Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Gia Chạy Trốn

Chương 3

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

" không , không buông ra " .

Ta vô lực kháng cự nhưng dường như ta không thể thoát được khỏi bàn tay rắn chắc kia !

Hoàng đế bắt đầu đưa cái miệng của hắn lên miệng ta , bắt đầu một nụ hôn chiếm đoạt đầy bá đạo , ta cố gắng không để cho hắn đạt được mục đích là dùng đầu lưỡi tấn công miệng của mình .

" Ân " .

Bất chợt bị giật mình vì có một bàn tay lạ tấn công vào vị trí điểm yếu giữa háng ở giữa thân thể .

" Không " .

Đang cơn hoảng loạn , bàn tay kia đã nắm lấy vật nhỏ của ta ( quên , thân thể này ) du hành xoa nắn ở chỗ đó , hết nghịch loạn vật nhỏ lại đi nắm hai noãn hành nho nhỏ khiến nó bị ra đầy chất nhờn d*m thủy .

Ta ngồi xụp xuống đất , liền bị hắn giữ lại , hoàng đế Mộ Dung Huyền từ khi ban hoàng đệ yêu qúy của mình cho Tiêu Vân kia làm nam sủng liền có cảm giác hối hận .

Rõ ràng hoàng đệ tuyệt sắc này là người trong lòng mình yêu thích !

Dung Huyền ta vì cớ gì phải ban mĩ nhân tuyệt sắc thần đệ cho bọn Tiêu Long Môn Cung Chủ Tiêu Vân con người toàn vẹn kia chứ .

Dù có ban thì trẫm cũng sẽ chiếm được lần hoan ái đầu tiên trong sáng của thần đệ , rồi sau đó mới ban thần đệ cho Tiêu Vân kia .

" Thần đệ đệ , ngươi hôm nay phải thuộc về hoàng huynh , duy nhất chỉ hoàng huynh mà thôi ! " .

Cơn bực tức của Mộ Dung Huyền liền trút giận qua thân xác của hoàng đệ mình .

Hắn hung hăng xé toạc y phục , hết sạch không còn vương lại chút vải vướng ở trên người ta , sau đó tự mình thoát y phục của chính mình .

Hắn đem phân thân to lớn như trái chuối của hắn đến trước mặt ta rồi ôm ta mang hết toàn bộ tấu chương ở trên bàn vất xuống , rồi vất ta nằm xuống đó .

Ta hoảng loạn thực sự nhìn hắn .

" Ngươi muốn làm gì ? "

" A , a , đau ".

Chưa kịp định hồn thì bỗng nhiên một thứ dị vật kì lạ đâm xuyên qua hậu huyệt đau qúa , kinh thảm liền ngất đi .

Qua ngày hôm nay , tới tận trưa ngày hôm sau nữa thì ta mới tỉnh dậy .

Mở mắt ra là đã thấy mình ở trong gian phòng quen thuộc tại Ngọc Vương phủ .

Mở mắt ra ta đã thấy mình ở trong chiếc giường quen thuộc của mình tại phủ gia , liền nhìn thấy Tiểu An Tử .

Rõ ràng là mình có tới gặp mặt hoàng đế a , hơn nữa còn bị hắn ta giở trò đồi bại , huynh trưởng gì nữa .

Đúng là đại biến thái qủy sứ thì đúng hơn .

" A , đau , tiểu huyệt ta sao lại đau buốt a ? " .

Tiểu An Tử dìu ta dậy , gương mặt lo lắng nói .

" Vương gia , người rốt cuộc tỉnh , làm nô tài lo muốn chết " .

" Khi mà hoàng thượng đem người đang hôn mê về , nô tài lo qúa " .

Tiểu An Tử cẩn thận dìu ta dậy , hắn nói tiếp .

" Cẩn thận , nô tài vừa mới thượng dược vào vết thương cho người , nên người chưa thể vội dậy được ngay a " .

Hắn thao thao bất tuyệt nói tiếp .

" Không biết kẻ nào vô lương tâm làm cho vương gia bị thương nặng như thế này " .

Ta ngồi xuống ghế có lót sẵn một mảnh đệm dầy để cho đỡ đau !

