Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Đế Vương Công Lược

Chương 194

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ghi chú: Mốc thời gian là một năm sau đại hôn trong vương thành.Vương thành tháng ba, mưa đêm kéo dài liên tục, lặng lẽ xoa dịu những chồi non mới nhú trên nhành liễu, một mảnh tĩnh mật.Bên trong ngự thư phòng, Tứ Hỉ công công cẩn trọng nói: “Hoàng thượng, nên dùng thiện rồi.”Sở Uyên bỏ tấu chương trong tay xuống, xoa xoa huyệt thái dương, hỏi: “Vương gia trở về chưa?”Tứ Hỉ công công đáp: “Vẫn chưa.”Sở Uyên: “….”Tứ Hỉ công công lại suy đoán: “Có thể là vì Vương gia còn có việc ở bên ngoài nên mới trì hoãn thôi.”Đi ra ngoài gặp một bằng hữu trên giang hồ mà thôi, vì sao lại lâu như vậy? Sở Uyên đưa mắt nhìn sắc trời, dường như mưa càng ngày càng nặng hạt.Tứ Hỉ công công thử dò xét nói: “Có cần phải phái người đi tìm Vương gia trở về không?”Sở Uyên khoát khoát tay: “Không cần, đại khái là vì thấy mưa to nên tới Cẩm Tú Phường nghỉ ngơi rồi.”Vừa dứt lời, quả nhiên liền có thị vệ của Tây Nam Phủ trở lại báo tin, nói tối nay Vương gia còn có chuyện, sợ là phải đến sáng mai mới có thể trở về cung.Sở Uyên hỏi: “Chuyện gì?”Thị vệ đáp: “Nghe nói là phải hỗ trợ nhìn chằm chằm một nữ phi tặc.”Sở Uyên: “….”Nữ phi tặc?Tứ Hỉ cũng buồn bực, vì sao loại chuyện nha môn Tri phủ nên quan tâm này cư nhiên cũng muốn Vương gia tự thân đi làm a?Bên ngoài một khách điếm trong thành, Đoạn Bạch Nguyệt đang ngồi xổm trên nóc nhà một hộ nhân gia, hai tay chống cằm nhìn chằm chằm động tĩnh cách đó không xa, đầu vai bạch y bị nước mưa thấm ướt nhẹp, gò má hơi có chút lạnh lẽo.Tới sau nửa đêm, phía sau lưng chợt truyền tới một tiếng động nho nhỏ, nhỏ nhẹ vô cùng, như là có ai đó đang di động. Đoạn Bạch Nguyệt bất giác nhíu mày, theo lý mà nói đầu hẻm có không ít thị vệ Tây Nam Phủ mai phục, lại còn có thể có người xâm nhập vào đây được sao? Nhưng nghe tiếng bước chân thì cũng không phải là một tuyệt thế cao thủ. Trong lòng buồn bực, tay phải Đoạn Bạch Nguyệt lặng yên không tiếng động nắm chặt Huyền Minh Hàn Thiết bên hông, hơi nghiêng người dùng khóe mắt nhìn qua, lại có chút kinh ngạc ngây người.Thấy giống như là đã bị hắn phát hiện, thân ảnh màu đen kia vọt qua đầu tường, hướng về nơi xa cấp tốc lao đi. Đoạn Bạch Nguyệt phi thân nhảy xuống, hai bước đuổi theo đem người kéo lại, cả kinh nói: “Tiểu Uyên?”Sở Uyên: “….”Sở Uyên: “….”Sở Uyên: “….”Đoạn Bạch Nguyệt đưa tay kéo khăn che mặt của hắn xuống.Sở Uyên diện vô biểu tình nói: “Lớn mật!”Thấy hắn mặc một thân y phục dạ hành, Đoạn Bạch Nguyệt cảm thấy đầu óc của mình có chút xoắn xuýt: “Sao ngươi lại tới đây?”Sở Uyên bĩu môi: “Ngươi quản ta.” Muốn tới thì tới, trong thiên hạ này chẳng lẽ đều là vương thổ, huống chi nơi này còn là vương thành.

