là vì thân thể đứa con, chỉ sợ đã sớm bị khai quật mộ. Như bây giờ, thoạt nhìn như là cố ý dẫn bọn họ tới.

Đoạn Sở cũng có hoài nghi như vậy, lườm hai người trẻ tuổi đang còn hô đau, nhìn về phía Úc Thịnh Trạch. Hắn hoài nghi Đằng Lương Tuấn không biết trốn ở nơi nào, không dám biểu hiện sự quan tâm quá nhiều đối với Trữ Khang Khiết, cũng không dám biểu hiện ra thái độ để ý đối với chuyện bắt cóc, chỉ có thể đợi Úc Thịnh Trạch xử lý.

“Các ngươi là người nào, nói ra mục đích?” Úc Thịnh Trạch lạnh lùng hỏi.

Phi hành khí cũng hạ xuống, ở cách mặt đất nửa thước thì dừng lại, bốn người Trữ Huy Dung xuống phi hành khí, Nhạc Tùng Trữ ôm lấy nữ nhi.

“Người Đoạn gia cùng người Tần gia?” Trữ Khang Hạo liếc mắt một cái liền nhìn ra thân phận đối phương, không khỏi giận dữ cười.

Trữ Khang Trí sau khi mất tích, người vui vẻ nhất chính là hai nhà này, Đoạn Sở sau khi trở về, Trữ gia là người ở giữa, liên minh Hoa Hạ đã vài lần mời cha cùng hai người chú nghị sự nhưng đều bị từ chối. Liên minh Hoa Hạ vì tỏ thái độ, mỗi khi mời dự họp hội nghị lâm thời, đều không mời người trẻ tuổi của Đoạn gia cùng Tần gia tham dự. Hóa ra, đây là muốn trả thù hay sao?

Đoạn Thải Phong vội vàng biện bạch: “Trữ Khang Hạo ngươi đừng hiểu lầm, chúng ta căn bản không thương tổn Trữ Khang Khiết một chút nào. Là có người muốn tìm mộ của Trữ Khang Trí, lấy quan hệ của hắn cùng Trữ Khang Trí, yêu cầu này cũng hợp lý.”

Tần Ý Hải phụ họa gật đầu, hơn nữa còn chìa cái đồng hồ điện tử trong tay ra, liều mạng ấn: “Các ngươi xem, đây là máy thông tin do Đằng Lương Tuấn đưa cho bọn ta. Không tin ngươi cùng hắn nói chuyện.”

“Hắn đã hại chết đệ đệ ta, còn muốn làm cái gì nữa?” Trữ Khang Hạo nghe được tên Đằng Lương Tuấn, cả người đều bùng nổ, xông lên muốn động thủ, thân thể lại bị một cỗ năng lượng vô hình trói buộc, cửa phía sau cabin mở ra, Trữ Khang Hạo bị trực tiếp quăng vào.

Cùng lúc đó, Đoạn Sở cũng lôi kéo Trữ Khang Khiết và Trữ Khang Viễn đi về phía cabin. “Các ngươi đi về trước!”

Trữ Huy Dung cũng Trữ Khang Viễn còn không biết sao lại thế này, thân thể cũng bắt đầu lui về phía sau, “Oanh” một tiếng, cả mộ bia giống như bị nổ tung, không gian đều bắt đầu vặn vẹo, khoảng không trên mộ bia xuất hiện hơn mười con dị thú trưởng thành cao to như voi, răng nanh sắc bén, ánh mắt màu đỏ quỷ dị, thoạt nhìn dị thường đáng sợ.

“Vĩnh Nghị, dẫn bọn họ rời đi.” Úc Thịnh Trạch lạnh giọng.

Cabin tựa như có lực hút nhìn không thấy, Trữ Huy Dung cùng Trữ Khang Viễn bay lên trời, trước khi bị dị thú bổ nhào tới, đã kịp bay vào trong cabin. Đoạn Sở cũng đem Trữ Khang Khiết cũng Nhạc Tùng Trữ đưa vào cabin, chính mình lưu lại bên ngoài.

“Cáp ha ha, Úc Thịnh Trạch, ngươi ngay cả người khế ước của mình cũng không giữ được, còn muốn bảo hộ người Trữ gia, quả nhiên tình thâm ý trọng với Trữ Khang Trí, mệt hắn còn nói cái gì ngươi đồng ý không kết làm bầu bạn!” Một trận tiếng cười điên cuồng qua đi, phi hành khí của Nguyên Vĩnh Nghị đã bị hơn mười con dị thú vây quanh, hư ảnh của Đằng Lương Tuấn cũng xuất hiện trước mặt Úc Thịnh Trạch cùng Đoạn Sở. Phía sau hắn, còn có một cơ giáp hình thù kỳ quái.

“Tiểu Sở, mau lên đây!” Nhạc Tùng Trữ ghé vào cửa sổ cabin hô to, mồ hôi đầy trán.

Trữ Khang Khiết đều nhanh khóc lớn, nếu không phải nàng sơ ý, quen biết người không rõ, ca ca làm sao lại gặp phải kẻ điên Đằng Lương Tuấn kia.

Thanh âm trong cabin Đoạn Sở tự nhiên không nghe được, hắn chỉ lạnh lùng nhìn Đằng Lương Tuấn, cảm thấy sự thay đổi của Đằng Lương Tuấn làm người ta kinh hãi. Ba năm không thấy, Đằng Lương Tuấn đã sớm không còn sự phong thần tuấn lãng tuấn lãng năm đó, một vết sẹo màu đỏ kéo dài từ thái dương tới cằm, ánh mắt trái lại còn vẹn toàn, nhưng lại tràn ngập hận ý, làm cho hắn cả người thoạt nhìn phá lệ điên cuồng dữ tợn.