Ký ức của buổi hôm qua và tên ác ma kia đúng là thật kinh khủng khiếp , đã thế hắn thoạt nhìn trông tuấn vậy mà lại biến thái với đệ đệ ruột của mình đến như vậy , sau này ta sẽ đối diện như thế nào với hắn đây .

" Vương gia người đương suy nghĩ gì thế , sao cứ thẫn thờ a " .

Tiểu An Tử thấy chủ nhân ngẩn người nên lo lắng .

" Tiểu An Tử , bổn vương muốn xuất phủ gia đi du ngoạn một chuyến ngươi chuẩn bị cho ta " .

Ta không muốn ở lại chốn thâm cung này để gặp mặt lại những kẻ kia nên tìm cách để chuồn khỏi cung .

" A , không được a , vấn đề là hiện nay vương gia đang bị thương a , nên chưa thể đi đâu được , đợi khi nào người lành vết thương lại mới được

a ! " .

" Ta phải đợi sao ? Được rồi , nhưng việc này ngươi phải dấu kín , chỉ ta và ngươi được biết thôi a " .

Ta đành phải chịu đợi vết thương lành lại rồi sau đó ra khỏi cái nơi ác mộng này .

Thời gian trôi lâu thật , ta phải đếm từng ngày mới qua được một tháng , vết thương rốt cuộc cũng đã lành , nhưng có điều bất ổn sảy ra là Tiểu An Tử kia vốn có ý định báo cho hoàng đế biết , lúc hắn vừa vào cung ta liền thu xếp một ít đồ dùng và chút tiền bạc mang theo , nhẹ nhàng chuồn lẹ , giờ ngay cả Tiểu An Tử cũng không cho biết luôn .

Từ trong Ngọc Vương Phủ đi ra ngoài rất là thuận lợi , vì dù sao đây cũng là phủ gia của mình nên đi cũng rất là trôi chảy .

Ta theo hướng kinh thành đi ra ngoài , tiến về phía trước , cứ thế một mình đi về hướng tây bắc xuất phát đi tới

Tây Lộ Quốc .

Tây Lộ Quốc vốn cũng là một quốc gia ngang hàng với Xuất Vân Quốc , ta nghĩ , ta có thể qua biên giới là được an toàn .

Càng đi càng lạc hướng , rốt cuộc là lạc đường từ lúc nào không biết !

Xung quanh toàn là núi rừng hoang vu , tiếng chim chóc thú rừng gào đến thê lương .

" Hú " .

Thanh âm của một con thú rít lên nghe rợn cả người .

Ta có chút hoang mang liền từ đâu chạy tới một đám người có tướng mạo hung tợn .

Tên cầm đầu xông ra cầm đao lớn để dọa ta rồi hung hăng nói .

" Đường này là do ta mở , đây thuộc quyền quản lí của bọn ta , muốn qua đường một phải là để lại lộ phí trên người ngươi thì mấy được đi " .

Ta nghe khẩu khí với dáng vẻ hung tợn có thể hình dung tới bọn cướp đường kia , nhưng nếu như đưa lộ phí cho chúng thì ta sau này phải làm như thế nào a , ta là thư sinh chân yếu tay mềm không biết võ công nếu như mà chúng lỡ tay lấy mạng ta thì sao .

Dù gì thì ta cũng mới chuyển nhà tới thân thể này , thế giới phồn hoa ở cổ đại chưa có nếm qua , nên ta cố gắng nói chút cẩn thận .

" Các vị Đại ca , tiểu đệ là vừa trốn nhà ra ngoài này chơi , lại không may bị lạc đường , trên người tiểu đệ thực là không có tiền bạc gì cả

a ! " .

Ta hi vọng bọn cướp sẽ bỏ qua cho ta , một tên đàn em của bọn cướp hắn gắm ta từ đầu tới chân hắn vừa nói với đầu đà của chúng và đám anh em .

" Lão đại nhìn xem , đây vốn là một tiểu mĩ nhân khuynh thành a , hay là đệ có ý kiến như thế này , mĩ nhân nói là không có lộ phí , còn trốn nhà đi chơi nữa , hay là chúng ta bắt hắn về làm áp trại phu nhân đi , nhan sắc như thế kia , chắc là công tử sẽ thích lắm cho mà coi " .

