Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trùng Sinh Chi Nghịch Thiên Cuồng Nữ

Chương 11

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ngọc  Tình đi theo bọn người đến một chiếc xe ô tô, dám đi theo người xa lạ, không thể không nói Ngọc Tình tài cao mật lớn. Qua hai lần “ mời người” này, Ngọc Tình cảm thấy được giá trị của bản thân mình.

Nếu không, cho dù là cô của kiếp trước cũng không dám mạo muội đi theo kẻ địch như vậy. Tuy rằng thực lực của cô không nhỏ, nhưng cô cũng không tự phụ đến mức nghĩ rằng bản thân có thể thắng được vũ khí hạng nặng, huống chi bây giờ cô chỉ mới có bảy tuổi,bọn họ muốn giết cô là một điều vô cùng dễ dàng.

Nếu bọn họ đã không có ý định giết cô, ngược lại còn khách khí muốn nhìn thấy cô, tại sao cô không đi nâng cao giá trị bản thân một chút? Cũng trùng hợp, giờ phút này cô cần một phần giá trị đó.

Cuối cùng chiếc xe cũng dừng lại ở trước cửa một căn biệt thự, Ngọc Tình chậm rãi mở mắt, nhẹ nhàng nhếch môi, bước xuống xe.

Híp mắt đánh giá căn biệt thự cùng với những căn biệt thự xung quanh nó, đưa một chút tinh thần lực chậm rãi tìm hiểu. Tuy rằng hiểu được bản thân mình có giá trị để lợi dụng, đối phương cũng tạm thời sẽ không ra  tay với mình nhưng không thể để họ xem mình là miếng thịt, tùy tiện đặt lên tấm thớt  mà chặt chém được. Theo bản năng nheo lại mắt to, Ngọc Tình theo sau tên cầm đầu đi vào căn biệt thự.

Sau khi đi vào trong, tên cầm đầu cùng với tên canh cửa lặng lẽ trao đổi mấy câu, tên gác cửa cố ý đảo ánh mắt nhìn Ngọc Tình vài cái, nhìn về phía tên cầm đầu gật đầu, xoay người lên lầu.

Ngọc Tình nhàn nhã ở phòng khách đi dạo một vòng, một chút cũng không để ý nguy hiểm xung quanh mình, tự tại giống như cô chính là chủ nhân ở đây vậy.

“ Cạch cạch cạch” chỉ chốc lát sau, trên cầu thang phát ra từng tiếng bước chân. Ngọc Tình nghe thấy tiếng bước chân, cười khinh thường. Trong một căn phòng kín, những âm thanh có quy luật sẽ khiến cho, người nọ là muốn tạo áp lực cho mình!

Ngọc Tình cũng không thèm nâng đầu dậy, tiếp tục nghiên cứu bông hoa trước mặt mình. Bông hoa này rất đẹp, chủ yếu nhất là chiếc nhẫn trên tay cô có phản ứng đâu.

Người đi xuống gặp Ngọc Tình không bị tiếng bước chân của hắn ảnh hưởng, không còn tạo ra loại thanh âm này nữa, chậm rãi đi xuống.

“ Ngươi chính là người đánh gãy chân của tiểu Minh?” Người nọ đi đến ngồi xuống ở chiếc ghế sofa cách Ngọc Tình không xa, ngón tay gõ nhẹ mạt bàn, ngay lập tức có người rót cho hắn một ly hồng rượu*.

[*Rượu vang ấy ạ. Để hồng rượu nghe cho nó cao quý ha. ]

Tuy Ngọc Tình không có quay đầu lại nhưng do đã có tinh thần lực đem mọi chuyện báo cho cô. Nhẹ nhàng kéo khóe môi, Ngọc Tình nâng tay chạm  vào bông hoa trước mắt, tiếng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng, đáp lại câu hỏi của người bên cạnh, “ Ông nghĩ sao?”

Người đàn ông lay nhẹ chiếc ly trong tay một chút, thanh âm khan khan không có đọ ấm, “ Quả nhiên có chút thú vị.”

Ngọc Tình nghe vậy liền nhíu mày, chậm rãi xoay người, đôi mắt to cao thấp đánh giá người tới. Người này khoảng 40 tuổi, trên người là một bộ tây trang được cắt may vừa người, nhìn qua thực trẻ trung, ngồi ở một chỗ cũng có thể tỏa ra một khí chất cao quý mà khí phách. Người đàn ông này kiếp trước cô biết, ông ta chính là lão đại hắc bang nổi danh thứ hai ở phương bắc trong tương lai- Lưu Lỗ Hàn.