Đằng Lương Tuấn chú ý tới ánh nhìn chăm chú của Đoạn Sở, cười hỏi: “Ngươi chính là Đoạn Sở? Thật không nghĩ tới ngươi lại hào phóng như vậy, chiến sĩ ký khế ước với mình có người trong lòng, còn chủ động nhận thức kết nghĩa với người Trữ gia. Bất quá, ngươi chính là người khế ước tinh thần lực thấp, cho dù liếm đầu gối cho Trữ Khang Trí cũng không đủ tư cách, khó trách vì muốn giữ được hoàng tử Đế Ma Tư, cam tâm tình nguyện làm thế thân. Thật sự là đáng thương lại thật đáng buồn!”

Đoạn Sở hừ lạnh một tiếng, cố nén không đáp lại. Từ lúc Úc Thịnh Trạch nhắc tới tên của Nguyên Vĩnh Nghị, hắn đã biết Úc Thịnh Trạch nhất định là đã có chuẩn bị chu đáo từ trước, dị thú trước mắt này mới là uy hiếp. Đoạn Sở tay cầm nhẫn không gian, cẩn thận đề phòng bốn phía.

Úc Thịnh Trạch vẫn luôn lo lắng cho Đoạn Sở, thấy cảm xúc của hắn coi như ổn định, nhẹ nhàng thở ra đồng thời cầm tay hắn, nhìn về phía Đằng Lương Tuấn giương giọng: “Ngươi không có tư cách nói Trữ Khang Trí!”

Đằng Lương Tuấn điên lên, lớn tiếng kêu: “Nếu không phải vì ngươi, Khang Trí vẫn còn sống tốt, là người Đế Ma Tư các ngươi, là các ngươi hại chết Khang Trí của ta!”

“Rõ ràng là ngươi giết hắn!” Đoạn Sở khống chế không được kêu lên, ánh mắt nhìn Đằng Lương Tuấn tràn đầy lãnh ý: “Ngươi thật sự không biết rút bớt tinh thần lực có bao nhiêu nguy hiểm hay sao? Hoặc là nói cho dù ngươi không biết, khẳng định cũng biết Trữ Khang Trí không có tinh thần lực, Trữ gia sẽ gặp phải những chuyện gì. Ba năm nay Trữ gia thiếu chút nữa ngay cả sản nghiệp tổ tiên cũng đều bị mất, nếu Trữ Khang Trí còn sống, nói không chừng cũng sẽ hận không thể chết đi! Trữ Khang Trí mới là đáng thương lại thật đáng buồn, có mắt không tròng nhìn trúng ngươi!”

“Muốn chết!” Đằng Lương Tuấn bị Đoạn Sở chọc vào nỗi đau lớn nhất, nghĩ đến sau khi khai quật mộ, trong quan tài thủy tinh chỉ còn lại tro cốt, không bao giờ còn có thể làm cho Trữ Khang Trí sống lại nữa, Đằng Lương Tuấn cả khuôn mặt đều vặn vẹo, tay giơ lên cao, miệng phát ra mệnh lệnh bén nhọn: “Các ngươi còn chờ cái gì, nếu người khế ước này toàn tâm toàn ý đối với Úc Thịnh Trạch, làm cho bọn họ đều chôn cùng Khang Trí đi!”

Hơn mười đầu dị thú lập tức có động tác, ba đầu đánh về phía phi hành khí, mặt khác toàn bộ lao xuống Úc Thịnh Trạch cùng Đoạn Sở trên mặt đất.

Thân ảnh Úc Thịnh Trạch cùng Đoạn Sở trên mộ bỗng nhiên biến mất, giữa không trung rơi xuống tám quang đoàn, Đằng Lương Tuấn bỗng nhiên trợn to mắt, phi hành khí thế nhưng ở dưới sự giám thị của hắn mà mất tích, Úc Thịnh Trạch cùng Đoạn Sở thì lại có cơ giáp của chính mình.

Đằng Lương Tuấn nhất thời cảm thấy không ổn, bên cạnh người bỗng nhiên hạ xuống con dị thú thật lớn, miệng phun tiếng người: “Mau cắt đứt thông tin, quân hạm Đế Ma Tư đã vây quanh nơi này!”

Đoạn Sở thao tác cơ giáp bay nhanh vọt vào chỗ phi hành khí bị dị thú vây quanh, biết được Nguyên Vĩnh Nghị đã đem bọn họ toàn bộ dời vào bên trong cơ giáp, nhẹ nhàng thở ra. Không đợi hắn xâm nhập vào khu chiến đấu, đoàn săn bắn Nguyên Vĩnh Nghị mang đến cùng cơ giáp của Úc Thịnh Trạch đã muốn cùng nhóm dị thú kịch liệt va chạm.

Đoạn Sở mới phát hiện, dị thú hung mãnh thật lớn này, căn bản là chính cơ giáp dị thú. Công cụ cường đại mà tràn ngập tính nổ mạnh không ngừng nổ tung, cả khoảng không gian bên trên nghĩa trang đều bắt đầu bị vặn vẹo xé rách.

Theo từng cái cơ giáp dị thú rơi rụng mọi nơi, ánh mắt Đoạn Sở chuyển hướng tới nơi hư ảnh của Đằng Lương Tuấn biến mất, không biết Áo Lợi Ngươi có thành công bắt lấy hắn hay không.

Tháng Hai 28, 2016

95

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 94
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...