Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vợ Yêu Chuyên Sủng Của Tổng Giám Đốc Mặt Lạnh

Chương 110

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Palace.

“Bà xã, chuyện của Thần em cũng đừng nhúng tay vào, đó là chuyện của công ty”. Vũ Hạ nghe thấy bà xã nhà mình lại gây hoạ, thầm ôm đầu, sao mình lại tìm về một ngôi sao gây rối thế này, cố tình còn yêu cô yêu muốn chết.

“Không được, ông xã, chuyện khác có thể mặc kệ nhưng chuyện này em nhất định phải quản, em đã đồng ý với Tuyết nhi rồi, bọn trẻ ở cô nhi viện rất đáng thương”.

“Chuyện của Tuyết như sẽ có Thần giải quyết, em cũng đừng quan tâm nhiều”

“Không được, nhất định không được, ông xã, có phải anh không yêu em nữa không, cho bên mới muốn ra ngoài ngoại tình giống anh Thần?”. Cầm Vận tức giận hỏi.

Ngoại tình…

Trán Vũ Hạ chảy xuống ba vạch đen, anh sao dám chứ?

“Bà xã, em nói cái gì vậy, chồng em là loại người này sao?”

“Không biết!”

Ặc,…

“Bà xã,…”

“Anh giúp em thì em sẽ tin anh”. Cầm Vận thông báo.

“Được rồi!”. Vũ Hạ chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý, đối với dienn dan lee quy doonCầm Vận, Vũ Hạ luôn không có cách nào, đối với Cầm Vận, Vũ Hạ vẫn luôn cưng chiều đến không có thiên lý(lẽ trời).

“Vậy thì tốt…”

“Diệp tổng, tôi đã nói Âu tổng đang nghỉ ngơi, chưa từng gặp người anh nói là Hân Nhi gì đó, mời anh trở về”

“Ông xã, ai dám náo loạn ở Palace vậy?”

“Không biết, ra ngoài xem một chút”

“Có người nói đã thấy cô ấy đến đây, anh nhìn kĩ một chút, người trong hình rốt cuộc có tới nơi này không, hoặc là để tôi gặp Âu Dương Thần, tôi có chuyện muốn tìm anh ta”. Diệp Phi nhất quyết không bỏ qua, San San nói Hân Nhi ra ngoài từ lúc tám giờ, đến bây giờ vẫn còn chưa trở về, anh thật sự rất lo cho Hân Nhi.

Long Ngũ khinh thường liếc nhìn tấm hình, đây không phải là…

“Có phải đã từng thấy hay không?”

“Ai tìm Thần vậy…?”. Vũ Hạ dẫn Cầm Vận ra ngoài xem một chút.

“A, Diệp tổng, sao lại có nhã hứng như vậy, nửa đêm còn tới Palace tìm người”

“Mục tổng”. Diệp Phi chỉ thản nhiên gật đầu với Vũ Hạ, lại nhìn về phía Long Ngũ, anh cảm thấy nét mặt của Long Ngũ, nhất định là đã gặp qua Hân Nhi.

“Rốt cuộc anh đã từng thấy hay chưa? Cô ấy ở đâu?”

“Hình gì vậy?”. Cầm Vận đoạt lấy bức hình trong tay Long Ngũ.

“Đây không phải là Tuyết nhi sao?”. Cầm Vận ngạc nhiên nói.

“Cô đã nhìn thấy Tuyết nhi, cô ấy đang ở đâu?”. Diệp Phi kích động kéo tay Cầm Vận.

Cả khuôn mặt Vũ Hạ đều đen lại, kéo Cầm Vận lại ôm vào trong ngực.

“Diệp Phi, anh tự trọng một chút!”

Vẫn luôn nghe nói Vũ Hạ nổi danh sủng vợ, thế như đúng là trăm nghe không bằng một thấy, nhưng bây giờ đây không phải chuyện quan trọng mà là Hân Nhi.

“Thật xin lỗi, Mục phu nhân, xin hỏi cô gặp Tuyết Nhi lúc nào?”. Diệp Phi không để ý Vũ Hạ mà nhìn Cầm Vận.

“Buổi tối nha, tôi hẹn Tuyết nhi ra ngoài chơi. Nhưng mà cậu ấy nói không khoẻ nên về nhà nghỉ ngơi trước, có chuyện gì sao?”

“Cô ấy rời đi lúc nào?”. Diệp Phi lo lắng hỏi.

“Lúc mười giờ, rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Tuyết nhi còn chưa về nhà sao?”

Mười giờ, bây giờ đã lâu như vậy, Hân Nhi…sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

“Cô ấy còn chưa trở về!”

“Diệp Phi, thế nào rồi, tìm được Hân Nhi chưa?”. Lúc này San San cũng chạy vào, cửa chính Palace thật không dễ vào, khiến San San phải tốn một phen sức lực.

“Hân Nhi cùng cô ấy(chỉ Cầm Vận) ra ngoài, nhưng cô ấy nói Hân Nhi đã về từ lúc mười giờ”. Diệp Phi có chút suy sụp nói.

“Mười giờ,…không có đâu, tôi vẫn luôn đợi cậu ấy ở nhà, điện thoại di động cũng không gọi được”. Giờ phút này San San càng thêm truyện của lê quý đônsốt ruột, đã tìm được người hẹn gặp Hân Nhi nhưng vẫn không thấy Hân Nhi, sẽ không thật sự xảy ra chuyện gì chứ?

“Sao lại như vậy? Ông xã, Tuyết nhi sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”. Cầm Vận lo lắng hỏi, sắc mặt Hân Nhi lúc đó rất không tốt.

