Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Thành Bạn Đời Xinh Đẹp Bệnh Tật Của Nhân Vật Phản Diện

Chương 102

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Không biết qua bao nhiêu ngày, khi ốc đảo này đã lụi tàn, nửa người của Thẩm Thanh Đường rốt cuộc cũng dần dần chuyển biến tốt hơn.

Tần Di cõng cậu đi tìm một ốc đảo khác.

Thẩm Thanh Đường nằm sấp trên lưng hắn, nhẹ tựa áng mây, hắn cõng cậu trên lưng không hề tốn sức.

Ngược lại, hơi thở ấm áp mỏng manh phả vào bên tai khiến Tần Di cảm thấy vô cùng yên tâm.

Chỉ cần Thẩm Thanh Đường còn sống là được rồi.

Chỉ cần Thẩm Thanh Đường còn sống, mọi thử thách đau đớn sẽ không còn là cực hình nữa, hắn cũng sẽ có sức lực để bước tiếp về phía trước…

Trong Thập Vạn Đại Hoang có rất nhiều yêu thú, nhưng Thẩm Thanh Đường đã hấp thụ năng lượng của những linh thực vật kia, có thể cảm nhận được một số thông tin ở nơi này, nhờ vậy mà cậu có thể chính xác chỉ cho Tần Di tránh được một số nguy hiểm.

Lại qua ba bốn ngày, Tần Di rốt cuộc cũng tìm được một ốc đảo lớn hơn, ở trung tâm ốc đảo còn có một dòng suối trong vắt.

Mấy ngày nay hai người cực khổ bôn ba khắp nơi, mặc dù đã dùng chú tẩy rửa, nhưng cảm giác sử dụng chú tẩy rửa thân thể vẫn khác xa so với dùng nước.

Quả nhiên, còn chưa đợi Tần Di đề nghị, hắn đã cảm nhận được dao động cảm xúc của Thẩm Thanh Đường ở trên lưng mình.

Khẽ mỉm cười, Tần Di dịu dàng nhỏ giọng nói: “Lập tức dẫn em đi tắm rửa.

Dây leo mỏng quấn quanh cánh tay hắn hơi cuộn lại, cào vào lòng bàn tay hắn.

Tần Di cảm thấy Thẩm Thanh Đường bây giờ rõ ràng đã hoạt bát hơn trước, trong lòng hắn cũng dễ chịu hơn rất nhiều.

Tần Di nhẹ nhàng đặt Thẩm Thanh Đường từ trên lưng xuống, để cậu dựa vào một gốc cây lớn xanh tươi, một mình đi tới bên bờ suối, duỗi tay thử nhiệt độ của nước.

Lúc này, Tần Di còn chưa nhận ra có gì không ổn.

Khi Tần Di cảm thấy nhiệt độ nước khá ổn, rất thích hợp để tắm rửa, lúc hắn định xoay người đi bế Thẩm Thanh Đường qua, bỗng nhìn thấy một cảnh tượng hết sức kinh hoàng.

Vô số dây leo mảnh khảnh không biết từ lúc nào đã rủ xuống từ cái cây lớn đó, lặng lẽ quấn quanh người Thẩm Thanh Đường, một vầng sáng màu xanh biếc từ từ tràn ra, không biết nó đang làm gì.

Tần Di ánh mắt trầm xuống, phóng ra một luồng kiếm khí, muốn chặt đứt những sợi dây leo buông xuống từ cây đại thụ kia, nhưng đúng lúc này, một giọng nói gần như giống hệt giọng nói của Thẩm Thanh Đường khe khẽ vang lên từ ngọn cây.

“Lan Đình, dừng tay.

Tần Di nghe thấy câu này liền giật thót tim, kinh ngạc từ từ thu tay về, sau đó hắn nhìn thấy hàng mi dài của Thẩm Thanh Đường từ nãy đến giờ không hề có động tĩnh gì lại chậm rãi rung rinh trong gió.