Vương thổ: ở đây chỉ đất phong của Vương gia đó *^_^*.

Trên không trung truyền đến một tiếng sấm sét, Đoạn Bạch Nguyệt kéo tay Sở Uyên trốn dưới mái hiên, giúp hắn quét đi những giọt nước dính trên đầu vai: “Bên ngoài lạnh lẽo như vậy, muốn tìm ta sai người truyền lời là được rồi, ăn mặc đơn bạc như thế, nhỡ sáng mai cảm lạnh thì sao?”“Ngươi ở chỗ này làm cái gì?” Hiện tại Sở Uyên thật sự không muốn bàn về chuyện y phục chút nào. Hồi nãy ở trong cung vừa nghe thị vệ nói Đoạn Bạch Nguyệt đang mật thám, nên đương nhiên cũng cho rằng hắn sẽ mặc y phục dạ hành, lại không ngờ người này cư nhiên minh mục trương đảm như thế, mặc luôn một thân bạch y đứng trên nóc nhà người khác, ngược lại có vẻ như mình rất ngu xuẩn vậy.Đoạn Bạch Nguyệt ngoắc tay một cái, lập tức có thị vệ chạy tới thay hắn tiếp tục theo dõi chỗ khách điếm kia.Sở Uyên nói: “Ngươi đi làm chuyện của ngươi đi, không cần quan tâm ta.”“Theo dõi một tiểu nha đầu mà thôi, người khác cũng có thể làm được.” Đoạn Bạch Nguyệt nắm tay hắn siết chặt: “Có lạnh không?”

“Nửa đêm canh ba, ngươi nhìn chằm chằm phòng ngủ tiểu cô nương nhà người ta làm cái gì?” Sở Uyên bất mãn đá hắn một cước.Đoạn Bạch Nguyệt cười cười: “Cũng không phải ta thật sự muốn nhìn, chuyện này kể ra rất dài, nói đơn giản chính là tiểu cô nương trong khách điếm kia lớn lên đẹp mắt, võ công cũng không tệ, vì vậy có không ít người trong giang hồ mến mộ. Ta có một bằng hữu cũng từ Vân Nam xa nghìn dặm đuổi theo nàng tới vương thành này. Ai ngờ vì không quen thổ nhưỡng nên đang bệnh nằm dài ở khách điếm, trên thổ dưới tả sốt cao không bò dậy nổi.”Sở Uyên: “….”Nghe có chút xui xẻo a.“Hắn lo sợ sẽ có kẻ thù tìm tiểu nha đầu kia gây khó dễ nên mới đến tìm ta, còn nói ta cần phải tự mình ra mặt, không thể giao cho thị vệ đi làm.” Đoạn Bạch Nguyệt nói: “Ta nghĩ chuyện này nhiều lắm cũng chỉ kéo dài một hai đêm nên cũng không từ chối, huống chi năm đó phụ thân của hắn cũng có ơn với ta.”“Nhưng vì sao lại gọi nàng là nữ phi tặc?” Sở Uyên không hiểu.“Ta cũng không hiểu rõ lắm những chuyện trong giang hồ võ lâm Trung Nguyên, lúc trước có bao giờ ngươi nghe Thẩm minh chủ nhắc tới một phi tặc, tên là Tiểu Đàm không?” Đoạn Bạch Nguyệt hỏi.Sở Uyên lắc đầu: “Chẳng bao giờ nghe qua.”“Cũng đúng.” Đoạn Bạch Nguyệt nói: “Chẳng qua chỉ là một tiểu cô nương vừa xuất sư môn mà thôi, có lẽ không lọt được vào mắt Thẩm minh chủ. Nàng là người của Phi Vu Môn, bình thường quen thói điêu ngoa tùy hứng, không chịu nổi Môn quy sâm nghiêm nên đã một mình bỏ trốn, có thể là vì đã xài hết bạc trong tay nên thường nhân lúc nửa đêm lẻn vào các đại môn phái trộm cắp, vì vậy mới có danh hiệu là phi tặc.”