Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Bí Mật Thức Tỉnh

Chương 66

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Editor: Mẹ Bầu

Đêm khuya, đến thời điểm kết thúc, thì Lê Lạc gần như đã mềm nhũn đến tê liệt ở trên người Tạ Uẩn Ninh. Phảng phất như là một con cá thiếu nước khi bị vứt lên cạn vậy! Rõ ràng toàn thân cô ẩm ướt, dính nhơm nhớp vì mồ hôi, giống như vừa được vớt từ trong nước ấm ra vậy. Hơi nghiêng thân thể đi một chút, trượt xuống đến bên kia, đầu óc của Lê Lạc lại bị suy nghĩ vì một vấn đề: Hóa ra là sạt núi, lở đất đã xảy ra trong cùng một lúc với sóng thần.

Không biết hiện tại bây giờ là mấy giờ rồi! Lê Lạc lần mò xuống phía dưới để tìm kiếm điện thoại di động.

Một đôi bàn tay to có lực, @MeBau*diendan@leequyddonn@ lại tóm lấy cô kéo về. Một lần nữa Lê Lạc lại bị kéo trở về trong lòng Tạ Uẩn Ninh. Cô ngửa cái đầu ra, trong ánh sáng tối đen Lê Lạc chống lại đôi con ngươi đen bóng sáng quắc của Tạ Uẩn Ninh, mở miệng nói: "Em nghĩ muốn nhìn xem thời gian một chút..."

"0 giờ 20 phút rồi." Tạ Uẩn Ninh trực tiếp nói cho cô biết.

Hả! Phong cách của một người đàn ông thực sự là đã được thể hiện ở mọi khía cạnh, ví dụ như Tạ Uẩn Ninh đây, rất thẳng thắn và cũng rất ngang ngược.

Lê Lạc lại động đậy, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com cô nghĩ muốn uống nước.

A - - lại bị ôm lấy.

Tạ Uẩn Ninh không khỏi nhíu mày! Hừm! Cô gái này không thể nào nằm yên được để cho anh ôm một hồi hay ao? Hoặc là, lại tới một lần nữa?

Lại bị Tạ Uẩn Ninh thu nạp vào ở trong ngực, Lê Lạc vô cùng uất ức, hai tay chống ở trên ngực Tạ Uẩn Ninh, ngẩng cái đầu lên, nói: "Em khát nước..."

Khát đến mức cổ họng đều đã khô khốc.

"... Thực xin lỗi." diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Tạ Uẩn Ninh thấp giọng nói vẻ áy náy, rồi sau đó anh nhanh chóng đứng lên. Một phút đồng hồ sau, Tạ Uẩn Ninh bưng một ly nước đi lại. Nước ấm, Tạ Uẩn Ninh nâng cả người Lê Lạc lên trên, đưa ly nước cho cô.

Cái người phục vụ này, đã làm rất đến nơi đến chốn rồi.

Lê Lạc lại ru rú ở trong lòng Tạ Uẩn Ninh, nâng cốc nước trong tay, uống từng ngụm từng ngụm một. Hai người lại làm cái chuyện vô cùng thân thiết với nhau, đương nhiên quan hệ lại càng thêm thân mật rồi! Nhất là Tạ Uẩn Ninh, hai tay ôm cô, thật sự rất nhẫn nại và dịu dàng, chờ cô uống hết cốc nước.

Nhưng mà, cái chuyện chia tay kia thì phải làm sao bây giờ?

Uống một hơi hết độ nửa cốc nước, diễ↕n☾đ↕àn☾lê☾q↕uý☾đ↕ôn thân thể Lê Lạc được bổ sung nước rồi, đầu óc lại hoạt động trở lại. Tạ Uẩn Ninh nhận lấy cốc nước, Lê Lạc quay đầu lại hỏi: "Giáo sư, chuyện chia tay của chúng ta, thày đã suy nghĩ như thế nào rồi?"

Tạ Uẩn Ninh cầm cốc nước, nhất thời không nói gì: "..." Đáy lòng hít một hơi, nếu anh lòng dạ ác độc một chút, thật muốn trực tiếp dùng chỗ nước còn thừa lại trong cốc kia dội lên trên đầu chính mình bạn gái của mình. Có thể không cần mỗi lần vừa làm xong chuyện kia thì cô lại liền nói đến cái chuyện chia tay hay không!

Cô cho là anh là cái gì vậy, là bạn trai duy nhất chăng?

Rốt cục, anh vẫn là nhịn xuống. Tạ Uẩn Ninh đặt cốc nước mà Lê Lạc vừa uống xong sang một bên, không nặng không nhẹ hỏi lại: "Còn em thì sao, em đã suy nghĩ như thế nào rồi?"

Lê Lạc cúi thấp đầu xuống, không nói gì. Cô đương nhiên là không thay đổi rồi.

Tạ Uẩn Ninh chậm rãi thong thả suy nghĩ, sau đó anh trả lời: "Vẫn còn đang suy nghĩ!" Lại cúi xuống: "Dù sao chúng ta lại vừa mới đi sâu vào trong nhau để trao đổi tình cảm rồi."

Lê Lạc: "..." Lưu manh!

