Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Địa Cầu Online

Chương 8

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Dị năng của Mạch Mạch là một quyển sổ thiếu đòn, khiến cậu chỉ muốn một tay đập chết.

Edit:Meo Meo Lười Sưởi Nắng

-----------------

Đường Mạch không có thời gian để bi thương hay sợ hãi.

Vì thần côn cùng Tiểu Triệu hoàn toàn biến mất, ngay cả quần áo hay tài sản cũng không lưu lại, nên Đường Mạch không cần phải thu thập bất kỳ thứ gì.

Đường Mạch đóng cửa lại, rời khỏi thư viện.

Dưới toà Hắc Tháp ở trung tâm thành phố, bảy tám người vẫn còn quanh quẩn. Bọn họ hoang mang lo sợ ngồi liệt dưới đất, chưa rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Vì sao đám bạn vừa rồi còn cùng nhau chơi đùa hò hét, chỉ trong ngắn ngủi vài phút đã biến mất không còn tăm hơi? Còn cả hai người đàn ông trung niên đang phá dỡ lớp tường trắng kia nữa?

Bức tường trắng bằng nhựa kia là ba ngày trước cảnh sát dựng lên, bao quanh Hắc Tháp, không cho dân thường tiếp cận.

Hiện tại cảnh sát biến mất, nhà khoa học nghiên cứu bên trong bức tường cũng biến mất. Hai người đàn ông kia dỡ ra một cái lỗ lớn trêи bức tường, đến gần Hắc Tháp. Đường Mạch không đến đó, cậu chỉ nhìn thoáng từ phía xa, tiếp tục bước về phía trước.

Nhiều nhà khoa học như vậy, nghiên cứu mất nửa năm còn chưa tìm ra bất kỳ manh mối nào. Vậy thì Đường Mạch sao có thể làm rõ được Hắc Tháp rốt cuộc là cái khỉ gì chứ?

Hiện tại, Đường Mạch phải giải quyết vấn đề thứ nhất trước đã, cậu không có xe!

Bây giờ là 08 giờ 15 phút. Đúng 08 giờ, thần côn và Tiểu Triệu cùng biến mất.

Cũng giống như bọn họ, đại đa số người dân thành phố này đều biến mất. Không có tài xế, xe buýt với tàu điện ngầm cũng không hoạt động. Ngoài ra, rất nhiều người khi biến mất còn đang lái xe. Cho nên hiện tại đám xe đó đâm sầm vào nhau, chặn ngang đến nửa đường.

Đường Mạch đi bộ được nửa cây số thì nhìn thấy một chiếc xe Tiểu Hoàng* đang ngã rạp trêи mặt đất.

(* xe Tiểu Hoàng: xe đạp Ofo, hình dưới chú thích)

Cậu lấy di động ra quét mã QR.

"Quả nhiên không thể sử dụng......"

Đường Mạch nhíu mày, ngồi xuống quan sát kết cấu ổ khoá của xe Tiểu Hoàng. Nhìn hai phút, Đường Mạch nhặt một cục đá dưới đất, bắt đầu nện khóa bốp bốp bốp.

Phản lực quá lớn khiến cổ tay Đường Mạch phát đau, nhưng sức lực của Đường Mạch dường như lớn hơn trước rất nhiều, nện như vậy vài cái, móc khoá bằng sắt cũng đứt đoạn.

Đường Mạch suy tư nhìn ổ khóa bị mình nện cho tan tành, sau đó cưỡi lên xe Tiểu Hoàng về nhà.

Bốn mươi phút sau, cậu lái xe vào tiểu khu, dừng xe Tiểu Hoàng dưới lầu.

Tiểu khu yên tĩnh, xung quanh không một bóng người, chỉ có lá cây bị gió lay vang lên xào xạc. Đường Mạch về nhà, đơn giản thu thập vài bộ quần áo. Cha mẹ Đường Mạch đều là con một, ông bà Đường Mạch qua đời từ khi cậu còn nhỏ. Lên đại học, cha mẹ cậu bị tai nạn xe cộ qua đời, về sau Đường Mạch cũng ít liên lạc với họ hàng.

Mấy người bạn thân của Đường Mạch, tốt nghiệp đại học xong cũng rời Tô Châu, một người đi Bắc Kinh, một người đến Thượng Hải.

Con gái của thần côn cũng ở Thượng Hải, Đường Mạch có thể tranh thủ đi tìm thằng bạn mình luôn.

Chạng vạng tối hôm qua, Đường Mạch bị nhốt ở thư viện, về đến nhà việc đầu tiên là lấp đầy bụng, rồi mới nhét quần áo vào vali. Xong xuôi hết mọi việc, lại lòi ra một cái vấn đề nghiêm trọng hơn...

