Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hoa Hồng Đen: Nổi Loạn Và Sa Đoạ

Chương 90

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sau khi Hắc Ly rời đi, Trình Chấn Nam cũng không ra khỏi thư phòng ngay. Ông ngồi một mình trong căn phòng lớn tĩnh lặng, nghe tiếng đồng hồ kêu tích tắc rất nhỏ.

Hồi lâu sau, Trình Chấn Nam mới vươn tay cầm lấy khung ảnh đặt trên bàn trà lên. Ông vuốt nhẹ mặt thủy tinh trong suốt, phủi bỏ lớp bụi mỏng bám ở đó.

"Y Vân, anh nói cho em một chuyện bất ngờ nhé!" Trình Chấn Nam dịu dàng mỉm cười với người trong ảnh. Ông nhỏ giọng bảo: "Có vẻ thằng con nghịch ngợm của chúng ta đã biết cảm giác thích ai đó rồi đấy em à."

Thực ra lời của Hắc Ly không hề sai. Là người trải qua hai mối tình đều yêu đến điên cuồng, Trình Chấn Nam nhanh chóng cảm nhận được cậu con trai cưng của mình đã có cảm giác không nên với cô thiên kim nhà họ Vu.

Từ ánh mắt cho tới từng hành động mà Trình Đế Uy dành cho Hắc Ly, tất cả không chỉ đơn thuần xuất phát từ ý định chọc giận ông. Và dường như chính bản thân Hắc Ly cũng lờ mờ nhận thấy điều đó. Thế nên, cô mới nói rằng ông đang mất tự tin.

"Cô bé ấy rất tốt." Đây là lời nhận xét khách quan của Trình Chấn Nam về Hắc Ly: "Chỉ tiếc, lại là người mà Tiểu Uy không nên thích."

Y Vân, anh phải làm sao bây giờ?

...

"Bà chủ, Triệu phu nhân đã tới!" Chị Phi đứng ngoài gõ cửa, nói vọng vào trong để thông báo cho Lâm Nhã An về sự xuất hiện của một vị khách.

"Cho cô ấy vào đi." Bên trong vang lên tông giọng đều đều quen thuộc của Lâm Nhã An.

Bà vừa dứt lời, cửa phòng liền được mở ra. Người phụ nữ trung niên ăn vận giản dị đứng ngay trước cửa nhìn thẳng Lâm Nhã An.

Lâm Nhã An tháo cặp kính trên mắt. Bà cũng nhìn người phụ nữ, khẽ mỉm cười ôn hòa: "Triệu Minh Thư, đừng đứng đó nữa. Mau tới đây ngồi với tôi."

Người được gọi là Triệu Minh Thư lúc này mới chậm rãi đi đến chỗ Lâm Nhã An. Bà ta ngồi xuống đối diện bà, mở túi xách lấy ra một tập tài liệu đặt lên bàn.

"Đây chính là thứ chị cần, chị dâu họ!" Triệu Minh Thư đẩy tập tài liệu về phía Lâm Nhã An, mở miệng nói.

Từ cách xưng hô, chắc có lẽ ai cũng đoán được thân phận của Triệu Minh Thư. Không sai, bà ta hiện đang là vợ hợp pháp của Vu Hạo Đông.

Lâm Nhã An chưa vội đáp lời Triệu Minh Thư, mà rót trà mời khách. Xong xuôi, bà cầm tập tài liệu xem qua mấy lượt.

Có được thứ này, Vu Hạo Đông coi như xác định bóc lịch dài hạn trong nhà đá. Tuy nhiên...

"Vu Hạo Đông có nghi ngờ không?" Lâm Nhã An liếc qua Triệu Minh Thư, dò hỏi.

"Chị yên tâm. Mọi thứ đều an toàn." Triệu Minh Thư khẳng định chắc nịch: "Anh ta chắc chắn sẽ không nghi ngờ đâu."

Trong mắt Vu Hạo Đông, Triệu Minh Thư căn bản chẳng uy hiếp gì với ông ta cả. Tất cả bắt nguồn từ việc Vu Hạo Đông vì muốn chứng minh cho người ngoài thấy rằng ông ta không hề có dã tâm tranh đoạt, nên đã chấp nhận lấy một người vợ không môn đăng hộ đối.

Mấy năm vợ chồng chung sống, Triệu Minh Thư cũng chưa từng can dự bất kì chuyện liên quan đến Vu gia. Cho nên Vu Hạo Đông càng không đề phòng bà ta.

Nhưng...

"Lâm Nhã An, tôi đã đưa thứ chị cần cho chị. Chị có thể đảm bảo giúp tôi li hôn thành công hay không?" Ngay từ đầu, cuộc hôn nhân của Triệu Minh Thư đều là do Triệu gia thuận theo ý Vu Hạo Đông bắt ép thực hiện. Hiện tại, Vu Hạo Đông và Vu Kính Trung xác định sẽ một mất một còn. Bà ta đương nhiên phải tìm đường thoát an toàn cho mình.

Lâm Nhã An nhấp ngụm trà lài thơm lừng. Tay gõ nhẹ lên mặt bàn: "Bình tĩnh, chớ nóng vội. Càng nóng vội càng dễ thất bại. Tôi nghĩ là, cô sẽ không muốn mười năm chờ đợi của mình đổ bể trong phút chốc đâu nhỉ?"

Lời của bà lọt vào tai Triệu Minh Thư, ngay lập tức khiến bà ta trở nên cảnh giác, vội tra vấn: "Lâm Nhã An, chị đã biết những gì rồi?"

