Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Bí Mật Thức Tỉnh

Chương 75

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Editor: Mẹ Bầu

Trong lúc nhất thời, người đối với người, mặt đối với mặt. Lê Lạc nâng mí mắt lên, vẫn còn chưa tiến vào trong nhà, cô đã cảm nhận được ánh sáng của ngọn đèn trong phòng khách giống như muốn soi rõ người mình.

Nếu như Tạ Uẩn Ninh đã biết cô là Lâm Thanh Gia, vậy thì chắc anh cũng đã biết được không ít chuyện; bao gồm chuyện cô đã "ngủ say" thế nào, rồi thì cô đã "Thức tỉnh" trở lại như thế nào. Khả năng nguyên do cụ thể vẫn còn chưa được rõ ràng, cho nên hôm nay anh mới gọi cô đến nhà tìm anh.

"Vào đi." Tạ Uẩn Ninh nói với Lê Lạc.

"Vâng." @MeBau*diendan@leequyddonn@ Lê Lạc cong cong khóe môi lên, đi vào nhà. Trên mặt cô vẫn treo nụ cười, tận lực làm cho mình có vẻ thản nhiên một ít. Bất quá ngẫm lại cũng cảm thấy có thú vị: Cô ở bên ngoài vừa thu thập người khác, rồi lại chủ động đi đến đây, để cho Tạ Uẩn Ninh thu thập chính mình.

So pha rất thoải mái, Lê Lạc không ngồi xuống, vẫn cứ đứng như thế.

"Ngồi xuống trước đi." Tạ Uẩn Ninh mở miệng, bảo Lê Lạc ngồi xuống.

Ồ! Lê Lạc ngồi xuống chiếc ghế dựa màu đen ở trong phòng ăn chính. Cô ngồi nghiêm chỉnh, diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn cảm giác giống như là bị thẩm vấn vậy. Lê Lạc ngẩng đầu lên nhìn Tạ Uẩn Ninh. Thực không hổ là nghiên cứu viên cao cấp, nhanh như vậy đã kịp tiêu hóa hết mọi chuyện cần thiết.

"Tin tức là tôi biết được từ SSR, trước mắt đây vẫn là một tài liệu đang được giữ bí mật." Tạ Uẩn Ninh trực tiếp mở miệng nói, trước khai báo tại sao anh lại biết được điều này.

Đây là Tạ Uẩn Ninh, chưa bao giờ vòng vo cùng người.

Lê Lạc kinh ngạc, gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Tạ Uẩn Ninh trực tiếp nhắc tới SSR, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Lê Lạc cảm giác mình đã không có gì có thể giải thích thêm nữa rồi. SSR do bác sĩ Lê cùng với một phòng thí nghiệm độc lập ở nước ngoài, chuyên nghiên cứu cơ cấu bảo vệ sự sống. Tạ Uẩn Ninh đã điều tra được SSR, cũng đã lấy được tài liệu luôn được SSR giữ bí mật như vậy, vậy còn có cái gì là anh không biết được nữa đây.

Mà cô chính là một con chuột bạch nhỏ được cứu vớt trong phòng thí nghiệm SSR đệ nhất này. Bất quá, Lê Lạc không nghĩ muốn định nghĩa bản thân mình thành một con chuột bạch nhỏ, rất đáng thương, cũng quá phi nhân loại rồi. Cô đã nằm vô tri vô giác ở SSR suốt hai mươi mấy năm. dinendian.lơqid]on,  Bọn họ không hề coi cô là người chết, mà chỉ xem cô như một bệnh nhân đang "ngủ say". Bọn họ không có khinh thị tính mạng của cô, kỳ công trả lại cho cô một con người mới. Cho nên cô là một người may mắn, mà không phải một vật thí nghiệm.

Ở SSR, Lê Lạc còn có một tên - - Au­ro­ra, chính là tên tiếng Anh của nàng công chúa đang ngủ say, đợi một hoàng tử đến hôn, để được tỉnh giấc trong theed giới Disney kia. Thật đáng yêu quá đi.

Chẳng qua đã ngoài lời mà nói..., cô có thể tự đối đãi với bản thân mình trong bộ dạng như vậy, nhưng không thể để cho Tạ Uẩn Ninh cũng dùng một góc độ như vậy để đối đãi cô. Suy cho cùng, dựa theo sự lý giải của đại đa số mọi người, cô không chịu tuân theo quy luật tự nhiên của cuộc sống như vậy, quái dị chính là quái dị.

Lê Lạc cười cười, nhếch nhếch miệng lên, hỏi một câu vô nghĩa: "Có thật kinh ngạc hay không vậy?"

Tạ Uẩn Ninh nhích lại gần lưng ghế dựa, bình tĩnh trả lời cô: "... Có."

Lê Lạc cúi đầu thấp xuống, từ đáy lòng thở ra một tiếng thở dài. Vậy mà, Tạ Uẩn Ninh còn có thể bình tĩnh được như vậy. Nếu như cô đổi chỗ vai diễn cho Tạ Uẩn Ninh, khẳng định là cô không thể chịu nổi. Cũng như thế, cô còn thay Tạ Uẩn Ninh đã từng suy xét về vấn đề này: Anh và cô kết giao, tình huống cũng giống như Tạ Uẩn Ninh mua được một khối thịt tươi ngon lành, cũng đã ăn vào bụng rồi. Nhưng rồi sau đó phát hiện, đó căn bản không phải là thịt tươi gì, mà là một khối thịt được ướp lạnh, được đóng băng cấp tốc suốt hai mươi mấy năm... Ngẫm lại nhất định là một khoản thiệt thòi lớn, còn có một chút chán ghét nữa là khác.

