Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Kế Hoạch Dưỡng Thành Sesshomaru

Chương 59

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Ngươi

không phải nàng." Sess thả ra Thương Long phá, Huy Nguyệt nhanh chóng dùng

yêu lực ngăn trở.

Ta bởi

vì dùng hết linh lực phá kết giới của Huy Nguyệt, cho nên ta chỉ có thể nằm sấp

ở tại chỗ, không cử động nổi. Mắt thấy hai người đang triền đánh, Sess tựa hồ

quay đầu liếc ta một cái, sau đó xoay người dùng hết sát chiêu hướng Huy

Nguyệt.

Nhưng

dù sao Huy Nguyệt cũng là yêu quái từng khiến hai đại yêu quái kết hợp mới có

thể phong ấn, liền tính hiện tại năng lượng của Sess không yếu hơn cha hắn,

nhưng cũng thiết yếu có Yue thứ hai giúp hắn mới được.

Hiện

tại có thể đứng bên cạnh hắn chỉ có ta , ta cường chống đỡ đứng lên, mà lúc này

khôi giáp của Sess bị mũi tên của Huy Nguyệt đánh nát, cắm ở trước ngực Sess.

Ta

hoảng hốt che miệng, Sess từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ chịu vết thương nghiêm

trọng đến vậy. Nhưng ngay cả mày, hắn cũng không nhăn một chút, lấy tay rút mũi

tên ra. Máu tươi phun ra văng khắp nơi, tay chân và đầu óc của ta lạnh như

băng, nhưng bất lực, thân mình lại yếu đuối ngã xuống.

Cắn

chặt răng, khi cảm giác miệng đã tràn ngập máu tươi, rốt cục đứng lên . Rút ra

luyện nha trên lưng, thả người nhảy lên bổ tới.

Hai đối

một, ta không tin ta thua nàng về kiếm đạo.

Bởi vì

trước kia ta cùng Sess thường xuyên cùng một chỗ luyện kiếm đạo , cho nên phối

hợp rất tốt. Huy Nguyệt bị buộc lui ra sau mấy bước, nàng là đại yêu quái, đã

cảm giác được trên hai thanh đao đều có yêu lực tương đương cường đại, không

dám dễ dàng đụng chạm, như thế chúng ta lại chiếm tiện nghi.

Nhưng

muốn khiến nàng ta bị thường, tựa hồ đã không còn cơ hội. Hai bên lại đều bị thương,

tình thế xem như tám lạng nửa cân. Nhưng không đúng a, là yêu lực của nàng yếu

bớt , hay là chúng ta bên này khí cường ? Nhưng đánh đánh ta rốt cục minh bạch

.

Năng

lực của Sess là yêu lực, mà năng lượng của ta lại là linh lực, có thể nói là

thiên địch của yêu quái. Linh lực của ta không những làm Huy Nguyệt yếu đi mà

còn lây sang cả Sess

Nghĩ

đến đó, ta ném luyện nha sang một bên, dùng tay không đánh.

Lần

này, Huy Nguyệt lui nhanh hơn, lui đến bên cạnh căn phòng trên không trung.

Nàng đột nhiên vươn tay đem yêu lực toàn bộ tập trung vào bàn tay, ta cảm giác

được yêu lực biến hóa, không rõ vì sao ở khi trọng yếu lại làm như thế, chẳng

lẽ nàng ta không sợ bị chém sao? Vừa nghĩ đến đây, đao của Sess đã chém cánh

tay trái của Huy Nguyệt. Yêu lực của nàng ta bị phá trừ

Nhưng

cùng lúc đó, bàn tay của nàng phun ra lốc xoáy yêu khí thổi mạnh ta từ không

trung lâu các xuống.

Nàng

đắc ý cười to nói: "Sesshoumaru! Nàng nếu từ nơi này ngã xuống hẳn phải

chết, ngươi lựa chọn cứu nàng hay là bỏ cánh tay này của ngươi?!"

Ngàn

vạn không nên a, ngài chỉ còn có một cánh tay !

