Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

My Unshine Star - Lạc Anh Triêm Mặc

Chương 29: Đi làm mà hồn chẳng ham

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Khương Nghiên bị nhân viên gọi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại Chương Khả Khê. Hơn 11 giờ trưa, cô chườm mặt một lúc, cảm thấy hơi buồn ngủ, liền đặt túi chườm đá lên sô pha làm gối, gục xuống định chợp mắt một lát.

Cô đã không ngủ cả đêm, vừa nhắm mắt liền mất đi ý thức, ngủ say.

Lần nữa tỉnh lại, Chương Khả Khê phát hiện mình đang nằm trên giường. Nhìn xung quanh, là phòng cô… Không đúng, đồ đạc ở đây đối xứng với nhà cô, cho nên, đây là phòng của Kỷ Bắc Dương.

Chương Khả Khê ngồi dậy, thấy Kỷ Bắc Dương ngồi trên thảm cạnh sô pha. Trên bàn trà bày notebook. Anh quay lưng lại với Chương Khả Khê, đang nhỏ giọng nói chuyện.

Giọng Kỷ Bắc Dương nhàn nhạt, nói: “Hàn Tấn, anh đang tìm cớ đấy à?”

Trên bàn trà, màn hình điện thoại sáng lên, có giọng nói trò chuyện. Hàn Tấn hơi xấu hổ hắng giọng, sau đó nói một tràng dài.

Chương Khả Khê không nghe rõ trong điện thoại nói gì, chỉ nghe thấy Kỷ Bắc Dương nói: “Hàn Tấn, không cần tìm cớ cho sự lười biếng của anh. Đừng quên, tôi là người đi cùng anh về.”

Trong điện thoại, Hàn Tấn bỗng nhiên thốt lên một tiếng nghi ngờ không thể tin được, “Á?”

Kỷ Bắc Dương bưng ly nước nhấp một ngụm, lạnh lùng vô tình nói: “Bởi vì anh nhớ bạn gái, chúng ta mới quay về. Thế nên anh thay tôi tham dự hội nghị bị bỏ lỡ là hợp tình hợp lý.”

Ở đầu dây bên kia, Hàn Tấn kinh hãi, cảm thấy mình bị chọc giận. Anh ta không biết người bạn anh ta vẫn luôn coi là “tiểu bạch thỏ” từ lúc nào đã biến thành “đại hồ ly”, đã gian xảo học được cách đào hố cho anh ta chui vào.

Hàn Tấn cạn lời. Kỷ Bắc Dương cúp điện thoại.

Chương Khả Khê ngồi trên giường, nghe được lỏm vài câu, cảm thấy Kỷ tiên sinh thật sự tốt quá, thế mà lại vì cấp dưới nhớ bạn gái mà cố ý kết thúc chuyến công tác sớm.

Kỷ Bắc Dương kết thúc công việc, quay đầu lại muốn nhìn cô gái trên giường. Anh vừa quay đầu lại, liền thấy cô gái đang cười tủm tỉm nhìn anh.

Kỷ Bắc Dương không kịp chuẩn bị tâm lý, muốn ngồi dậy, lại luống cuống tay chân đụng vào bàn trà. Chiếc ly trên bàn trà “Bang” một tiếng đổ xuống, nước từ mặt bàn kính tí ta tí tách chảy xuống dưới.

“Đừng nhúc nhích, tôi làm.” Chương Khả Khê xuống giường cầm giấy ăn chạy chậm lại, ngồi xổm bên chân Kỷ Bắc Dương, sờ sờ nước, nói: “May mắn không phải nước nóng.”

Chương Khả Khê dùng giấy ăn lau bàn và thảm. Kỷ Bắc Dương nép mình giữa bàn trà và sô pha, cố gắng cuộn tròn đôi chân dài của anh, trông như cậu bé nhỏ phạm lỗi, đôi mắt mở to.

Chương Khả Khê rất muốn cười, thật sự, đặc biệt giống em trai cô lúc hai tuổi, không thể lớn hơn được nữa.

“Tôi xin lỗi.” Kỷ Bắc Dương nói nhỏ.

Chương Khả Khê cười nhìn anh, nói: “Chân có bị va vào không?”

Kỷ Bắc Dương lắc đầu.

