Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Không Hoàng Đế! Hãy Mau Quy Phục Ta!

Chương 46

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thấy được nét ngạc nhiên trên gương mặt Đình Nguyệt Hy, nữ quan Hệ cười nói: "Đình Canh y, Tiêu Dương Như này thật sự rất vô dụng, khi không lại khiến cho mái tóc tuyệt hảo của Liễu tần nương nương rối tung, nương nương thấy không vừa ý liền sai người tát nàng ta, sau lại đưa nàng ta đến Thận Hình ty lĩnh phạt hai trăm trượng, còn muốn đày nàng ta vào Dịch Đình cục." Hệ ma ma nói đến đây liền dừng lại.

"Vậy bà đưa nàng ta đến chỗ ta làm gì?" Đình Nguyệt Hy nhìn nữ quan Hệ, ý tứ dò hỏi.

"Nhưng cuối cùng Liễu tần nương nương lại quyết định để lão nô mang nàng ta đến Đào Viên điện, nói rằng muốn ban thưởng nàng ta cho Canh y." Nữ quan Hệ lại đối nàng nói, "Chẳng hay...!ý tứ của người như thế nào?"

Đình Nguyệt Hy khẽ liếc nhìn Tiêu Dương Như rồi nói với nữ quan Hệ, "Bà về báo lại với Liễu tần nương nương, ta tạ ơn người đã ban thưởng!"

"Vậy thì lão nô không quấy rầy Canh y nghỉ ngơi nữa, lão nô xin phép cáo lui." Nữ quan Hệ phất tay ra lệnh cho hai thị vệ kia ném Tiêu Dương Như xuống đất, sau đó bà ta lại cúi người, theo quy củ rời khỏi chính điện của Đình Nguyệt Hy.

Mắt thấy bà ta đã ra khỏi Đào Viên điện, Đình Nguyệt Hy mới mỉm cười nhìn Tiêu Dương Như đang nằm trên đất, bất đắc dĩ nói một câu: "Tiêu Dương Như, ngươi còn không mau mở mắt, ta liền thật sự đưa ngươi đến Dịch Đình cục."

"Mong chủ tử tha tội!" Tiêu Dương Như thật giống như một cái lò xo mà bật dậy.

Một chút vẻ yếu đuối khi nãy cũng không còn.

Đình Nguyệt Hy nói "Sao ngươi lại đến đây? Còn giả vờ biến mình thành cái dạng thê thảm này?"

"Hồi chủ tử." Tiêu Dương Như tinh quái nhìn nàng, sau lại gỡ mặt nạ cải trang trên mặt mình ra: "Đây là chủ ý của Liễu tần nương nương."

"Chẳng hay Liễu tần nương nương muốn dạy dỗ ta điều gì?" Đình Nguyệt Hy khẽ phủi tầng bụi mỏng bám trên ống tay áo của mình.

"Chủ tử, kì thực nương nương muốn đường đường chính chính ban tặng nô tỳ cho người, nhưng lại sợ rằng đám người trong cung sẽ buông lời dèm pha, như vậy thật không tốt cho chủ tử." Tiêu Dương Như quỳ gối trên đất, thành thật nói: "Vì thế nương nương đành nghĩ ra kế sách này, muốn giao lại vật bỏ đi là nô tỳ cho chủ tử, cũng tránh được lời ra tiếng vào, coi như nương nương đang cậy sủng sinh kiêu, ngang nhiên chèn ép phi tần phân vị thấp."

"Tâm ý của Liễu tần nương nương ta xin nhận." Đình Nguyệt Hy đỡ Tiêu Dương Như đứng dậy, "Người hẳn là lo cho ta không có một tỳ nữ thân cận đáng tin cậy đi?"