Dưới

tình thế cấp bách, ta nhanh chóng vận khởi phong chú, bay vọt đến bên trên Huy

Nguyệt

"Chết

cười! Ngươi cho rằng nữ nhân bên người ta dễ dàng chết như vậy sao?" Sess

đột nhiên tràn độc khí, Huy Nguyệt vội bỏ ra tay hắn, lui lại mấy bước.

Cơ hội

tốt! Ta vận khởi toàn thân linh lực triệu hồi Xích Diễm, thành bại chính là lúc

này!

Oanh

một tiếng! Xích Diễm đánh trúng Huy Nguyệt, thân thể xinh đẹp của nàng ta hoa

lệ bay! Thật tốt quá, thành công ! Ta vừa muốn hoan hô, liền cảm thấy trước

ngực một mảnh lạnh như băng, cúi đầu mới thấy một mũi tên bằng xương đang cắm

sâu vào giữa ngực. Kỳ quái chính là ta lại không cảm thấy sợ hãi, chỉ là nhìn

Sess, rồi thân thể dần rơi xuống.

Cảm giác

được người ôm vào trong ngực, chậm rãi hạ xuống. Suy yếu chỉ vào ngực mình nói:

"Không nên sợ, có thiên sinh nha..." Nếu chết rồi thì ngươi lại cứu

ta.

"Câm

miệng!"

"Động

thủ đi" Cảm giác được hô hấp càng ngày càng rút, liền tính hắn không động

thủ thì cũng không kiên trì được bao lâu.

Sess

thả ta nằm xuống cỏ, tay cầm mũi tên xương, nhưng hắn do dự không nhúc nhích,

mày gắt gao nhăn ở một chỗ.

"Sess

Sess.." Chết một hồi rồi lại sống lại, sau khi tỉnh lại thì không có vết

sẹo nữa, thật tốt! Nhưng ta biết, Sess không muốn mạo hiểm! Đang nghĩ, chỉ thấy

Sess đột nhiên nâng tay, mũi tên xương kia bị hắn rút mạnh, bay ra khỏi ngực ta

"A!"

Ta đau đến kêu to, ý thức bắt đầu mơ hồ. Trong lòng lại dậm chân, hận Sess sao

không nói trước. Nhưng ta lại không có khí lực nói chuyện, ngay cả một ngụm

không khí cũng chưa hút vào đã dần ngất đi. Trong tai nghe được Sess vội vàng

kêu gọi: "Tiểu đồng! Tiểu đồng! Đáng giận!"

Khi ta

tỉnh lại, hẳn là sau khi Sess dùng thời sinh nha bổ hướng ta, nhưng khi mở to

mắt lại phát hiện người đang ở trên giường bệnh viện. Vợ chồng Dịch Tiểu Minh

đang đứng ở trước giường ta, trên mặt tràn đầy lo lắng.

"Ba...

Mẹ..." Giọng nói thật đáng sợ, ta giật nảy mình.

"Tiểu

Đồng! Tiểu Đồng tỉnh!" Bọn họ vội vàng đến gần: "Thật tốt quá, con đã

choáng váng hôn mê ba ngày, rốt cục đã tỉnh lại!"

"Vết

thương?" Ta còn nhớ rõ mình bị trọng thương, trở về đây thế nào cũng không

biết.

"Bác

sĩ nói không có vấn đề gì, chie là bị thương phần mềm, phải chăm sóc tốt thân

thể." Dịch Tiểu Minh ôn nhu nói, Hậu Đằng Tinh vỗ vỗ lưng của nàng nói:

"Tỉnh rồi thì không sao nữa ." Đang nói, bên ngoài dì Higurasi đi

đến, nói: "Dì có nấu canh, khi Tiểu Đồng tỉnh lại... A, đã tỉnh rồi sao,

thật cám ơn trời đất!" Nàng buông canh xuống, rồi nói: "Hôm kia khi

cháu bị anh trai Inuyasha mang về, dì còn tưởng rằng... May mà kịp đưa đến bệnh

viện."

Là Sess

đưa ta trở về? Vì sao không trực tiếp giết rồi cứu? Hiện tại khen ngược, đau

muốn chết!