Chị ta khi không nói chờ đợi mười năm, tra ra chuyện gì rồi ư?

Lâm Nhã An thấy thái độ của Triệu Minh Thư như vậy, có chút không kìm được mà bật cười thành tiếng. Bà đóng tập tài liệu, đặt lên giá sách ngay cạnh bàn. Xong lại chống cằm, thản nhiên đáp: "Biết những gì à? Tôi biết tất cả về cô. Từ việc cô bị chia cắt khỏi tên vệ sĩ riêng mà mình trót yêu đến việc cô bị ép gả cho Vu Hạo Đông..."

"À, nghe nói cô và tên vệ sĩ đó còn có một đứa con gái năm nay mười một tuổi. Tên gì ấy nhỉ? Hình như là Minh Châu đúng không?"

"Lâm Nhã An!" Nghe Lâm Nhã An nói, Triệu Minh Thư tức giận nói lớn: "Chị định đem chuyện của Minh Châu ra uy hiếp tôi?"

"Ồ không, tôi nào có độc ác như thế!" Thái độ của Lâm Nhã An vẫn bình thản và ôn hòa đến mức khiến người khác chán ghét: "Tôi chỉ muốn nhắc nhở cô thôi, em dâu à. Rằng trước khi tôi 'dọn dẹp' xong những kẻ ngáng đường chồng con tôi, cô tuyệt đối không được phép đề cập tới việc li hôn với Vu Hạo Đông. Nếu để cậu ta nghi ngờ thì..."

Nói đến đây, bà liền im lặng, để Triệu Minh Thư tự ngầm hiểu vế sau. Triệu Minh Thư tất nhiên cũng biết rõ nếu mình nóng vội sẽ hỏng cả đại sự. Bà ta càng biết người phụ nữ tên Lâm Nhã An này nói là làm.

Năm xưa, Triệu Minh Thư trót yêu vệ sĩ riêng của mình. Thậm chí còn muốn đi đến hôn nhân. Nhưng ông bà Triệu nhất quyết phản đối, cho rằng tên vệ sĩ đó không xứng với con gái cành vàng lá ngọc của bọn họ.

Rồi Vu Hạo Đông đột ngột tới Triệu gia, tỏ ý mong có thể kết duyên cùng Triệu Minh Thư. Nghe việc này, ông bà Triệu vừa mừng lại vừa lo. Mừng vì có thể được đại gia tộc như Vu gia để mắt, kết thân thì chắc chắn một bước lên mây. Còn lo? Đương nhiên là do Triệu Minh Thư đã mang thai. Con ai có lẽ chẳng cần hỏi nữa.

Ông bà Triệu lúc ấy ba lần bốn lượt bắt Triệu Minh Thư bỏ đứa bé và kết hôn với Vu Hạo Đông. Nhưng Triệu Minh Thư kiên quyết trái ý ba mẹ, thậm chí dùng cả cái chết dọa dẫm. Cuối cùng, ba người họ đành thoả hiệp. Nếu Triệu Minh Thư sinh đứa bé này ra, bà ta bắt buộc phải giao nó cho người vệ sĩ nuôi nấng rồi thực hiện liên hôn gia tộc.

Triệu Minh Thư hiểu rõ, bản thân cứ tiếp tục chống đối ba mẹ thì người bà ta yêu và đứa con khó mà sống yên. Do đó, bà ta chỉ có thể sắp xếp cho bọn họ ra nước ngoài định cư để tránh khỏi những nguy hiểm. Về phần mình cũng đành chấp thuận số phận.

Thế nhưng, mười năm hôn nhân, Triệu Minh Thư dần dần nhận ra bản thân cũng chỉ là tấm bình phong giúp che giấu dã tâm tranh đoạt của Vu Hạo Đông. Do vậy, bà ta càng nung nấu ý định ly hôn để đoàn tụ với gia đình của mình.

Mà Lâm Nhã An, chính là người sẽ mang đến cho Triệu Minh Thư cơ hội đó.

"Chị yên tâm. Tôi cũng chẳng muốn mình vĩnh viễn không thể gặp lại họ. Nên sẽ kín miệng tới khi mọi chuyện trót lọt." Triệu Minh Thư kiên định đáp.

"Rất tốt." Lâm Nhã An hài lòng gật đầu: "Đại sự mà thành, tôi sẽ giúp cô li hôn rồi bố trí để cô đoàn tụ cùng ba con họ. Về phía Triệu gia, không cần lo."

Có được lời đảm bảo của Lâm Nhã An, Triệu Minh Thư coi như thả lỏng đôi phần. Bởi vì bà vốn là người cực kỳ trọng chữ tín.

Lúc này, như nhớ đến điều gì quan trọng, Triệu Minh Thư vội vàng mở túi xách lần nữa, lấy ra một chiếc hộp nhỏ. Bà ta đưa nó cho Lâm Nhã An.

"Đây là cái gì?" Lâm Nhã An không nén nổi lòng hiếu kì, tò mò hỏi.

Triệu Minh Thư nở nụ cười đầu tiên kể từ khi đến đây, khẽ đáp: "Mẫu tóc của Vu Hạo Đông."

Tất cả đã bắt đầu rồi!

(Miêu: Nhà họ Vu làm tôi sợ quá? Đủ loại drama xào trộn;-;)

P/s: Vì Miêu bận học quá nên truyện có lẽ chỉ ra được khoảng 1~2 chương/tuần thôi. Thành thật xin lỗi mọi người.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 90
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...