Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Giấc Mộng Giang Sơn

Chương 29

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Phía tây Bắc Thần, trên đỉnh núi Hồng Sa nằm sau con sông, một nam tử mày kiếm mắt sáng đang đứng ngạo nghễ, toàn thân hắn tản ra một cổ hơi

thở u nhã mà ôn hòa, trên người có một tia khí âm tàn khó có thể bỏ qua, trong tay là bồ câu đưa tin màu trắng đang vỗ cánh bay đi.

Đây là con sông đệ nhất Ân Tang, Hồng Sa sông, không biết có phải do

nguyên nhân địa lý hay không mà mỗi ngày khi tối đến, khắp mặt sông bị

mặt trời chiều ánh dương đỏ sẫm một mảnh, ngư dân ở đó còn phát hiện một số núi, đảo bỗng dưng xuất hiện. Nhưng vô luận đuổi theo thế nào cũng

không thể tiến vào trong tiên cảnh, đây cũng là một trong những kỳ cảnh

của Hồng Sa.

“Đại ca, người đó tột cùng là ai, vì sao muốn chúng ta nhượng xuất

sơn trại?” Phía sau nam tử tuấn mỹ, có một người tuổi chừng 27-28 đi

tới, trên mặt hán tử này có một vết sẹo con con nhợt nhạt, thoạt nhìn

không uy vũ bất phàm thì cũng là nam nhân mãnh liệt, thật là có mấy phần tư vị của sơn tặc!

“Đó là danh tướng Dịch Bắc Phi của Tập Lan.”

Vừa nghe thấy tên này, hán tử lập tức lộ ra thần sắc kinh ngạc, nói:

“Dịch Bắc Phi tại sao lại tới đây? Chẳng lẽ hắn đã phát hiện ra sự an

bài của Điện hạ, muốn động thủ với chúng ta?”

“Không phải vậy. Chuyện Điện hạ an bài đã là chuyện của mười năm

trước, ngày đó chúng ta khi đến đây cũng không thể tin được thành tựu

ngày hôm nay của ngài, huống chi kẻ biết chuyện này không quá mấy huynh

đệ chúng ta, trừ một nhóm binh lính tự mình huấn luyện ra, không ai biết chúng ta có một vị chủ tử, hơn nữa cho dù bọn họ biết cũng không thể

biết thân phận của Điện hạ.”

Nam tử anh tuấn chậm rãi mở miệng: “Phe ta mới nhận được truyền thư

của Điện hạ, ngài muốn chúng ta triệu tập huynh đệ rời nơi đây đi trước

tới Thiên Lục Phường, Điện hạ đã có sắp xếp khác. Hoàng Tiếu, trước tiên đệ báo cho tất cả mọi người âm thầm chuẩn bị, nhớ cùng Dịch Bắc Phi

thương lượng nửa ngày, tận lực nâng giá tiền, cho đến khi hắn ra ngữ uy

hiếp mới chịu. Nhớ lấy không nên để lộ chân tướng, ta không tiện ra

mặt.”

Hoàng Tiếu nhìn giống hán tử lỗ mãng, nhưng thực tế lại thông minh

tháo vát, nghe vậy miệng rộng toét ra cười khoa trương một tiếng: ” Yên

tâm là không chút dấu vết, ta sẽ sắp xếp hết thảy.” Nam nhân kia anh

tuấn bất phàm, vẻ bề ngoài sẽ làm người ta cảm thấy hắn không phải là

sơn tặc, nếu để Dịch Bắc Phi nhìn thấy, tuyệt đối sẽ nghi ngờ.

Hoàng Tiếu sau khi rời đi, nam tử đó ngửa đầu tựa hồ nghi ngờ cái gì, cuối cùng lại không nghĩ ra.

“Điện hạ đến tột cùng là muốn làm gì… Vận chuyển dầu cải? Chính xác mà kỳ quái.”

——————————————————————

Y theo lời Thủy Vô Ngân, Hoàng Tiếu bày ra vẻ mặt thối tha cùng Dịch

Bắc Phi cò kè tới trưa, rốt cục Dịch Bắc Phi gật đầu đáp ứng số lượng

kim tiền, Hoàng Tiếu liền hạ lệnh cho tất cả đàn em rút tới u động phía

sau Hồng Sa Sơn, cũng chính là nơi bọn họ cất thuyền. Dịch Bắc Phi cũng

đồng ý, ngày mai bắt đầu bố trí sơn trại.