"Tiểu

Đồng, chúng ta đã nghe dì Higurasi nói qua chuyện của con, tuy rằng không biết

nguyên nhân, nhưng mẹ cùng với cha con đã thương lượng, chờ con khỏe hắn sẽ

theo chúng ta trở về, không thể lại làm loại chuyện nguy hiểm này nữa ."

Dịch Tiểu Minh nhìn thẳng ánh mắt ta chờ đáp án.

"Không

thể! Đau đau đau!" Ta không thể đi về, huống chi hiện tại chuyện với Sess

còn chưa giải quyết.

"Tiểu

Đồng..."

"Tiểu

Minh, không nên ép đứa nhỏ, để con bé suy nghĩ kĩ." Hậu Đằng Tinh giữ chặt

Dịch Tiểu Minh an ủi.

"Vậy

con phải nhớ, ngàn vạn phải nghĩ kĩ."

"Vâng!"

Ta gật đầu, cảm thấy bản thân có chút ích kỷ , làm cho bọn họ lo lắng vì ta như

vậy. Trong lòng ấm áp , cảm giác có thân nhân thật tốt.

Cứ như

vậy ở trong bệnh viện hỗn loạn nằm hai ngày, Kyosai và Mina đều đến thăm ta.

Nhưng bọn họ cũng không hỏi gì thêm, chỉ là chúc cho ta sớm ngày xuất viện.

Lại qua

vài ngày, ta được xuất viện . Ngồi ở ghế dài trong sân bệnh viện phơi nắng,

không biết hiện tại Sess thế nào , có thể vì lo lắng cho ta mà cảm xúc táo bạo?

Vậy thì Jaken sẽ không hay ho , nghĩ nghĩ nở nụ cười.

"Bị

thương đến mức này cũng có thể cười được sao?" Thanh âm này là Kyosai, hắn

ngồi bên cạnh ta, nói: "Em thật là một cô bé luôn làm cho người ta

phải quan tâm."

"Thực

xin lỗi!" Cúi đầu giải thích, câu này là lời nói thật.

"Nói

cho thầy, vì sao lại bị vết thương nghiêm trọng như vậy?"

"Tai

nạn xe cộ..." Không đến ba tháng lại xảy ra hai lần tai nạn xe cộ, có phải

ta rất không hay ho a!

"Tiểu

Đồng, thầy có thể gọi em như vậy không?" Kyosai quay đầu nhìn ta hỏi.

"Đương

nhiên có thể." Đây cũng không phải trường học.

"Bác

sĩ chủ trị cho em là ban học của thầy, thầy vừa mới ở chỗ hắn. Theo lời hắn

nói, vết thương ở ngực em rất giống vết thương bị kiếm trực tiếp xuyên vào, rất

ít có tai nạn xe cộ có thể tạo thành vết thương như vậy. Lần trước cánh tay

cũng giống nhau, nhưng người nhà của em và em đều nói là do tai nạn xe cộ, bọn

họ cũng rất kỳ quái. Nói cho thầy, rốt cuộc em đang làm chuyện gì nguy

hiểm, khiến một thân đều là vết thương!" Kyosai có chút kích động, hai mắt

vốn luôn lạnh nhạt giờ nhìn thẳng ta, tựa hồ muốn từ nơi đó được đến cái gì.

"Là...

là tai nạn xe cộ, tuy rằng rất kỳ quái, nhưng kỳ thực em là người rất không hay

ho..."

Phanh!

Ta còn chưa nói xong, một quyền của Kyosai đã đánh lên ghế dài, hắn nhắm mắt

hít sâu mấy hơi: "Thực xin lỗi..." Sau đó đứng lên bước đi.

Tuy

rằng biết gạt người là không đúng, nhưng nói thật mà có người tin mới là lạ!

Bất quá, hôm nay tựa hồ ta đã chọc Kyosai tức giận, chờ xuất viện nhất

định phải giải thích với hắn mới được.