Vẫn là không có xe!

Từ Tô Châu đến Thượng Hải, ngồi tàu cao tốc chỉ mất nửa giờ, lái xe lại mất một giờ.

Tàu cao tốc chắc chắn lúc này đã ngừng hoạt động, Đường Mạch còn không dám nghĩ đến cảnh tượng ở đường sắt hiện tại. Trêи đường bộ, tài xế đột nhiên biến mất, tai nạn xe cộ xảy ra liên tiếp. Vậy thì ở trêи đường sắt, không có ai điều khiển, chỉ e là tàu hoả cũng bị đâm nhăn nhúm thành một đống rồi.

Cậu cần một chiếc ô tô!

Đường Mạch đi lên tầng trêи, gõ cửa chủ nhà. Qua ba phút, bên trong không có động tĩnh gì, Đường Mạch lại lôi cái cờ lê sắt trong nhà lên, dùng sức đập nát khoá cửa.

Vừa bước vào đã ngửi thấy khí ga nồng nặc.

Đường Mạch giật mình, lao nhanh vào phòng bếp tắt bếp ga, mở cửa sổ thông gió.

Trêи kệ bếp vẫn còn rau củ mới cắt, hiển nhiên là trước khi biến mất, chủ nhân căn phòng này đang chuẩn bị một bữa sáng ngon lành. Một năm trước, Đường Mạch sau khi tốt nghiệp liền thuê một căn phòng, chủ nhà là hai vợ chồng cực kỳ tốt, ở ngay trêи tầng. Hai vợ chồng già đã về hưu, ở nhà không có gì làm, thỉnh thoảng sẽ gọi Đường Mạch lên ăn cơm.

Đường Mạch không có xe, trước kia cũng thường xuyên mượn xe của chủ nhà.

Đường Mạch theo thói quen mở hộc tủ tivi ra lấy chìa khoá xe, lại kiểm tra cẩn thận một hồi, xác định trong phòng không còn ai mới mở cửa rời đi.

Thượng Hải gần Tô Châu, lái xe cũng không tốn quá nhiều xăng. Nhưng sau khi lên xe, Đường Mạch mới phát hiện, xe này còn chẳng có tí xăng nào, kim đồng hồ sát sạt vạch đỏ. Nhìn xăng tính thử, nhiều nhất chỉ chạy được nửa đường là đã phải bỏ xe lại rồi

Giờ phải đi đổ xăng ngay và luôn!

Đường Mạch cắm chìa khoá vào ổ, bẻ tay lái sang phải. Ngay lúc vừa khởi động được xe, một tia bén nhọn đau đớn bỗng nhiên xông thẳng lên não. Tựa như có một bàn tay siêu khủng đang ấn đè lên trái tim cậu, sắc mặt Đường Mạch trong nháy mắt trắng bệch, trái tim bụp bụp bụp nhảy lên, tốc độ lưu thông máu cũng đến cực hạn

Nhiệt độ cơ thể cậu cũng vọt tăng lên.

Trong một phút mà đã chạm mốc 40 độ!

May mà 40 độ cũng chưa làm chạm mạch đầu óc của Đường Mạch, ý thức cậu vô cùng tỉnh táo, rõ ràng cảm nhận được một con dao sắc nhọn đang làm thịt trái tim mình. Nhiệt độ cơ thể vẫn tiếp tục tăng, cơn đau tim cũng càng lúc càng kịch liệt.

Đường Mạch đấm một đấm xuống ghế lái phụ, nhưng như vậy cũng chẳng giảm bớt được tí đau đớn nào.

Đau đớn ác liệt cũng dần khiến ý thức Đường Mạch trở nên mơ hồ.

Mười tiếng đồng hồ sau, lúc Đường Mạch tỉnh lại thì sắc trời đã một màu đen kịt. Trong cơn hôn mê, quần áo cậu bị mồ hôi làm ướt nhẹp, được gió hong khô, sau đó lại tẩm ướt lần nữa. Cứ như vậy lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần, nhịp tim của Đường Mạch mới khôi phục bình thường, ngọn nguồn của đau đớn cũng tiêu tán.

Sắc mặt Đường Mạch còn có chút khó coi, nhưng đôi mắt lại vô cùng sắc bén, ánh mắt sáng ngời.

Đường Mạch xoa xoa ngực, nhịp tim lại như bình thường, kiểm tra các bộ phận khác trêи cơ thể, không có bất cứ dị thường nào cả.

Sau đó Đường Mạch vươn tay, từ không trung lấy ra một quyển sổ. (WTF O.o)

Chính xác là từ trong không khí lôi ra một quyển sổ, thế mà trêи mặt Đường Mạch lại chẳng có tí gì gọi là kinh ngạc!