Chương Khả Khê nói: “Vậy là tốt rồi.”

Cô ném giấy vào thùng rác, ngồi xổm đối diện Kỷ Bắc Dương, cách bàn trà hỏi: “Bây giờ là mấy giờ?”

“3 giờ rưỡi.”

“Ồ, tôi ngủ lâu như vậy. May mà buổi sáng ăn nhiều, bây giờ cũng không thấy đói.” Cô nói, rồi nhớ ra điều gì, bỗng nhiên dùng khuỷu tay chống bàn trà, nghiêng người qua, ghé sát Kỷ Bắc Dương, nói: “Kỷ tiên sinh, anh còn phát sốt không?”

Ánh mắt cô quá chăm chú. Kỷ Bắc Dương đỏ mặt, lắc đầu.

Chương Khả Khê nói: “Vậy là tốt rồi.” Cô rảnh rỗi nhìn ngó xung quanh, nói: “Vậy… Nếu không có việc gì, tôi đi về trước đây.”

Kỷ Bắc Dương không muốn cô đi, nhưng lại không thể từ chối cô, buồn bã gật đầu.

Chương Khả Khê cầm điện thoại di động của mình, nói tạm biệt với Kỷ Bắc Dương, rồi trở về bên nhà mình.

Về đến nhà, Chương Khả Khê đi tắm rửa, sấy khô tóc. Nhìn đồng hồ, 4 giờ rưỡi chiều. Cô ngáp một cái, quyết định không ăn cơm tối, tiếp tục ngủ bù.

Chương Khả Khê có thể ăn có thể ngủ, ngủ một giấc đến 5 giờ rưỡi sáng hôm sau. Cô tỉnh dậy với tinh thần sảng khoái, thay đồ thể thao, ra ngoài chạy bộ buổi sáng.

Chạy bộ xong, Chương Khả Khê uống sữa đậu nành ở quán ăn sáng dưới lầu. Rảnh rỗi lướt điện thoại, bỗng nhiên phát hiện có một tin nhắn chưa đọc, được gửi đến lúc 6 giờ tối hôm qua.

Nội dung tin nhắn là: [ Đồng nghiệp Tiểu Chương, tôi là Vương Sung, bộ phận nhân sự của Lăng Nhuận. Có tiện thêm WeChat không, tôi có vài công việc nhập chức muốn nói với cô.]

Bên tai Chương Khả Khê bỗng nhiên nghe thấy tiếng tim đập của mình như sấm rền, cô không thể tin vào những gì mình thấy, vì thế lại đọc lại tin nhắn từng câu từng chữ.

Chương Khả Khê nhìn chằm chằm tin nhắn rất lâu, trái tim đang kích động dần dần bình tĩnh lại. Có chút không đúng, vì sao lại là người đàn ông này thêm cô?

Quy trình phỏng vấn trước đó rõ ràng đều do Phùng Dao phụ trách, tại sao bây giờ đột nhiên lại đổi sang Vương Sung liên hệ cô, hơn nữa nếu cô trúng tuyển thành công, tại sao không nhận được thư thông báo trúng tuyển chính thức?

Chương Khả Khê không mắc chứng hoang tưởng bị hại, nhưng cô đủ cẩn thận. Cô quá muốn có được công việc ở Lăng Nhuận, nên một chút sơ suất cũng không muốn mắc phải.

Chương Khả Khê chậm rãi uống sữa đậu nành, suy nghĩ về chuyện này.

8 giờ rưỡi, Chương Khả Khê nhận được điện thoại của Phùng Dao. Trong điện thoại, Phùng Dao nói với cô, vì thành tích xuất sắc, phù hợp với yêu cầu của vị trí ứng tuyển, sau nhiều cân nhắc, công ty quyết định tuyển dụng cô. Sau đó sẽ gửi thư thông báo trúng tuyển chính thức vào hộp thư điện tử của cô. Thư thông báo trúng tuyển ngoài việc thông báo quy trình nhập chức, còn yêu cầu cô tham gia các hạng mục kiểm tra sức khỏe tại bệnh viện được chỉ định. Nếu kiểm tra sức khỏe đạt tiêu chuẩn, thì thư thông báo trúng tuyển mới có hiệu lực.