Cho nên, những người mua thịt đông lạnh phải bảo vệ quyền lợi của mình và trả lại hàng hóa!

Lê Lạc trừng mắt nhìn, cô lúc này chính là thịt đã từng bị ướp lạnh, mà Tạ Uẩn Ninh đã ăn. Cô lấy thịt tươi để lừa gạt người tiêu thụ. Bất quá lúc trước, chính đại gia mới là người gây chuyện. Thời điểm Lê Lạc tới đây, cô vẫn còn có chút sợ hãi, hiện tại trực diện đối với Tạ Uẩn Ninh, cô lại khôi phục lại một chút lo lắng.

Cùng lắm thì, liền trả lại hàng chứ sao.

Không có chuyện gì hết. Lê Lạc cũng không so đo với chuyện Tạ Uẩn Ninh đã mở bao bì gốc của cô ra, anh cũng không thể quá đáng hay quá phận đối với cô. Mặc dù cô là đồ cổ, nhưng mà cô cũng là bản gốc

"Ha..." Tạ Uẩn Ninh đột nhiên cười rộ lên một tiếng, đại khái là bị bộ dạng của cô bình nứt không sợ vỡ này, bộ dạng nở nụ cười vì bị chọc tức. Một tay đặt ở mặt bàn, anh lạnh mặt hỏi cô: "Em về nước là vì muốn trả thù Lâm Hi Âm, và Thương Vũ sao?"

Bước đầu tiên trong việc bảo vệ quyền lợi, trách nhiệm giải trình.

Lê Lạc gật gật đầu, nói lại với anh đúng sự thực: "Vâng, bất quá chủ yếu là muốn báo thù Lâm Hi Âm. Thương Vũ rất có thể nhịn lại được rồi, em không đối phó cũng được. Em và ông ta cũng không nhiều thù oán lắm."

Đúng như vậy! Năm đó cho dù Thương Vũ có dùng phương thức gì để thu mua Lâm thị đi nữa, cũng đều thuộc về thủ đoạn buôn bán. Cô không có thù hận lớn như vậy đối với tình cảm của Thương Vũ,. Tối đa, cô cũng chỉ là nghĩ muốn ứng phó đối với Thương Vũ, rồi sau đó sẽ lấy lại Lâm thị.

Về phần Lâm Hi Âm, mới chính là mục tiêu chủ yếu để cô đả kích.

"Về cái chết của cha mẹ em, có phải là có liên quan đến Lâm Hi Âm hay không?" Tạ Uẩn Ninh lại hỏi.

Lê Lạc cúi đầu nhìn xuống phía dưới, hơi dừng lại một chút, nhẹ nhàng hỏi ngược lại một câu: "Giáo sư, ngài đã biết nhiều như vậy, vì sao vẫn còn muốn hỏi lại em làm gì?"

Tạ Uẩn Ninh: "..."

Lê Lạc cúi đầu xuống phía dưới. Có một số việc, không phải là cô không muốn giải thích, không muốn thẳng thắn thành khẩn, mà là vì cơ bản Tạ Uẩn Ninh đều đã biết được chuyện đã xảy ra rồi. Thiếu chút nữa thì Lê Lạc đã quên mất, hai họ Thương Tạ bây giờ vẫn đang là người một nhà. Nhà họ Tạ vẫn là cổ đông lớn nhất của tập đoàn AC. AC chống đỡ cho Lâm thị, Nhà họ Tạ chống đỡ  cho AC. Mối quan hệ từng tầng đi xuống dưới, mà cô chính là một con tôm nho nhỏ, còn vọng tưởng muốn ăn luôn cả cá mập trắng.

Trên bàn cơm có một bình nước khoáng, Lê Lạc không hỏi cứ tự tiện lấy, trực tiếp cầm đi lại. Nắp bình thật vững chắc, cô phải mất sức ực mới mở nắp bình ra được, rồi sau đó uống một ngụm.

Nước khoáng thật là mát, một ngụm uống xuống, thấy có tinh thần hơn.

"Giáo sư, có phải là ngài đã liền đoán được từ rất sớm hay không?" Đổi lại thành cô hỏi Tạ Uẩn Ninh rồi. Có phải là anh đã đoán được từ rất sớm hay không, rồi sau đó liền điều tra cô? Tổ chức cơ cấu của SSR như vậy, một chuyện như vậy thật không thể tưởng tượng ra được. Lê Lạc không tin chỉ trong thời gian vài ngày mà Tạ Uẩn Ninh đã có thể tra ra được nhiều chuyện như vậy.

Bao gồm cả ân oán tình thù giữa cô và Lâm Hi Âm, cùng với tất cả những chuyện cũ đối với Thương Vũ, anh đều đã rõ ràng rồi sao?

Sự thật, là Tạ Uẩn Ninh cũng không có biết nhiều như vậy. Ân oán tình thù giữa bạn gái và chị gái của cô, cùng với những chuyện cũ của cô cùng với Thương Vũ kia, anh coi như là một người hoàn toàn người không biết chuyện. Chỉ là anh dựa vào phỏng đoán kia thì có thể biết được bao nhiêu.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 75
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...