Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mẹ, Chúng Con Muốn Cha: Mật Đường Bảo Bối

Chương 46

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Không có thời gian? A, vậy cũng được!" Tiêu Tử Phượng chợt nhớ tới chuyện về bản thiết kế đồ, nên tùy tiện hỏi."anh Long, thiết kế của cô nhân viên kia thế nào? Phù hợp với yêu cầu của anh không?"

Không cần hỏi thì cũng biết chẳng ra hình dáng gì! Với ánh mắt kén chọn của anh Long thì sao lại coi trọng ả tốt nghiệp trường bình thường kia được? Chắc chắn sẽ không!

"Thiết kế của cô ấy rất phù hợp với yêu cầu của anh. Thậm chí, vượt qua yêu cầu của anh nữa. Bảng thiết kế này làm anh rất hài lòng. Tử Phượng, "cám ơn em." Nhắc tới thiết kế của Đậu Mật Đường, khóe miệng Đường Long lơ đãng nở nụ cười.

"A?" Tiêu Tử Phượng có chút ngoài ý muốn. dù thế nào cô cũng không nghĩ ra, con nhóc kia lại có bản lãnh lớn như vậy. Bao nhiêu kiến trúc sư nổi tiếng cũng bị Đường Long chê bai. tác phẩm của con nhóc này lại khiến Đường Long cực kỳ hài lòng. Thật là, không dám tin."Anh Long, anh cám ơn em cái gì?"

Vấn đề Tiêu Tử Phượng hỏi khiến Đường Long nín thin. Anh cảm ơn cô, bởi vì có cô thì anh mới gặp được cô ấy. Nhưng...anh có thể nói như vậy sao?

"Tử Phượng, anh cám ơn em, là bởi vì em đề cử cho anh một kiến trúc sư giỏi!" Đường Long nói như vậy, lời nói cũng không ngoa. Cô bé kia xác thức là một kiến trúc sư giỏi. Nếu Tiêu Tử Phượng không giới thiệu, thì anh sẽ không có tấm thiết kế hòan hảo này!

"À... do em chọn lựa kĩ mà thôi." Tiêu Tử Phượng cười ha hả, trong lòng lại chẳng có cảm giác gì. Vốn là muốn để Đường Long sửa trị con nhóc kia. Không nghĩ tới, cư nhiên để ả bộc lộ tài năng.

"Tử Phượng à, tính cách em hơi nóng nảy, nhưng em biết trọng dụng nhân tài. Nếu như không phải hợp tác, anh muốn đem cô ta đến Đường thị làm việc rồi." Đường Long nhớ tới thái độ mà Tiêu Tử Phượng đối với cấp dưới, cảm thấy đau đầu."Đối tốt với nhân viên của em đi, bằng không, bọn người mà đi mất thì em nhất định sẽ hối hận."

"Anh Long, em biết mà." Tiêu Tử Phượng không muốn nói chuyện về con nhóc kia nữa, vội vàng thay đổi đề tài."Buổi tối, chúng ta cùng nhau ăn cơm chứ! Ăn cơm tối, đi khiêu vũ, như thế nào?"

"Bây giờ anh rất nhiều việc để làm, tối nay anh cũng bận mất" Đường Long không chút nghĩ ngợi, liền từ chối lời mời của Tiêu Tử Phượng. Có tấm thiết kế đồ này, rất nhiều chuyện cần anh xử lý đấy.

Dù cho anh có đi hay không đều phải hoàn thành danh sách của bản thiết kế này, phải lập tức khởi công. Có thể cùng cô bé ấy chung tay tạo ra một kỳ tích, đó là chuyện mà anh cực kì mong đợi!

"Vậy cũng tốt!" giọng nói Tiêu Tử Phượng tràn đầy thất vọng."anh Long, khi nào rãnh thì nhớ gọi điện thoại cho em. Bởi vì, giờ phút nào em cũng nhớ anh."

"Ừ." Đường Long cúp điện thoại của Tiêu Tử Phượng xong, trong lòng không nhịn được mà buồn bã.

Cô gái kia, rốt cuộc bị bệnh có nghiêm trọng không. Cảm? Nóng sốt? Có viêm phổi hay không? Cô ngã bệnh, ai chăm sóc cô? Có người nhà bên cạnh cô không?

Nghĩ tới vấn đề này, trong lòng anh bỗng hốt hoảng.

Thật muốn đến bên cạnh cô ấy, xem cô ấy như thế nào? Nhưng anh không biết, cô ở đâu? Cùng với ai? Cho dù lòng anh nóng như lửa đốt, cũng không thể làm gì. Anh chợt nghĩ đến một người, một tia hi vọng thoáng qua trong mắt.

"A Trung, tôi là Đường Long. giúp tôi hỏi thăm một chuyện. Lập tức......" A Trung là người làm việc cho Đường Long.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: Số tiền lớn
Chương 2
Chương 2: Tảo thụ loan
Chương 3
Chương 3: Kiếm tiền
Chương 4
Chương 4: Người đàn ông thần bí
Chương 5
Chương 5: Bóng tối
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 19: Khuôn mặt quen thuộc!
Chương 20
Chương 20: Chú rễ
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 27: người gây ra họa
Chương 28
Chương 28: Ý định cua gái
Chương 29
Chương 29: Một màn thân thiết
Chương 30
Chương 30: Thăng chức
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 37: vô tình gặp được trên đường cái
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 40: Vô lễ
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 58: Phủ nhận
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 46
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...