Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mẹ, Chúng Con Muốn Cha: Mật Đường Bảo Bối

Chương 7

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Bốn năm sau.

Một buổi sáng đẹp trời, ánh nắng chan hòa đua nhau rọi sáng nhân gian xinh đẹp.

Đêm hôm qua có mưa nhưng chẳng cảm giác được một tí mát mẻ nào.

Mặt trời vừa hừng đông, thời tiết nóng gay gắt như đập vào mặt người. Nằm ở trên giường, Đậu Mật Đường trên mặt phi hồng ngượng ngùng cười.

Miệng cô còn nói lơ mơ không ai rõ.

Một giọng nói trẻ con vang lên:

“Mật Đường bảo bối, Mật Đường bảo bối. Mặt trời đã rọi quá mông

ngươi, còn không chịu rời giường sao?” Đậu Tiểu Phượng dùng đôi tay mập mạp nhỏ bé của mình véo mũi cô!“Mật đường bảo bối, nếu ngươi không rời

giường, Phượng công chúa sẽ bóp gãy mũi của ngươi!”

“Phượng công chúa, làm cho mẹ ngủ thêm năm phút nha!” Đậu Mật Đường

trở mình, muốn tiếp tục ngủ một chút nữa. Bốn năm , cô chưa từng mơ được đêm hôm đó. Hôm nay, thật vất vả mới được mộng đẹp, lại bị tiểu quỷ xáo trộn . Suy nghĩ một chút cảnh trong mơ, Mật Đường cảm giác thật ấm áp

cùng hạnh phúc. Hắn vẫn vậy, vẫn ôn nhu săn sóc cô. Ngĩ đến trong mộng

triền miên, gương mặt lại lơ lửng mấy tầng mây đỏ ửng.

“Không được, ta không thể đáp ứng ngươi! Mật đường bảo bối, đứng lên, ngươi nhanh đứng lên!” Đậu Tiểu Phượng lại tấn công chỗ gây cười của

cô.

“Phượng công chúa, thật bá đạo nha! Mẹ rất vất vả tốt nghiệp đại học, thoát khỏi sự quản giáo của giảng viên . Không nghĩ tới, lại bị tiểu

quỷ khi dễ! Mẹ thật sự khổ, muốn ngủ người ta cũng không cho ngủ!” Đậu

Mật Đường không đấu lại được con gái, đành mở cặp mắt buồn ngủ tèm nhem

ra. Ai, một hồi mộng đẹp, liền tiêu biến nhanh.

Bốn năm , người đàn ông kia đi nơi nào? Hắn không phải nói, nếu duyên phận chưa hết, nhẫn đầu rồng sẽ đưa họ tới với nhau sao?

Đậu Mật Đường ngắm chiếc nhẫn trước ngực lại buồn bã. Một dây mảnh

đỏ, xâu qua nhẫn, đeo trên cổ trắng ngần. Bắt đầu từ ngày ấy, vật này

chưa từng rời cô.

Sợi dây tơ hồng này có thể xuyên qua nhẫn, có thể nối duyên cô cùng hắn không?

“Mật đường bảo bối, ngươi còn ngớ ngẩn cái gì? Hôm nay, ngươi không

phải đi phỏng vấn sao?” Đậu Tiểu Phượng dùng tay nhỏ bé gạt phắt ý ngĩ

sâu xa của mẹ.

Trời ạ, chỉ lo nghĩ cảnh trong mơ, lại quên việc phỏng vấn. Đậu Mật Đường vội vàng rời giường.

“Mật đường bảo bối, bà ngoại đã làm xong bữa sáng, kêu ngươi cùng

phượng công chúa đi ăn cơm!” Đậu Tiểu Long đi vào phòng ngủ của Mật

Đường, cũng giọng trẻ con nói.

“Long thái tử, mẹ đã biết. Ngươi mang phượng công chúa đi ra ngoài,

các ngươi nhanh ăn cơm đi. Bằng không, chúng ta sẽ muộn!” Đậu Mật Đường

vừa tìm đôi dép lê, vừa ra lệnh Đậu Tiểu Long mang em gái đi ra ngoài.

“Phượng công chúa, cùng ca ca ăn cơm đi!” Đậu tiểu long giống ông cụ

non, lôi Tiểu Phượng ra ngoài. Mật đường cảm thấy hạnh phúc cùng thỏa

mãn. Cô âm thầm nghĩ: Hai đứa trẻ này, có nét giống cô, lại không có nét giống cô. Hai đứa con chắc giống người đàn ông đó hơn?

Đậu mật đường vừa rửa mặt,vừa đánh giá lại chính mình.

