Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nhàn Thê Đương Gia

Chương 17

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Phu nhân, phu nhân, phòng nhị thập tứ có hỉ!” Hỉ Nhi rối loạn hoang mang chạy vào phòng.

“Cái gì vui?” Thất Nhàn tiện tay mở ra Nhất Hiệt Thư, không để ý mà hỏi. Tiểu nha đầu rất thích sự ngạc nhiên.

“Có thai! Ân phu nhân có thai!” Hỉ Nhi tiếp tục ồn ào.

“Nga?” Thất Nhàn ngừng lại một chút. Chiến gia này nhiều năm như vậy còn chưa có một đứa nhỏ, như thế nào lại khéo như vậy, cố tình là ở ngày hôm sau mình được ban thưởng truyền ra tin tức có thai. Kỳ lạ thật, dường như còn lộ vẻ cố ý.

Thất Nhàn khóe miệng hơi cong. Dĩ nhiên hậu viện bắt đầu không bình tĩnh!

“Ân phu nhân phòng nhị thập tứ vào cửa so với phu nhân chỉ sớm hơn ba tháng mà thôi, ban đầu là hoa khôi Di viên, nghe nói rất được gia yêu thích, lúc này lại vì gia có thêm đứa nhỏ đầu tiên Hậu viện đều đồn đãi, Nhị thập tứ phu nhân sẽ là chủ mẫu của chúng ta!” Hỉ Nhi tiếp tục líu ríu, hướng Thất Nhàn tuyên bố chút tin tức nhỏ mình nghe được.

Thất Nhàn cười khẽ, không lên tiếng. Yêu thích? Cái mặt Chiến Sanh Ca khó coi kia phỏng chừng đều không phận biệt ra nàng ta là ai, sao còn nói được yêu thích chứ? Những nữ nhân này thật đúng là tự lừa mình dối người! Nếu nữ nhân kia nghĩ rằng bằng đứa nhỏ coi như mình có thể lên chủ mẫu, thì đầu tiên là hai cái trường thiếp sẽ không bỏ qua cho nàng! Đứa nhỏ kia có sinh ra và sinh ra bình thường được hay không vẫn là hai việc khác nhau! Nữ nhân hậu viện như sói lang, nếu có người ghen tị độc ác, thì cái gì đều có thể làm ra được.

Hỉ Nhi gặp Thất Nhàn không hé răng, lập tức im lặng. Tựa hồ phiền não suy nghĩ một trận, mới nói:“Phu nhân, ngài đừng thương tâm. Gia sẽ không quên phu nhân .”

Thất Nhàn cười khẽ môi hoàn toàn cứng đờ. Tiểu nha đầu này mắt bị làm sao mà chỉ nhìn thấy nàng thương tâm, tư duy này, có thể quá cường hãn hay không? Huống hồ Ân phu nhân kia có thai, cùng nàng lại không có quan hệ gì, nàng làm sao phải thương tâm? Nếu muốn tính, nàng phải vui mới đúng. Dù sao là nhà chồng nàng có hậu rồi. Tuy rằng tiểu nha đầu là hảo tâm, nhưng chẳng lẽ không biết đoán ý qua lời nói với sắc mặt sao?

Lập tức, Thất Nhàn mắt trợn trắng, biểu tình thật sự thương tâm muốn chết:“Hỉ Nhi a, phu nhân nhà ngươi là ta thật sự khó khăn quá, khổ sở sắp chết. Làm sao bây giờ a, Hỉ Nhi? Phu nhân nhà ngươi là ta vừa được gia yêu thích một chút, lúc này, gia khẳng định quên ta tuốt luốt ở ngoài rồi. Ô ô, Hỉ Nhi a, ta không muốn sống……” Nói xong, đầu Thất Nhàn quay quay, thân mình run lên, giả khóc vài tiếng để phối hợp.

Thất Nhàn chỉ do nhàn rỗi vô sự nên trêu chọc nha đầu, hoàn toàn là dạng chủ tử bất lương.

Chỉ thấy Hỉ Nhi nhất thời đỏ mắt:“Phu nhân, không có việc gì. Ngài còn có Hỉ Nhi đây……”

Thất Nhàn không chịu, không buông tha nói:“Đây gọi là xuất giá theo chồng, ta gả đến Chiến gia, thì chính là người Chiến gia. Nếu không thể được phu quân rủ lòng thương, ta đây sống còn có ý nghĩa gì?”

Hỉ Nhi nghe thấy tim như bị đao cắt. Phu nhân nhà nàng thật sự rất đáng thương, khi ở Cơ gia thì không được sủng ái. Vốn tưởng rằng gả đến Lâm gia, ngày tháng của tiểu thư sẽ tốt hơn. Không nghĩ tới, ngũ tiểu thư khinh người quá đáng như vậy, không nên đổi phu cùng tiểu thư. Tuy rằng Chiến gia cũng là danh môn vọng tộc, nhưng lại có nhiều nữ nhân tranh thủ tình cảm như vậy, lấy tính tình tiểu thư nhu nhược sao có thể đấu lại những người đó? Nàng nhất định phải giúp phu nhân nhà nàng. Nếu mình không giúp nàng, thì phu nhân phải làm sao bây giờ?

Lập tức Hỉ Nhi cắn môi, nói:“Phu nhân, Hỉ Nhi sẽ giúp ngài !”

Vẻ mặt kiên định không bỏ qua, chính là Thất Nhàn thay đổi sắc mặt, cũng không có thấy.

Nói xong, Hỉ Nhi liền xoay người chạy đi ra ngoài.

