Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Danh Môn Khuê Tú Và Nông Phu

Chương 1

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đau…

Diệp Tử Mạn khôi phục lại ý thức, cảm giác đầu tiên chính là cái gáy rất đau, đầu ong ong, còn có cảm giác buồn nôn chỉ muốn ngất đi…

Cái cảm giác này nàng không xa lạ gì, trước đây có lần nàng bị ngã xuống từ cầu thang cũng có cái cảm giác này, sau đó đến bệnh viện khám, bác sĩ nói não bị chấn thương…

Chấn thương sọ não!? ~~ Nàng bị chấn thương sọ não …

Phản ứng đầu tiên của Diệp Tử Mạn là như vậy đó.

Tai nạn máy bay, nàng lại chỉ bị chấn thương sọ não thôi sao? … Đây là ý nghĩ thứ hai của Diệp Tử Mạn.

Diệp Tử Mạn cựa quậy, nhưng không được.

Tay không cử động được, chân cũng không cử động được, mắt dường như có cái gì đó che lại nên cũng không mở ra được nốt. Nhưng qua khe hở hẹp trên miếng bịt mắt chắn ở mi mắt, có thể nhìn thấy bên ngoài có ánh sáng rất chói mắt.

Nàng không chết?? …

Thân mình giống như đang bị trói chặt, không thể động đậy. Nàng lắc lắc đầu, nhưng chỉ hơi lung lay một chút, ngay lập tức liền choáng váng muốn ói, cảm giác cực kỳ khó chịu.

Hình như có người đang nói chuyện…

Diệp Tử Mạn trong tình trạng chân tay không động đậy được, chật vật cố gắng vểnh tai lên nghe. Nhưng nàng chỉ nghe được tiếng nói chuyện mơ hồ đứt quãng, nhưng vẫn có thể nghe được một ít…

“… Tiểu thư, người làm như vậy không ổn đâu…” Một giọng nữ lớn tuổi ấp a ấp úng vang lên, trong giọng nói còn mang theo vẻ chần chờ.

“… Hừ” là một giọng nữ trẻ tuổi, chất giọng thánh thót mềm mại, nhưng ý tứ trong lời nói lại tràn đầy thâm độc. “Có cái gì không tốt?… Dù sao thì ngày mai cha sẽ mang theo cả nhà đi phương Nam nhậm chức, cho dù phát hiện nàng mất tích, cũng sẽ không hoãn lại hành trình để đi tìm nàng ta?… Huống chi còn chưa chắc sẽ phát hiện ra nàng mất tích đâu…”

Diệp Tử Mạn nghe xong liền hoảng hốt, trong đầu phản ứng thực trì độn. Tuy nghe được tiếng nói chuyện đứt quãng nhưng đại khái vẫn hiểu được ý tứ ở trong đó.

Nàng?

Ai là nàng?

Mất?

Ai mất?

Trong mơ mơ hồ hồ, giọng nữ lớn tuổi hình như lại nói cái gì đó, cái giọng nữ trẻ tuổi thánh thót kia bị chọc tức, giọng nói gay gắt hẳn lên: “… Trở về? Trở về thì thế nào?… Huống chi hơn hai năm còn không có thư từ gì, biết đâu hắn chết tại chiến trường rồi đấy … Ta thật không hiểu nổi các ngươi nữa… Có ca ca thì rất giỏi à, khiến cho các ngươi ai cũng kiêng kị nàng ta… Huống chi chỉ là một kẻ thứ tử do tiểu thiếp sinh ra mà thôi… Một đôi ti tiện chui ra từ bụng của tiểu thiếp…”

Giọng nữ trẻ tuổi giống như bắn pháo, bùm bùm nói một tràng dài.”… Ngay cả cha cũng thiên vị nàng ta hơn, còn muốn gả nàng ta cho biểu ca… Biểu ca! Đó là biểu ca của ta, có quan hệ gì với đứa con của thiếp đó chứ…”

Giọng nữ lớn tuổi lập tức lớn tiếng, “… Ôi, tiểu thư của ta, ngươi nói nhỏ thôi, nói nhỏ thôi…” giọng nữ trẻ tuổi hình như bị bịt miệng lại.