“Một cô nương gia xinh đẹp, đi trộm cắp làm cái gì?” Sở Uyên lắc đầu: “Nếu bằng hữu kia của ngươi thật lòng thích nàng thì nên khuyên nàng đừng tiếp tục hồ đồ nữa, nếu không cho dù triều đình không nhúng tay vào chuyện trong giang hồ thì thì sớm muộn gì cũng sẽ có người báo chuyện này tới Võ lâm Minh chủ.”“Ta biết rồi, sẽ chuyển cáo hắn sau.” Đoạn Bạch Nguyệt lại nhìn về phía khách điếm, nói: “Vừa rồi ta có chút lo lắng nên mới tự mình tới theo dõi, nhưng hiện tại xem ra cũng không có chuyện gì lớn, người của Tây Nam Phủ lưu lại chỗ này là đủ rồi, để ta đưa ngươi trở về cung.”“Đã đáp ứng người khác rồi thì nên làm tốt đi.” Sở Uyên vỗ vỗ lồng ngực hắn: “Trời cũng sắp sáng, tiếp tục canh giữ, lát nữa còn có thể tới quán điểm tâm ăn một bát đậu hũ hoa.”Đoạn Bạch Nguyệt kéo kéo bộ y phục trên người hắn: “Nào có ai trời đã sáng rồi còn mặc một thân hắc y chạy loạn khắp nơi.”Sở Uyên: “….”“Khụ khụ!” Đoạn Bạch Nguyệt cúi đầu, nhanh chóng hôn lên gương mặt hắn một cái: “Được được được, chờ trời sắp sáng chúng ta tới Cẩm Tú Phường đổi bộ y phục khác là được.”Sở Uyên chỉ xem như không nghe thấy gì, quay đầu lật người lên nóc nhà.Tuy nói mưa đã tạnh hẳn nhưng nhiệt độ không khí lại có phần lạnh lẽo hơn. Đoạn Bạch Nguyệt ôm Sở Uyên vào lòng, chốc chốc lại hỏi một câu lạnh hay không, lại nói vài câu tâm tình dỗ người vui vẻ, thuận tiện thương lượng xem khi trời sáng muốn đi ăn đậu hủ hoa trước hay là ăn mì Dương Xuân trước, vì vậy thời gian trôi qua cực nhanh, chớp mắt đã tới hừng đông rồi.“Đi thôi.” Đoạn Bạch Nguyệt nói: “Cuối cùng cũng là một đêm bình an vô sự, chúng ta về Cẩm Tú Phường.”Sở Uyên ngáp một cái, nói: “Buồn ngủ.”Đoạn Bạch Nguyệt dở khóc dở cười, hai tay ôm gò má hắn: “Hay là hôm nay cũng đừng vào triều nữa, ở bên ngoài này nghỉ ngơi một ngày đêm, được không?”Sở Uyên suy nghĩ một chút, nói: “Ta cân nhắc chút đã.”“Hai tháng gần đây trong triều cũng không có chuyện gì lớn xảy ra, vì sao phải bận tâm một ngày này.” Đoạn Bạch Nguyệt đẩy hắn đi ra ngoài. “Ta cũng không hi vọng được ghi danh vào sử sách gì đâu, nói ta họa loạn triều cương cũng được, ngươi chịu theo ta ngủ một giấc thật ngon là được rồi.”Sở Uyên bị chọc cười, tựa người về phía sau dùng cái ót cụng cụng hắn.Thị vệ canh giữ ở đầu ngõ, như là có chuyện muốn bẩm báo, Đoạn Bạch Nguyệt ý bảo hắn đi vào, hỏi ra mới biết tối hôm qua sau nửa đêm từng có hai gã nam tử vòng quanh hai vòng gần đây, bộ dạng rất khả nghi, có điều bọn chúng cũng không có hành động gì đáng kể, không bao lâu sau đã xoay người chạy về phía nam.Sở Uyên nói: “Hôm nay không có hành động gì cũng không có nghĩa là ngày sau cũng vậy, vẫn nên tìm vị bằng hữu kia của ngươi nói một tiếng đi.”