Nếu không chính mắt nhìn thấy, nhất định sẽ không ai nghĩ rằng Hồng

Sa Sơn không phải là một ngọn núi bình thường, nhưng lại có đội tàu

khổng lồ như thế! Đi thang dây xuống phía tây vách đá, có một u động

tương đối sâu, trong đó ước chừng có ba chiếc thuyền lớn, còn có một mô

hình các thương thuyền nhỏ, trận thế này dường như là lúc nào cũng chuẩn bị sẵn sàng ra biển.

Dịch Bắc Phi hiển nhiên là không quá tin tưởng những tên đạo phỉ này, đã cố ý phái người đi dò xét, rất nhanh đã có người hồi báo:

“Tướng quân, những tên đạo phỉ ở phía sau núi tựa hồ có dấu thuyền bè, đang chuẩn bị thủy lộ rời đi.”

Đi đường thủy cũng không để ý trước sự tình bên ngoài, Dịch Bắc Phi lại hỏi: “Còn có động tĩnh gì không?”

“Cũng không có gì quá dị thường, chỉ là…”

“Chỉ là cái gì?”

“Chỉ là, bọn họ cũng không mang quá nhiều hành lý, nhưng cả đám người đều vận chuyển những thùng tròn, mạt tướng phái người tra xét thì là

dầu cải, không biết bọn họ mang đi làm gì.”

Dịch Bắc Phi đối chuyện chiến tranh thì hiểu vô cùng rõ ràng còn đối

với thương nhân lại biết rất ít, suy nghĩ một chút nói: ” Có thể là mang đi buôn bán, tây phương nhiều nước nhỏ, cũng không có gì quái lạ, ngươi tiếp tục dò xét có gì thì kịp thời báo lại ta.”

Xế chiều gió êm sóng lặng, đợi đến đêm, đội tàu cuối cùng từ trong u

động lên đường, mặc dù có rất nhiều thuyền không dùng đến nhưng thanh

thế vẫn đủ hù dọa người, lúc này nam tử anh tuấn thân vận áo lam đã đứng ở đầu thuyền, trong khoang thuyền một tả một hữu hai người đang đứng,

thần sắc vui vẻ, phảng phất đang đợi để trình diễn một kịch bản đã được

biên tập tốt.

Đột nhiên Lâm Phong vận một bộ nam trang màu đen lại ngồi xuống, tiện tay cầm trái nho ăn, cười nói: “Thần Thiên, ngày đó ngươi suy nghĩ quá

thiếu sót, thuyền bè xa hoa như vậy, nghĩ một chút cũng biết chắc núi

này không tầm thường.” Thì ra là hai người đã men theo một đường nhỏ đi

tới phía sau núi phát hiện nơi cất giấu thuyền, thuyền bè tương đối xa

hoa, căn bản chỉ có đệ tử nhà giàu mới dùng, tình trạng Hồng Sa Sơn hẻo

lánh, sinh sống không phải là dễ dàng, làm sao có thể dùng thuyền tốt

như vậy?

Vốn rằng chủ ý của Bắc Thần Thiên cũng là không muốn dùng thuyền

lớn, thuyền nhỏ sẽ không gây sự chú ý, Lâm Phong đang nghe nói thế liền

lắc đầu ngăn cản, thuyền bè có xa hoa thì vào Thiên Lục Phường mới dễ

dàng, bọn họ có thể giả trang thân phận của thương nhân để vượt qua kiểm tra, không để người hoài nghi.

Làm cách nào để bỏ rơi được Dịch Bắc Phi là vấn đề trọng yếu nhất.

Hoàng Tiếu nhìn Lâm Phong, ngẫm nghĩ tâm phúc bên cạnh Bắc Thần Thiên có thể đếm được trên đầu ngón tay, trước kia chưa từng không nghe nói

đến người này, chỉ biết thời điểm hắn nghe thấy Lâm Phong yêu cầu đem

theo nhiều thùng dầu cải đi, ánh mắt như muốn rớt ra ngoài, điện hạ lại

nghe người khác chỉ thị!?

Hơn nữa Lâm Phong tuấn tú hết mực, ngũ quan tựa như điêu khắc, lúc

này cùng Bắc Thần Thiên đứng chung một chỗ, chính là hai mỹ nam tử mê

mệt chết người không cần đền mạng. Bắc Thần Thiên là nam tử anh tuấn

cuồng ngạo, có phong thái của một nam nhân đích thực, mà Lâm Phong tuấn

mỹ tinh tế, thần sắc lạnh lùng, thanh âm cố ý áp trầm, không ai nhìn ra

nàng là nữ tử.

