Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Giấc Mộng Giang Sơn

Chương 1

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lâm Phong từ từ tỉnh lại trong bóng đêm.

Chung quanh ánh sáng mịt mờ, tầm nhìn của nàng lại mơ hồ, nghe được

bên cạnh có tiếng người nói chuyện, tiếng nói thanh thúy nhẹ nhàng rõ

ràng là của mấy nữ nhân, nàng không khỏi âm thầm chau mày. Làm sao thế

không biết, xe chạy nhanh quá, bản thân rủi ro rơi xuống lại không bị

ngã chết, nàng há chẳng phải là mạng quá lớn sao?

Chỉ nghe thanh âm Nhất Thanh dứt khoát nói: ” Thái tử cũng quá nhân

từ rồi, Phượng Phi bất quá mới nhảy sông một lần, ngài lại hủy bỏ tội

danh phản nghịch cho cả nhà nàng ta, điều này để người khác biết thì họ

sẽ nghĩ như nào đây?”

Trong lòng nàng rùng mình, Phượng Phi? Là ai vậy?

Lúc này tình huống như nào nàng chưa rõ ràng, cần phải cẩn thận. Lâm

Phong không dám mạo hiểm cho người khác biết nàng đã tỉnh lại, chính là

hí mắt nhìn lên, cảnh sắc xung quanh làm trong lòng nàng hít một hơi

lãnh khí.

Giường huyền mộc, chăn tơ tằm, giường cao mười hai thước, phía trên

có lớp lụa mỏng, kiến trúc cổ kính làm Lâm Phong cảnh giác, nàng đang ở

đâu đây?

Nàng hiểu ra đây dù sao cũng không phải thế kỉ 21 rồi, chẳng phải

nàng giống trong truyền thuyết đã… xuyên qua? Nhưng lúc này toàn thân

Lâm Phong đau nhức, không biết đã xảy ra chuyện gì? Chỉ có thể thông qua mọi người xung quanh để hiểu rõ vấn đề thôi. Đã có chủ ý, nàng khẽ xoay người đi nhìn mấy nữ tử kia.

Nàng đứng ở một góc dị thường đen đủi, những nữ tử kia không có thấy

nàng nhưng bởi đầu giường sa màn trùng điệp nên nàng cũng không nhìn rõ

bọn họ. Chỉ thấy một lục y nữ tử, một nữ tử khác mặc váy hoa hòe và một

hoàng y nữ tử nữa, tất cả đều là trang phục thời xưa.

Lâm Phong trong lòng thầm hỏi, chẳng lẽ gặp điều quỉ quái? Âm thầm

véo mình một cái nàng đau đớn thiếu điều nhảy dựng lên. Đau thế này

không phải là mộng rồi, trong lòng kêu khổ, nàng chú ý nghe tiếp.

Hoàng y nữ tử nói: ” Thái tử nghĩ thế nào chúng ta không nên để ý,

trong mắt ngài, Lam Phượng này chỉ là một phi tử nho nhỏ, không là gì

hết. Nhưng các tỷ tỷ, các ngươi cũng biết, hôm qua Lý thái y tới chữa

trị thương thế của nàng, rõ ràng nói là không cứu được, khí lực của nàng đã cạn, các ngươi bảo hôm nay tại sao lại sống lại rồi? Ta nghĩ trong

chuyện này tất có điều cổ quái.”

Hai nữ tử khác thuận miệng phụ họa mấy câu, nói năng úp mở, tựa hồ

đối với hoàng y nữ tử này vừa sợ vừa hận, ở trước mặt nàng lại rất khó

nói gì.

Hoàng y nữ tử cười lạnh một tiếng, giọng điệu có chút tàn bạo: “Từ

xưa hồng nhan họa thủy, nàng ta lớn lên xinh đẹp như vậy, rõ ràng chính

là tai họa, nếu để cho nàng sống lâu dài trong cung, chẳng phải muốn phá hư Thiên Thành Quốc nghiệp lớn? May là thái tử điện hạ không cần sắc

đẹp, đem nàng tới Trường Bàn Cung, hừ, thái tử ngài đối với Lam Phượng,

nhiều nhất chỉ là một hỷ sự vì chính trị, làm gì có tình cảm đáng nói

chứ!”

