Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hào Môn Tuyệt Luyến: Tổng Giám Đốc Không Yêu Vẫn Cưỡng Ép

Chương 13

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Dật Thanh . . . . . . Bạn bè ?" Cúi đầu nhìn danh thiếp trong tay, Tổng giám đốc tập đoàn Vân thị. Chức danh để cho nàng treo lòng của thoáng nhẹ một hơi. Ít nhất người này không phải người xấu.

"Đúng, bây giờ cô có rảnh không?" Lăng Thiếu Dương nhíu mày hỏi.

"Thật xin lỗi, tôi không rảnh!" Thi Tĩnh lắc đầu, mặc dù cô rất vui vẻ có thể tìm được bạn Dật Thanh, nhưng cô cũng không có quên bây giờ đang chăm sóc bà Vân. Căn bản không có thời gian đi làm chuyện của mình.

"Cô ở đây chăm sóc mẹ Dật Thanh ?" Lăng Thiếu Dương khẽ nhướng mày.

"Không sai, cho nên tôi không có thời gian cùng anh đi ra ngoài! Lăng tiên sinh, tôi không thể đi ra quá lâu!" Thi Tĩnh khẽ gật đầu "Rất hân hạnh được biết anh. Hẹn gặp lại!" Dứt lời cũng không quay đầu lại xoay người đi vào trong viện dưỡng lão.

Nhìn chằm chằm bóng lưng Thi Tĩnh rời đi, Lăng Thiếu Dương càng ngày càng cảm giác cái nhìn trước của mình sai. Một người cong gái như vậy thấy thế nào cũng không phải là một người hám lợi ? Hơn nữa, Dật Thanh là người hoạt bát sáng sủa, nhưng cũng không là một người đàn ông hồ đồ. Không thể nào ngay cả phụ nữ cũng thấy không rõ.

Rốt cuộc là sai lầm chỗ nào? Hắn cư xử nhiệt tình một lần, làm sao lại như vậy?

Lăng Thiếu Dương mang theo nghi vấn lại một lần nữa tìm đến phòng làm việc của Vân Dật Bạch. Bên trong phòng làm việc Vân Dật Bạch đột nhiên ngẩng đầu, nhíu mày "Làm cái gì?"

"Hôm nay mình đi gặp cô gái kia!" Lăng Thiếu Dương nói thẳng.

Nghe vậy, Vân Dật Bạch bỗng chốc đứng lên " Lăng Thiếu Dương!" Hắn cảnh cáo nói nhỏ. Không muốn giải thích nhiều như vậy chính là vì không muốn làm cho bạn tốt tham dự chuyện này. Không ngờ hắn thế nhưng bí mật đi tra xét.

Lăng Thiếu Dương giơ hai tay lên, "Hảo hảo hảo, mình biết rõ cậu nói, mình không nên đi tìm cô ta. Nhưng mình cũng là quan tâm a! Cậu không thể đối với mình như vậy!" Hắn không nhịn được nhíu mày nỉ non.

"Ai cho cậu tự tiện đi tìm cô ta?" Vân Dật Bạch lạnh lùng nhướng mày nói.

"Mình là quan tâm cậu a, cho nên mình mới tìm người đi tra một chút. Chỉ là làm sao cậu chưa báo cáo cho mình biết cô ấy là một người con gái như vậy?" Lăng Thiếu Dương tức giận nói xong, "Mình thiếu chút nữa mắng cô ấy!"

Nghe nói, Vân Dật Bạch xem thường mắt chợt lóe sáng, hừ lạnh một tiếng "Chỉ gặp mặt một lần, cậu biết rõ cô ta là hạng người gì?"

Không phát hiện bạn tốt kỳ lạ, Lăng Thiếu Dương sờ lên cằm "Mình đây nói gì cũng không sai a! Cô gái kia vừa nhìn thì không phải là một cô gái điên khùng, là cậu nói gạt mình!"

"Mình không có nói quá cô ta!" Vân Dật Bạch để cây bút trong tay xuống, "Thấy, cậu có thể rời đi chứ? !" Hắn vẫn không có muốn cùng bạn tốt tiếp tục nói chuyện tính toán trời đất.

"Mình có câu hỏi, tại sao cô ấy phải ở cùng bác gái trong viện dưỡng lão?" Lăng Thiếu Dương hồ nghi mở miện, "Này không phải là cậu ra tay chứ?"

"Mắc mớ gì tới cậu?" Vân Dật Bạch tức giận nói, "Cậu là cảnh sát à!"

"Cái gì cảnh sát?"

"Quản thật rộng!"

Ngẩn người, Lăng Thiếu Dương mới phát hiện bạn tốt nhạo báng hắn, lên tiếng giác hắn buồn cười mà nói "Cậu chừng nào thì có cảm giác hài hước như vậy rồi hả ?"

Vân Dật Bạch giương môi kéo ra nhất mạt vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười "Cám ơn đã khen!"

"Mình không có đùa giỡn với cậu. Giữa cậu và Thi Tĩnh có cái thỏa thuận gì? !" Lăng Thiếu Dương nhạy cảm nói.

"Mặc kệ có cái gì? Mình chỉ có thể khẳng định là cậu và ngựa đực không có quan hệ!" Vân Dật Bạch nói thẳng "Mình mời cậu tới là vìcông việc."

"Tổng giám đốc, tôi bảo đảm tôi sẽ không làm trễ nãi tiến độ công việc. Nhưng cậu có thể hay không nói cho mình biết, tại sao thời điểm trở thành ngựa đực rồi hả ?" Điểm này hắn cần có một lời giải thích.

Vân Dật Bạch chỉ là quét bạn tốt một cái, thong thả ung dung nói xong, "Mỗi đêm một người phụ nữ khác nhau không giống ngựa đực là cái gì?"

Lăng thiếu dương nghe nói rất tổn thương, mặt bi thương nói, "Cậu không thể bởi vì cậu không có phụ nữ ôm mà nói mình như vậy?”

"Ân Hừ!"

"Cậu đừng cho là nét mặt cậu như này thì mình liền không có biện pháp ?" Lăng thiếu dương bĩu môi,"Mình sẽ hiểu cậu ghen tỵ với mình!"

"Mình sẽ không cùng một động vật tranh chấp cái vấn đề này!" Cuối cùng chuyển chủ đề bạn tốt đi chỗ khác rồi, Vân Dật Bạch thong thả ung dung nói qua.

"Cậu là đối với mình kỳ thị!" Lăng Thiếu Dương phẫn nộ nói.

"Tùy cậu nói! Cậu đã yêu thích phòng làm việc của mình, mình liền đem nó tặng cho cậu. Ngoài ra, những tài liệu này trên bàn đồng thời làm phiền cậu!" Vân Dật Bạch đột nhiên đứng dậy cầm lên áo khoác hướng cửa đi tới.

Lăng Thiếu Dương lập tức biến sắc mặt "Cậu có ý tứ gì?"

"Tôi có việc phải xử lý. Tổng giám đốc làm phiền anh!" Lộ ra nụ cười Vân Dật Bạch biến mất ở phía sau cửa.

"Này, cậu không thể đối với mình như vậy a! Mình. . . . . ." Trơ mắt nhìn bạn tốt rời đi, Lăng thiếu dương không nhịn được nỉ non ra tiếng, "Tại sao bị thương luôn là tôi à!" Tốt bụng quan tâm nhưng bây giờ phải ra sức lao động.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 13
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...