"Chủ tử anh minh." Tiêu Dương Như cười tươi rói, "Vốn dĩ cung nữ phục vụ cho một tòng cửu phẩm Canh y cũng chỉ có hai người kèm theo hai thị vệ phụ trách việc bảo vệ an toàn, Liễu tần nương nương là sợ sẽ có phi tần nào đó gài người của mình vào Vạn Hoa cung."

"Liễu tần nương nương quả thật đã trưởng thành hơn rất nhiều rồi." Đình Nguyệt Hy không nhanh không chậm nói, "Từ nay về sau ngươi chính là tỳ nữ thân cận của ta, đừng để ta phải thất vọng."

"Nô tỳ rõ rồi, thưa chủ tử!" Tiêu Dương Như cung kính hành lễ với nàng.

...!

Đến khi Tùng Phi mang theo một thực hạp từ Thượng Thực cục trở về, đã thấy Đình Nguyệt Hy đang ở trong Đào Viên điện nghiêm túc chỉ huy một viên thị vệ quét tức cùng sơn mới lại mọi thứ.

Nàng ta lại nhìn đến cung nữ đứng bên cạnh Đình Nguyệt Hy, "A, Như tỷ tỷ!" sau còn hăng hái chạy đến bên cạnh cười nói, trong mắt hoàn toàn không xem chủ tử như Đình Nguyệt Hy ra gì: "Sao tỷ lại ở đây?"

Tiêu Dương Như nhíu chặt mày nhìn Tùng Phi, đáy mắt ẩn hiện sự khó chịu, nàng ta thật sự quá ngang ngược, bước vào chưa chào đến chủ tử thì miệng đã luyên thuyên như một con vẹt rồi.

"Tùng Phi! Ngươi đừng có quá phận, vào cung chưa chào đến chủ tử đã như vậy, thật không có phép tắc cung quy!" Tiêu Dương Như chợt mắng nàng ta một câu.

Mi tâm kiều diễm nhíu lại, Đình Nguyệt Hy chợt có cảm tưởng giống như nàng không phải là chủ tử của Tùng Phi, mà là một hạ nhân có địa vị ngang ngửa với nàng ta.

Muốn chào thì chào, không muốn liền có thể vứt sang một bên.

Trong cung vốn vô cùng coi trọng tôn ti trật tự.

Nếu việc này lan truyền ra ngoài, sẽ không ai cho rằng nàng đối đãi hạ nhân hòa ái dễ gần, mà chỉ cảm thấy dòng máu nô bộc dường như đã ngấm sâu vào trong xương tủy của nàng, không có chút gì ra dáng uy phong mà một chủ tử nên có.

Dần dà, ai sẽ còn tôn trọng nàng nữa? Sao nàng còn có chỗ đứng trong hậu cung này đây?

Nhưng vào thời điểm này, nàng lại không thể nổi giận với Tùng Phi nên chỉ đành cười nhạt một tiếng: "Dương Như, ta mệt rồi.

Ta vào nghỉ ngơi trước đây."

Đình Nguyệt Hy căn bản chính là viện cớ, dù sao tẩm điện cũng đã được lau dọn sạch sẽ, nàng cần phải vào trong tập trung tìm ra kế sách đối phó Tùng Phi này!

Tiêu Dương Như đợi Đình Nguyệt Hy khuất bóng rồi, mới quay sang mắng Tùng Phi: "Tùng Phi,rốt cuộc thì ngươi đang làm cái trò gì thế hả? Ngươi bước chân vào Đào Viên điện, không biết phép tắc chào hỏi chủ tử chính là phạm thượng!"

"Phạm thượng? Muội khinh a!" Tùng Phi dương dương tự đắc, "Một Canh y nhỏ nhoi không có hậu thuẫn như nàng ta, có gì mà phải sợ?"

"Tùng Phi!" Tiêu Dương Như thật tức đến chết đi sống lại, "Ta nói cho ngươi biết, ở đây là Đào Viên điện! Đình Canh y giờ là chủ tử của chúng ta! Ngươi không biết tôn ti trật tự, chủ tử không phạt ngươi chính là đại ân đại đức ngươi tu mười kiếp mới có được! Ngươi còn dám nói những lời như thế sao?"