Đoạn Bạch Nguyệt gật đầu, đợi thị vệ kia rời đi mới nhìn Sở Uyên cười nói: “Tối hôm qua chúng ta cũng không che giấu hành tung, trừ khi đối phương là kẻ ngốc, nếu không nhìn thấy vậy tất nhiên là sẽ nhanh chóng rời đi.”“Vì sao những bằng hữu này của ngươi chọn trúng ý trung nhân thì người sau so với người trước càng ầm ĩ hơn vậy?” Sở Uyên cùng hắn tay nắm tay chậm rãi đi về phía Cẩm Tú Phường: “Tư Không thì bị chó săn rượt, người này thì phải đuổi theo người ta tới chân trời góc bể, lại còn phải thời thời khắc khắc âm thầm che chở.”“Đúng vậy, cũng không thể người người đều được như ta.” Đoạn Bạch Nguyệt nói: “Có tức phụ vừa đẹp lại giỏi săn sóc, muốn gió được gió muốn mưa được mưa, mỗi ngày phân phó đầu bếp hầm tổ yến canh bổ dưỡng cho ta.” Nói xong lại bổ sung: “Còn có thể vo gạo.”Sở Uyên nghiêng đầu hỏi: “Ngươi dự định lúc nào sẽ giới thiệu tức phụ biết vo gạo kia của ngươi cho ta biết?”Đoạn Bạch Nguyệt: “. . .”Đoạn Bạch Nguyệt nói: “Hôm nay khí trời không tệ a.”Đáy mắt Sở Uyên chứa đầy ý cười, đưa tay đẩy cửa vào Cẩm Tú Phường.Khí trời đích xác không tệ, tia sáng rực rỡ tỏa khắp không trung. Đoạn Bạch Nguyệt chọn một bộ y phục nhẹ nhàng thoải mái giúp Sở Uyên thay, là màu biển xanh mà thường ngày hắn cực ít mặc, toàn thân thiếu đi vài phần khí phách sắc bén, nhiều thêm vài phần hào hoa phong nhã.Đoạn Bạch Nguyệt nói: “Đẹp.”Sở Uyên nói: “Đẹp ngươi cũng không được nhìn chằm chằm vào ta.”Đoạn Bạch Nguyệt nắm tay hắn: “Có thật là muốn đi ra ngoài ăn không? Bên ngoài lạnh như vậy, sai người đi mua về cũng được.”“Xuất cung chính là vì muốn hít thở không khí, mà nếu làm như ngươi nói thì còn không bằng đi vào triều.” Sở Uyên nhéo hai má hắn lắc lư: “Mau lên, đậu hũ hoa sắp bán hết rồi.” Nếu mà không ăn được thì đêm nay ngươi phải đi lãnh cung, ôm cây mai cùng nhau ngủ.Trong vương thành này quán bán đậu hũ hoa không hề ít, nhưng Sở Uyên lại chỉ thích ăn của một nhà, sinh bệnh rồi muốn ăn, không có khẩu vị cũng muốn ăn. Sau khi tin tức truyền ra ngoài, tất nhiên quán này cũng làm ăn phát đạt, thông thường còn chưa bày quán ra thì đã có người tới xếp hàng chờ mua, người bên ngoài tới vương thành lại càng vô luận như thế nào cũng phải ăn cho được một chén, lấy phương tiện về quê khoe khoang với hàng xóm láng giềng.Lần này cũng giống như những lần trước, hai người tìm một nhã gian trong trà lâu đối diện ngồi xuống, sau đó Đoạn Bạch Nguyệt đi ra ngoài mua đậu hũ hoa, Sở Uyên rót một bầu trà chờ hắn trở về, nhưng còn chưa kịp rót nước sôi vào thì đã có một người từ ngoài cửa sổ vọt vào.