” Ám, ta không rõ, nàng mang đi nhiều vậy, thuyền ra không được ba

bước thì sẽ bị Dịch Bắc Phi đuổi tới rồi, nàng thật có phương pháp

thoát khỏi bọn họ?” Lâm Phong lúc này dùng cái tên Ám, không lộ ra mình

chính là mỹ nhân nổi danh ở Phàn thành.

Thủy Vô Ngân ở đầu thuyền nhìn nàng một cái, hắn vẫn như trước mang

theo kinh ngạc, bất quá hắn cũng không hỏi, bởi vì Thủy Vô Ngân biết Bắc Thần Thiên không thích người khác hoài nghi mình, Lâm Phong do hắn mang đến, nếu dám hoài nghi Lâm Phong tức là hoài nghi chính Điện hạ.

Bất quá hán tử Hoàng Tiếu kia, thoạt nhìn giống như người không có

tâm cơ, nhưng cũng không đến nỗi để Điện hạ ghét, hỏi một câu rồi thôi.

Lúc này, phía ngoài có người báo lại: “Đại ca, những người đó cũng khó hiểu chuyện thuyền bè rời sông, sợ là muốn đuổi theo.”

Bắc Thần Thiên bí hiểm nhìn nàng: “Chú ý là của nàng, nàng nói làm sao?”

Lông mày Lâm Phong nhảy lên, Bắc Thần Thiên dùng loại thần sắc này

nhìn nàng khiến nàng có chút cảm giác sợ hãi sau lưng. Nàng lạnh lùng

phát hiệu lệnh: “Ra lệnh tất cả mọi người đổ dầu cải xuống sông.”

Đổ dầu cải xuống sông? Đây là trò đùa gì a~~? Hoàng Tiếu giật mình

nhìn nàng, từ trên khuôn mặt lạnh lùng của nàng cảm nhận được một cỗ áp

lực khó tả, ánh mắt kia như lóe hàn quang, dường như tùy thời cũng sẽ

“làm thịt” mình!

Nhất thời giật mình mới hiểu được, bên cạnh Điện hạ sao lại có người tầm thường? Vội vàng chiếu theo lời của nàng đi làm.

Thuyền xuất phát cũng đã chạy quá sông, hơn phân nửa sông cũng đã có

một tầng dầu cải thật dầy, đợi thuyền đi thêm một đoạn nữa, Lâm Phong

mới phát lệnh: “Bắn hỏa tiễn, đốt sông!”

Không chỉ là những người trên thuyền, ngay cả tay Bắc Thần Thiên cũng bỗng nhiên dừng chén ở không trung.

” Ám, ngươi có chủ ý gì? Mặt sông rộng lớn như thế, nước sẽ dập tắt

lửa, cho dù dầu cải có thể đốt nhưng không bao lâu nữa cũng sẽ bị dập

tắt, chúng ta vẫn bị bọn họ đuổi theo…” Mấy bộ hạ không kiềm chế được,

lại bị ánh mắt Bắc Thần Thiên sắc bén làm cho im lặng.

“Theo lời nàng nói mà làm!” Thanh âm bá đạo, không để một ai sinh ra

dị nghị! Thời điểm Bắc Thần Thiên phát lệnh cho bọn thuộc hạ không thích người khác nói nhảm, nhiều lời.

Thanh âm nghi ngờ nhỏ dần, rối rít đi xuống theo lệnh hành động, Lâm

Phong có chút có tự tin cười cười: “Thần Thiên, có ra ngoài cùng ta nhìn náo nhiệt một chút?”

Bắc Thần Thiên cười nhạt lên tiếng: “Vì sao không đi, cùng nàng ra nhìn, nhất định là náo nhiệt không tầm thường.”

Hai người mới bước ra khoang thuyền liền nghe phía sau có người hưng phấn hô to: “Thiêu cháy rồi! Lửa thật lớn!”

Hoàng Tiếu quay đầu lại nhìn, chỉ thấy dưới trời chiều, một mảnh màu

đỏ của ánh lửa, trên sông nhiệt độ dâng cao, không khí xoay chuyển,

thuyền bè ở phía sau đã gặp một trận đại hỏa nhìn không thấy rõ. Cả mặt

sông dưới chiếu xạ của trời chiều, ánh lửa bừng lên ngất trời, một mảnh

kỳ cảnh! Rõ ràng lửa cũng không lớn như vậy, nhưng thoạt nhìn lại như

‘liệt hỏa luyện ngục’, ai cũng không rõ là vì sao.