Phùng Dao nói: “Thời hạn nhập chức trong thư thông báo trúng tuyển có hiệu lực trong vòng một tháng kể từ ngày gửi thư điện tử. Thời gian nhập chức cụ thể là sau khi cô kiểm tra sức khỏe đạt tiêu chuẩn, cô sẽ hẹn một ngày cụ thể với chúng tôi, đến công ty làm thủ tục nhập chức là được.”

Trái tim nhỏ vừa bình tĩnh của Chương Khả Khê lại đập thình thịch lên. Cô nhận ra, bây giờ cô dường như có thể vô tư vui vẻ rồi.

Phùng Dao nói: “Chúc mừng em nha, Tiểu Chương. Đúng rồi, vị trí của em là Trợ lý Hành chính, trực thuộc bộ phận nhân sự, tổ tổng hợp. Sau khi em nhập chức sẽ có người hướng dẫn em. Vương Sung, em nhớ chứ, lát nữa anh ấy sẽ thêm WeChat của em. Có bất kỳ vấn đề gì, em đều có thể trao đổi với anh ấy.”

Chương Khả Khê cảm kích nói lời cảm ơn. Không lâu sau, WeChat của cô nhận được lời mời kết bạn từ Vương Sung. Chương Khả Khê đồng ý. Sau khi hai bên kết bạn WeChat, Chương Khả Khê chủ động gửi tin nhắn cho đối phương: [Chào anh, hôm nay tôi mới thấy tin nhắn của anh, không kịp thời trả lời, vô cùng xin lỗi.]

Vương Sung trả lời cô bằng một sticker biểu cảm bé béo da đen nháy mắt, nói [Chuyện nhỏ thôi, không cần bận tâm. Đồng nghiệp Tiểu Chương, rất hoan nghênh em đến tổ tổng hợp.]

Chương Khả Khê nói: [Cảm ơn.]

Vương Sung nói: [Em dự định khi nào nhập chức thì báo trước cho anh ha, anh sẽ dọn dẹp bàn làm việc cho em, lĩnh dụng cụ làm việc.]

[Em sẽ đi kiểm tra sức khỏe vào ngày mai. Sau khi kiểm tra sức khỏe đạt tiêu chuẩn, em sẽ liên hệ công ty sớm nhất.]

Vương Sung gửi một sticker “thích”, nói: [Được rồi, một lần nữa hoan nghênh em. Chúc em kiểm tra sức khỏe mọi việc thuận lợi.]

Chương Khả Khê gửi một sticker “Cảm ơn”, kết thúc trò chuyện với Vương Sung.

Nhận được thư điện tử, Chương Khả Khê chụp màn hình gửi vào group gia đình, nói: [Kiểm tra sức khỏe đạt tiêu chuẩn, con có thể đi làm rồi, a a a a con vui quá!]

Chương Khả Khê gấp gáp gọi video cho ba mẹ và em trai báo tin vui. Cô thật sự rất vui.

*

Để có một kết quả kiểm tra sức khỏe tốt, Chương Khả Khê đã ngủ rất sớm. Ngày hôm sau, theo yêu cầu kiểm tra sức khỏe, Chương Khả Khê không ăn sáng cũng không uống nước, sáng sớm đã đi đến bệnh viện được chỉ định để kiểm tra sức khỏe.

Trong quá trình kiểm tra, cô bắt chuyện với bác sĩ phụ trách hạng mục. Bác sĩ nói cô khỏe như con nghé con, không cần quá lo lắng.

Chương Khả Khê có thói quen tập thể dục định kỳ, thể chất từ trước đến nay không tồi. Nghe bác sĩ nói vậy, cô càng yên tâm hơn.

Kết quả kiểm tra sức khỏe sẽ được bệnh viện trực tiếp gửi đến bộ phận nhân sự của Lăng Nhuận sau hai ngày. Khi họ nhận được kết quả, sẽ liên hệ ứng viên, xác nhận thời gian nhập chức với đối phương.

Trong hai ngày chờ đợi kết quả kiểm tra sức khỏe, Chương Khả Khê bận rộn sắp xếp tài liệu nhập chức, ví dụ như bản sao sổ hộ khẩu, bản sao bằng cấp và chứng chỉ học vị, cùng với bản gốc và nhiều bản sao thẻ căn cước công dân, còn phải đóng dấu xác minh bảo hiểm xã hội, dùng để đơn vị mới nộp bảo hiểm xã hội và tham khảo tính thâm niên, và các công việc tương tự.