Nhìn thấy cảnh này, Tần Di đầu tiên là rất kinh ngạc, sau đó thấp giọng hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

Giọng nói của Thẩm Thanh Đường lại vọng ra từ tán cây: “Cây đa tiền bối là dân bản địa ở đây, nó bằng lòng giúp đỡ em.

Lúc này, Tần Di mới phát hiện ra Thẩm Thanh Đường nói chuyện bằng cách nào.

Là do lá cây đa lay động, phát ra một loại sóng âm kỳ lạ, mà sóng âm này lại giống hệt giọng nói của Thẩm Thanh Đường.

Tần Di biết quy tắc sinh tồn giữa các linh thực vật, hiểu rằng cây đa này có thể là chủ nhân của ốc đảo nhỏ này, cân nhắc một lúc, hắn chậm rãi bước tới, quỳ một gối xuống, nhỏ giọng nói: “Cảm tạ cây đa tiền bối ra tay giúp đỡ.

Lá cây đa lại lay động, phát ra tiếng xào xạc.

Ban đầu, Tần Di cảm thấy âm thanh này rất lộn xộn, nhưng dần dà, hắn cảm nhận được tiết tấu kỳ diệu trong đó, thậm chí còn cảm nhận được ý tứ ẩn chứa trong đó.

Cây đa nói nó không phải giúp đỡ Tần Di và Thẩm Thanh Đường vô điều kiện.

Nó hy vọng Tần Di và Thẩm Thanh Đường có thể giúp nó một việc sau khi họ bình phục.

Nói đúng hơn là, giúp đỡ tất cả yêu thú và linh thực vật trong Thập Vạn Đại Hoang.

Khi Tần Di nghe thấy miêu tả này, hiếm khi hắn im lặng, nhưng nhìn Thẩm Thanh Đường đang nằm dưới gốc cây đa mềm mại và mỏng manh như một nắm tuyết có thể tan chảy bất cứ lúc nào, cuối cùng hắn vẫn đồng ý.

Cây Đa bắt hắn phải lập lời thề, nếu không hoàn thành sẽ phải ở lại Thập Vạn Đại Hoang này đến hết đời.

Tần Di: …

Tần Di chưa kịp trả lời đã nghe thấy Thẩm Thanh Đường nói: “Tiền bối, để ta thề đi.

Cây đa từ chối.

Nó kiên quyết Tần Di phải thề.

Lúc này, Tần Di mới lấy lại tinh thần, ngẫm nghĩ, nhìn cái cách cây đa che chở cho Thẩm Thanh Đường, hắn cảm thấy đối phương chắc hẳn không phải người xấu.

Hơn nữa, cho dù không thể hoàn thành, ở lại Thập Vạn Đại Hoang cũng không phải là không thể sinh tồn.

Sau khi suy nghĩ thấu đáo chuyện này, Tần Di quyết đoán lập lời thề.

Thấy Tần Di dễ dàng lập lời thề như vậy, lá cây run lên, tựa hồ rất kinh ngạc, nhưng sau đó thái độ của nó cũng trở nên ôn hòa hơn trước nhiều.

Lúc này, một giọng nói trẻ trung dịu dàng khẽ vang lên.

“Đừng trách ta ép buộc ngươi, chẳng qua là trước kia có người từng hứa hẹn với chúng ta, nhưng cuối cùng không thể giúp chúng ta hoàn thành tâm nguyện, một mình rời khỏi nơi này, cho nên ta mới bắt ngươi thề.

Tần Di nghe cây đa nói vậy, hơi giật mình, lập tức nghĩ đến điều gì đó, liền hỏi: “Người đó tên gì?”

Cây đa im lặng một lúc, lá cây chầm chậm lay động, nhỏ giọng nói: “Ta không biết tên thật của hắn ta, chỉ biết hắn tên A Lam.

Tần Di sửng sốt, sau đó bất đắc dĩ nhớ lại mình không biết quốc sư tên gì, mà nhìn trạng thái của cây đa, Tần Di cũng biết lúc này không thích hợp nhắc đến chuyện này.