Đợi âm thanh đi xa, Thất Nhàn mới quay người lại, trên khóe miệng chút vụn còn sót lại của hoa quế cao, trên tay còn cầm nửa khối thừa, bỏ vào lấp đầy miệng. Hóa ra nàng không phải run run khóc a, rõ ràng vui mừng nhấm nháp ăn nuốt điểm tâm mà!

Nếu lúc này nàng biết vì một phen trêu chọc của mình mà khiến Hỉ Nhi tưởng thật, hơn nữa còn vì nàng xuất đầu, vì nàng đi tìm Chiến Sanh Ca lý luận, không biết nàng có thể vui thích như thế hay không, có thể muốn vả miệng mình mấy cái hay không.

Nhạc Nhi cùng Hỉ Nhi lướt qua nhau, nhìn vẻ mặt Hỉ Nhi nghiêm túc, đi rất nhanh phía trước, ngay cả mình kêu nàng cũng không lên tiếng trả lời, rất là buồn bực, nha đầu kia sao lại như thế chứ?

Vào nhà, liền hướng Thất Nhàn hỏi.

Thất Nhàn chỉ nói: “Nữ nhân thôi, mỗi tháng luôn luôn có vài ngày như vậy. Mặc kệ nàng ấy!”

Nhạc Nhi vẻ mặt chẳng hiểu ra sao, phu nhân nhà nàng đang nói cái gì đâuy? Cái gì mà lộn xộn? Vì thế, tự động loại bỏ, nói “Phu nhân, Ân phu nhân……”

Không đợi nàng nói xong, Thất Nhàn liền đánh gãy:“Có thai thôi, ta biết.”

Nhạc Nhi nói tiếp:“Gia rất là cao hứng, ban cho Ân phu nhân rất nhiều thứ.”

Cao hứng? Cái mặt than kia có thể có được biểu tình cao hứng thì sẽ như thế nào a? Thất Nhàn bĩu môi.

Chỉ nghe Nhạc Nhi nói:“Phu nhân các phòng còn lại đều chuẩn bị lễ chúc mừng, phu nhân, chúng cũng chuẩn bị sao?”

“Chuẩn bị! Chúng ta rút kinh nghiệm, đi theo đại bộ phận đám đông!” Thất Nhàn nói, từ sau sự kiện gia yến nàng nhận được giáo huấn rất thương đau kia, sau đó, khiến cho nàng không thể không làm công việc đặc thù, là phái bọn nha đầu chuyên môn tìm hiểu tình báo hậu viện, tùy tình hình bảo trì quan hệ chặt chẽ cùng đại chúng.

“Từ trong đống châu báu gia ban cho chọn một ít là được.” Thất Nhàn lại phân phó. Dù sao cũng là của Chiến Sanh Ca, nàng thuận tay lấy ra đền đáp cũng tốt lắm. Hơn nữa cho đồ của người khác thì sẽ không đau lòng.

Màn đêm buông xuống, Chiến Sanh Ca ở một ngày hoàn toàn không thích hợp cư nhiên xuất hiện trong sân của Thất Nhàn.

Thất Nhàn ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn trời, đêm nay rất bình thường a, lộ ra ánh trăng, mà không phải là mặt trời a. Nhưng sao đại gia này cũng giống như một mặt trời to lớn chiếu rọi sân của nàng thế?

Chuyện hôm trước nàng có thể lý giải, do mình ở trong gia yến “Nổi bậc“ một phen, tuy rằng cũng không phải là ý của mình, nhưng tóm lại đã đạt tới hiệu quả hấp dẫn Chiến Sanh Ca.

Hôm nay lại là chuyện gì xảy ra? Không phải phòng hai mươi tư kia mang thai sao? Hắn hẳn phải xuất hiện ở sân Ân phu nhân, để thăm hỏi Ân phu nhân kia mới đúng, mà chạy đến chỗ nàng nơi này, sau đó hai người mắt to mắt nhỏ nhìn nhau trừng trừng.

“Gia, ngài có phải đi lầm đường hay không?” Thất Nhàn rốt cục nhịn không được, hoài nghi hỏi ra miệng.

“Gia biết đường.” Chiến Sanh Ca thản nhiên mở miệng.

Nga nga, biết hắn chính là diện si, không phải lộ si. Thất Nhàn bĩu môi. Nhưng mà nàng muốn hỏi không phải là cái này.

“Gia, Ân phu nhân mang thai .” Thất Nhàn lại nói.

“Ta biết.” Chiến Sanh Ca đáp.

Hắn có ý tứ gì? Một câu “Ta biết” cũng nói được không mặn không nhạt. Nhưng là hành động của hắn hoàn toàn không có thuyết minh ra hắn có phản ứng gì sau khi biết a!

Lập tức, Thất Nhàn cũng không quẹo vào: “Gia, đêm nay ngài hẳn là nên đi chỗ Ân phu nhân kia!”

“Gia đi chỗ nào không cần ngươi thông báo.” Chiến Sanh Ca nhìn nàng, nói.

Thất Nhàn oán giận. Đúng! Hắn là đại gia thích đi chỗ nào thì đi chỗ đó, đương nhiên không cần thông báo cho nàng. Nhưng, hắn có thể đừng chạy đến chỗ nàng hay không a?

Nàng đã muốn thành cái bia ọi người trong hậu viện chỉ trích, nàng cũng không muốn ngày hôm sau bị Ân phu nhân kia bắn tên lén giết chết. Sau đó tin tức sẽ truyền ra, Cơ gia nhị thập ngũ tiểu thiếp vì tranh thủ tình cảm trong hậu viện bị chết khi chưa được mười tám xuân xanh. Chuyện này là sự kiện châm chọc đến cỡ nào, anh minh cả đời của nàng chẳng phải là sẽ bị hủy bởi chuyện này sao?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 17
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...