Chương Khả Khê vui vẻ bận rộn. Còn Kỷ tiên sinh ở đối diện cô thì không được vui vẻ cho lắm.

Bởi vì một hạng mục đầu tư có chút vấn đề, yêu cầu Kỷ Bắc Dương đích thân đến hiện trường tham gia việc phân biệt và đánh giá kiểm soát các sản phẩm ủy thác có nguy cơ rủi ro.

Những lần trước khi đi công tác, Kỷ Bắc Dương không nói hai lời, gần như nói đi là đi với Hàn Tấn. Lần này sau khi Hàn Tấn gửi lịch trình, Kỷ Bắc Dương nhìn lịch trình dày đặc, nhíu mày. Anh phải ở nơi khác ít nhất hai tuần.

Kỷ Bắc Dương nói: “Hàn Tấn, đi ra ngoài lâu như vậy, anh sẽ không nhớ bạn gái của anh sao?”

Lại là cái chiêu này nữa.

Hàn Tấn nói: “Không nhớ, lần trước tôi đuổi cô ấy đi sau, cô ấy đã chia tay với tôi rồi.”

Kỷ Bắc Dương im lặng giây lát, nói: “Tìm người khác đi.”

Hàn Tấn nói: “Được, sẽ tìm.”

Kỷ Bắc Dương nói: “Bạn gái mới tìm ấy, anh sẽ nhớ cô ấy sao?”

Hàn Tấn nói: “Tôi còn chưa tìm được.”

Kỷ Bắc Dương: “…”

Không nghĩ đi làm lại khó khăn đến vậy.

Kỷ Bắc Dương cúp điện thoại.

Kiểm tra sức khỏe đạt tiêu chuẩn. Vương Sung còn nhanh hơn Phùng Dao một bước nói với Chương Khả Khê, [Đồng nghiệp Tiểu Chương, chúc mừng em, bây giờ em có thể yên tâm xem mình là nhân viên của Lăng Nhuận rồi.]

Chương Khả Khê trả lời: [Cảm ơn, anh Vương Sung, khi nào anh tiện cho em nhập chức?]

[Đương nhiên là càng nhanh càng tốt. Em chuẩn bị xong tài liệu nhập chức, là có thể liên hệ anh để nhập chức.]

Chương Khả Khê nói: [Đã chuẩn bị xong. Ngày mai có được không?]

Vương Sung gửi một sticker (like), nói: [Chắc chắn được. Sáng mai 8 giờ rưỡi, anh sẽ đón em ở cổng khu công nghiệp. Sau đó sẽ nhập thông tin của em vào hệ thống ban quản lý tòa nhà, em có thể dùng face id để ra vào khu nhân viên.]

[Vâng, vậy ngày mai làm phiền anh trước.]

[Anh cho phép em khách sáo một lần nữa thôi. Sau này đều là đồng nghiệp, không cần khách sáo với anh.]

Chương Khả Khê cười cười, úp điện thoại lại. Có thể đi làm thật sự rất vui, cô yêu công việc!

Sáng hôm sau, khi Kỷ Bắc Dương ra cửa, gặp Chương Khả Khê mặt mày hớn hở cũng vừa bước ra khỏi nhà.

Thấy Kỷ Bắc Dương xách vali hành lý, Chương Khả Khê nói: “Kỷ tiên sinh, anh lại đi công tác à?”

Kỷ Bắc Dương rũ mắt nhìn vali hành lý, trong ánh mắt có vài phần căm thù đến tận xương tủy.

Chương Khả Khê nói: “Kỷ tiên sinh, chúc anh một chuyến đi vui vẻ. À đúng rồi, tôi tìm được công việc mới rồi, hôm nay nhập chức.”

Anh phải đi công tác, cô cũng phải đi làm. Công việc khiến Kỷ Bắc Dương không vui, trên đời này mà không có công việc thì tốt biết bao.

Kỷ Bắc Dương nhìn cô, môi mấp máy, nói: “Chúc mừng cô, Chương Khả Khê.”