Mím môi, Tần Di dò hỏi: “Tiền bối, có thể để ta mang đạo lữ của mình đi tắm rửa không? Bọn ta bôn ba mấy ngày nay, rất mệt mỏi.

Sau khi Tần Di lập lời thề, thái độ của cây đa trở nên mềm mỏng hơn rất nhiều, lúc này nó không chút chần chờ buông lỏng đám dây leo quấn trên người Thẩm Thanh Đường, nhẹ nhàng đưa Thẩm Thanh Đường đến bên cạnh Tần Di.

Thấy vậy, Tần Di vội vàng ôm lấy Thẩm Thanh Đường, cảm ơn cây đa rồi cõng Thẩm Thanh Đường đến bên bờ suối.

·

Nước suối mát lạnh thấm ướt quần áo của hai người, Tần Di vòng tay qua người Thẩm Thanh Đường, để Thẩm Thanh Đường dựa vào vai mình, sau đó nắm lấy tay Thẩm Thanh Đường, dùng khăn lụa mềm lau tay cho Thẩm Thanh Đường.

Lúc này, những sợi dây leo mềm mại nhẹ nhàng quấn lấy hắn, Tần Di lại cảm nhận được ý thức của Thẩm Thanh Đường.

“Lan Đình, bí thuật xé rách không gian mà chàng đã sử dụng lúc trước còn dùng được không?”

Tần Di hơi sửng sốt, liền hiểu được ý của Thẩm Thanh Đường.

Sau đó hắn cười khổ lắc đầu:”Trong thời gian ngắn sẽ không có tác dụng, hơn nữa bí thuật này không phải truyền tống tới một địa điểm cố định, mà chỉ là ngẫu nhiên thôi, ta không thể mạo hiểm.

Nghe Tần Di nói vậy, Thẩm Thanh Đường trầm mặc một hồi, sau đó những sợi dây leo kia chậm rãi quấn lấy cổ tay Tần Di, níu lấy Tần Di.

“Kỳ thật lúc đó em đã chuẩn bị sẵn thuốc giả chết rồi, chàng không đến cũng không sao.

Tần Di im lặng một lúc, đột nhiên thấp giọng nói: “Đó là bởi vì em không biết tên đó đáng sợ như thế nào.

·

Nửa tháng trước.

Vào một buổi tối nọ, Tần Di vừa mới luyện kiếm với Thẩm Đình xong, đang định truyền tin cho Thẩm Thanh Đường, hỏi cậu mấy ngày nay thế nào, có nhớ hắn không.

Thì một bóng đen lặng lẽ xuất hiện trong phòng hắn.

Tần Di lúc ấy muốn ra tay, nhưng sau khi nhìn rõ bóng đen, Tần Di lại giật mình.

Thôi Vĩnh Tư?

Lúc này trưởng môn đến tìm hắn để làm gì?

“Đi theo ta, nơi này quá nhiều tai mắt.

” Thôi Vĩnh Tư liếc mắt nhìn Tần Di một cái, liền biến mất không thấy tăm hơi.

Nhưng khi ông ta rời đi có để lại mấy ký hiệu.

Tần Di lần theo ký hiệu đuổi theo ra ngoài.

Thôi Vĩnh Tư mang Tần Di trở về Thanh Ngọc Kiếm Tông, dẫn hắn vào phòng của trưởng môn.

Đây là lần đầu tiên Tần Di vào phòng của trưởng môn, tuy rằng không biết cụ thể xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn biểu tình của Thôi Vĩnh Tư, hắn cũng biết hẳn là đã xảy ra chuyện.

Đợi một lúc, Thôi Vĩnh Tư chưa kịp lên tiếng, Tần Di đã nói: “Trưởng môn, Thanh Đường đã xảy ra chuyện gì sao?”

Thôi Vĩnh Tư liếc nhìn Tần Di: “Bây giờ thì chưa, nhưng sẽ sớm thôi.

Tần Di trong lòng thắt lại:”Trưởng môn nói vậy là có ý gì?”

“Quốc sư muốn nhận đạo lữ của ngươi làm đồ đệ, hắn ta quyết tâm phải có cho bằng được.