Ta nghe thế liền lui lại , khuôn mặt nhỏ nhắn xám ngắt lại , mái tóc dài tán loạn bay !

Nhìn lại ta lúc này đúng là trông giống với một nữ nhân cải nam trang thì đúng hơn , bọn cướp cười hô , hố , rồi nói tiếp với nhau .

" Đúng thế a , hảo xinh đẹp , thế thì bắt về đi lão đại , xinh như thế kia chắc là nữ giả nam trang mà thôi " .

Ta lui lại thấy có một kẽ hở liền có thể chạy ra được , liều mạng như ma đuổi phi thẳng về phía trước .

" A " .

Ta bị vật gì đó bật vào đúng huyệt đạo điểm huyệt , ta đang chạy nhưng sau đó bị ngã xấp ngay xuống mặt đất !

" Còn dám bỏ chạy sao ? Tiểu mĩ nhân , đi nào , lên núi làm áp trại phu nhân cho công tử nhà chúng ta " .

Nói xong một tên xách ta lên vất lên trên lưng ngựa ( tất cả bọn cướp mới xuất hiện đã cưỡi ngựa , mỗi người một con rồi ) một lũ hò nhau chạy đi mất , còn ta thì không nhúc nhích nằm vắt vẻo trên lưng ngựa với tư thế không thoải mái .

Bọn chúng mang ta lên trên một ngọn núi cao ngất , khi tới trước cửa lớn liền xuất hiện một cái biển lớn .

MẠC " doanh trại " .

Một tên gác cổng chạy tới chỗ bọn vừa mới về nói .

" Tần tam gia đã về , hôm nay người có thu hoạch được gì không ? "

Hắn cùng vài người nữa đi dắt ngựa vào chuồng , liền phát hiện Tần tam gia hôm nay có mang về một đại mĩ nhân , hình như là mĩ nhân đã bị điểm huyệt , nốt luôn á khẩu nên không thể nói được gì .

Ta chỉ có thể nhìn xung quanh để dò xét , tên đầu tể gọi Tần tam gia kia hắn thô lỗ kéo ta xuống ngựa , một tay túm lấy y phục của ta mà lôi đi .

" Bịch " .

Thanh âm hắn thả ta rớt xuống nền cứng phát ra , ta bị đau nên mặt khó chịu .

" Tần tam thúc thúc , thúc mang gì về cho cháu không a ? " .

Thanh âm của một thanh niên chừng 19 tuổi nghe còn có chút hơi trẻ con vang lên , từ trong Mạc doanh trại đi ra , là một thanh niên mặc y phục màu lam , dung mạo tuấn mĩ , thân hình vừa phải , mái tóc đen buộc xơ qua còn tung bay theo gió .

Tay cầm quạt đang tạo dáng phe phẩy .

" Hàn Ly , sao cháu lại ra đây , à mà cũng vừa đúng lúc , tam thúc có mang qùa về cho cháu đây ? " .

Tên gọi Tần tam gia tới gần thanh niên , vỗ vào vai hắn cười hề hề nói .

" Qùa , qùa gì thế tam thúc ? " .

Thanh niên tên Hàn Ly khi ghe thấy tam thúc của mình mang qùa về , dung mạo tuấn tú liền cười thật tươi tựa như đứa trẻ con đang chờ qùa , hắn nhìn xung quanh không thấy có gì cả , nhưng ngay trong tay của Tiểu Bính ca thì đang giữ một tiểu mĩ nhân chừng 15 : 16 tuổi , dung mạo khuynh quốc khuynh thành ở ngay bên .

" Woa , xinh qúa " .

Ta bị điểm luôn á huyệt không thể nói gì , chỉ có thể trừng lớn đôi mắt đen láy tròn xoe lên để nhìn hắn như là đang muốn dọa : ngươi hãy cút ra thật xa cho lão tử , không được lại đây mà thôi .

Nhưng vô ích , thanh niên tên Hàn Ly kia đi thẳng đến chỗ ta , rồi đôi mắt hắn như là muốn hỏi gì với Tần thúc của hắn .