Thang máy đến tầng một, Chương Khả Khê vẫy tay chào anh, bước ra khỏi thang máy, tung tăng đi làm.

Hết chương 29

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1: Vãi ra quần
Chương 2: Người chăn voi
Chương 3: Cô có muốn chơi anh ta một vố không?
Chương 4: Trai đẹp đích thân phát phúc lợi
Chương 5: Bọn họ chỉ xứng với nước mũi thôi
Chương 6: Con không yếu đuối như vậy đâu
Chương 7: Cùng nhau ăn tối
Chương 8: Tôi và anh không còn gì để nói
Chương 9: Tôi đúng là bị bệnh tâm thần
Chương 10: Tôi sống một mình
Chương 11: No cơm ấm cật…
Chương 12: Chuyển nhà
Chương 13: Kỷ Bắc Dương thả thính
Chương 14: Thật ra đã từng khóc rồi
Chương 15: Em có lẽ phải nghỉ việc
Chương 16: Cô mắng như thế nào?
Chương 17: Anh ấy rất ngoan
Chương 18: Mệt tâm
Chương 19: Một thoáng rung động lướt qua lòng Chương Khả Khê
Chương 20: Kỷ Bắc Dương quay mặt đi
Chương 21: Con sen hầu hạ
Chương 22: Nhớ bạn trai cũ của tôi
Chương 23: Vả mặt đã cái nư!
Chương 24: Công ty TNHH Quản lý Đầu tư và Sáng tạo Lăng Nhuận
Chương 25: Về chung cư Tây Lân
Chương 26: Kỷ Bắc Dương mất ngủ
Chương 27: Cơn sốt không đụng hàng
Chương 28: Đừng kiếm chuyện với Chương Khả Khê
Chương 29: Đi làm mà hồn chẳng ham
Chương 30: Thành kiến
Chương 31: Nhớ kỹ thân phận của cô
Chương 32: Tôi tự hẹn với chính mình
Chương 33: Chương Khả Khê thật thông minh
Chương 34: Muốn ôm thêm một chút không
Chương 35: Đây là vấn đề riêng tư của anh ấy
Chương 36: Tôi sẽ chăm sóc anh
Chương 37: Tôi nói chính là Hàn tiên sinh
Chương 38: Đột nhiên muốn cưỡng hôn
Chương 39: Nếu muốn ôm thì cứ nói thẳng
Chương 40: Bởi vì tôi phải chờ để ôm cô
Chương 41: Tôi sẽ không ép buộc cô
Chương 42: Muốn lấy việc công làm việc tư
Chương 43: Cô ấy đang khóc
Chương 44: Cô thật sự thích anh ấy sao?
Chương 45: Đúng là rất ngọt
Chương 46: Được thiên vị
Chương 47: Nghe lời cô ấy
Chương 48: Biết được
Chương 49: Chào dì
Chương 50: Drama về tinh tinh
Chương 51: Anh ấy rất ngọt
Chương 52: Anh không thể lái xe
Chương 53: Con có bạn gái
Chương 54: Kế hoạch dự phòng
Chương 55: 1,2,3 Dzô!!! Cuộc đời nhọ vãi nồi
Chương 56: Ngủ rồi sao?
Chương 57: Anh trưng ra bộ mặt ‘thật trân’
Chương 58: Không mang theo thư ký
Chương 59: Em muốn cùng anh về Kỷ gia không?
Chương 60: Còn can đảm không?
Chương 61: Để tôi thương xót anh ấy
Chương 62: Kết hôn được không?
Chương 63: Chương Khả Khê mệt xỉu luôn
Chương 64: Hàn Tấn chết rồi sao?
Chương 65: Nếu anh lương thiện
Chương 66: Bệnh tình nguy kịch
Chương 67: Di chúc
Chương 68: Tỉnh lại
Chương 69: Khê Khê, anh yêu em
Chương 70: Anh dạy em
Chương 71: Ăn sủi cảo
Chương 72: Đăng ký kết hôn
Chương 73: Em trai ngoan
Chương 74: Đừng đụng vào cô ấy
Chương 75: Kinh hỷ
Chương 76: Hoàn chính văn – Ai cũng muốn thấy em mặc váy cưới

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 29: Đi làm mà hồn chẳng ham
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...