Gương mặt còn vẻ trẻ con, khóe miệng dính bọt kem đánh răng. Cặp mắt

to tròn, con ngươi đen thẳm, mang theo khí chất khác biệt. Lông mi dài

như điệp, nhẹ nhành phe phẩy làm cặp mắt phá lệ mê người. Mũi khéo léo

mà thẳng thắn Môi anh đào hồng nhuận, da thịt trắng nõn trơn bóng như

ngọc, quả thực là tạo vật tuyệt vời!(Tuyết Thiên: chị ý mắc bệnh tự kỉ)

Có khi cô cũng tự hỏi mình, có thật là cô đã sinh con chưa .

Mẹ? Suy nghĩ cảm thấy buồn cười! Mỗi ngày bị mẹ kêu Mật Đường bảo bối, cũng được thăng cấp làm mẹ rồi!

Bởi vì mẹ gọi cô Mật Đường bảo bối, hai tiểu quỷ kia cũng học theo gọi cô Mật Đường bảo bối!

Từ khi chúng biết nói, đã xưng hô cô như vậy! Thế cũng tốt, cùng hai con đi dạo, lỡ gặp được người quen cũng không xấu hổ!

Bốn năm trước, mẹ biết chuyện cô mang thai, nhất quyết muốn cô phá

đi! Nhưng cô sống chết không chịu, để sinh ra chúng! Chính cô cũng không biết, cô cố chấp vậy để làm gì. Là vì đàn ông kia? Hay là không dứt

được đêm ấy? Hay vì chiếc nhẫn đầu rồng? Hay vì tờ giấy kia? Cho tới bây giờ, cô không rõ, và cô cũng không muốn biết rõ!

Bốn năm trước, vì tránh tiếng xấu ăn cơm trước kẻng ( có thai trước hôn nhân), mẹ con cô rời thôn Tảo Thụ Loan. Vào thành thị này, thuê 1 ngôi nhà nhỏ, sống cuộc sống an nhàn!

Trường học biết việc cô dùng 1 quả thận cho mẹ, lại muốn chăm sóc mẹ trong khoảng thời gian dưỡng bệnh. Cho nên, trường học cho cô tạm nghỉ

học một năm. Thời gian này, vừa vặn để cô sinh hạ này đôi long phượng

song bào thai.

Hai cái hài tử này, là do cô muốn sinh ra. Vậy người đàn ông đó đâu?

Hắn rốt cuộc ở nơi nào? Vì sao bốn năm qua vẫn không có một chút tin

tức? Chẳng lẽ, hắn lừa mình? Vậy hắn để là nhẫn và tờ giấy làm gì?

“Mật Đường bảo bối, ngươi còn ngẩn ngơ cái gì? Ngươi mà tiếp tục ngẩn ra đấy, ta cùng Long thái tử đều đến muộn.” Phượng công chúa sốt ruột

lên tiếng, âm thanh vọng từ phòng ăn đến tai cô. Này non nớt thanh âm,

đánh gãy suy nghĩ của Đậu Mật Đường. cô vừa cười vừa lắc đầu, cười thầm

chính mình si tâm vọng tưởng.

“Phượng công chúa không cần hoảng, mẹ sẽ xong ngay!” Đậu Mật Đường

nhanh chóng rửa lại mặt, chải tóc. Chạy đến phòng ngủ, thay chiếc váy

mới mua để đi phỏng vấn xin việc. Đây là chiếc váy công sở trắng, mua ở

chợ phố . Vừa thấy là biết đẹp, đáng tiếc không phải hàng hiệu. Cũng

may, Đậu Mật Đường diện mạo xuất chúng!

Đậu Mật Đường xoay một vòng trước gương, tự nhận là hình tượng cũng

không tệ lắm. Ha ha, cái khác cô không muốn nói, mình đi trên đường cũng được coi là dễ nhìn.

Mật Đường vừa bước ra khỏi cửa phòng, lập tức phát hiện hai tên tiểu quỷ kia đang kinh ngạc.

“Mật đường bảo bối, ngươi hôm nay thật đẹp nha!” Phượng công chúa

thấy Mật Đường sửa soạn, không khỏi lượn quanh cô vài vòng. Bé gái, đều

thích xinh đẹp quần áo. Phượng công chúa cũng vậy, không ngoại lệ! “Mật

Đường bảo bối, khi nào ngươi có tiền, cũng mua quần áo như vậy cho ta

nha?”

“Phượng công chúa, mẹ kiếm được tiền, nhất định cho con váy công chúa đẹp nhất!” Mật Đường búng nhẹ mũi Đậu Tiểu Phượng, cười tủm tỉm đáp ứng .

Đậu Ngọc Nga mặc tạp dề, từ phòng ăn đi ra.

“Mật Đường bảo bối, con không ăn điểm tâm?” Thấy con gái, liền biết

nha đầu tật xấu lại tái phát. Cô không hay ăn bữa sáng, đây chẳng phải

chuyện tốt lành gì! huyết áp của cô luôn thấp. Nhìn sắc mặt cũng thấy!

