Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Gia

Chương 76

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Posted on Tháng Hai 18, 2015by meobeoxuixeo

Lúc trở về cùng khi đến khác biệt, bởi vì lúc đến người ít, bọn họ đi đường cao tốc, cầu gãy Tiêu Táp sử dụng dị năng đi ngang qua, lúc trở về dẫn dắt quân đội, tự nhiên cần đi đường dài, hai ngày này bình a vô sự, chính là phía sau có thêm rất nhiều cái đuôi, Tiêu Táp đối với cái này không ngại, dưới điều kiện không tổn hao gì, dân chúng phổ thông muốn đi cùng, hắn tự nhiên sẽ che chở, thanh danh của căn cứ muốn đưa ra ngoài chỉ có căn cứ có nhiều người, bọn họ mới càng cường đại hơn.

Một đường đi tới thực thuận lợi, Tiêu Táp phân phó thực hợp lý, trên đường ngẫu nhiên gặp gỡ tang thi, trừ bỏ Kim Đại Thành bất hạnh bỏ mình còn lại không chết người nào,có người nghi hoặc trong lòng, cũng có người hoài nghi Kim Đại Thành bị người hại chết, chính là thế thì như thế nào, Tiêu Táp dẫn dắt bọn họ, ăn cơm cũng không tiết kiệm lương thực, đánh nhau cũng không tiết kiệm đạn, mà ngay cả đồ dùng đều là trang bị thống nhất của quân đội, dị năng giả cũng không bảo hộ an toàn của nhân sĩ cao đẳng, bọn họ có thể ăn no mặc ấm, so với lúc trước giãy giụa trong khủng hoảng còn cầu cái gì hơn, trong nhất thời, Tiêu Táp ở trong cảm nhận của quân nhân, hình tượng cọ cọ bạo trướng.

Mà nói thật, từ khi mạt thế tới nay, bọn họ còn không có thoải mái qua như vậy, không thích qua như vậy, một đường này đi thực thong thả, mỗi khi đến một hương trấn, thị trấn, Tiêu Táp đều sẽ hạ lệnh dừng lại, sau khi thắng lợi trở về mới tiếp tục chạy đi, cái loại cảm giác gặt hái tốt đẹp này khiến cho khí thế quân nhân tăng vọt, mà ngay cả một đám người đi theo phía sau cũng vui mừng, quân đội ăn thịt, bọn họ ăn canh cũng nhặt được không ít tiện nghi.

Chính là có đôi khi, người thật sự không thể quản , ba ngày sau đã có người đánh bạo theo binh lính không coi vào đây mà lấy ra vật tư, biểu tình của Tiêu Táp thản nhiên, cái gì cũng chưa nói, nghe thấy Dư Nhạc hội báo chỉ cho rằng là không biết, thí điên chạy ngược chạy xuôi, người ta thu thập vật tư, hắn đi thu thập ngọc thạch, trong lòng có chút oán giận nho nhỏ, tiểu Cảnh mấy ngày nay vội tu luyện, đã lâu không có để ý tới hắn, trong lòng biết rõ tiểu Cảnh vội vã tiến giai, bất đắc dĩ chỉ có thể nhịn, mà còn chịu mệt nhọc, tiếp tục thu thập những đồ vật làm hại tiểu Cảnh không để ý tới hắn đó, trong lòng thực không có tư vị gì.ư

Ngày thứ tư người lớn mật nhiều hơn, bọn lính giận mà không dám nói gì, từ khi Tiêu Táp tiếp quản quân đội, bọn họ ăn no mặc ấm, sinh hoạt tốt, ý thức trách nhiệm mãnh liệt của quân nhân cũng hiện ra, bảo hộ dân chúng là thiên chức của bọn hắn, cho nên bọn hắn chịu đựng, nhịn, chẳng sợ trong lòng thấy nghẹn khuất cũng tự nói với mình không sai.

Chính là, bọn họ lại không biết, nhân loại thích nhất, am hiểu nhất, chính là được một tấc lại muốn tiến một thước.

Ngày thứ năm, tranh chấp xảy ra, một dị năng giả hệ thổ cơ bắp cuồn cuộn, thần tình dữ tợn mang theo một nữ nhân xinh đẹp, tại chỗ rất nhiều vật tư hư không tiêu thất, ngạnh sinh sinh từ trong tay mấy chục binh sĩ cướp đi số lượng lớn gạo và mì, lương thực, không nghĩ cũng biết, nữ nhân kia chính là dị năng giả không gian, mà diện tích không gian cũng không nhỏ.