Vẻ kinh ngạc hiện ra trên mặt mỗi người, trong miệng Hoàng Tiếu không ngừng lẩm bẩm: “Quá kỳ diệu, quá kỳ diệu rồi!”

Lâm Phong cũng không phải là muốn dùng lửa để ngăn trở thuyền bè đối

phương, lúc này đột nhiên xuất hiện hình ảnh một đội tàu đang hướng bên

này chạy tới.

Hoàng Tiếu đứng bên cạnh một nam nhân “Ai nha!” một tiếng, thần sắc

mặt ngưng trọng: “Đây không phải là thuyền bè của Dịch Bắc Phi sao? Bọn

họ đã mọc cánh bay qua? Tại sao lại ở nơi đó?”

Lâm Phong khẽ mỉm cười: “Không cần để ý, cứ hướng bên kia mà chạy,

đây là ảo ảnh, bọn họ thực ra đang cách chúng ta càng ngày càng xa.”

Bắc Thần Thiên cũng không khỏi tò mò: “Như vậy đi qua được cũng không phải không thể a? Thế sẽ càng ngày càng gần bọn họ?”

“Là càng ngày càng xa, bọn họ nhất định cũng nhìn thấy huyễn ảnh của

chúng ta đuổi theo, ảo ảnh này là cùng phương ngược hướng, nếu bọn họ

chạy càng xa, chính là cách chúng ta càng ngày càng gần, những đạo lý

khoa học có nói ngươi cũng không hiểu, các ngươi chỉ cần để ý chạy nhanh thuyền là được, đợi đến khi ảo ảnh biến mất, chúng ta đã sớm cách xa

bọn họ.”

Mê hoặc người ta không chỉ là do ảo ảnh, con sông này nằm trong vùng

lãnh thổ mưa rất nhiều, không khí gặp lạnh bốc hơi, ban tối do sự chênh

lệch nhiệt độ trong ngày, ánh mặt trời xuất hiện sẽ làm mật độ tầng

không khí bất đồng nên gặp cảnh vật do chiết xạ mà xuất hiện, cũng chính là ảo ảnh mà bình thường hay nói đến, bất quá cảnh vật chiết xạ là cùng phương ngược hướng, thời đại này cùng cổ đại không sai biệt lắm, không

có ai biết những thứ này.

Lâm Phong dùng một mồi lửa, để cho mật độ tầng không khí tăng cao,

tạo ảo ảnh, khu vực này gần đây vốn liên tiếp xuất hiện hiện tượng ảo

ảnh tự nhiên, lúc này nàng chỉ cần hơi chút làm mờ ám là có thể thành

công, lửa này làm người khác không giải thích được, càng làm người bội

phục bản lãnh của nàng.

Chung quanh thanh âm dồn dập, tiếng nước chảy, tiếng thán phục hòa

thành một mảnh, Lâm Phong không thưởng thức quang cảnh khó gặp phía sau

Bắc Thần Thiên, đối với sự rối rít tới sợ hãi, nàng làm như không thấy.

Đột nhiên có cánh tay đặt lên bả vai mình, Lâm Phong quay đầu lại,

hồng quang ánh lên người nam nhân này, gương mặt anh tuấn có một loại tư vị nói không ra lời.

“Vào trong khoang thuyền đi, gió bắt đầu thổi rồi.” Nàng lơ đãng nghe thấy thanh âm ôn nhu cực điểm, làm trái tim bỗng dưng nhảy chậm một

nhịp.

“Ừ.” Hàm hồ đáp một tiếng, trong lòng vì tín nhiệm của hắn mà thấy

vui mừng, thật ra nàng không ghét bị tín nhiệm hay tín nhiệm người khác, bất quá đúng như lời Bắc Thần Thiên, điều kiện tiên quyết phải là lý

trí.

Ở nơi này là một mảnh kỳ cảnh, Lâm Phong cùng Bắc Thần Thiên thành công bỏ rơi Dịch Bắc Phi, rời đi.

(Táo không hiểu cái khúc xạ với chiết xạ gì đó nên có đoạn edit không được chuẩn. T__T Mọi người bỏ qua cho!!)

Chương 1: Diễn biến mới

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 29
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...