“Thái Tử Phi nói đúng, Lam Phượng cả người sát khí nặng, tỷ muội ta

nên mau chóng rời đi thôi.” Lục y nữ tử cười đáp, vừa kéo kéo nữ tử mặc

váy hoa hòe, nữ tử kia không hẳn sợ hãi Thái Tử Phi, nói: ” Dung tỷ,

Triệu tỷ, chúng ta nên đi thôi, ta theo lệnh Vương huynh tới thăm Phượng Phi, nếu nàng đã thoát khỏi nguy hiểm, bình an vô sự, vậy chúng ta hay

là mau rời đi cho an toàn.”

“Hừ, yêu ma quỷ quái nơi nào tới chỗ này đây! Linh nhi, trở về thì

thỉnh Quỷ Vu đại sư làm lễ giải trừ sát khí cho Trường Bàn Cung, nói là

lễ vật của Thái Tử Phi!” Hoàng y nữ tử thần sắc ngạo mạn hừ lạnh một

câu. Linh nhi nha đầu: “Dạ!”

Thái Tử Phi lúc này mới nói: “Dung phi muội muội, công chúa muội muội, chúng ta đi.”

Một lúc sau, dưới sự phụng bồi của thái giám cung nữ, bọn họ đều rời đi.

Việc ba người vừa nói chuyện ban nãy đã cho Lâm Phong một sự trợ giúp lớn, thuận tiện hiểu được thân phận buồn cười của mình trong cái thế

giới này.

Là nữ nhân của Thái Tử? Một tên thái tử chưa lên ngôi mà lại có nhiều nữ nhân như vậy, hắn có thể làm thành đại sự sao? Nằm ở trên giường Lâm Phong không vội không hoảng hốt, cười lạnh.

Suy nghĩ cực kỳ nhanh về tình trạng của mình, Lâm Phong hiểu nhìn

dáng dấp nàng tuyệt đối là sau khi chết hồn phách đã ly khai thân thể mà xuyên qua đến thế giới khác rồi, Thiên Thành Quốc gì đó ở trong lịch

sử cũng không nổi danh, chắc cũng không thuộc Trung Quốc, nàng thậm chí

còn không biết cái thời không này là dạng gì nữa.

Lâm Phong cũng không muốn tìm cái chết, trên thực tế nàng cho tới bây giờ không hề muốn chết, có thể là bởi vì ý chí sống của nàng quá mạnh

mẽ mới tạo thành kết quả xuyên qua này? Hiện tại, thật vất vả mới có cơ

hội sống sót nàng làm sao có thể cam tâm vứt bỏ? Cái thân thể Lam

Phượng- Phượng Phi này đoán chừng chính là do hoàng y nữ tử kia là Thái

Tử Phi hãm hại đến chết, thân ở chốn thâm cung bất cứ chuyện gì cũng

phải cảnh giác, nhưng là nàng không có biết Lam Phượng này là nữ nhân

như thế nào?

Nghĩ tới đây Lâm Phong híp nửa ánh mắt mở ra, nàng giả vờ ngủ say nửa ngày, chung quanh thật yên lặng cổ quái, coi như nàng ta là tội phi thế nào thì cũng là một phi tử cơ mà, ngay cả một cung nữ một thái giám

cũng không có? Hơn nữa bốn phía lại bài trí đơn giản, không hề giống như trong hoàng cung, mới vừa nãy Thái Tử Phi nói nơi này là Trường Bàn

Cung, chẳng lẽ đây không phải là trong hoàng cung?

Cũng đúng, chỉ có không ở hoàng cung thì Thái Tử Phi kia mới có lá

gan hạ sát thủ, nếu Lam Phượng là phi tử ở trong cung đình mà bị hại

chết thì nhất định sẽ xảy ra sóng gió không nhỏ.

Vừa nghĩ tới đây, một tiếng “Không tốt” nhất thời dâng lên trong

lòng! Lâm Phong âm thầm kêu khổ, chẳng lẽ Thái Tử Phi thấy nàng chưa

chết, giết một lần không đủ còn định tới giết lần hai?

Hừ hừ! Thái Tử Phi a Thái Tử Phi, ngươi giết Lam Phượng lão tử không xen vào, ngươi nếu muốn chọc ta. . .

Trong mắt hiện lên một tia hung quang, cũng rất khéo léo lập tức che dấu đi, Lâm Phong bất động thanh sắc nhảy dựng lên.