“Đứng lại, lấy đồ vật ra.” Chu Vĩ lúc ấy liền nổi giận, nhẫn không thể nhẫn được nữa, bọn họ cho dù là quân nhân nhưng nhẫn nại cũng có giới hạn.

Nữ nhân thất kinh, lúc ấy khóc lên, hai mắt đẫm lệ, cãi lộn, ám chỉ quân nhân không bảo vệ dân chúng, thầm mắng nàng lấy chút đồ vật, bọn họ liền dùng sức. Tên côn đồ liền kéo cổ họng hô to: “Quân nhân các ngươi không phải là bảo hộ dân chúng sao? Chúng ta không có cơm ăn, lấy chút đồ vật thì như thế nào?”

Chu Vĩ tức giận đến mặt biến thành màu đen, sắc mặt binh lính phía sau hắn cũng không dễ nhìn.

Dư Nhạc nhìn thấy tình huống này, lúc ấy liền nói giỡn với Tiêu Táp.

Khóe môi Tiêu Táp hơi cong, chờ chính là lúc này, một ít tập tính của quân nhân thời thái bình rất tốt,lúc đánh giặc cũng rất tốt, chính là trong mạt thế mà nói, một ít nhân từ không cần thiết, sửa lại vẫn hơn.

Thản nhiên phân phó vài câu, Dư Nhạc lĩnh mệnh, đi vào nơi xảy ra chuyện, nữ nhân lại khóc lại nháo, nam nhân chửi ầm lên, chỉ vào ngực kêu binh lính đánh, ngoài miệng hùng hùng hổ hổ nói xong, dù sao không có lương thực cũng không sống nổi còn không bằng chết sạch sẽ, ai bảo mệnh hắn không tốt, quân đội muốn giết người, hắn cũng chỉ có thể không cần cái mạng này.

Người chung quanh, trừ bỏ binh sĩ sắc mặt đều tái xanh, có người sôi nổi chỉ trích, ôm tâm lý may mắn, nếu hai người này có thể lên mặt lấy lượng thực, vậy có phải hay không chính mình cũng có thể.

Đương nhiên cũng có vài người lo lắng trong lòng, sợ quân nhân sẽ giận chó đánh mèo, đến lúc đó mặc kệ bọn họ sống chết như thế nào, cũng có người bị vây trong trạng thái nhìn xem, trong lúc giằng co, Dư Nhạc đã đi tới: “Nha, rất náo nhiệt.”

“Dư tiên sinh.” Chu Vĩ cúi chào, bởi vì Dư Nhạc không có quân hàm, lại là nhân viên đặc biệt của quân đội cho nên bọn họ gọi là tiên sinh.

Dư Nhạc gật đầu, nhìn lướt qua mọi nơi, tên côn đồ thấy Dư Nhạc càng làm căng: “Quân đội không cho dân chúng sống a, ngươi tới vừa lúc, ta muốn tìm lãnh đạo của các ngươi…”

“Phanh!” Dư Nhạc cũng mặc kệ nhiều thứ như vậy, nhu nhu lỗ tai, làm hắn đau đầu a.

Máu tươi của nam nhân phun ra, nữ nhân đang khóc nháo trợn tròn mắt, Chu Vĩ cũng không nghĩ tới Dư Nhạc lại lưu loát như vậy, đây không phải là lần đầu tiên bọn họ giết người, nhưng chung quy trước kia luôn có một loại cảm giác tội lỗi, lần này lại hiện lên khoái ý thản nhiên, biết rõ như vậy là không nên, trong lòng vẫn là hung hăng thở ra một hơi.

“Giết người…”

“Các ngươi dựa vào cái gì mà giết người, hắn lại không phạm pháp.”

Người nói chuyện rõ ràng cùng một bọn với người cơ bắp, Dư Nhạc quay đầu nhẹ nhàng mỉm cười, khinh thường nói: “Vì cái gì? Gây trở ngại công vụ tự nhiên xử theo quy củ.”

Trong lòng bọn lính chấn động, chỉ thấy Dư Nhạc nghiêm khắc nhìn bọn họ: “Nhớ kỹ thân phận của các ngươi, thiên chức của quân nhân là phục tùng mệnh lệnh, uy nghiêm của quân đội không thể để bị khinh nhờn,người gây trở ngại công vụ, giết không tha, đừng làm cho Tiêu tướng quân thất vọng.”