Có một số việc, sự tình cũng chưa hoàn toàn rõ ràng. Tạ Uẩn Ninh không nghĩ đến chuyện thay đổi mối quan hệ giữa hai người, cũng không cho phép cô có bất kỳ thay đổi nào. Anh lại ôm Lê Lạc vào trong lòng, cố gắng kiềm chế hỏi một tiếng: "Em còn muốn ôm đi ngủ hay không?"

Lê Lạc: "... Muốn."

Có một số việc, Lê Lạc cũng cảm thấy cự kỳ ngượng ngùng. Cô vốn chính là không nguyên tắc nhân, nhất là đối người mình thích. Chỉ là, Tạ Uẩn Ninh không phải nên là người có nguyên tắc hơn cô hay sao?

Ngày hôm sau, Lê Lạc ngồi xếp bằng ở trên ghế sa lon ở nhà Tạ Uẩn Ninh ngồi xem tivi. Tạ Uẩn Ninh cắt một đĩa hoa quả đặt ở trước mặt cô, mặc ý cho cô vừa xem vừa ăn. Lê Lạc có một loại cảm giác, cô giống như đang bị nuôi trong lồng vậy.

Ánh mặt mùa Đông trời chiếu vào so pha, giống như mở ra một tấm thảm vô hình bao phủ lấy Lê Lạc, vừa ấm áp lại vừa thoải mái.

Trên bàn trà, bày đặt hai chiếc điện thoại di động. Không hề giống như cô thời thời khắc khắc đều giữ gìn kỹ điện thoại di động của mình, điện thoại di động của Tạ Uẩn Ninh chủ yếu đều để thật sự tùy ý. Trong di động có một dòng tin nhắn của Thương Ngôn vừa gửi đến: - - "Cậu nhỏ, buổi chiều có muốn chơi bóng một lúc hay không?"

Lê Lạc trần thuật lại lời mời của Thương Ngôn cho Tạ Uẩn Ninh nghe, buổi chiều muốn cùng cháu ngoại trai chơi bóng hay không!

Tạ Uẩn Ninh đáp lại cô: "Hôm nay thời gian của tôi đều thuộc về em, em nhắn đáp lại như thế nào cũng được mà."

À. Hai gò má của Lê Lạc nóng lên. Cô cầm lấy điện thoại di động của Tạ Uẩn Ninh, nhắn lại cho Thương Ngôn: "Cũng được!"

Thương Ngôn: "Vậy cháu sẽ đi đến nhà để tìm cậu nhé."

Lê Lạc lại là: "Cũng được."

Thương Ngôn: ...

Lê Lạc: [ icon trái tim nhỏ ]

Thương Ngôn mặc một bộ quần áo thể thao trắng phau đi ra khỏi cửa. Bộ dáng của anh cao ngất mà mạnh mẽ xuất sắc; hơn nữa mái tóc trên đầu của anh được húi cua, làm bớt đi cái vẻ hòa nhã hiền lành lúc trước của một chàng trai mới lớn, thế nhưng nhìn chỉnh thể thì khí chất lại rõ ràng mạnh mẽ hơn một chút lại thêm phần tuấn tú.

Nhận được icon trái tim nhỏ nhắn hồi đáp lại của Cậu nhỏ bên kia, Thương Ngôn cưỡi lên chiếc xe đạp bắt đầu xuất phát, tâm tình đúng là thấy thần kỳ nói không được nên lời.

Làm sao Thương Ngôn có thể đoán được, tin nhắn của cậu nhỏ bên kia lại chính là của Lê Lạc nhắn lại cho anh. Ai... Trong não của Thương Ngôn lúc này, toàn bộ đều là những lời nói mà ngày hôm qua cha anh đã nói chuyện với anh…

"Không hề sai, Lê Lạc và Thanh Gia nhìn thật tương tự nhau."

"Người ở trong ảnh chụp này chính là Thanh Gia, ngày trước là con gái thứ hai của nhà họ Lâm, là em gái của Lâm Hi Âm."

"Hai người thật sự thật rất giống nhau, chỉ nhìn thấy có chỗ có chút khác nhau rất nhỏ."

"Cha quen biết với Thanh Gia khi bà ấy đang lưu học ở nước Mỹ. Bà ấy là người yêu và là vị hôn thê của cha trước khi cha quen biết với mẹ của con."

"Lê Lạc và Thanh Gia có quan hệ gì với nhau hay không, cha thật sự không được rõ ràng lắm. Thanh Gia thì đích xác đã qua đời, còn Lê Lạc có phải là con gái của Thanh Gia hay không, hoặc có quan hệ gì khác nữa không, tạm thời cha vẫn chưa có biện pháp nào để xác nhận. Cha vẫn còn đang điều tra."

Cuối cùng là một câu mà cha của anh đã nói với mẹ anh.

"Tĩnh Di, bà hỏi tôi Lê Lạc có phải là con gái của tôi hay không, tôi thật sự không biết phải trả lời với bà thế nào. Tôi chỉ có thể nói cho bà biết, tôi thật sự hi vọng Lê Lạc chính là con gái của tôi..."

Cha của anh đã gần như một năm một mười khai báo qua lại tất cả mọi chuyện. Thậm chí, ông còn biểu lộ thái độ - - hi vọng Lê Lạc kia chính là con gái  của ông.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 66
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...