Vì thế,

khi ta xuất viện vốn muốn đi thời đại Chiến quốc gặp Sess, nhưng cảm thấy cần

phải đem chuyện bên này xử lý tốt đã. Tuy rằng vợ chồng Dịch Tiểu Minh bị ta

mãnh liệt xin ở lại Đông Kinh, cũng hướng bọn họ cam đoan tuyệt đối sẽ không

lại chịu thương nặng như vậy, bọn họ mới lưu luyến không rời trở về. Kế tiếp đó

là Kyosai, phải xử lý tốt quan hệ với lãnh đạo, nếu không thì về sau làm sao

yên tâm ở trường học a!

Vừa đến

cửa cổng đã thấy Kyosai đứng ở nơi đó, nhìn thấy ta liền cười nói: "Gia

gia nói em hôm nay sẽ đến trường học, quả thế, miệng vết thương không còn đau

sao?"

Không

nghĩ tới thái độ của hắn vẫn ôn nhu trước sau như một, ta nhẹ nhàng thở

ra, cúi đầu nói: "Thực xin lỗi, em không cố tình lừa thầy, nhưng là có một

số việc không tiện nói, cho nên..."

"Không

sao, em muốn uống chén trà trước khi lên lớp không?"

"Không

tốt lắm..." Rất nhiều người đang nhìn!

Nhưng

tựa hồ Kyosai hoàn toàn không để ý, cầm cặp trong tay ta đi đến phòng vẽ tranh.

Cảm giác bị vô số mũi tên vô hình ở sau lưng bay nhanh hướng ta đâm tới, ta vội

vàng đến gần Kyosai tìm kiếm bảo hộ, toàn bộ trường học, hắn là lớn nhất, để

xem các ngươi có thể làm gì!

Chúng

ta đến phòng vẽ tranh ngồi xuống, ta phát hiện trên tường treo ít nhất có ba

bức tranh của ta, không khỏi ngẩn ra nói: "Khi nào thì hoàn thành ba bức?"

"Gần

đây" Kyosai đem chén trà giao đến trong tay ta, nói: "Thích

không?"

"Rất

đẹp" Kỳ thực ta cũng có bức họa muốn giao cho hắn , nhưng lại không mang

về. Cúi đầu nhìn đến trà lại nghĩ tới lúc trước chọc họa, mặt đỏ lên nói:

"Thực xin lỗi."

"Không

phải là em đã nói rồi sao?" Kyosai cười nói.

"Không

phải lần này, là lần trước em làm hỏng rất nhiều thứ... nhưng em sẽ bồi thường,

nhưng cần một chút thời gian..." Chờ lần sau đem bức tranh giao cho hắn,

như vậy hẳn là có thể hết nợ .

"Thì

ra là vì chuyện này, không sao cả, cũng không phải là đồ gì quý trọng."

Kyosai nhẹ nhàng bâng quơ nói xong, ta lại hoa lệ lệ ngây ea , chúng còn không

quý trọng thì cái gì mới được coi là quý trọng?!?

Đột

nhiên, có người gõ cửa.

Ta vốn

tưởng rằng là Mina, nhưng Kyosai lại nhíu mày nói: "Sao lại có người đến

phòng vẽ tranh." Nói xong đi qua mở cửa, sau đó ta nhìn thấy Yamaguchi đi

đến. Hắn liếc ta một cái, sau đó nói: "Uy! Nữ nhân, cô hãy nói cho hắn,

chuyện cô bị thương không liên quan gì đến tôi!"

Có ý tứ

gì, ta nhìn nhìn Yamaguchi lại nhìn nhìn Kyosai, không hiểu gì cả.

Kyosai

lạnh lùng nói: "Mời cậu đi ra ngoài."

"Còn

có, tôi cùng với cô ta không có phát sinh bất cứ quan hệ gì hết, tin đồn tôi

cướp đi thân xử nữ của cô ta hoàn toàn là nhầm lẫn. Làm sao tôi có thể có hứng

thú với loại nữ nhân thích mất tích kia chứ, hiệu trưởng đại nhân, mời ngài

không nên đem chuyện này tình toàn bộ tính ở trên đầu tôi. Uy nữ nhân, vô luận

cô là viện trợ giao tế cũng tốt, cùng bạn trai trước thăng trầm cũng tốt, tôi

sẽ không phụ trách chuyện phá thân của cô!"