…Ngự lâm quân ẩn núp ở chỗ tối cũng không ngờ tới người này sẽ có thân thủ nhanh như vậy, vừa muốn xông vào thì lại bị Sở Uyên âm thầm giơ tay ra hiệu chặn lại, vì vậy đều ngồi trở lại chỗ cũ.Khách không mời mà đến là một tiểu nha đầu khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi, sống mũi hẹp mắt to, không tính là tuyệt sắc nhưng cũng là gương mặt làm người khác đã nhìn qua là khó lòng quên được —chính là Tiểu Đàm mà đêm qua Đoạn Bạch Nguyệt vẫn luôn canh chừng.Sở Uyên đoán ra thân thế của nàng, cười nói: “Sao vậy? Cô nương tìm ta có việc gì?”“Ta…chỉ là thấy cửa sổ ở đây đang mở, nên đi vào trốn một chút mà thôi.” Tiểu Đàm nói: “Ngươi cũng đừng đuổi ta đi ra, ngoài đó có một xú nam nhân muốn chiếm tiện nghi ta, chờ hắn đi rồi ta sẽ tự mình đi.”Sở Uyên hỏi: “Có cần ta giúp cô nương báo quan không?”“Không cần.” Tiểu Đàm nhanh chóng lắc đầu, vẫn còn lo lắng sẽ bị người phát hiện, vì vậy dứt khoát giơ tay đóng cửa sổ lại.Bên ngoài, một đám ngự lâm quân và thị vệ Tây Nam Phủ hai mặt nhìn nhau, chuyện gì vậy a…“Ngươi là công tử trong vương thành này sao?” Tiểu Đàm hỏi.Sở Uyên gật đầu: “Cứ xem là vậy đi.”Tiểu Đàm hỏi: “Vậy ngươi đã thành thân rồi sao?”Sở Uyên cười nói: “Tất nhiên.”Tiểu Đàm nói: “Thê tử của ngươi nhất định là rất xinh đẹp.”Sở Uyên gật đầu: “Ừ, khuynh quốc khuynh thành.”Vừa dứt lời, Đoạn Bạch Nguyệt liền bưng hai bát đậu hũ hoa trở về, nhưng không ngờ trong phòng cư nhiên còn có thêm một cô nương, nhất thời có chút nhíu mày.Tiểu Đàm nhìn về phía Sở Uyên, lại hỏi: “Là bằng hữu của ngươi ư?”Sở Uyên cười cười, cũng không trả lời nàng.Vậy là đúng rồi, Tiểu Đàm nhìn Đoạn Bạch Nguyệt: “Vậy…ngươi đã thành thân rồi sao?”Đoạn Bạch Nguyệt : “….”Sở Uyên nhẫn cười, âm thầm đưa tay ra hiệu với Đoạn Bạch Nguyệt.Đoạn Bạch Nguyệt gật đầu: “Thành rồi.”“Tại sao những người đẹp đều đã thành thân hết vậy!” Tiểu Đàm giậm chân một cái: “Biết trước như vậy thì ta đã sớm tới vương thành rồi.”Đoạn Bạch Nguyệt nói: “Nếu cô nương thật lòng muốn gả, trong vương thành này còn có rất nhiều thanh niên tài năng tuấn tú.”“Phi, ai muốn gả chứ!” Tiểu Đàm phun hết ngụm trà trong miệng ra, buông chén xuống rồi vọt nhanh ra ngoài.Đoạn Bạch Nguyệt nhìn theo nàng rơi xuống lầu chạy đi xa, xoay người nói: “Phương thức xấu hổ của tiểu nha đầu này cũng thật là khác biệt.”“Ngươi đoán nàng là ai?” Sở Uyên hỏi.“Còn có thể là ai, nhìn khinh công tuổi tác tướng mạo vũ khí cũng có thể đoán được.” Đoạn Bạch Nguyệt nói: “Vì sao nàng lại chạy tới chỗ ngươi? Chẳng lẽ là vì tối hôm qua chúng ta theo dõi nàng bị phát hiện rồi?”“Không phải nàng theo chúng ta tới đây đây, có lẽ là vì luống cuống nên đi nhầm đường thôi.” Sở Uyên nói: “Nghe nói bên ngoài có một xú nam nhân muốn khinh bạc nàng, có lẽ chính là bằng hữu của ngươi.”