Đây là một quyển sổ dạng bút ký (notebook), bên ngoài là bìa da cứng màu vàng nâu. Mở sổ ra, bên trong trống không. Đường Mạch nghiêm túc nhìn chằm chằm lên trang giấy trắng. Ngay lúc ánh mắt đăm đăm dán chặt vào giấy, từng chữ từng chữ dần dần hiện ra.

[Tên Dị Năng: Ăn sạch sẽ không trả tiền

Người sở hữu: Đường Mạch

Loại hình: Đặc thù

Công năng: Thu thập dị năng

Ghi chú: Trong lòng mỗi người đều có một ước mơ, đó là ăn sạch sẽ không trả tiền! Đừng nhìn Đường Mạch lớn lên như người bình thường, biết người biết mặt nào biết tâm. Hắn đến già cũng muốn làm chuyện như vậy. Đường Mạch 7 tuổi ăn vụng sô cô la của nhóc hàng xóm, không đưa tiền. 10 tuổi chép bài bạn cùng bàn, không đưa tiền. 15 tuổi lần đầu trong đời xem trộm tranh khiêu ɖâʍ, vẫn không đưa tiền! Ngươi xem, hắn chỉ muốn ăn sạch sẽ không trả tiền!]

Đường Mạch: "......"

Cái đồ bệnh thần kinh này!!!

Đường Mạch thiếu chút thì tạp mẹ nó quyển sổ điên này vào tường.

May mà cậu nhịn xuống.

Đây là dị năng của cậu! (=))))

Ngay khi Đường Mạch tỉnh lại, cậu liền biết mình có được dị năng. Dị năng này chẳng phải gió lửa điện sét, cũng không phải sức mạnh ghê gớm gì, mà là một quyển sổ. Còn là một quyển sổ thiếu đòn khiến cậu muốn một tay đập chết.

Đường Mạch không ngừng lật giở quyển sổ này, đáng tiếc, ngoại trừ trang đầu tiên hiện lên mấy dòng nhảm nhí, không còn bất kỳ thứ gì khác. Ngắm nghía nửa giờ cũng không tòi thêm cái gì mới, lại nhìn một lúc lâu nữa, trêи giấy lại xuất hiện một hàng chữ.

[Ghi chú: Ngươi còn tưởng rằng Đường Mạch sẽ đưa tiền sao? Đồng chí à, hắn đang nghĩ đến chuyện tới trạm xăng đổ xăng xong không đưa tiền kia kìa!]

Đường Mạch: "..."

"Bịch —"

Một quyển sổ bị ném ra khỏi cửa sổ xe.

Một phút sau, có một người trẻ tuổi mảnh khảnh tuấn tú, bước xuống xe, mặt không cảm xúc nhặt lại cuốn sổ. (=))))) Mạch Mạch đáng yêu muốn chết)

Ném sổ lên ghế lái phụ, Đường Mạch không muốn nhìn nó nữa. Cậu lái xe đến trạm xăng gần nhất. Trạm xăng dầu một mảnh tĩnh mịch, không có bóng người. Mấy ống dẫn xăng tuỳ tiện rơi trêи mặt đất, mùi dầu chảy lênh láng đến gay cả mũi, phỏng chừng nhân viên đang đổ xăng đột ngột biến mất.

Đường Mạch dừng một chút trước khi xuống xe, cầm lấy ví tiền vẫn ném ở ghế sau, bước ra ngoài.

Trạm xăng này hiển nhiên là không có ma nào, nhưng Đường Mạch vẫn gọi một tiếng: "Có ai không?"

Không thấy có ai đáp lại, Đường Mạch trực tiếp đi đến một cột đổ xăng. Trêи cột cắm một tấm thẻ, là thẻ mà nhân viên công tác thường dùng. Mỗi nhân viên công tác ở đây đều được cấp một tấm thẻ đổ xăng hạn mức cao, bọn họ sẽ trực tiếp trừ tiền trêи tấm thẻ này để bơm xăng cho khách hàng.

Đường Mạch không có xe nên cũng không có thẻ đổ xăng, hiện tại chỉ có sử dụng thẻ của nhân viên trạm xăng mà thôi.

Trạm xăng dầu yên tĩnh trống trải, thanh niên tóc đen cao gầy rất nhanh đã đổ xăng đầy bình. Màn đêm đen kịt luôn khiến con người ta cảm thấy căng thẳng. Nơi này vốn là khu vực phồn hoa của Tô Châu, nhưng hiện tại một bóng người cũng không có, chỉ có Đường Mạch đứng dưới cột đèn, đổ xăng.

