Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa

Chương 154

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Kiều Uyển Nhi cùng đi dạo phố với Hạ Liên Tâm cả buổi, đến trung tâm thương mại hai cô gái còn thoả thích mua sắm.

Chợt nhìn thấy bóng hình có đôi chút thân quen, Kiều Uyển Nhi ngừng bước đi.

Kia chẳng phải là Lý Uyên hay sao?

Cô ta hiện đang mang thai, sao lại đứng một mình ở nơi này?

Hạ Liên Tâm nhìn theo ánh mắt của cô, thấy Lý Uyên gương mặt thất thần đứng đó chỉ nhẹ nói với Kiều Uyển Nhi:

“ Nghe nói thiếu gia nhà họ Triệu kia không thích cô ấy, bảo cô ấy dùng thủ đoạn bò lên giường rồi dùng cái thai ép buộc kết hôn.

Nếu không có người chị chồng thông cảm thì cái tên hư hỏng họ Triệu kia đã kéo Lý Uyên đến bệnh viện để …”.

Kiều Uyển Nhi không cảm thấy hả dạ khi nhìn thấy cô ấy thế kia.

Gương mặt bơ phờ thiếu sức sống, dù ở chốn đông người nhưng lại cảm thấy lạc lõng hơn bao giờ hết.

Đôi mắt đó khiến cho cô nhớ đến sự bất lưc của bản thân trong quá khứ.

Lý Uyên một mình ở nơi này chắc là bị người chồng kia kéo đến rồi bỏ rơi đây mà.

“ ……..”.

Kiều Uyển Nhi do dự rồi tiến đến, chậm rãi lên tiếng:

“ Tôi dưa cô về nhà”.

Gương mặt có chút bất cần của Lý Uyển khi nghe thấy giọng nói của cô liền tỉnh táo hơn.

Cô ta xoay người, nhìn thấy ngừoi nói chuyện với mình là Kiều Uyển Nhi thì tâm tư dần trở nên phức tạp.

“ Tôi dưa cô về nhà”.

Chợt nhìn thấy bóng hình có đôi chút thân quen, Kiều Uyển Nhi ngừng bước đi.

Gương mặt có chút bất cần của Lý Uyển khi nghe thấy giọng nói của cô liền tỉnh táo hơn.

Cô ta xoay người, nhìn thấy ngừoi nói chuyện với mình là Kiều Uyển Nhi thì tâm tư dần trở nên phức tạp.

Kinh ngạc, ái ngại rồi xen lẫn xấu hổ …

Cũng không biết là đã nói chuyện bao lâu mới thuyết phục được cô ấy lên xe.

Kiều Uyển Nhi chỉ biết rằng khi cô về đến nhà thì trời đã tối.

Chắc hẳn là hắn đã ăn cơm rồi.

Cô nhìn Lương Đông, khẽ hỏi:

“ Chồng tôi ăn tối xong xuôi rồi đúng không”.

“ Ngài ấy vẫn chưa ăn ạ”.

Lúc nãy thấy cô chưa về hắn còn muốn lái xe đi tìm nữa cơ, may là cậu cản lại kịp thời.

Kiều Uyển Nhi gật gật đầu:

“ Ừm, cứ để cho hắn nhìn một bữa đi”.

Bà đây không đút cơm đến tận miệng cho đâu.

Vết thương đã lành, còn không tự mình ăn cơm.

Cô lên tầng, mở cửa phòng rồi đi vào, đóng cửa …

“ Ách!!!”.

Một vòng tay rắn rỏi ôm lấy từ phía sau khiến cho cô không kịp làm gì, theo quán tính liền thét lên một tiếng.

Còn chưa kịp vùng vẫy thì cái người thần bí nào đó đã cúi đầu hôn vào cổ cô.

Quần áo bị làm cho xộc xệch, Kiều Uyển Nhi lập tức nổi điên lên gào thét:

“ Anh bỏ ra mau!!!”.

Người nào đó luồng tay vào trong áo, đầu ngón tay hắn lạnh như băng tuyết, chạm vào da thịt non mềm khiến cho cô bất giác rùng mình một phen.

Kiều Uyển Nhi nhìn bàn ta đang đặt trước ngực mình rồi nắn b óp, càng thêm phát cáu:

“ Quả nhiên là anh đã khỏi từ lâu, tên khốn này, buông ra đi, đồ lừa đảo, đồ krjsoifhifhjkej …..”.

Bao nhiêu những ngôn từ đẹp đẽ đều bị cơn nóng giận làm bay sạch, giờ đây cô chỉ muốn mắng chửi hắn bằng những từ ngữ dung tục nhất có thể.

Cái tên này dám lừa cô, bây giờ còn mò vào đây …

Đợi đã, sao hắn lại vào đây được cơ chứ?

Lúc ngủ dậy không phải cô đã khoá cửa …

Kiều Uyển Nhi chợt nhớ lại.

Vì hắn chắn trước cửa nên cô mới nổi máu cà khịa vài câu, sau đó quên mất khoá cửa.

Cái tên cơ hội này, nhân lúc cháy nhà hôi của đã mở cửa phòng rồi chui vào bên trong.

Trời tối, không thể nhìn rõ mây đen đang bao trùm lấy một khoảng không gian rộng lớn, nhưng những giọt mưa nặng hạt rơi xuống ngày một nhiều khiến cho tâm trạng của bất cứ ai khi đang có tâm sự đều cảm thấy man mác buồn.

Riêng Kiều Uyển Nhi, cô chỉ muốn ném cái tên đang ôm chặt mình ra bên ngoài, để cho dòng nước lạnh thấu xương kia nhấn chìm hắn đi.

Lục Nghiên Dương không ôm thì thôi, đã ôm rồi thì không tài nào thả ra dễ dàng được.

Kiều Uyển Nhi cảm thấy mắng chửi không có hiệu quả liền đổi cách thức:

“ Tôi vừa mới về, còn chưa tắm, anh buông ra đi”.

Hắn gặm c ắn chiếc cổ trắng ngần của cô, bàn tay không an phận cho vào trong quần áo rồi đặt ở nơi to tròn nào đó.

Nghe thấy lời cô nói không những không chịu buông mà còn gắt gao ôm chặt hơn.

Cứ như đứa bé bị cha mẹ lấy đi món đồ chơi yêu thích.

Lục ấu trĩ gặm vành tai cô, hờ hững nói một câu:

“ Xong rồi tắm cũng được”.

Không cần phải hỏi thì cũng biết cảm xúc của Kiều Uyển Nhi lúc đó tệ như thế nào.

Tên bi3n thái, ‘xong’ là ‘xong’ cái gì?.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 154
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...