Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nữ Phụ Không Dễ Chọc - Mạc Vân Hề

Chương 107

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Bệ hạ không có ở kinh thành, các nha môn hiếm khi được nhàn rỗi.

Khi đến giờ xuống ca trực, Hà Giác nhanh chóng sắp xếp lại công văn và vội vàng rời khỏi nha môn, rồi tránh người đi về phía chiếc xe ngựa vải xanh đỗ cách đó không xa.

Mỗi bước mỗi xa

Bánh xe ngựa lăn lóc, không dừng lại ở Hà gia, mà một đường thẳng tiến ra khỏi thành.

Hà Giác ngồi không được thoải mái, để tránh sự chú ý, bên trong xe rất đơn giản, không bằng những chiếc xe hắn thường đi, cộng với quãng đường không gần, Hà Giác vốn quen sống trong nhung lụa giờ bị xóc nảy khiến toàn thân đau nhức, nhưng trong lòng hắn không có chút miễn cưỡng nào như khi đến Hộ Quốc Tự, khi xe dừng lại, hắn còn trịnh trọng chỉnh trang lại quần áo, rồi mới vén rèm bước xuống.

Trước mắt hiện ra một tòa biệt trang xây dựng theo kiểu dựa núi, từ bên ngoài nhìn vào không có gì đặc biệt, nhưng khi vào cổng chỉ thấy đình đài thủy tạ chằng chịt được bố trí hài hòa, từng tầng từng lớp đều tinh xảo, nối liền với những ngọn núi cao không thấy điểm dừng, thật sự mang vẻ đẹp thanh nhã, dừng tại địa giới ngoại ô kinh thành này, chủ nhân nơi này nghĩ đến không phú cũng quý.

Hà Giác được một nha hoàn đợi sẵn dẫn vào chính viện, vừa đến cửa thì nha hoàn dừng lại, chỉ mở cổng cho Hà Giác tự vào, Hà Giác rõ ràng không bất ngờ, ngựa quen đường cũ đi qua bức tường làm bình phong và bước vào nhà chính, thấy bóng dáng ngồi ở chủ vị mới dừng lại cúi đầu hành lễ.

Mà giọng nữ dễ nghe gần như vang lên cùng lúc Hà Giác hành lễ, “Đã nói bao nhiêu lần rồi, giữa chúng ta không cần phải đa lễ như vậy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -

https://monkeyd.vn/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-de-choc/chuong-40-nguyen-phoi-khong-de-choc-40.html

.]

Người ngồi ở chủ vị là một nữ nhân dung mạo xinh đẹp mặc trang phục lộng lẫy.

Nữ nhân búi tóc theo kiểu phụ nhân, nhìn kỹ có thể thấy bụng hơi nhô lên, rõ ràng là đang mang thai, ánh mắt nhìn Hà Giác rất dịu dàng và mang theo chút vui mừng khó nói. Tuy nhiên, Hà Giác cũng ánh mắt dịu dàng, nhưng không dám có chút nào vợt phép tắc, lý do không gì khác, quý nhân trước mặt hắn là tiểu thư Tống gia, nhưng đồng thời cũng là Nhị hoàng tử phi.

Giống như Bạch Như Huyên đã nghĩ, Hà Giác hoàn toàn không có phương pháp nào khác, nói là ra ngoài tìm cách chỉ là muốn thoát khỏi bầu không khí nặng nề ở nhà và ánh mắt thất vọng của phụ mẫu cùng muội muội, nhưng ai ngờ hôm đó vừa đến trà lâu đã bị Tống Yên Nhiên mời vào, trong cuộc trò chuyện toàn là sự coi trọng và thương tiếc dành cho hắn, chỉ cần vài câu đã đồng ý giúp hắn phục chức.

Ban đầu Hà Giác còn có chút do dự, dù hắn tự tin nhưng cũng không nghĩ rằng đường đường là Hoàng tử phi lại coi trọng mình, nhưng Tống Yên Nhiên thẳng thắn nói rằng năm xưa khi hắn thi đỗ tam giáp thì nàng ta đã sớm để tâm đến hắn, chỉ là hôn sự của nàng ta đã định rồi nên không thể tự quyết, những năm qua thấy hắn và phu thê ân ái sống hạnh phúc vốn dĩ cũng thôi, hiện giờ thấy hắn gặp khó khăn tự nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn, coi như là hoàn thành một mảnh tâm ý của mình năm xưa.

Rồi sau đó, quả thật không quá ba ngày Hà Giác đã nhận được văn bản phục chức.

Hà Giác vốn là người thương hoa tiếc ngọc, nếu không thì cũng không đến nỗi thương xót Bạch Như Huyên mồ côi phụ mẫu phải sống nhờ Hà gia, thấy Tống Yên Nhiên trong lời nói vô tình bộc lộ sự cô đơn và tình cảm kiềm chế dành cho mình, tự nhiên khiến hắn cảm động, thậm chí vì thân phận cao quý của nàng ta, mà dấy lên sự thỏa mãn lớn lao trên lòng tự trọng mà Bạch Như Huyên không thể mang lại được cho hắn.

Vì vậy, khi Tống Yên Nhiên nói rằng Nhị hoàng tử không có mặt ở kinh thành, nàng ta một mình ăn cơm cũng không thấy ngon miệng, Hà Giác do dự một chút rồi đồng ý mỗi ngày đến biệt trang này ăn cơm cùng nàng ta.

Tống Yên Nhiên nhìn Hà Giác với vẻ mặt khó xử không muốn từ bỏ lễ nghĩa, nhẹ nhàng trách, “Ngươi đó, lúc nào cũng như vậy.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 107
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...