Người phụ nữ khi sinh con sẽ mất máu, mà cô lại càng thiếu máu hơn. Nha

đầu vẫn không chịu đi kiểm tra một chút. Nói không chừng, cô thật sự hội thiếu máu đâu!

“Mẹ, hôm nay rời giường muộn. Bữa sáng ngày mai, con nhất định ăn.” Mật Đường cười một cái, liền mang theo hai con ra cửa.

Giao thông buổi sáng hay tắc đường. Đi một mình còn khó bắt xe. Huống chi, Đậu Mật Đường còn mang theo đứa nhỏ! Mắt thấy một người đàn ông

lại chen lên phía trước mình. Đậu Mật Đường một trận hờn giận. Người

này sao lại có tố chất kém như vậy a! Thấy cô dắt hai đứa trẻ còn cố ý

cướp xe. Đậu Mật Đường chưa kịp phát tác, Tiểu Phượng đã mở miệng !

“Chú ơi, chúng con có thể lên trước được không? Con mà không bắt kịp

chuyến xe này, nhất định sẽ muộn. Mà muộn sẽ bị thầy giáo mắng !” Tiểu

Phượng ánh mắt vô tà, nhìn người đàn ong đằng trước, làm hắn ngượng

ngùng nhường chỗ.

“Để chú ôm con nha.” Người đàn ông nọ vừa nói xong đã thấy Tiểu

Phượng leo lên tac-xi ngồi, Mật Đường cười cười cũng không nói cái gì,

cùng Tiểu Long lên xe mà đi. Tiểu Long liền nói lời cảm tạ.“Cám ơn chú!”

Nhìn Tiểu Phượng đáng yêu, Tiểu Long trầm ổn hiểu biết. Đậu Mật Đường cảm thấy thật hạnh phúc.

Bởi vì bốn năm trước, cô chẳng những cứu được tính mạng của mẹ, ông

trời lại ban cho cô thêm 2 bảo bối. Cô đối với mẹ tràn ngập kính yêu,

đối với ông trời cảm tạ. Thấy hai tiểu quỷ đáng yêu, mật đường lại vui

vẻ không thôi

Bởi vì có mẹ, Đậu Mật Đường không cảm giác cô đơn tịch mịch, bởi vì

có hai tiểu quỷ, cô mới cảm giác được vui vẻ cùng hạnh phúc. Mộ nhà bốn

người luôn tràn ngập tiếng cười! Nếu người đàn ông kia cũng trở thành

thành viên trong gia đình thì thật tốt a……

Mật đường lắc đầu, mình lại suy nghĩ nhiều!

“Đậu Mật Đường hôm nay phải đi phỏng vấn a! Mày lại để tinh thần

hoảng hốt! Dựa vào trạng thái của mày bây giờ người ta sẽ cho qua vòng

phỏng vấn sao? Nếu mày không vượt qua được, cuộc sống của cả gia đình

làm sao bây giờ? Đậu Mật Đường, cố lên! Chỉ được thành công, không được

thất bại! Yaaaa!” cô dặn dò chính mình, không ngừng cố lên.

“Mẹ, nên xuống xe .” Phượng công chúa túm túm quần áo Mật Đường, nhắc nhở cô tac-xi đã đến nhà trẻ. Đậu Mật Đường dẫn hai đứa nhỏ đi qua

cổng. Thầy giáo Khương Ngọc Lâm đã đứng đấy tươi cười nhìn họ.

“Thầy Khương, buổi sáng tốt lành!” Hai đứa trẻ liền chào hỏi thầy.

Hòa ái dễ gần thầy Khương nhanh chóng đáp lại.“Tiểu Long Tiểu Phượng,

buổi sáng tốt lành!”

“Thầy Khương, tôi còn phải đi phỏng vấn. Tiểu Long Tiểu Phượng, lại

nhờ thầy dạy bảo!” Đậu Mật Đường cùng thầy giáo chào hỏi vài tiếng, rồi

nhanh

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: Số tiền lớn
Chương 2
Chương 2: Tảo thụ loan
Chương 3
Chương 3: Kiếm tiền
Chương 4
Chương 4: Người đàn ông thần bí
Chương 5
Chương 5: Bóng tối
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 19: Khuôn mặt quen thuộc!
Chương 20
Chương 20: Chú rễ
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 27: người gây ra họa
Chương 28
Chương 28: Ý định cua gái
Chương 29
Chương 29: Một màn thân thiết
Chương 30
Chương 30: Thăng chức
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 37: vô tình gặp được trên đường cái
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 40: Vô lễ
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 58: Phủ nhận
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 7
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...