Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Gả Cho Đông Hán Đô Đốc

Chương 242

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trong lao tù ẩm ướt ngẫu nhiên có tiếng chuột kêu, hoặc là vài côn trùng không biết tên bò qua bò lại/

Nhiễm Mặc không nhịn được nữa, đứng dậy đuổi đám chuột bọ để chúng không gây ầm ĩ nữa, nhưng động tĩnh của nàng đánh thức Trầm Thanh Lê.

Nàng vội vàng áy náy, tự trách “phu nhân, là ta tay chân vụng về, làm ảnh hưởng ngài nghỉ ngơi”

Trầm Thanh Lê lắc đầu, ở chốn lao tù sao có thể nói tới hai chữ nghỉ ngơi, hôm nay nàng bôn ba mệt nhọc, tinh thần không quá tốt lại là chỗ, không ngủ được mà thôi “ngươi ngủ đi, đêm còn dài”

Nhiễm Mặc đâu dám đi ngủ, đang định cự tuyệt,Trầm Thanh Lê lại nói ‘không cần nhiều lời, chúng ta vừa đói vừa khát, đã không còn sức lực, đừng để hao tổn sức lực vô ích”

Nhiễm Mặc nghe lời, nằm xuống nhưng vẫn ngủ không an ổn

Trầm Thanh Lê đi đến bên chân tường, nhìn ánh trăng xuyên qua song cửa sổ, vẻ mặt xuất thần

Đến nửa đêm, có hai nha dịch xuất hiện ngoài cửa, Trầm Thanh Lê liền nâng cao cảnh giác, mặc kệ là vì mục đích gì thì hai người này cũng là lai giả bất thiện

Hai người này đang thì thầm to nhỏ, nghe nói bên trong là phu nhân của Cửu thiên tuế Lục Hoài Khởi, bọn họ tò mò, muốn xem nữ nhân của hắn có bộ dáng gì.

Lúc này nhìn thấy nữ tử ngồi yên tĩnh dựa người vào tường, vẻ mặt thanh tú dưới ánh trăng có vẻ phá lệ an tĩnh, da thịt nhẵn nhụi mềm mại, giống như một đóa tuyết liên thanh khiết, khiến người ta không thể nảy sinh ý nghĩ xấu.

Hai nha dịch nhìn mà ngẩn ngơ, thực ra dung mạo Trầm Thanh Lê không phải khuynh sắc khuynh thành nhưng khí chất toàn thân thì không phải nữ tử khác có thể sánh bằng, cái khí chất mà chỉ những người ở vị trí cao mới có, khiến cho bọn họ nhìn lâu cảm thấy có chút xấu hổ

Hai người kia phục hồi tinh thần, một người đáp “Trầm thị, Thượng thư chúng ta có việc muốn hỏi ngươi, mau theo hai chúng ta”

Thượng thư mà bọn họ nói là Tào Thu Vạn? Lúc này hắn tìm nàng là muốn tra hỏi chuyện của Lục Hoài Khởi? Trong lòng có vô số hoài nghi, ngoài mặt Trầm Thanh Lê vẫn bình tĩnh đáp “nếu vậy thì đi một chuyến thôi”

Nhiễm Mặc lúc này cũng tỉnh lại, đứng lên, chắn trước người Trầm Thanh Lê, cảnh giác nhìn hai nha dịch “phu nhân, ngài nên cân nhắc, ta cảm thấy Tào thượng thư cũng không phải người lương thiện gì, ta sợ hắn sẽ gây khó dễ cho ngài” Lúc ở ngoài đại lao, nàng nhìn thấy biểu hiện của Tào Thu Vạn và Hà Mẫn Tân đã hiểu bọn họ là cá mè một lứa, lúc này Tào Thu Vạn lại gọi phu nhân đi, chắc chắn không có gì tốt/

Trầm Thanh Lê biết nàng lo lắng hco mình, an ủi “ngươi ở đây đợi đi, ta đi một lát rồi về” Tuy nói vậy nhưng nàng cũng không biết mình có được bình an trở về hay không

Nhiễm Mặc cũng biết không thể khuyên Trầm Thanh Lê, mà có khuyên được, Tào Thu Vạn cũng sẽ có một ngàn lẻ một cách để bắt nàng đi.

Vì vậy nàng chỉ có thể bất an nhìn Trầm Thanh Lê rời đi

Dọc đường đi, Trầm Thanh Lê nhìn thấy phạm nhân bị nhốt trong phòng đều là bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ, có người còn vươn tay ra khỏi song sắt, hô to “oan uổng, tiểu nhân oan uổng, mau thả ta ra ngoài”

Hai nha dịch ngoảnh mặt làm ngơ, có người không kiên nhẫn liền dùng chuôi đao đánh lên tay các phạm nhân, miệng mắng “cút đi, đêm khuya khóc lóc ầm ĩ cái gì, đã vào đây thì đừng mơ có thể ra ngoài, các ngươi cho đại lao Hình bộ chúng ta là chỗ nào, kêu một câu oan uổng là chúng ta sẽ thả các ngươi ra ngoài?”

