Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Dưỡng Thú Thành Phi

Chương 209

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Đã tỉnh rồi sao? Có muốn ngủ thêm một lúc không? Đợi lát nữa còn phải lênđường, sau này xe ngựa sẽ trực tiếp chạy về Phong Châu, không tiếp tụcdừng lại đâu." Ngón tay An Hoằng Hàn cố ý vẽ vòng tròn trên eo Tịch Tích Chi.

Tịch Tích Chi cảm thấy nhột, đẩy bàn tay lớn kia ra, sau đó liền muốnnhảy ra khỏi phạm vi khống chế của An Hoằng Hàn. Không ngờ thân thể vừađộng liền liên lụy đến hạ thân, Tịch Tích Chi đau đến nhe răng trợn mắt.

Oán hận trừng mắt nhìn An Hoằng Hàn, không tiếng động tố cáo.

Tịch Tích Chi càng là một bộ dáng tiểu tức phụ bị ủy khuất, An Hoằng Hàn càng cảm thấy vui vẻ, đưa tay liền nhéo gương mặt của nàng, "Không ngờsau khi nàng lớn lên, bộ dáng lại không tệ."

Mặc dù không thể xưng là mỹ nhân tuyệt sắc, lại phi thường thanh lệthoát tục, đặc biệt khắp thân nàng đều là các sợi linh khí, nhìn rất làsinh động đáng yêu.

Vừa nói về bề ngoài, Tịch Tích Chi đưa tay sờ sờ gò má của mình, "Có gương không? Ta muốn nhìn một chút."

"Bên kia có bàn trang điểm, trẫm ôm nàng qua." So với toàn thân TịchTích Chi không mặc gì cả, An Hoằng Hàn không biết đã mặc quần vào từ khi nào, chỉ để trần nửa người trên.

Tịch Tích Chi cũng không có cự tuyệt lồng ngực An Hoằng Hàn, lúc này quả thật nàng không muốn tự bước đi, mà tất cả đều là do một nam nhân nàođó làm hại.

Theo di động của Tịch Tích Chi, một đầu tóc bạch kim dần dần bày trênmặt đất. Sợi tóc của Tịch Tích Chi vô cùng mềm mại, lại còn sáng bóng,xa xa nhìn qua, giống như là thác nước màu bạc.

Lúc này Tịch Tích Chi mới phát hiện ra tóc của mình lại dài tới trênđất, đưa tay liền lướt qua một luồng tóc bạch kim. Trong lòng thầm nghĩ, đợi lát nữa nhất định phải cầm cây kéo cắt bớt, tiếp tục kéo trên mặtđất như vậy nữa, có thể trực tiếp dùng như cây chổi rồi.

Nhìn ra ý định của người nào đó, An Hoằng Hàn không đồng ý nói: "Hiệntại tất cả của nàng đều thuộc về trẫm, không có được sự cho phép củatrẫm, nàng đừng mơ tưởng đánh chủ ý lên đầu tóc bạch kim này."

Tịch Tích Chi tức giận không chịu nổi, "Tóc là của ta."

"Nhưng bây giờ nàng là của trẫm." An Hoằng Hàn lạnh nhạt trả lời, không để cho Tịch Tích Chi có chỗ thương lượng.

"Ai nói ta là của chàng rồi hả? Ta vẫn là ta, là của chính mình." TịchTích Chi cắn răng nghiến lợi, hận không được xông lên liều mạng với AnHoằng Hàn.

An Hoằng Hàn giống như không có nhìn thấy bộ dáng nàng tức giận khó thở, chỉ nói: "Thật sao? Như vậy chúng ta lại đi lên giường thử một chút?Xem xem rốt cuộc nàng là của ai? Cho đến khi nàng thừa nhận mới thôi."

Khóe mắt mang theo một tia chế giễu, An Hoằng Hàn giống như có chuyện lạ nhìn Tịch Tích Chi, bước chân dần dần dừng lại, hình như muốn đi trởvề.