“Âu Dương Thần, Âu Dương Thần đâu rồi?”. Cảm xúc của San San lúc này đã rất kích động.

“Ầm ĩ cái gì?”. Lúc này Âu Dương Thần đã tỉnh rượu, đi xuống liền nhìn thấy một đám người ở nơi này ồn ào.

“Âu Dương Thần, Hân Nhi đâu? Anh trả lại Hân Nhi cho tôi, tại sao anh có thể tổn thương cậu ấy như vậy? Cậu ấy yêu anh như vậy, yêu như vậy”. San San khóc kể, từ từ ngồi xổm xuống, ôm đầu của mình, cô thật không dám tưởng tượng nếu Hân Nhi thật sự xảy ra chuyện thì phải làm sao bây giờ?

Mà Âu Dương Thần mang vẻ mặt mờ mịt nhìn San San, Hân Nhi nào cơ? Anh không biết.

“Anh Thần, là do em không tốt, em hẹn Tuyết nhi ra ngoài uống chút gì đó, nhưng Tuyết nhi lại nhìn thấy anh ở chung một chỗ với con hồ ly tinh kia, sau đó đau lòng rời đi, em nghĩ là cậu ấy về nhà, thế nhưng cậu ấy,…không thấy cậu ấy đâu…”. Cầm Vận vừa khóc vừa nói, nhìn thấy San San rơi nước mắt, nước mắt Cầm Vận cũng không khống chế được mà chảy xuống.

Ầm…

Cái gì…

Không thấy…

Không thấy cô ấy…

Cơ thể Âu Dương Thần đột nhiên cứng lại. Không thấy…là có ý gì…?

“Âu Dương Thần, có phải anh giấu Hân Nhi đi rồi không? Tại sao anh có thể đối xử với Hân Nhi như vậy, lúc cậu ấy rơi xuống biển đã bị đụng trúng đầu, mất đi trí nhớ, hoàn toàn không biết mình không phải là Tuyết nhi”

“Đúng vậy, Hân Nhi hoàn toàn không biết gì cả, là anh nói cho cậu ấy biết, nói cậu ấy là Tuyết nhi gì đó, là anh nói với cậu ấy anh yêu cậu ấy, là anh muốn kết hôn với cậu ấy, là anh quyết định hôn ước một trăm năm, dựa vào cái gì mà anh đổ hết tất cả lỗi lầm lên người cậu ấy. Cậu ấy có lỗi gì, cậu ấy chỉ là trong lúc khôi phục trí nhớ không kịp nói cho anh biết mà thôi, cậu ấy có lỗi gì, có lỗi gì, Âu Dương Thần, nếu Hân Nhi thật sự xảy ra chuyện gì, anh nhất định sẽ bị báo ứng”. Lúc này San San đã không còn lý trí, dường như trước mặt cô không phải là Tổng giám đốc có thể hô phong hoán vũ(hô mưa gọi gió) mà chỉ là một người đàn ông đã phụ lòng bạn tốt, cứ như vậy đau khổ mắng, chửi, khóc lóc kể lể vì Hân Nhi.

Mà người ở nơi này nghe thấy San San khóc kể đã hiểu được chút ít, nhất là Cầm Vận, hoá ra hai người họ đã kết hôn rồi, hoá ra là anh Thân nhận lầm người, hoá ra đây chính là nguyên nhân mà Hân Nhi diễn đàn lê*quý#đôn tình nguyện cầu xin mình cũng không muốn cầu xin anh Thần trợ giúp cô nhi viện.

Giờ phút này Âu Dương Thần dường như có cảm giác bị thứ gì đó đánh trúng, trái tim hung hăng co rút đau đớn…khát máu nhìn chằm chằm Diệp Phi. Là anh ta,..gạt anh…

“Thần, trước tiên phải tìm người đã”. Vũ Hạ nhìn rõ anh mắt giao tranh giữa Âu Dương Thần và Diệp Phi, vẫn lý trí nói.

Dù sao Tuyết nhi có gặp chuyện không may hay không vẫn chưa biết được, không thể ở đây tự loạn trận tuyến được.

Âu Dương Thần gật gật đầu, liếc mắt ra hiệu với Long Ngũ, ý bảo anh ta cử người đi, bát kể là hắc đạo hay bạch đạo.

Mười phút sau.

“Thần…”. Vũ Hạ mang theo tin tức trở lại, nhìn thấy Âu Dương Thần thì có chút muốn nói lại thôi.

“Ông xã, sao rồi?”. Cầm Vận lo lắng hỏi.

“Thế nào rồi?”. Giờ phút này tất cả mọi người đều yên lặng chờ đợi tin tức, thế lực Âu Dương Thần lớn như vậy, tất cả mọi nơi San San đều đã đi qua mà cũng không tìm được, tốt nhất vẫn nên đợi ở đây, sẽ không bỏ qua tin tức gì.

“Khán giả đang xem, lúc rạng sáng bốn giờ ngày hôm nay trên đường Hồ Quan đã xảy ra một vụ nổ xe hơi, theo pháp y nghiệm chứng thì có hai phụ nữ chết, thân phận chưa xác định, mời những người dân đã chứng kiến có thể cố gắng hết sức hợp tác với cảnh sát”

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm màn hình TV, là hiện trường vụ nổ xe, sau đó lại tràn đầy mong chờ nhìn Vũ Hạ.

“Ông xã,…”

“Đã xác nhận Tuyết nhi có mặt trên xe lúc đó…”. Vũ Hạ nhỏ giọng nói.

Ầm…

Lời nói của Vũ Hạ giống như quyết định tử hình của Thẩm phán, San San và Cầm Vận cùng ngã xuống,…Còn Âu Dương Thần…

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 110
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...