Một người khác thì rút roi vụt lên mặt phạm nhân, để lại vết máu chói mắt “nhìn cái gì? Chọc giận ta, ta móc mắt ngươi ra đó”

Trầm Thanh Lê thấy bọn họ lạm dụng tư hình tác oai tác quái, ánh mắt lóe lên vẻ thê lương.

Chính vì trong triều đình có những người như thế nên Tây Lương mới ngày càng suy yếu

Một nha dịch bực dọc nói “ánh mắt của ngươi thế này là sao? Ngươi chỉ là một tử tù còn dám xem thường huynh đệ chúng ta?” Tuy bọn họ bị khí độ của nàng chấn nhiếp nhưng cũng chỉ trong chớp mắt, lúc này nhìn thấy ánh mắt của nàng như vậy, cảm giác mình bị coi thường

Trầm Thanh Lê chỉ hờ hững đáp “hai vị đã nói ta là tử tội, như vậy cần gì để ý tới ánh mắt của ta.

Lúc này việc các ngươi cần làm là mau đưa ta tới chỗ Tào đại nhân, để Tào đại nhân đợi, chẳng lẽ các ngươi không sợ hắn tức giận?”

Hai nha dịch dù tức lại không dám chậm trễ, vội đưa nàng đến mật thất thẩm vấn phạm nhân

Đến trước mật thất, hai nha dịch đẩy Trầm Thanh Lê vào trong “mau vào đi, đại nhân đang chờ”

Trầm Thanh Lê bị đẩy khiến thân mình lảo đảo, tiếng xích sắt dưới chân va chạm vào nhau nghe càng rõ ràng hơn.

Nàng ổn định thân mình, đưa mắt nhìn mật thất, nhận thấy đây là một căn phòng kín, trên tường treo rất nhiều hình cụ, có cái vẫn còn dính vết máu.

Nàng theo bản năng muốn đưa tay sờ bụng nhưng kềm lại, không muốn khiến Tào Thu Vạn chú ý, nếu đối phương dùng cái này tra tấn nàng, làm cho đứa nhỏ trọng bụng nàng gặp nguy hiểm thì nàng hối hận cũng không kịp/

Tào Thu Vạn đắc ý hỏi “Lục phu nhân, ngài thấy mật thất của bản quan thế nào?”

Trầm Thanh Lê xoay người nhìn hắn, lãnh đạm cười cười “cũng không tệ, thứ nên có đều không thiếu, thứ không nên có cũng có rất nhiều.

Chỉ là, hi vọng mấy thứ đó không dùng trên người ta”

Tào Thu Vạn vuốt râu cười ha hả “nói chuyện thật thú vị, bất quá ngài yên tâm đi, chỉ cần ngài thành thật trả lời bản quan, bản quan sẽ không dùng tới đại hình.

Như thế nào, đều do phu nhân lựa chọn” Nói xong phất tay phân phó ‘người tới, dọn chỗ cho phu nhân”

Trầm Thanh Lê trong lòng cười lạnh, xem ra Tào Thu Vạn là người nham hiểm, không giống Hà Mẫn Tân tiểu nhân, hắn là người bề ngoài thơn thớt nói cười, bề trong nham hiểm giết người không dao, là một ngụy quân tử chính hiệu

Hai nha dịch mang một ghế bành tới, thoạt nhìn rất giống những chiếc ghế bình thường khác, nhưng thật ra bên trong có cơ quan

Trầm Thanh Lê lạnh mắt nhìn ‘thảm mỏng” phủ trên ghế, nàng sẽ không ngây thơ cho rằng Tào Thu Vạn thấm vấn tù nhân như nàng còn lót thảm trên ghế cho nàng ngồi.

Rõ ràng trên thảm kia có cắm nhiều kim châm li ti, nếu nàng không chú ý kỹ đã không phát hiện ra.

Tào Thu Vạn cũng thật đê tiện, nàng vừa tới đã dụng hình với nàng

Trầm Thanh Lê cười lạnh nói “Tào đại nhân, ta là một trọng phạm sao dám ngồi trước mặt ngài, cái ghế này, ta không có phước để dùng rồi”

Tào Thu Vạn nhíu mày, Trầm Thanh Lê này ánh mắt cũng thật tốt, lại nhìn ra gian trá trên chiếc ghế.

Hắn cười cười, vẻ mặt âm hiểm “phu nhân không cần khách khí như vậy, ghế là mang lên cho ngươi cũng không thể mang xuống lại, hơn nữa bản quan cũng không muốn người ta cho rằng bản quan là hạng tiểu nhân bỏ đá xuống giết, dù ngài không còn là Cửu thiên tuế phu nhân, bản quan cũng sẽ đối đãi với ngươi đầy đủ cấp bậc lễ nghĩa” Nói xong phất tay ra lệnh cho thủ hạ “các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau mời phu nhân ngồi xuống”.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 242
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...