Cái gì

cái gì a! Sao hắn lại ở trước mặt hiệu trưởng nói mấy câu làm cho người ta mặt

đỏ chứ, ta nhịn không nổi nữa, ném chén trà trong tay về phía hắn nói lớn:

"Cậu mới phá thân! Lão nương bây giờ vẫn còn là xử nữ!" Rõ ràng là

giải hiểu lầm, vì sao hai nam nhân kia đều kinh ngạc nhìn ta.

Cảm

giác được trên đầu đã bắt đầu bốc hơi nước , mặt cháy đến mức có thể sử dụng để

rèn thiếc , ta vội cúi đầu, vừa rồi người miệng thô không phải ta, thỉnh không

cần để ý. ( Tojikacha: Tiểu Đồng,

ngươi thật là không biết bắt lấy trọng điểm. )

Kyosai

ho nhẹ, nói: "Mời cậu đi ra ngoài, đây là chuyện của chúng tôi."

"Được,

tôi đi, nhưng hiệu trưởng đại nhân, có phải ngài có bệnh gì không, yêu nhau lâu

như vậy rồi nhưng bạn gái vẫn là xử nữ..."

Ầm, cái gáy của ta cũng bắt đầu bốc hơi nước .

"Mời

đi ra ngoài!"

"Được

được, tôi đi ra ngoài, chỉ mong về sau cô cách xa tôi một chút." Nói xong,

Yamaguchi mở cửa đi thẳng, trong phòng chỉ còn lại có ta cùng với Kyosai, không

khí lập tức xấu hổ.

"Thực

xin lỗi, em lại làm vỡ cái chén của thầy..." Nợ lại gia tăng rồi.

"Không

sao cả, chỉ là đồ vật mà thôi. Tiểu Đồng, em... hiện tại không có bạn trai

sao?" Kyosai dùng ngón tay gõ nhẹ vài cái vào mặt bàn, mới chậm rãi hỏi.

Lắc

đầu, không tính Sess, người ta đâu có thổ lộ với ta!

"Vậy

trước kia..."

"Trước

kia?"

"Chẳng

lẽ, em chưa từng có bạn trai?"

Mặt vừa

khôi phục bình thường giờ lại đỏ: "Không có, rất kỳ quái..." Cả hai

kiếp đều không có, đúng là rất kì quái , rốt cuộc ta đắc tội nguyệt lão đại

nhân chỗ nào.

"Không,

thầy chỉ là muốn hỏi em, có đồng ý trở thành bạn gái chân chính của tôi?"

Kyosai bỏ kính xuống, ánh mắt hàm chứa chờ mong nhìn ta.

"A?"

Ta nghe lầm sao? Nhất định, nhất định là nghe lầm !

"Làm

bạn gái của tôi."

Lần này

là đúng vậy, nhưng ta hoảng sợ, vội xua tay: "Em... em làm sao có

thể..."

"Đương

nhiên có thể, từ lần đầu tiên nhìn thấy em, tôi đã có cảm giác này. Khi người

ấy đi tới, đó sẽ là bạn đời duy nhất của tôi. Dần dần, trên người em tỏa ra khí

chất thần bí, đối người đối vật luôn ôn nhu, luôn luôn khiến tôi mê muội thật

sâu. Tôi vốn muốn chờ, chờ em ra trường. Nhưng đã xảy ra rất nhiều chuyện,

khiến tôi cảm thấy nếu hiện tại không nắm chặt lấy em thì rất có khả năng em sẽ

biến mất bất cứ lúc nào. Tôi phải bảo vệ em, sẽ không để chịu bất cứ tổnthương

nào, Tiểu Đồng đáp ứng tôi." Kyosai có chút kích động, hắn thổ lộ khiến ta

hoàn toàn vựng hồ , tâm hư vinh nho nhỏ kém chút liền nhảy ra đáp ứng yêu cầu

của hắn.

Chương 1: Diễn biến mới

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 59
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...