“Mặc dù Vũ Quyết không môn không phái nhưng cũng coi như là một thanh niên xuất sắc, làm sao có thể khinh bạc nàng ngay bên đường như vậy được.” Đoạn Bạch Nguyệt lắc đầu: “Chỉ sợ lại là tiểu nha đầu này hồ ngôn loạn ngữ thôi.”Tiểu Đàm chạy ra khỏi tửu lâu, sau đó quẹo vào một hẻm nhỏ, lại đúng lúc bị một đám huyền y nữ tử chặn lại ở ngõ cụt.…“Bằng hữu kia của ngươi lớn lên đẹp mắt không?” Sở Uyên hỏi: “Dựa theo tình hình vừa rồi thì xem tiểu nha đầu này chỉ thích nam nhân đẹp mắt thôi.”Đoạn Bạch Nguyệt lắc đầu: “Không riêng gì nàng, người của Phi Vu Môn đều thích nam nhân đẹp mắt.”Sở Uyên : ” ….”Sở Uyên nói: “Vì sao nghe có vẻ giống tà giáo như thế?”Đoạn Bạch Nguyệt cười nói: “Điều này có lẽ ngươi nói sai rồi, tâm yêu cái đẹp mỗi người đều có, thích người đẹp cũng chẳng có gì sai, nhưng nếu một lòng một dạ muốn đoạt người đẹp về tay mình thì đó mới gọi là sai.”“Chính là ở đây?” Bên ngoài trà lâu, huyền y nữ tử dẫn đầu đám người hỏi.“Đúng vậy!” Tiểu Đàm gật đầu: “Hai nam tử, đều rất đẹp, cao lớn tuấn lãng cực kỳ, hơn nữa còn chưa thành thân, Môn chủ bà bà nhất định sẽ thích!”Cho nên các ngươi mau đi cướp đi, chỉ cần đừng theo ta nữa thì cái gì cũng tốt.Sau khi Ngự lâm quân nghe được, đều cảm thấy tâm tình có chút phức tạp.Dường như có người muốn cướp Hoàng thượng và Vương gia trở về thành thân a?Sở Uyên ăn xong muỗng đậu hũ hoa cuối cùng trong bát, nói: “Hôm nay mùi vị hơi nhạt.”“Ăn thêm đĩa bánh bao này đi.” Đoạn Bạch Nguyệt nói: “Mì Dương Xuân đợi lát nữa hẵng ăn, ta cũng đã nói Đoạn Niệm dặn dò chủ quán giữ lại hai bát dùng cho buổi trưa.”“Ăn một bữa điểm tâm sáng cũng không được yên tĩnh.” Sở Uyên thở dài.Đoạn Bạch Nguyệt cười nói: “Nghe được?”“Ta cũng không phải người điếc, huống chi vừa rồi dưới cầu thang bọn họ làm ầm làm ĩ như vậy.” Sở Uyên nâng chén trà chậm rãi uống: “Không ăn bánh bao nữa, dọn bát đũa trên bàn xuống rồi dẫn người vào đây đi.”Trong đại sảnh bên ngoài nhã gian, khách nhân đã sớm chạy trốn hết. Chỉ có lão bản đang nơm nớp lo sợ trốn sau cây cột, không biết vì sao đột nhiên lại có một đám cô nương xông vào, lại càng không biết vì sao ngự lâm quân lại từ trên trời giáng xuống, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai bắt giữ toàn bộ đám người này — rõ ràng là mình cái gì cũng không làm a, là một người tốt.“Tiểu nha đầu kia còn ở trong đó không?” Sở Uyên hỏi.“Chỉ dẫn kẻ thù tới đây, còn nàng đã sớm chạy rồi.” Đoạn Bạch Nguyệt nói: “Nếu không có khinh công tốt thì làm sao có thể liên tục xông vào nhiều môn phái giang hồ như vậy được, dù sao cũng đã có người trong lòng nàng đuổi theo, chúng ta cũng không cần nhúng tay nữa, chi bằng gọi những người bên ngoài kia vào đây hỏi một chút xem thế nào.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 194
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...