Bây giờ Tịch Tích Chi vẫn còn cảm thấy phía dưới vô cùng đau đớn, lạinghĩ đến sức lực dữ dội trên giường của An Hoằng Hàn, bị sợ đến trựctiếp lắc đầu, rất không có khí tiết nói với hắn: "Ta là của chàng, làcủa chàng, vậy được rồi chứ."

Tịch Tích Chi uất ức, mắt nhiễm ánh nước, tại sao mình lại bị một đế vương phúc hắc ăn hết chứ?

"Nàng hiểu rõ sự thật này là tốt nhất." Lúc này An Hoằng Hàn ôm Tịch Tích Chi đi tới trước gương.

Gian phòng trọ này cái gì cũng rất cũ kỹ, bao gồm cả gương. Gương đượcchế tạo từ đồng thau, chỉ có thể soi sáng loáng thoáng ra bộ dạng TịchTích Chi.

Tịch Tích Chi chớp mắt mấy cái, thiếu nữ trong gương cũng chớp mắt mấy cái theo.

Tịch Tích Chi nghiêm túc xem xét kỹ lưỡng dung mạo của mình, thỏa mãn mà gật đầu, ít nhất ** xinh đẹp hơn mặt bánh bao lúc chỉ có vài tuổi. Đasố yêu tinh đều phải cực kỳ xinh đẹp, đặc biệt là hồ ly, chỉ dựa vàodiện mạo là có thể mị hoặc người đời. Mà Tịch Tích Chi cố tình khác cácyêu tinh khác, gương mặt này một chút cũng không dính dáng với hai chữxinh đẹp.

Đang lúc Tịch Tích Chi còn muốn nhìn thêm vài lần, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa.

“Chủ tử, cần nô tài phục vụ ngài rời giường không?” Lâm Ân khẽ gõ cửa phòng, hô vào bên trong.

Ông đi theo bệ hạ nhiều năm, tự nhiên sẽ hiểu bệ hạ không phải là ngườitham ngủ. Vậy mà hôm nay mặt trời phơi ba sào, đến Tư Đồ đại nhân và Lưu đại nhân cũng rời giường rồi, vậy mà cố tình chủ tử nhà mình lại ngủquên.

An Hoằng Hàn rất không kiên nhẫn nhíu nhíu mày, “Không cần, ngươi ở bên ngoài chờ đợi đi.”

Tịch Tích Chi không chút thú vị bũi môi, trong lòng thầm nghĩ, cũng maycả đêm hôm qua đều là mưa to gió lớn, nếu không lấy hiệu quả cách âm của gian phòng trọ này, chuyện tối ngày hôm qua sớm đã bị người ta pháthiện.

Vừa nghĩ tới tối hôm qua đột nhiên xuất hiện mưa to, còn có khi ở trongthùng nước tắm thì quanh thân An Hoằng Hàn phủ đầy vảy nhỏ, ánh mắt Tịch Tích Chi biến đổi, nhìn về phía An Hoằng Hàn, “Thân thể của chàng ...Còn có chuyện tối ngày hôm ua, chàng giải thích thế nào?”

Tịch Tích Chi nói ngập ngừng, có chút chần chờ.

Sắc mặt An Hoằng Hàn không thay đổi, cúi đầu nhìn người trong ngực,“Không phải nàng cũng đoán được rồi sao? Trong thân thể của ta chảy xuôi huyết mạch của tổ tiên An thị, đương nhiên có thể thừa kế Long Châu của hắn.”

Đây cũng là lý do mà mỗi đời đế vương đều sẽ không ngừng tìm kiếm bí mật kia.

Chỉ là An Hoằng Hàn không có nói cho nàng biết, trong thời gian đầu, hắn hoàn toàn không quá ham thích với bí mật kia. Tất cả đều vì sau khiTịch Tích Chi xuất hiện, mới kích thích tâm muốn đi tìm kiếm của AnHoằng Hàn.