Tần tam gia kia thấy đứa cháu yêu làm dáng bộ như là muốn hỏi mình , đây có phải là qùa mà thúc nói hay không ? Tần tam thúc gật đầu nói .

" Phải , phải , dù sao cháu cũng đã 19 tuổi rồi , tam thúc mang về cho cháu một tiểu tân nương xinh đẹp , sao cháu có thích không ? " .

Hàn Ly ngắm nhìn dung mạo trước mắt mình , qủa thật là rất đẹp , hắn liều mạng gật đầu như là chỉ sợ Tần thúc của mình sẽ đổi ý , đem tiểu mĩ nhân đi mất .

" Ân , hảo đẹp , cháu thích a " .

Tần tam gia nhìn cháu rồi nhìn Tiểu Bính rồi ra lệnh .

" Tiểu Bính giải huyệt cho tiểu tân nương rồi đem hắn về phòng trông chừng cho công tử gia " .

Tên đàn em bên cạnh ta gật đầu ngay sau đó đem tay hắn giải khai hai huyệt đạo của ta , sau đó liền kéo ta tới một nơi khác , ta vùng vằng kháng cự .

" Mau thả ta ra , ta là nam nhân không phải nữ nhân nha " .

Nhưng kháng cự của ta đều là vô ích , một lúc sau ta bị đưa đến một gian phòng rộng rãi khác , và mang tống vào trong , sau đó cửa liền khóa trái lại nghe cái rắc một cái .

Ta bị quăng vào trong một gian phòng và sau đó bị khóa cửa lại .

" Mau mở cửa a " .

" Các ngươi bắt ta mà làm gì ? " .

Úc , cái gì mà tiểu tân nương , ta không nghe nhầm đó chứ , trước kia là nữ nhân thì có thể nhưng giờ nhập nhầm thân xác lại là một đại nam nhân , quên tiểu nam nhân ( vì mới 16 tuổi ) thì đúng hơn .

Ngay sau đó cánh cửa mở , một tiểu nha hoàn bưng đồ ăn vào .

" Tiểu phu nhân , mời người ăn tối a , lát nữa công tử gia sẽ tới , tiểu phu nhân cứ chuẩn bị tinh thần a ! " .

Một tiểu nha hoàn mặc bộ váy áo màu vàng nhạt , dáng người eo thon nhỏ nhắn , dung mạo xinh đẹp vừa bước vào nói .

" Cái gì tiểu phu nhân , tiểu tân nương a , ta là nam nhân , các người nhận nhầm ta là nữ nhân rồi a " .

Ta tức tốc nhìn tiểu nha hoàn , nàng chỉ mỉm cười rồi đặt đồ ăn xuống cái bàn rồi lui ra ngoài , lại chốt chặt cửa phòng khóa luôn ở bên ngoài .

" Không phải đó chứ ? ".

Ta gào lên , lúc này chắc mà trông thấy được gương mặt của mình thì không biết là xám đến mức nào nữa đây .

Tốc độ tức đã giảm , nhìn vào những món ăn thơm ngát ở trên bàn kia , liền cảm thấy cái bụng đã đói cồn cào .

Ta buông xuôi hết mọi thứ , tranh thủ không có ai liền ngồi xuống măm măm , dù gì thì cũng không thể kháng cự lại những thực vật trông thật đẹp mắt ở trước mặt mình a !

Dù có hạ độc gì thì cũng không đến mức phải giết mình , vì nếu chúng mà có ý muốn giết mình thì đã ra tay ngay khi gặp mới đầu rồi .

Đúng là trời tính toán a , cư nhiên trong thức ăn đúng là có hạ độc !

Nhưng đó lại chính là xuân dược .

Ăn no nê ta quên hết mọi sự đang diễn ra , an tâm trèo lên giường kia mà nằm cho ấm thân .

Dù gì thì mình tạm thời chưa thể trốn được ra khỏi đây !

Đợi khi nào có cơ hội liền tính toán chuồn đi sau a , vì đây vẫn là địa bàn trong nước của Xuất Vân Quốc .

Chương 1: Diễn biến mới

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 3
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...