Hảo, xem ra Lam Phượng này thân thủ tốt, còn từng luyện qua võ công.

Làm quen một chút với thân thể, so sánh với bản thân mình, nguyên lai là thân thể có nhiều thương tích này có sức lực thật tiềm tàng. Đáng tiếc

chính là súng giảm thanh của mình không mang tới, nếu không chỉ bằng

thân thủ thiện xạ của nàng, một phát súng là có thể cho Thái Tử Phi kia

xuống địa ngục!

Buồn cười thật, nếu xuyên qua, làm sao không xuyên vào thân thể đàn

ông chứ? Lâm Phong không có thói quen mặc trang phục nữ nhân, bất luận

là cổ đại hay là hiện đại .

Chung quanh vẫn là sự yên lặng đáng sợ, Lâm Phong vốn rất am hiểu ẩn

nhẫn trong bóng tối, nàng lặng lẽ dò cửa phòng, phát hiện bên ngoài cũng không có thủ vệ. Đang định nhảy ra, đột nhiên có một lực vô cùng lớn

xông phá cửa phòng, nhanh chóng đi vào, thanh đại đao sáng loáng dưới sự ứng phó không kịp của nàng giờ đã kề trên cổ: “Không được nhúc nhích!

Không cho phép lên tiếng!”

Thanh âm nam nhân trầm thấp mà có từ tính ra lệnh cho nàng, giật mình trong lòng, nàng nghe lời không lên tiếng, mắt liếc ngang quét qua tên

nam nhân này.

Mắt phượng hẹp dài, ngũ quan tuấn kiệt, trời sanh từ bên trong đã

phát một cỗ khí thế vương giả mà bá đạo, tuyệt đối là cực phẩm mỹ nam tử thế gian hiếm thấy! Khá lắm! Lâm Phong đánh giá bề ngoài tên nam nhân

này điểm cao nhất, con ngươi đảo một vòng, ngoài mặt lập tức làm bộ như

nhìn hắn đến thất thần.

Nam tử nhìn lại một cái, thấy nàng biểu lộ vẻ mặt như thế, không thể

vì nàng xinh đẹp mà thay đổi chủ ý, cũng là hừ lạnh một tiếng: “Ngươi

nếu muốn toàn mạng thì biết điều một chút nghe lời của ta, chờ ta bắt

được thái tử Trường Bàn Cung, tự nhiên sẽ thả ngươi.”

Lâm Phong không khỏi ở trong lòng cười lạnh, thả nàng? Loại chuyện ma quỷ lừa gạt này đem đi lừa gạt nữ nhân khác ở thời đại này còn có thể,

còn nàng một chữ cũng không tin! Chỉ bằng cỗ khí tức bá đạo trên thân

nam nhân này, hắn cũng không thể bỏ qua cho nàng.

Một vương giả, từ nhỏ đã nắm giữ quyền sanh sát trong tay, nào đâu sẽ quan tâm đến tánh mạng của một nữ tử, cho dù là nữ nhân đó xinh đẹp đến thế nào, nếu là thời đại chiến loạn, lưu lại bất cứ địch nhân nào cũng

là mầm mống của tai hoạ! Lúc này hắn không có động thủ, bất quá là bởi

vì phía ngoài tình hình chiến đấu còn không rõ, mà nàng vừa nhìn y trang đắt tiền của hắn đã nghĩ có thể hắn là nhân vật chủ chốt, cầm nàng làm

con tin thôi.

Lâm Phong hiểu rõ hắn đang suy nghĩ gì, bởi vì Lâm Phong cũng là loại người lòng dạ độc ác, nếu như muốn nàng tráo trở, nàng làm được tuyệt

hơn. Chẳng qua là hiện tại không nên cùng đại soái ca này trở mặt. Thầm

nghĩ nên như thế nào thoát thân, nàng vừa thuận miệng “Dạ” một câu, làm

bộ như tin lời của hắn.

Ngoài cửa tiếng binh khí giao nhau càng lúc càng vang dội, Lâm Phong

cũng cảm thấy hô hấp càng ngày càng gấp gáp, nhìn tuyệt thế mỹ nam bên

cạnh, đột nhiên trong lòng nảy ra một kế.

Chương 1: Diễn biến mới

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 1
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...