“Vâng!” Bọn lính trả lời thực vang dội, lúc này Dư Nhạc mới quay đầu nhìn về phía nữ nhân: “Lấy đồ vật ra.”

Nữ nhân mắt thấy không xong, quyết tâm, thanh âm khóc lóc cầu xin, lúc này nàng cũng không dùng lời nói bén nhọn vừa rồi: “Ta cam đoan lần sau sẽ không như vậy, chúng ta hiện tại không có lương thực, van cầu các ngươi buông tha ta một lần đi…”

“Lặp lại một lần nữa, lấy ra.” Dư Nhạc bất vi sở động, tư tâm của phụ nữ hắn có thể đoán được bảy tám phần, dù sao vật tư ở trong không gian, chỉ cần nàng không lấy ra ai cũng không thể làm gì, giết nàng, vật tư cũng sẽ biến mất, chủ ý thực tốt, đây thực không có sợ hãi.

Nữ nhân không nói lời nào, cúi thấp đầu khóc.

Bọn lính nhíu mày, gặp tình huống này thật có chút khó làm.

“Phanh!” Lại vang một tiếng súng, nữ nhân đến chết đều không thể tin được, trong không gian của nàng có rất nhiều vật tư, như thế nào lại có người thật sự giết nàng.

Nữ nhân chết, chung quanh có người loạn cả lên, liếc mắt một cái liền biết, bọn họ cùng một nhóm với nữ nhân, muốn cho nữ nhân thu thập vật tư, nhập lương thực vào trong tay đội ngũ, chỉ là bọn hắn như thế nào cũng không nghĩ tới, thực sự có người bỏ được, giết chết không gian dị năng giả, càng bí bách chính là, lương thực của bọn họ tất cả đều nằm trong tay nữ nhân, hiện tại nữ nhân chết rồi, bọn họ làm sao có thể không loạn.

Trong lòng Dư Nhạc thực bình tĩnh, giết chết nữ nhân, hắn không có bất luận áp lực gì, một đường trải qua giết chóc rửa tội, sớm không phân được đúng và sai, có lẽ nữ nhân không có tội nặng, chính là ai bảo nàng chạy đến họng súng, giết gà dọa khỉ là tất yếu, mà đối với bọn lính cũng phải tiến hành giáo dục tư tưởng một lần.

Hiện tại, người vốn là không có đạo đức trói buộc, Dư Nhạc tin tưởng, hôm nay chỉ cần nhường một bước, ngày mai sẽ có người tiến lên một trượng, lần thu thập vật tư này là ví dụ rõ ràng, chỉ ngắn ngủi vài ngày đã có người dám can đảm tùy ý làm bậy, hắn nhớ rõ Trương Bảo Cường từng nói qua, căn cứ người sống sót C thị trước kia cũng không có bất luận kẻ nào dám so võ mồm với quân đội, chính là cái thời điểm quân nhân tan rã kia, dựa vào uy áp cường thế mà tụ lại, đối mặt giết chết dân chúng, không trải qua một tầng khúc chiết, quân nhân không nói ra nhưng trong lòng khẳng định chịu không ít khổ sở.

Dư Nhạc phun tào trong lòng, quả nhiên có đôi khi người tốt cũng không dễ làm, ai bảo hình tượng chính diện của Tiêu Táp rất thành công, hiện tại đập vào chính chân mình, bất quá cũng không phải không có chỗ tốt, chỉ nhìn kính sợ của bọn lính, Dư Nhạc rất rõ ràng, về sau lời nói của Tiêu Táp, mặc kệ là hắc bạch thị phi đều sẽ bị người coi là thánh chỉ, hoặc là nói, Tiêu Táp muốn chính là hiệu quả ngày hôm nay, trước kia quân đội lạm sát kẻ vô tội, bọn họ khẳng định sẽ có tội cảm( cảm giác tội lỗi), nhưng nếu nói là gây cản trở công vụ, giết người là làm theo lẽ thường, thật giống như mỗi người đều sẽ vì mình làm sai mà lấy cớ, trong lòng lo lắng mười phần, đúng tình hợp lý, quân tâm không cần cố ý thu nạp, tất cả mọi người tự nhiên mà ngưng tụ lại với nhau, dựa vào tâm hồn, tinh thần…

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 76: b
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 76
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...