Hắn không thỏa mãn một đời, cái hắn muốn là đời đời kiếp kiếp.

“Như vậy chàng có vì nuốt vào Long Châu mà trở nên không còn là ....”Tịch Tích Chi nhìn chằm chằm lồng ngực An Hoằng Hàn, không biết nên nóitiếp như thế nào.

“Không còn là người?” An Hoằng Hàn nói tiếp, cằm chống đỡ trên trán Tịch Tích Chi, nhẹ nhàng nói ra: “Sau khi nuốt vào Long Châu, thân thể trẫmxác thật xảy ra chút biến đổi. Thậm chí ngay cả trẫm cũng không dám bảođảm chuyện sau này.”

Chuyện tối ngày hôm qua, Tịch Tích Chi và hắn đều nhìn thấy tận mắt. Vềphần hắn có thể thay da đổi thịt, mọc cánh thành tiên thành rồng haykhông? Vậy thì không thể nào biết được.

“Không sao, vô luận sau này chàng biến thành nhu thế nào, đều có ta ởbên cạnh chàng, không phải sao?” Tóm lại sẽ không lo tịch mịch.

Một câu nói cuối cùng kia, Tịch Tích Chi không có nói ra mà lựa chọn nuốt vào trong bụng.

An Hoằng Hàn hôn nhẹ một cái lên trán Tịch Tích Chi.

Bên ngoài từ từ trở nên ồn ào, Tư Đồ Phi Du và Lưu Phó Thanh vừa mới gặp mặt lại cãi vã không ngừng. Không có bệ hạ ở đây, hai người bọn họ càng không thu liễm, ngươi một câu ta một câu, cãi vã không ngừng.

Tịch Tích Chi kéo kéo vạt áo An Hoằng Hàn, đi xuống từ trong ngực hắn.Vừa xuống đất, Tịch Tích Chi liền thúc giục linh khí, biến trở về thànhmột con chồn.

Vì không để người khác nghi ngờm Tịch Tích Chi vẫn an phận lấy hình chồn xuất hiện trước mặt người khác sẽ tương đối thỏa đáng. Huống chi, nếuvô duyên vô cớ có một thiếu nữ đi ra ngoài từ trong phòng của An HoằngHàn, sẽ chọc nhiều người hoài nghi?

An Hoằng Hàn mặc từng kiện y phục, sau khi sửa soạn xong liền ôm lấy con chồn nhỏ, mở cửa phòng ra.

Bên ngoài, tiếng tranh cãi của Tư Đồ Phi Du và Lưu Phó Thanh biến mất.

“Sáng sớm liền cãi nhau, các ngươi ném lễ nghi đi nơi nào?” An Hoằng Hàn nhấc chân nhảy ra.

Tư Đồ Phi Du và Lưu Phó Thanh xấu hổ cúi đầu, không dám lên tiếng.

An Hoằng Hàn cũng lười để ý tới hai người, phân phó Lâm Ân đi gọi tiểu nhị chuẩn bị bữa sáng.

Đợi sau khi ăn xong bánh ngọt, đám người bọn họ lại tiếp tục lên đường.

Lần này, bọn họ không có dừng lại nghỉ ngơi nữa, xe ngựa chạu thẳng tới Phong Châu.

Tịch Tích Chi ngẩn ngơ ở bên trong xe ngữa, rảnh rỗi không có việc gìliền dò xét linh lực của mình. Sau khi kết xuất nội đan, Tịch Tích Chicảm giác linh khí thật là một trời một vực với trước kia. Lúc trước chỉcần dùng một chút linh lực, Tịch Tích Chi đã cảm thấy không còn gì.Nhưng bây giờ có nội đan, nàng liền có thể thông qua nội đan, cũng không cần dự trữ linh khí ở trong người nữa.

Liên tiếp mấy ngày, Tịch Tích Chi vì tu luyện của mình tiến bộ mà vui vẻ dương dương tự đắc.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 209
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...