Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hoa Miêu Miêu

Chương 26

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Meo!” Tôi vui mừnglao về phía đấy lần nữa, không ngờ gậy trêu mèo lại chạy tít đằng xa.Cứ như vậy, tôi liên tục vồ, liên tục đuổi, cuối cùng đuổi đến đầu hànhlang, xuất hiện trước mắt là khuôn mặt tươi cười đong đưa của Ngao Vân.

“Đúng lúc thế.” Giọng của anh ta không đứng đắn, cái gậy trêu mèo cứ lúc lắctrong tay anh ta, tôi nhớ đến lời dặn của Bích Thanh Thần Quân, vội vàng quay đầu lại, lấy tay che mắt, không nhìn cái gậy trêu mèo. Tên kiadường như muốn trêu tôi, anh ta cố ý cầm cái gậy trêu mèo đong đưa trênđầu tôi, vừa đong đưa vừa ngọt ngào nói,”Miêu Miêu , nhìn lên phíatrên.”

Tôi nhè nhẹ hé ngón tay ra, lén lút nhìn cây gậy trêu mèonhưng rồi lại vội vàng dừng tay lại, giả vờ không muốn chơi trò chơi,nhân lúc anh ta không nghi ngờ dừng tay lại, nhanh chóng xoay mình vồlấy, đẩy Ngao Vân cùng cái gậy trêu mèo ngã lăn xuống đất.

Nềnnhà ở Long Cung đều trải Bạch Ngọc, trơn bóng, tôi lập tức đè lên NgaoVân và cây gậy trêu mèo của anh ta, liếm liếm môi, dương dương đắc ýnói:”Đâu hàng đi!”

“Đừng.” Ngao Vân cười hì hì lắc đầu,”Ngươi thật thô lỗ.”

“Hừ hừ, không nghe thì cho ngươi biết tay.” Tôi định chổng ngược đuôi lên,lại nghĩ đến cái đuôi không có lông, vội vàng buông thõng xuống, cămgiận uy hiếp.

“Ngươi muốn xử ta thế nào?” Ngao Vân nằm ở trên đất, hé mắt nhìn, cảm giác hơi uể oải.

Tôi suy nghĩ một lát trả lời:”Ta sẽ cắn ngươi!”

“Cắn ở đâu?” Ngao Vân nhướng mày, dường như phấn khích trở lại.

“Ừ…” Tôi bắt đầu thật thà cho rằng anh ta bị đè ngã xuống đất, mái tóc đỏxõa tung tóe trên nền, trong mắt có lớp sương mê muội, làn môi mỏng khẽ nhếch lên, từ từ tuột vai áo xuống để lộ xương quai xanh, tuột xuốngtiếp, cơ bắp ở dưới lớp áo giáp rắn chắc, eo đeo thắt lưng da thú rấttinh xảo, dưới eo là cặp đùi thon dài, toàn thân toát lên vẻ đẹp hoànmỹ, giống Bích Thanh Thần Quân.

Ít nhất cũng rắn chắc hơn Mạc Lâm gầy gò một trăm lần, nhưng… Nên cắn ở đâu nhé? Nhìn thấy tôi do dự quálâu, Ngao Vân nhiệt tình đưa ra kiến nghị:”Hi vọng ngươi đừng cắn vàoxương quai xanh của ta, ở đó rất mẫn cảm.

Anh ta nói nơi khôngđược cắn thì tôi càng muốn cắn! Tôi nhanh chóng nằm áp sát người xuống,liếm nhẹ lên xương quai xanh của anh ta, lập tức day day.

“Nhẹ một chút.” Ngao Vân co cả người lại, rên nhẹ một tiếng, hai tay ôm lấy eo tôi, ôm chặt lấy tôi vào lòng.

Anh ta còn muốn phản kích sao? Phát hiện bị vây hãm tôi vội vàng kêu lên,cắn càng mạnh, không ngờ hai tay của anh ta bắt đầu vuốt xuống dưới,chạm vào vùng đuôi của tôi, cảm giác như bị điện giật, tôi bỗng nhiênphát hiện, anh ta muốn sờ vào đuôi của tôi, nơi khiến cho tôi cảm thấyxấu hổ mất mặt, làm sao để cho người khác nhìn thấy được? Tuyệt đốikhông được!

Tôi vội vàng rút hai tay ta, đẩy hai cánh tay đangtrói của anh ta ra, nhảy sang một bên, tủi thân mở to mắt nhìn anh ta,tố cáo:”Ngươi sờ vào đuôi của ta sao?”

“Ừm, chưa sờ kĩ.” Ngao Vân so vai.

“Không được sờ!” Tôi to tiếng.

“Tại sao?” Anh ta ngạc nhiên.

“Bởi vì lông của ta vẫn chưa dài ra được!” Tôi nghiêm túc nói với anh ta,”Cho nên không được sờ vào!”

“Ai da!” Ngao Vân cúi đầu cười to.