Nhất thời yên tĩnh lại ——

“… Được rồi, nhũ mẫu, ngươi cứ yên tâm đi.” Giọng nữ thánh thót lại lần nữa vang lên, trong thanh âm mang theo chút hương vị nũng nịu. “Ta đã sắp xếp xong xuôi cả rồi, nhà Bảo Vượng đã liên hệ với bọn buôn người, ngươi chỉ cần chú ý giúp ta che giấu một chút sẽ không bị phát hiện đâu…”

“… Bất luận nói thế nào thì nàng ta cũng là tỷ tỷ của ngươi… Nếu nàng gặp chuyện không may, thanh danh của ngươi cũng sẽ không tốt…”

“Tỷ tỷ?!! Cái gì mà tỷ tỷ hay không tỷ tỷ, chỉ là một thứ nữ nho nhỏ, ta sẽ không thừa nhận!” Giọng nữ thánh thót cất cao âm điệu, rất nhanh lại hòa hoãn thành giọng điệu giải thích.

”Được rồi ~~ nhũ mẫu~~ ta hiểu được ý của ngươi, cho nên ta mới không bán nàng vào cái địa phương dơ bẩn kia nha, ta chỉ là để cho người ta bán cho một anh chàng chân đất làm vợ mà thôi… Không phải nàng nghĩ muốn gả đến danh môn thế gia làm quý phu nhân sao, hừ, ta liền để cho nàng cả một đời chân đất kiếm ăn, cả đời làm người thấp hèn…”

Bà vú còn muốn nói thêm cái gì đó, bị tiểu thư kia không kiên nhẫn đánh gãy:

“Yên tâm đi,nhũ mẫu tốt của ta, sẽ không bị phát hiện đâu. Chúng ta tống khứ nàng ra khỏi kinh thành thần không biết quỷ không hay, ra khỏi kinh thành, nàng ta là một nữ tử nhu nhược còn không phải sẽ mặc cho chúng ta sắp đặt sao, ngươi cứ yên tâm đi…”

“… Chỉ cần qua ngày mai… Trước không nói cha có phát hiện nàng mất tích hay không, phát hiện rồi có đi tìm nàng hay không?… Cho dù có tìm được nàng, nàng mất tích lâu như vậy, danh tiết đã hoàn toàn bị hủy rồi. Cho dù cha biết là ta làm, cha sẽ vì một nữ nhi danh tiết đã bị hủy đến để trách cứ đích nữ là ta sao? Cùng lắm chỉ là cấm túc mà thôi…” Nàng đã sớm lên kế hoạch tốt lắm, bằng không cũng sẽ không mang tên nhà quê này ra cửa dâng hương. “Hơn nữa ta còn có mẫu thân làm chỗ dựa đâu, chỉ cần ngày mai chúng ta an bài thỏa đáng, để cho cha tạm thời không nghĩ tới nàng, ra tới đường, cho dù phát hiện nàng ‘Mất’, cũng không ai có tinh lực đi tìm nàng…”

Bà vú không lên tiếng. Tiểu thư nhà bà quyết định làm gì đó, Thiên Vương lão tử tới đây cũng không ngăn được.

Ai, thôi thôi, ngẫm lại vẫn nên đem việc này che dấu đi như thế nào thôi, còn phải đem chuyện này bẩm báo cho phu nhân nữa, về phần việc tiểu thư giao, nhất định phải an bài thỏa đáng, không thể để xảy ra cái gì ngoài ý muốn.

Tiểu thư nhà nàng nếu đã đem cái đầu mở ra, hạ nhân các bà phải phụ trách đem cái đuôi cất giấu thật tốt. Miễn cho đến thời điểm sau đó lại xảy ra sự cố gì đó, không riêng tiểu thư không ổn, các bà làm hạ nhân đều trốn không thoát.

Diệp Tử Mạn hoảng hốt nghe tiếng bước chân hai người kia dần dần đi xa, đầu vẫn đau đến choáng váng, nhưng bây giờ nàng không quan tâm được nhiều như vậy, từng đợt đau nhức ập đến như sóng biển, ánh mắt tối sầm, liền hôn mê bất tỉnh lần nữa.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 1
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...