Bóng tối xung quanh cứ như thể đang giấu diếm thứ gì đó, gió rít thét gào phần phật thổi qua.

Đường Mạch cắm lại van đổ xăng vào cột. Đang định rời đi, cậu tựa hồ lại nghĩ tới thứ gì, sắc mặt khẽ biến, rút ra tờ hai trăm đồng trong ví, dùng cục đá chèn lên tờ tiền trêи mặt đất.

Ngay lúc chuẩn bị đứng dậy, bỗng nhiên, một vật lạnh lẽo dí ngay trêи eo Đường Mạch, cậu vẫn duy trì tư thế khom lưng, không cử động.

"Đừng nhúc nhích! Đưa ví tiền đây, nhanh lên!"

--------

Meo Meo: Dị năng của Mạch Mạch là đi copy dị năng của người khác, dưới dạng một cuốn sổ thích phun tào =)))))

Chú thích: Xe Tiểu Hoàng

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 7: Hơn 6 tỷ người biến mất
Chương 8
Chương 8: – Dị năng của Đường Mạch (Part 1)
Chương 9
Chương 10
Chương 10: – Dị năng của Đường Mạch (3)
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 15: Trò chơi sinh tồn 7 người (Part 3)
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 18: Cuộc chiến với 3 kẻ "lén qua sông" (Part 1)
Chương 19
Chương 19: Cuộc chiến với 3 kẻ "lén qua sông" (Part 2)
Chương 20
Chương 20: Tác dụng của Trứng Gà Tây
Chương 21
Chương 21: Phó bản Cờ tỷ phú Mario (Part 1)
Chương 22
Chương 23
Chương 23: Phó bản Cờ tỷ phú Mario (Part 3)
Chương 24
Chương 24: Tổ chức dị năng "Attack"
Chương 25
Chương 25: Quái nhân Que Diêm
Chương 26
Chương 26: Phó bản – Giết chết Bill trong 20 phút (Part 1)
Chương 27
Chương 27: Phó bản – Giết chết Bill trong 20 phút! (Part 2)
Chương 28
Chương 28: Đường Mạch công tháp Tầng 1 (Part 1)
Chương 29
Chương 29: Đường Mạch công tháp Tầng 1 (Part 2)
Chương 30
Chương 30: Đường Mạch công tháp Tầng 1 (Part 3)
Chương 31
Chương 31: Đường Mạch công tháp Tầng 1 (Part 4)
Chương 32
Chương 32: Đường Mạch công tháp Tầng 1 (Part 5)
Chương 33
Chương 33: Đường Mạch công tháp Tầng 1 (Part 6)
Chương 34
Chương 34: Chiến đấu với Thực Nhân Ma (Part 1)
Chương 35
Chương 35: Chiến đấu với Thực Nhân Ma (Part 2)
Chương 36
Chương 36: Chiến đấu với Thực Nhân Ma (Part 3)
Chương 37
Chương 37: Chiến đấu với Thực Nhân Ma (Part 4)
Chương 38
Chương 38: Phó bản – Merry Christmas (Part 1)
Chương 39
Chương 39: Phó bản - Merry Christmas (Part 2)
Chương 40
Chương 40: Phó bản - Merry Christmas (Part 3)
Chương 41
Chương 41: Phó bản - Merry Christmas (Part 4)
Chương 42
Chương 42: Phó bản - Merry Christmas (Part 5)
Chương 43
Chương 43: Phó bản - Merry Christmas (Part 6)
Chương 44
Chương 44: Phó bản - Merry Christmas (Part 7)
Chương 45
Chương 45: Tháp Đen 2.0 (1)
Chương 46
Chương 46: Tháp Đen 2.0 (2)
Chương 47
Chương 47: Tháp Đen 2.0 (3)
Chương 48
Chương 48: Tháp Đen 2.0 (4)
Chương 49
Chương 49: Tháp Đen 2.0 (5)
Chương 50
Chương 50: Phó bản Thợ Giày Sắt (1)
Chương 51
Chương 51: Phó bản Thợ Giày Sắt (2)
Chương 52
Chương 52: Phó bản Thợ Giày Sắt (3)
Chương 53
Chương 53: Phó bản Thợ Giày Sắt (4)
Chương 54
Chương 54: Phó bản Thợ Giày Sắt (5)
Chương 55
Chương 55: Công tháp Tầng 2 (1)
Chương 56
Chương 56: Công tháp Tầng 2 (2)
Chương 57
Chương 57: Công tháp Tầng 2 (3)
Chương 58
Chương 58: Công tháp Tầng 2 (4)
Chương 59
Chương 59: Tôi là Phó Văn Thanh
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 8
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...