Trong khi Ngọc Tình đánh giá Lưu Lỗ Hàn thì hắn cũng đánh giá cô. Hôm nay Ngọc Tình bận một bộ đồ vận động, rất hợp với khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn kia, nhì qua thực sạch sẽ nhu hòa. Cô lẳng lặng đứng ở đó lại có một loại khí chất cao quý nhàn nhạt toát ra. Lưu Lỗ Hàn nhìn cô, trong lòng hơi nghi hoặc, một cô gái như vậy tại sao lại có thể xuất thân từ một gia đình công nhân bình thường được?

Hai người lẳng lặng nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Ngọc  Tình nở nụ cười trước. cô chậm rãi bước đến, ngồi đối diện Lưu Lỗ Hàn, giống như bé gái nhà bên nhìn hắn. “ Không biết Lưu thúc thúc tìm ta có chuyện gì a?”

Lưu Lỗ Hàn híp hai mắt nhìn Ngọc Tình ngồi ở đối diện, hắn nhẹ nhàng quơ quơ ly rượu trong tay, đem ly rượu đặt trước mũi ngửi ngửi, cuối cùng mới chậm rãi nhấp một ngụm. Động tác liên tục nhìn qua rất có mỹ cảm, hồng rượu cũng vì cách uống của hắn mà lộ ra vẻ cao quý vốn có của nó.

Ngọc Tình lẳng lặng nhìn Lưu Lỗ Hàn, không nói lời nào cả.

Nuốt xuống hồng rượu trong miệng, Lưu Lỗ Hàn  mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn Ngọc Tình, cũng không đi hỏi cô làm như thế nào biết hắn, thanh âm khan khan, “ Có muốn uống một ly hay không?”

[[Lão già này, ta đập ta đập, hứ, dám dụ dỗ trẻ em uống rượu vậy đó hả?]]

“ Có gì không thể?” Giọng nói trong trẻo đặc hữu của trẻ em nhưng lại mang một vẻ lạnh lùng không hợp độ tuổi vang lên sau câu hỏi của Lưu Lỗ Hàn.

Dứt lời, Lưu Lỗ Hàn gật gật đầu, lập tức rót một ly rượu khác cho Ngọc Tình.

Ngọc Tình nhẹ nhàng nhếch môi, đưa tay cầm lấy ly rượu từ tay Lưu Lỗ Hàn. Động tác giống như hắn, nhẹ quơ ly rượu, cúi đầu ngửi, cuối cùng mới chậm rãi uống một ngụm.

Nuốt xuống rượu ở trong miệng, Ngọc Tình ngẩng đầu nhìn về phía Lưu Lỗ Hàn, nhẹ nhàng cười. “ Rượu này khi ngửi có mùi hoa thoang thoảng, mùi vị khoáng thạch, ngậm trong miệng mùi vị của đất lại phi thường dày đặc**, độ ngọt cùng vị chát rất cân bằng, hơn nữa thập phần mềm mại. Đây là, Lạp Phỉ năm 82”

[** chỗ này không rõ lắm, nó ghi là “khoáng thạch hương vị, cửa vào tượng mộc hương vị phi thường dày đặc”. ai pk thì góp ý cho ta sửa nha.ˆ^^”]]

Đến bây giờ Lưu Lỗ Hàn mới thực sự nhìn thẳng vào Ngọc Tình, hắn nhẹ nhàng buông ly rượu trong tay, đôi mắt như chim ưng nhìn chằm chằm cô, thanh âm khàn khàn có chút lãnh liệt. “ Tuổi còn nhỏ mà đã có được thân thủ như vậy, tính tình tàn nhẫn, hơn nữa chỉ uống một ngụm đã có thể nói ra được đây là Lạp Phỉ năm 82, ngươi rốt cuộc là ai?”

“ Tôi?” Ngọc Tình nghe vậy nhất thời bật cười, không nhìn đến sát khí đang tỏa ra trên người Lưu Lỗ Hàn, nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu, “ Không phải ông đã điều tra hết rồi sao?”

“ Tiểu Minh là cháu trai của ta, tuy rằng bình thường nó không có học vấn cũng không có nghề nghiệp, nhưng cũng không có khả năng tự dưng bị ngươi phế đi một chân như vậy, ngươi cũng nên trả giá đại giới cái gì chứ?” Từ khi tiến vào căn biệt thự này đến bây giờ, rốt cuộc Lưu Lỗ Hàn cũng nói chính sự, hơn nữa vừa mở miệng chính là hỏi Ngọc Tình trả đại cái gì giới.

“ Đại giới?” Ngọc Tình nghe vậy khẽ cười một tiếng, hai hàng lông mày đẹp nhíu lại, lơ đễnh nhìn Lưu Lỗ Hàn, thanh âm thong thả mà lạnh như băng, “ Ông muốn tôi trả cái gì đại giới đâu?”

“ Mạng của ngươi!”

Hết chương 11.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 11
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...