Lúc đó Tần Di không có khái niệm gì về quốc sư, nghe thấy câu này hắn cũng không cảm thấy có gì to tát.

Mà Thôi Vĩnh Tư nhìn thấy vẻ mặt của Tần Di, liền lạnh lùng nói: “Chỉ cần Mộc linh căn Thiên phẩm rơi vào tay quốc sư, nhất định sẽ chết, hoặc là sống không bằng chết.

Tần Di: ?!

“Nhưng ngài cũng đã nói, người đó là quốc sư, sao hắn ta có thể —— “

Thôi Vĩnh Tư không để ý vẻ mặt kinh ngạc của Tần Di, chỉ đợi Tần Di hỏi xong, liền cụp mắt xuống, chậm rãi kể cho Tần Di nghe một câu chuyện.

Nhiều năm trước, có một đôi huynh đệ cùng được nhận vào Học viện Thiên Hoàn, một người là Hỏa linh căn, còn người kia là Mộc linh căn.

Hỏa linh căn có Hỏa linh căn Thiên phẩm nên được một đại năng Hóa Thần nhận làm đệ tử, mà sư đệ có Mộc linh căn Thiên phẩm thì được quốc sư coi trọng.

Vào thời điểm đó, mọi người đều cho rằng sư đệ Mộc linh căn Thiên phẩm đã gặp vận may.

Nhưng sau này, bọn họ mới biết được, hoàn toàn không phải như vậy.

Nói đến đây, Thôi Vĩnh Tư đột nhiên nhắm mắt lại, lông mi khẽ run.

“Khi đó Thiên Hoàn còn chưa thống nhất tu chân giới, có một ngày quốc sư xuất chinh trở về, bị thương, liền gọi sư đệ tới.

“Ta còn tưởng rằng chỉ là triệu kiến ​​bình thường, biết sư đệ bình thường bất cẩn, ta còn chuẩn bị một ít thuốc trị thương và trà đưa tới.

“Sau đó……”

“Sau đó ta nhìn thấy sư đệ bị quốc sư hút sạch tinh khí.

“Thậm chí quốc sư còn không thèm tránh mặt ta.

Tần Di sắc mặt khẽ biến, trong lòng vô cùng kinh hãi.

Khi Thôi Vĩnh Tư nói đến đây, ông ta đột nhiên nhắm mắt lại, áp chế sát khí thoáng qua trong mắt, trầm giọng nói: “Sau đó, quốc sư yêu cầu ta lựa chọn, hoặc là chết hoặc là đến Thanh Ngọc Kiếm Tông làm trưởng môn.

Tần Di: …

Nói xong, Thôi Vĩnh Tư lại chậm rãi mở mắt ra, nhìn Tần Di: “Nếu không muốn Thẩm Thanh Đường trở thành đồ ăn của quốc sư, ngươi nhất định phải nghĩ cách đưa cậu ta rời khỏi đây.

Sau đó, Thôi Vĩnh Tư lấy ra một mũi tên và một miếng ngọc giản.

·

“Mũi tên kia em đã thấy rồi, trong ngọc giản chính là thuật xé rách không gian ta đã dùng lúc đó, đều là thành quả nhiều năm nghiên cứu của trưởng môn.

Tần Di trầm giọng nói.

Chỉ là Thôi Vĩnh Tư không nhìn ra thân phận yêu thú của hắn, không ngờ chuyện này lại có nhiều biến hóa như vậy.

“Nếu em dùng thuốc chết giả, nói không chừng hắn ta sẽ mang cơ thể của em về.

Tới lúc đó—”

Thật sự khó mà tưởng tượng được cái kết.

May mắn thay, họ đã thành công trốn thoát.

Thẩm Thanh Đường dựa vào vai Tần Di im lặng hồi lâu, dây leo kia lại chạm nhẹ lên mặt Tần Di, khẽ vuốt đôi mắt đang phiếm hồng vì nhớ lại mà trở nên kích động của Tần Di.

Một sự an ủi thầm lặng.

------oOo------.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 6: Ta có tên
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 102
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...