"Nàng ta dám sao?" Tùng Phi ngang nhiên mở thực hạp trên tay ra, bên trong chính là thức ăn Thượng Thực cục chuẩn bị cho Đình Nguyệt Hy, nàng ta lấy một chiếc bánh bao đưa lên miệng cắn, không hề sợ hãi nói: "Đình Canh y vừa mới được sắc phong, đương nhiên sẽ muốn tạo tiếng tăm nhân từ đức độ, nếu ngay lúc này nàng ta công khai xử trí muội, chẳng khác nào đang tát thẳng vào mặt Hoàng hậu nương nương?"

"Những lời đại nghịch bất đạo này mà ngươi cũng dám nói ra hay sao?"

Tùng Phi này chính là một trong số những tam đẳng cung nữ trực thuộc Phượng Nghi cung của Hoàng hậu, Tiêu Dương Như ngày trước cũng có duyên tiếp xúc vài lần, xem như nàng ta tính tình cũng hiền dịu dễ gần, ấy thế mà, khi rời khỏi cung điện của Hoàng hậu, nàng ta lại để lộ bản chất thật đầy nhơ nhuốc của mình như thế này đây!

Theo như những gì Tiêu Dương Như tìm hiểu được, thì tình cảnh nô tài cường áp chủ tử này cũng không tính là hiếm thấy trong hậu cung.

Một chủ tử sinh ra không có hậu thuẫn, thường hay sống trong điều kiện thua kém cung nhân rất nhiều.

Từng tấm vải vóc đến tiền tiêu hàng tháng, tất cả đều bị cũng nhân cắt xén bớt đi.

Cuộc sống trôi qua mỗi ngày đều đặc biệt thê thảm, ngay cả cơm nóng cũng chưa kịp ăn đã bị đám cung nhân chén sạch, chỉ còn dư lại canh thừa thịt nguội.

Tùng Phi cầm lấy tay Tiêu Dương Như, thân thiết nói: " Như tỷ, tỷ xem dung mạo của tỷ cũng đâu có thua kém nàng ta, tại sao Đình Nguyệt Hy có thể làm phi tần của Bệ hạ mà tỷ thì không thể kia chứ?"

Trong cung kị nhất chính là việc cung nhân gọi thẳng kỳ danh của chủ tử! Hơn nữa tiện nhân này còn muốn đối Tiêu Dương Như châm ngòi ly dán, ắt hẳn là muốn nàng mắt nhắm mắt mở cho qua việc Tùng Phi này cường áp Đình Nguyệt Hy!

Tiêu Dương Như cũng chẳng thể giữ nổi nét điềm tĩnh thường ngày nữa, bản thân lại tức giận đến mức toàn thân phát run: "Tùng Phi, ta nhắc nhở ngươi, tính cách của chủ tử chính là không dễ chọc, ngay cả Lệ phi nương nương thuộc hàng tòng nhị phẩm cũng bị chủ tử gián tiếp mượn tay Hoàng hậu để nàng ta bị cấm túc một năm trong Bế Nguyệt cung, ta khuyên ngươi, tốt nhất là nên biết chừng biết mực, kẻo lại rước họa vào thân!"

Nụ cười trên môi Tùng Phi chợt cứng đờ, dường như đang nhớ lại hoàn cảnh thê thảm của Lệ phi.

Đối với một phi tần phân vị cao như vậy Đình Nguyệt Hy còn có thể đụng đến, huống hồ chi là một cung nữ thấp bé như Tùng Phi?

Còn chưa kể đến việc nàng còn rất được lòng Thái hậu và Hoàng hậu.

Bao nhiêu đấy thôi cũng đủ để cho Tùng Phi không còn vẻ mặt hống hách ngang ngược ban nãy nữa.

Hết chương 46..

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 46
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...