Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nhàn Thê Đương Gia

Chương 168

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Edit: Funny Beta: Tiểu Ngọc Nhi

Cố Thanh Ảnh đã từng hỏi ta, nếu ta cướp được một vật từ tay Dực Vương, ta sẽ muốn gì?

Ta dừng lại cây bút trong tay, nói: “Tất nhiên là cả đời làm vua.”

Cố Thanh Ảnh lắc đầu: “Không được, không được. Huynh vốn không thú vị rồi, nếu như vẫn ở trên ngôi vị cao cao tại thượng kia, chôn vùi trong triều chính, lúc đó nhân sinh quả thật rất đau khổ đó.”

Lời của hắn, từ trước đến giờ không hề có ý nghĩa gì. Ta không để ý đến hắn, tiếp tục phê duyệt sổ sách.

Báo thù, đoạt lại thượng vị, là tâm nguyện từ trước đến nay của ta. Phần chấp niệm này, vốn đã là cơn ác mộng từ năm ta tám tuổi.

Cho dù, trong trí nhớ dung mạo của phụ thân cùng mẫu thân đã sớm mơ hồ không rõ.

Nhưng phần chấp niệm này, sẽ không bao giờ giảm bớt.

Mặc dù người nọ đã sớm qua đời, nhưng phụ trái tử thường (*nợ của cha, con bồi thường), cho tới bây giờ là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

Huống chi xem tình báo những năm gần đây, Hách Liên Vân Lam cũng không phải là một quân vương khoan dung.

Ta không giết hắn, thì chỉ có thể bị hắn giết.

Thế giới này chính là như thế, không phải đen, thì sẽ là trắng, cũng không có tồn tại cái không gian ở giữa gọi là màu xám kia.

Cho nên, dù ta có né tránh, cũng chạy không thoát được việc bị uy hiếp này.

Ta không thể chết được, cũng không muốn chết. Ta muốn bảo vệ muội muội, hơn nữa, ta còn có thâm cừu trong người.

Mặc dù ta đối với đế vương vị chẳng hề mưu cầu danh lợi, nói đúng ra, ta ngoại trừ báo thù, đối với việc khác cũng không có cảm giác gì quá lớn, nhưng nếu đã muốn, phải làm được tốt nhất.

Cho nên, ta không chỉ muốn ngôi vị hoàng đế của Thiên Diễm, ta còn muốn làm thiên cổ nhất đế.

Ta có lòng tin, cũng có năng lực làm được.

Bởi vì làm đế vương việc quan trọng nhất chính là vô tình. Mà ta, vừa vặn, cũng lãnh tình.

Sau đó, ta mới biết được một người sở dĩ lãnh mạc vô tình, là bởi vì hắn chưa gặp được người làm cho hắn cảm thấy mềm lòng mà thôi.

Hộ vệ báo lại, từ Cơ gia gả tới được không phải Ngũ tiểu thư, mà là Cơ gia tiểu Thất, ta quả thật sửng sốt một chút.

Cơ gia này, lại có gan dám ‘ly miêu hoán thái tử’ sao?

Ta nhìn Nhị Tuyệt, hắn hiển nhiên cũng rất kinh ngạc.

Ta tiếp tục luyện chữ. Hậu viện Chiến gia, không để ý nhiều thêm một nữ nhân nữa.

Nếu Cơ gia dám giở thủ đoạn lừa gạt, ta đây cũng muốn xem một chút, nhân vật ẩn vào đây rốt cuộc là dạng gì?

Ta cố ý mãi cho đến đêm khuya mới ra khỏi thư phòng, bước chậm đi tới Liên Nhu uyển.

Ta cho rằng nữ nhân này sẽ thừa dịp không có ta mà lơ là, nổi lên luống cuống, lộ ra một chút sơ hở.

Lại không nghĩ tới, Cơ gia tiểu Thất này vậy mà đoan đoan chánh chánh ngồi trên mép giường, đeo khăn hỉ, quả thật một bộ dạng rất biết điều.

Nha hoàn nói: “Tân phu nhân tính tình thật tốt, chờ Gia hai canh giờ rồi, vậy mà một câu oán hận cũng không có.”

Ta gật đầu, tâm tư quả nhiên cẩn thận. Bất quá, còn nhiều thời gian, bản thân ta muốn nhìn xem ngươi có thể giả trang đến lúc nào!

Ta đẩy hỉ khăn ra, ngoài ý muốn đối diện với đôi con ngươi đen bóng. Nhìn ra được, nàng là đang đánh giá ta.

Làm vợ người ta, vào đêm tân hôn không phải nên xấu hổ ngượng ngùng, không phải nên muốn nghỉ ngơi sao? Mà gan lớn như nàng, ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Nhưng nàng giống như lập tức ý thức được cái gì, khẽ gạt ánh mắt qua một bên.

Nhưng ta có thể xác định, trong ánh mắt nàng xẹt qua một tia cảm xúc . . . . . Ghét bỏ!

Mặc dù che dấu rất khá, nhưng quả thật chân chính là ghét bỏ ta!

Chẳng lẽ trên người của ta có gì dơ bẩn hay sao? Ta nghĩ. (TNN: quá bẩn ý >”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 168
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...