Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa

Chương 200

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Bỏ điện thoại xuống bàn, cô day day đầu, hít thở sau vài lần cho ổn định lại tâm trạng.

Lúc này cô giúp việc cũng đã nấu xong, bưng đồ ăn ra.

“Thiếu phu nhân không khỏe à?”

Cô giúp việc quan tâm hỏi.

Quân Dao lắc đầu, “Không sao ạ.”

Cô ấy cũng không dám nhiều chuyện, sau khi bưng đồ ăn lên liền lui xuống.

Mặc dù đồ ăn thơm phức, màu sắc bắt mắt, bụng Quân Dao cũng đói nhũn rồi, nhưng tâm trạng không tốt, cô cũng chỉ ăn một chút rồi buông đũa.

Tiểu Hoa đi vào phòng, khuôn mặt hồng hào, rạng rỡ, mặc một chiếc áo khoác da rộng che đi cánh tay bị thương đang được quấn băng.

“Thiếu phu nhân!” Cô ấy chào.

“Tiểu Hoa, cô ăn chưa, ăn cùng tôi luôn” “Tôi ăn rồi, giờ thiếu phu nhân mới ăn trưa ư?”

Quân Dao nghĩ đến việc lúc sáng đột nhiên hai má đỏ bừng, hắng giọng, tìm cách đổi chủ đề.

“Ừm… sáng nay cô nói tối nay tổ chức tiệc ấy, là thế nào”.

“À, buổi tiệc nhỏ thôi, chủ yếu anh em muốn

xõa một chút, bình thường thiếu gia sẽ cùng tham gia, nhưng hôm nay thiếu gia bận, thiếu phu nhân nếu đi được thi đi cùng cho vui.”

“Được thôi, tôi cũng chưa được gặp mọi người bao giờ? Quân Dao gật đầu.

À mà nên ăn mặc như thế nào cho phù hợp?”

Cô chưa gặp hết mọi người trong tổ chức bao giờ, cũng chưa đi đến nơi như thế lần nào nên hơi bối rối.

“Anh em chúng tôi đều là mấy người thô lỗ cả, thiếu phu nhân cứ ăn mặc đơn giản, thoải mái là được”

Quân Dao gật đầu, “Vậy mấy giờ bắt đầu.”

“Tám giờ tối, khoảng bảy giờ tôi sẽ quay về đón thiếu phu nhân nhé, bây giờ tôi đi có chút việc”

“Cái gì, cô đang bị thương mà, còn không nghỉ ngơi cho tất đã làm việc rồi.” Quân Dao lo lắng nói.

“Tôi không sao, xước da thôi ấy mà.”

Tiểu Hoa xua tay.

“Thiếu phu nhân nghỉ ngơi đi, tôi đi đây”

“Ừm, nhớ giữ vết thương đấy”

Tiểu Hoa cười cười rồi chạy ù đi như một Cơn gió.

Quân Dao đứng dậy, đi về phòng, nhớ chuyện tối qua lo lắng, cô quyết định dù sao cũng nên đi thử xem.

Sau khi thay quần áo, cô mang theo vài vệ sĩ đến bệnh viện.

Đứng trước cửa phòng khám, Quân Dao hít sâu một hơi, cố gắng bình thản đi vào.

Bác sĩ hỏi thăm tình hình, cho cô làm một loạt xét nghiệm sau đó bảo bây giờ đã muộn, sợ không kịp có kết quả, ngày mai quay lại lấy kết quả sau.

Quân Dao gật đầu đồng ý rồi rời khỏi bệnh viện.

Bên ngoài đã tắt nắng, vầng mặt trời đỏ ối đang chìm về phía trời tây, không gian đỏ rực lên lần cuối trước khi chìm vào bóng đêm.

Quân Dao ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong lòng càng nặng nề.

Trở về Uyển Dao, cũng đã gần bảy giờ, cô đi vào phòng thay đồ, nhìn một lượt.

Mặc dù Tiểu Hoa cũng đã nói đây chỉ là bữa tiệc thân thiết của những anh em trong tổ chức, nhưng cô biết, cô đang đại diện cho Cố Tư Bạch, nên cũng không thể quá xuề xòa qua loa được, như thế sẽ khiến mất mặt anh.

Nhưng nếu cầu kì quá sẽ tạo cảm giác khó gần.

Suy nghĩ một hồi, cuối cùng Quân Dao quyết định chọn một bộ vest màu xanh cổ vịt, bộ vest là hàng thiết kế riêng, phom dáng ôm lấy cơ thể cô, vừa mạnh mẽ lại thanh lịch, cũng lộ ra một số đường cong mềm mại.

Bộ vest trơn màu nên trên ve áo cài một chiếc ghim cài áo hình hoa cúc đính những viên kim cương lấp lánh làm điểm nhấn.

Đi thêm một đôi giày cao gót màu be cùng một chiếc ví cầm tay màu be đính vài viên kim cương nhỏ.