Anh ta chế giễu tôi rất lâu, vẫn không có dấu hiệu ngừng trêu, đáng ghét…Trong lòng tôi càng oán giận Mạc Lâm, tức giận chạy lên cầu thang, nhặthòn Trân Châu ở dưới đất lên ném vào người Ngao Vân, ra lệnh cho anh takhông được cười!

Ngao Vân hít thở sâu mấy cái, mới ngưng đượccười, sau đó bước đến tỏ vẻ áy náy với tôi vì sự thất lễ của anh ta, vànói muốn tặng quà cho tôi coi như là tạ lỗi.

“Ngươi thích mũ quýđược làm từ san hô vạn năm hay là quần áo được may bằng tơ Trân Châu màu đỏ?” Anh ta đứng bên cạnh tôi lấy lòng hỏi.

“Đó là cái gì?” Tôi ngạc nhiên hỏi.

Thế là Ngao Vân đưa tôi đến hiên cung điện, ra lệnh cho con cua thuộc hạ đi trước lấy hai đồ vật kia ở kho chứa bảo bối ra, quả nhiên hào quangsáng chói, chiếu vào mắt tôi không mở ra được, hơn nữa các Đãi Nữ ở hiên cung điện nhao nhao nhìn tôi với ánh mắt đố kị, ngược lại tôi muốn cũng không thể không cự tuyệt món quà này của anh ta:”Quá nặng!”

“Không đáng quý, Bảo Ngọc thì phải đi với người đẹp.” Ngao Vân xoa đầu tôinói,”Ngươi mặc lên nhất định sẽ cướp đi toàn bộ phong thái của Hồng Hạnh Tiên Tử và Hằng Nga trên trời đấy.”

Tôi rung rinh lỗ tai, khổ sở giải thích với tên ngốc này:”Tôi muốn nói là trọng lượng quá nặng, sẽ đè chết tôi!”

“Ặc…” Ngao Vân hơi đờ ra, anh ta do dự một lát lại hỏi,”Thế ta tặng ngươi cái trâm Trân Châu bảy màu nhé?”

“Không cần.” Tôi kiên quyết trả lời.

“Thế ngươi muốn cái gì?” Ngao Vân vẫn hào hứng hỏi.

Tôi nhớ lại sự thú vị được bơi lội trong nước cùng với Bích Thanh Thần Quân khi đến dự tiệc, vội vàng trả lời to:”Tôi muốn Tỳ Thủy Châu.”

“Cái đó không đáng đồng tiền.” Ngao Vân khó xử nói,”Tôi chưa từng tặng quàbủn xỉn như vậy cho người con gái mình thích, ngươi chọn cái khác đi.”

“Khôn cần gì, chỉ cần cái này!” Tôi sợ anh ta không cho, vội vàng nịnh bợ cọcọ lên người mấy cái,”Có cái đấy thì ta có thể xuống biển bắt cá, TỳThủy Châu là được nhất!”

“Ngươi tính toán thật tinh quái.” NgaoVân lắc đầu ngao ngán, bảo thuộc hạ đi lấy Tỳ Thủy Châu xinh xắn kếtthành một vòng xích để tôi đeo.

Tôi tràn đầy hứng thú lập tức lao ra ngoài, muốn nhảy vào trong nước xem hiệu quả như thế nào, Ngao Vâncười khổ sở đi theo sau tôi.

Tỳ Thủy Châu đúng là đồ vật tuyệtvời, sau khi xuống nước, tất cả nước đều biến thành hình cầu, ôm lấy tôi ở giữa, hơn nữa bước chân của tôi đi đến đâu, hình cầu này cũng đi theo về hướng đấy, vui quá tôi cười vang.

Ngao Vân nhìn thấy tôi vuivẻ, cũng rất vui, anh ta không dùng Tỳ Thủy Châu, chỉ bơi trong nước, tư thế đẹp mắt hơn bất kì loài cá nào, hơn nữa tất cả Thủy tộc nhìn thấyanh ta đều chào hỏi, rất cung kính, dường như là thuộc hạ của anh ta,phát hiện này khiến cho tôi hơi ngượng khi bắt cá chơi trước mặt anh ta.

“Miêu Miêu” Anh ta bơi đến bên cạnh tôi, sờ sờ cái tai mèo của tôi nói,”Cómuốn đến vườn hoa nhà tôi không? Đó là nơi đẹp nhất biển Đông.”

Tôi lúc này, sớm đã quên béng lời dặn dò của Bích Thanh Thần Quân, lập tức gật đầu bước theo anh ta.

Đó là một rừng san hô không nhìn thấy ranh giới, lại có vô số hải thảo đẹp đang nhảy múa nhẹ nhàng, còn có rất nhiều con sứa trong suốt bơi lội, ở giữa là một tòa cung điện nhỏ màu trắng.

Tôi rất hào hứng, chạynhảy khắp nơi, Ngao Vân đi đến bên cạnh tôi nói:”Đáy biển đẹp hơn mặtđất rất nhiều, còn có cá tươi ăn không hết, ngươi muốn sau này ở lại đây cùng ta không?”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 26
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...