Bỏ điện thoại xuống bàn, cô day day đầu, hít thở sau vài lần cho ổn định lại tâm trạng.

Lúc này cô giúp việc cũng đã nấu xong, bưng đồ ăn ra.

“Thiếu phu nhân không khỏe à?”

Cô giúp việc quan tâm hỏi.

Quân Dao lắc đầu, “Không sao ạ.”

Cô ấy cũng không dám nhiều chuyện, sau khi bưng đồ ăn lên liền lui xuống.

Mặc dù đồ ăn thơm phức, màu sắc bắt mắt, bụng Quân Dao cũng đói nhũn rồi, nhưng tâm trạng không tốt, cô cũng chỉ ăn một chút rồi buông đũa.

Tiểu Hoa đi vào phòng, khuôn mặt hồng hào, rạng rỡ, mặc một chiếc áo khoác da rộng che đi cánh tay bị thương đang được quấn băng.

“Thiếu phu nhân!” Cô ấy chào.

“Tiểu Hoa, cô ăn chưa, ăn cùng tôi luôn” “Tôi ăn rồi, giờ thiếu phu nhân mới ăn trưa ư?”

Quân Dao nghĩ đến việc lúc sáng đột nhiên hai má đỏ bừng, hắng giọng, tìm cách đổi chủ đề.

“Ừm… sáng nay cô nói tối nay tổ chức tiệc ấy, là thế nào”.

“À, buổi tiệc nhỏ thôi, chủ yếu anh em muốn

xõa một chút, bình thường thiếu gia sẽ cùng tham gia, nhưng hôm nay thiếu gia bận, thiếu phu nhân nếu đi được thi đi cùng cho vui.”

“Được thôi, tôi cũng chưa được gặp mọi người bao giờ? Quân Dao gật đầu.

À mà nên ăn mặc như thế nào cho phù hợp?”

Cô chưa gặp hết mọi người trong tổ chức bao giờ, cũng chưa đi đến nơi như thế lần nào nên hơi bối rối.

“Anh em chúng tôi đều là mấy người thô lỗ cả, thiếu phu nhân cứ ăn mặc đơn giản, thoải mái là được”

Quân Dao gật đầu, “Vậy mấy giờ bắt đầu.”

“Tám giờ tối, khoảng bảy giờ tôi sẽ quay về đón thiếu phu nhân nhé, bây giờ tôi đi có chút việc”

“Cái gì, cô đang bị thương mà, còn không nghỉ ngơi cho tất đã làm việc rồi.” Quân Dao lo lắng nói.

“Tôi không sao, xước da thôi ấy mà.”

Tiểu Hoa xua tay.

“Thiếu phu nhân nghỉ ngơi đi, tôi đi đây”

“Ừm, nhớ giữ vết thương đấy”

Tiểu Hoa cười cười rồi chạy ù đi như một Cơn gió.

Quân Dao đứng dậy, đi về phòng, nhớ chuyện tối qua lo lắng, cô quyết định dù sao cũng nên đi thử xem.

Sau khi thay quần áo, cô mang theo vài vệ sĩ đến bệnh viện.

Đứng trước cửa phòng khám, Quân Dao hít sâu một hơi, cố gắng bình thản đi vào.

Bác sĩ hỏi thăm tình hình, cho cô làm một loạt xét nghiệm sau đó bảo bây giờ đã muộn, sợ không kịp có kết quả, ngày mai quay lại lấy kết quả sau.

Quân Dao gật đầu đồng ý rồi rời khỏi bệnh viện.

Bên ngoài đã tắt nắng, vầng mặt trời đỏ ối đang chìm về phía trời tây, không gian đỏ rực lên lần cuối trước khi chìm vào bóng đêm.

Quân Dao ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong lòng càng nặng nề.

Trở về Uyển Dao, cũng đã gần bảy giờ, cô đi vào phòng thay đồ, nhìn một lượt.

Mặc dù Tiểu Hoa cũng đã nói đây chỉ là bữa tiệc thân thiết của những anh em trong tổ chức, nhưng cô biết, cô đang đại diện cho Cố Tư Bạch, nên cũng không thể quá xuề xòa qua loa được, như thế sẽ khiến mất mặt anh.

Nhưng nếu cầu kì quá sẽ tạo cảm giác khó gần.

Suy nghĩ một hồi, cuối cùng Quân Dao quyết định chọn một bộ vest màu xanh cổ vịt, bộ vest là hàng thiết kế riêng, phom dáng ôm lấy cơ thể cô, vừa mạnh mẽ lại thanh lịch, cũng lộ ra một số đường cong mềm mại.

Bộ vest trơn màu nên trên ve áo cài một chiếc ghim cài áo hình hoa cúc đính những viên kim cương lấp lánh làm điểm nhấn.

Đi thêm một đôi giày cao gót màu be cùng một chiếc ví cầm tay màu be đính vài viên kim cương nhỏ.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 200
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...